Thiếp Thân Đặc Công

Chương 248: Trước mặt ta, ngươi không thể




Phương Dật Thiên vừa nói xong, ngay lập tức, mọi ánh mắt trong phòng họp đều tập trung trên người hắn, nhìn chăm chăm vào nam nhân trẻ tuổi mang vẻ mặt lười nhác đang đứng ở cửa.
"Phương, Phương Dật Thiên..." Quan Lâm thấy Phương Dật Thiên thì ngẩn ra, sau đó vừa vui mừng vừa lo lắng nhìn hắn, chậm rãi đứng lên.
Vừa giao thủ với hồng sắc tây trang nam tử khiến Quan Lâm cảm thấy khí lực toàn thân đều dùng hết, mồ hôi chẩy đầy người, y phục ướt sũng ép chặt thân thể mềm mại, gợi cảm của nàng, những đường cong của nàng hiện rõ tư thái là lướt, trước gồ sau vểnh.
"...Phương Dật Thiên, anh chạy nhanh. Đậy không phải là nơi anh tới!" Quan Lâm vô ý thức hô lên với Phương Dật Thiên, trong lòng nàng biết Phương Dật Thiên có thể đánh lộn, có một chút công phu, nhưng người thường làm sao có thể so sánh với tinh anh của đội chống khủng bố?
Ngay cả tinh anh của đội chống khủng bố cũng không phải đối thủ của những tên khủng bố này, Phương Dật Thiên đi vào chẳng phải là thêm một mạng sao?
Bởi vậy, Quan Lâm trong lúc lo lắng thì nhịn không được thốt ra để Phương Dật thiên nhanh chóng ly khai, nếu như lúc này Phương Dật Thiên quay đi phỏng chừng còn kịp.
Phương Dật Thiên hướng về phía Quan Lâm cười nhẹ, vẫn như trước là nụ cười lười nhác, bình thường thấy khuôn mặt tươi cười của Phương Dật Thiên thì QUan Lâm chỉ cảm thấy khó chịu, nhưng giờ này khắc này, trong lòng nàng cũng ấm áp, có chút cảm động nho nhỏ! (Động đất cũng thế, cứ nhỏ rồi to dần, cuối cùng là... he he)
Hồng sắc tây trang nam tử hai mắt chớp chớp, nhìn Phương Dật Thiên mang theo thi thể của đồng bọn thì hơi nhíu mày, vừa cười vừa nói: "Bọn họ đều là do ngươi giết? Thú vị, thú vị, cuối cùng cũng có một cao thủ tham gia tử vong cách đấu, hoan nghênh, ta rất hoan nghênh sự tham gia của ngươi!"
"Ặc, nguyên lại vở hài kịch này là do ngươi đạo diễn, haiz, đều do ta xuất thủ hơi mạnh, nhưng cũng trách bọn họ, gì mà một kích cũng chẳng đỡ được. Thôi, vật quy nguyên chủ, trả cho ngươi nè!" Phương Dật Thiên nói xong vung tay, hai cỗ thi thể liền bày về phía hồng sắc tây trang nam tử.
Hồng sắc tây trang nam tử cười nhạt, chân phải xuất ra một cú toàn thối đẹp mắt, trực tiếp đá bay hai cỗ thi thể mà Phương Dật Thiên ném tới ra xa.
Ngay lúc đó, Phương Dật Thiên chớp mắt, trong mắt hiện lên một tia hàn mang mà bình thường khó có thể nhận ra, thầm nghĩ: "Thành phố Thiên Hải từ khi nào có một cao thủ như vậy xuất hiện? Xem ra lần này cần phải xuất toàn lực, nếu như không tốc chiến tốc thắng thì chỉ sợ khó có thể khống chế toàn bộ tràng diện!
Nghĩ xong, Phương Dật Thiên hút một hơi, sau đó vẩy tàn thuốc trên đất, giẫm lên, nhàn nhạt nói: "
Trò chơi tử vong cách đấu? Tốt, ta thích, vậy chúng ta bắt đầu chứ?"
"
No, no, trò chơi có quy tắc của trò chơi, ngươi đến sau thì phải đứng chờ một bên, chờ ta giết mỹ nữ này xong thì sẽ chơi với ngươi!" Hồng sắc tây trang nam tử cười nhạt, hắn có thể nhìn được thân thủ của Phương Dật Thiên không yếu, nhưng trong mắt hắn cũng chỉ là không yếu mà thôi, tối đa cũng chỉ hơn một chút so với thủ hạ và mấy tên đội viên chống khủng bố kia mà thôi, vẫn còn chênh lệch khá xa với hắn, vì vậy hắn nghĩ giải quyết xong Quan Lâm sẽ chơi đùa với Phương Dật Thiên.
Hồng sắc tây trang nam tử vừa mới dứt lời, chỉ thấy thân thể hắn lao lên phía trước, sau đó lăng không nhảy lên, tay phải chắn ngang, đánh mạnh vào đầu của Quan Lâm!
Quan Lâm ngay lập tức cảm nhận được không khí xung quanh như ngưng lại, chính nàng cũng có cảm giác nghẹt thở thì có thể thấy được một kích của đối phương sở hữu lực lượng khổng lồ đến mức nào!
Toàn thân Quan Lâm đã không có khí lực, đối mặt với một kích của hồng sắc tây trang nam tử thì nàng vô pháp chống đỡ, trên thực tế, cho dù là trong trạng thái mạnh nhất thì Quan Lâm cũng không nghĩ ra được cách nào để chống đỡ được một kích hung mãnh của đối phương!
Phanh!
Quan Lâm chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, khi tất cả trở nên im lặng thì nàng đã thấy được Phương Dật Thiên đã vọt tới trước mặt nàng từ bao giờ, tay phải hắn lộ ra, vững vàng tiếp được một kích hung mãnh của đối phương!
Hồng sắc tây trang nam tử giật mình, một kích của hắn lực lượng bộc phát ra còn mạnh hơn cả lực lượng toàn thân của đại hùng, nhưng hắn không nghĩ là Phương Dật Thiên lại có thể dễ dàng tiếp nhận một kích của hắn như vậy!
Xuy! Xuy! Xuy!
Trên mặt đất đột nhiên vang lên thanh âm vừa nhỏ lại vừa chói tai, thanh âm không lớn, nhưng lại cực kỳ bén nhọn, tựa như là ngầm hỗn hợp thêm lực đạo cường đại.
Sắc mặt của hồng sắc tây trang nam tử chợt biến đổi, phía sau Phương Dật Thiên là hai dấu giày đen thùi!
Phanh!
Một tiếng nổ ầm vang, thân thể Phương Dật Thiên như một chiếc xe tăng đụng vào người hồng sắc tây trang nam tử, nhất thời, thân hình của hồng sắc tây trang nam tử bay lên!
Bát cực quyền, thiếp sơn kháo!
Động như giương cung, phát tựa sấm sét!
Lúc thân hình của hồng sắc tây trang nam tử bay ra, thân thể Phương Dật Thiên khẽ động, giống như mãnh hổ hạ sơn, khí thế hùng mạnh như sấm sét xuất kích, nhanh như điện quang, xông tới phía hồng sắc tây trang nam tử xuất kích!
Thân thể của hồng sắc tây trang nam tử vừa rơi xuống đất, tay phải của Phương Dật Thiên mang theo khí thế lôi đình đánh vào tiểu phúc của hắn.
Hồng sắc tây trang nam tử vừa bị đụng không nhẹ, thấy Phương Dật Thiên đánh tới một quyền thì hắn mơ hồ cảm nhận được mùi nguy hiểm, cảm thụ được cỗ sát khí thâm trầm và khí thế dũng mãnh trên người Phương Dật Thiên, cảm giác sợ hãi từ lâu không thấy nay lại cảm nhận được một cách rõ rệt lan tràn trong trái tim. Toàn thế giới có thể khiến cho hắn cảm nhận được sự sợ hãi tuyệt đối không vượt quá mười người, người này đến rốt cục là ai?
Hồng sắc tây trang nam tử tuy rằng vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn vẫn cố gắng đưa hai tay đỡ một quyền của Phương Dật Thiên!
Oanh!
Một quyền của Phương Dật Thiên đánh tới, hồng sắc tây trang nam tử chỉ thấy trong miệng hơi ngọt, một cỗ tiên huyết phun ra, nhưng còn chưa hết, một quyền của Phương Dật Thiên lại chứa đến song trọng kình lực, lúc cỗ kình lực thứ hai phát ra, hồng sắc tây trang nam tử vô lực nằm xuống, khóe miệng tràn đầy tiên huyết, thở phì phò!
"Phi!" Phương Dật Thiên nhổ đờm, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường, nhàn nhạt nói: "Ngươi là cái loại hàng gì? Trước mặt ta còn muốn nói quy tắc? Hừ, ta còn chưa có thấy qua người dám can đảm ở trước mặt ta chế định quy tắc trò chơi a! Ta mới chính là người đặt ra quy tắc của trò chơi!"
Tất cả mọi người ở hiện trường đều giật mình, đặc biệt là Quan Lâm.
Lúc này, trên mặt Quan Lâm có thể thấy được sự kinh ngạc, đôi mắt gắt gao nhìn Phương Dật Thiên, tựa như chưa từng nhận thức qua người này. Nàng đã từng giao thủ vài lần với Phương Dật Thiên, trong lòng biết thân thủ của hắn không tồi, nhưng cũng chỉ cho rằng hắn mạnh hơn nàng một chút mà thôi, nhưng hiện tại thì nàng phát hiện mình đã sai, quả thực là cực kỳ sai!
Tên hồng sắc tây trang nam tử có thể đánh cho nàng không thể hoàn thủ một chút nào, trước mặt Phương Dật Thiên thì lại như một con kiến không chịu được một kích!
Lúc này, Quan Lâm mới biết thực lực của Phương Dật Thiên không thể suy đoán được!
Hồng sắc tây trang nam tử sợ hãi nhìn Phương Dật Thiên, hắn khó có thể tin được là hắn lại bị Phương Dật Thiên đánh cho không thể hoàn thủ, hắn dám cá rằng, trên toàn bộ thế giới, những người mạnh hơn hắn cũng không vượt quá mười người, vậy Phương Dật Thiên trước mặt là ai?
Đôi mắt của hồng sắc tây trang nam tử tinh quang chợt lóe, mơ hồ nhớ đến một người, mà người này cũng là người cần tìm trong lần thi hành nhiệm vụ này!
Phương Dật Thiên vừa nói xong, hắn quay đầu lại, khom người, hướng phía bên phải xông tới, thế công càng thêm mãnh liệt, thân thể hắn chuyển động, tay phải giơ lên, một đạo hàn quang xé gió xẹt qua!
Xuy!
Một miếng thủy tinh đã chuẩn xác găm vào yết hầu của một tên khủng bố!
Ngay lúc đó, Phương Dật Thiên cũng đã tiếp cận tên khủng bố ở bên phải, tên khủng bố kia đang cầm trong tay điều khiển từ xa, lúc Phương Dật Thiên tiến lên thì tên khủng bố này mới có phản ứng, nhưng tay phải mạnh mẽ của Phương Dật Thiên đã kềm chặt tay phải của tên khủng bố!
Sau đó, Phương Dật Thiên dùng sức vặn, " Răng rắc!" một tiếng, tay phải của tên khủng bố ngay lập tức bị Phương Dật Thiên vặn gãy, điều khiển từ xa trong tay cũng rơi xuống, Phương Dật Thiên vươn tay trái tiếp được, sau đó cánh tay phải của Phương Dật Thiên vòng ra sau cổ của tên khủng bố, dùng lực vặn, thân thể của tên khủng bố liền mềm nhũn ngã xuống!
Lúc Phương Dật Thiên hành động, đội viên chống khủng bố một bên tùy thời mà xông lên lại dừng ngay tại chỗ, cầm lấy một khẩu súng trên mặt đất bắn một phát!
Phanh!
Một tên khủng bố phía bên phải đang muốn giơ lên AK47 trong tay thì trên trán lại có thêm một lỗ đạn, thân thể ầm ầm ngã xuống!
Cuối cùng, ngoại trừ hồng sắc tây trang nam tử, tất cả những tên khủng bố đều đã chết, mà tất cả mọi việc phát sinh không hề dài hơn mười giây đồng hồ, tất cả thoáng như cảnh trong mơ!
" Ta đã biết, ta biết ngươi là ai rồi, Chiến Lang, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi, trừ ngươi ra, trên đời này còn ai có thể có thân thủ như vậy? Ha ha ha..."
Hồng sắc tây trang nam tử đã mất hơn nửa sức chiến đấu đang nằm trên mặt đất đột nhiên phá lên cười, kích động dùng tiếng Anh nói.