Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 498: 498: Dạ Xoa Tóc Đen Xuất Thế





Tình huống trưởng môn Long Đao Phái Long Hiệp thình lình bạo thể khiến không ít người kinh ngạc.
Một số ít bắt đầu nghĩ đến Thiên Sát Ấn và đưa ra nhận định.

Bọn họ nhân cơ hội sinh tử đấu với tiểu tử Phương Triết để tranh đoạt Thiên Sát Ấn trong nội bộ Cửu Đạo Minh.
Từ một trận sinh tử ban đầu giải quyết tranh chấp trong hội đấu giá, sau đó chuyển hướng sang tranh giành Thiên Sát Ấn trên người tiểu tử Phương Triết.

Cuối cùng lại hiển hiện ra việc nội bộ tranh giành, điều này mới đúng bản chất lòng tham con người.

Chỉ trong phút chốc, danh tiếng nhóm Cửu Đạo Minh có dấu hiệu sụp đổ.
Lúc này, bên trong Bát Môn Đài.
Tám người còn lại nhóm Cửu Đạo Minh bắt đầu nhìn nhau xem ai là người ra trận tiếp theo.
Sau một hồi quyết định, hai trong tám người còn lại Cửu Đạo Minh là tán tu Vô Địch Cước Hứa Phù và tán tu Vô Ảnh Trảm Hầu Gia Khôn.
Vừa bước ra khỏi hàng ngũ, Vô Ảnh Trảm Hầu Gia Khôn xuất ra một thanh trường đao với cán đao dài ba xích, Vô Địch Cước Hứa Phù xuất ra hai đoản côn.

Cả hai không nói lời nào liền lao về phía Phương Triết tấn công.

Mục đích chính là không để Phương Triết nghỉ ngơi.

Môn chủ Diệp Gia Song Kiếm Lương Cầu đang đứng trong hàng ngũ cũng xuất ra hai thanh song kiếm sắc bén lao về phía Phương Triết.
Hai tên Vô Ảnh Trảm Hầu Gia Khôn và Vô Địch Cước Hứa Phù nhận ra một đồng đội phụ trợ liền rẽ sang hai nhánh tạo thành thế trận ba người vây sát Phương Triết.
Hành động này khiến toàn trường bàn tán xôn xao, ai cũng cho rằng nhóm người Cửu Đạo Minh quá bỉ ổi, không xứng đáng với danh tiếng mà bọn họ đã xây dựng bấy lâu nay.
Nhóm Âu Dương Sinh và Quan Lượng cũng bắt đầu lo lắng cho Phương Triết.

Ba người trong Cửu Đạo Minh đều đã Thất Phẩm, chỉ cần nhìn vào tình huống cũng đủ biết lần này tiểu tử Phương Triết khó lòng xoay sở.
Quan Lượng bên ngoài vẫn thể hiện một vị thương nhân bàng quan trong vụ cá cược nhưng nội tâm đã bắt đầu run rẩy, lo sợ.
Không nhẫn nhịn được, hắn thì thầm bên tai Âu Dương Sinh “Âu Dương đệ thấy sao? Ta lo cho Phương đệ quá!”
Lưu Chí đứng phía sau Âu Dương Sinh nhìn thấy hai tay vị thương nhân Quan Lượng đang run rẩy.

Hắn trêu chọc “Đại gia sợ tán gia bại sản sao?”
Câu nói này đồng nghĩa với việc ý tứ Phương Triết sẽ bỏ mạng.

Âu Dương Sinh ngăn lại “Không nên nói bậy, tập trung xem đi!”
Lưu Chí biết bản thân lỡ lời liền thấp người, không dám nói chuyện tiếp.
Trong ánh mắt Âu Dương Sinh hầu như không hề chớp động.
Trên vị trí quan chiến dành riêng cho trưởng lão ở Bát Môn Đài.
Trưởng lão Dược Tiên nhìn qua trưởng lão Thiên Vệ Quân dò hỏi “Nếu lão đệ là tên tiểu tử đó, có thể đối kháng nổi không?”
Trưởng lão Thiên Vệ Quân phì cười, hắn nói “Chỉ là những tên ô hợp, không đáng nhắc tới!”
Nữ trưởng lão La Toàn Cơ cười mỉa mai nói “Tính khoác lác của lão đầu khó mà chữa được.

Không phải vài năm trước, lão đầu suýt mất mạng vì hai tên ma tu phẩm cấp Thất Phẩm sao.

Nếu không có Chính Tổng Quản La Chính Hành xuất hiện giải cứu, lão đầu ngươi đã bỏ mạng rồi...”
Trưởng lão Thiên Vệ Quân La Thiên Ưng “hừ” một tiếng rồi im lặng, không dám nói ra câu nào nữa.
Trưởng lão Dược Tiên một bên vuốt râu mỉm cười thích thú.
Ai không biết, ngoài mặt hai người này lạnh nhạt như không biết nhau nhưng sau lưng tình chàng ý thiếp, mật ngọt đêm trăng không rời nhau.

Sớm muộn gì cũng có hỷ sự, chẳng qua là chưa đến lúc công khai mà thôi.

Lúc này, ba người môn chủ Diệp Gia Song Kiếm Lương Cầu, Vô Ảnh Trảm Hầu Gia Khôn và Vô Địch Cước Hứa Phù bao vây Phương Triết ở ba hướng.


Bọn họ với ý định ba người liên thủ vây khốn không để Phương Triết có cơ hội trở mình.
Hầu Gia Khôn cầm trường đao vận dụng tuyệt kỹ “Vô Ảnh Trảm” bổ xuống một nhát.

Trường đao lưu lại ba tàn ảnh bỗng chống biến mất, lúc xuất hiện chính là tam ảnh thuấn sát, áp sát Phương Triết liên tục tấn công.
Phương Triết vừa đề phòng Diệp Gia Song Kiếm Lương Cầu trong tư thế đằng đằng sát khí vừa đề phòng Vô Địch Cước Hứa Phù đang không ngừng thôi động song côn vây quanh.

Chỉ cần Phương Triết nhích một bước chân sang trái hoặc sang phải sẽ bị đối phương áp sát.

Phương Triết chỉ có thể sử dụng Xi Vưu Kiếm liên tục chống đỡ.

Khi Hầu Gia Khôn dừng lại trong một khoảnh khắc cực kỳ ngắn, Phương Triết nhân cơ hội đó xuất ra thanh tiểu kiếm Thiên Thanh đánh bật Hầu Gia Khôn thoái lui về sau.
Đúng lúc Phương Triết dự định phản công thì trong một góc lôi đài cất lên một tiếng nói, tiếng nói như một cơn gió thổi qua bên tai.
“Ba tên này để thiếp!”
Âm thanh này thình lình cất lên khiến nhóm người Cửu Đạo Minh tìm kiếm xung quanh.
Sau một hồi nhìn tứ phía, bọn họ xác định âm thanh đó cất lên từ phía tượng đá đang ngồi trong một góc lôi đài.
Hai người Lương Cầu và Hứa Phù mất cảnh giác để cho Phương Triết cơ hội “Tốc Biến” đến bên cạnh tượng đá Hoa Lạc Đồng.
Lúc này, mọi ánh mắt đổ dồn về phía tượng đá nữ nhân.
Lớp thạch hóa bên ngoài dần nứt nẻ, từng mảnh nhỏ vỡ vụn rơi xuống lộ ra gương mặt Hoa Lạc Đồng.
Hình ảnh Hoa Lạc Đồng bằng xương bằng thịt với mái tóc dài đen huyền khiến toàn trường rung động.

Dung nhan Hoa Lạc Đồng mỹ lệ với mị lực khiến toàn trường không thể rời mắt.

Phương Triết không ngờ chỉ với một viên “Thọ Đan” đã khiến Hoa Lạc Đồng thay đổi lớn đến như vậy.

Đặc biệt là mái tóc đã không còn bạc trắng.
Hoa Lạc Đồng nhẹ nhàng sờ lên gương mặt Phương Triết, khiến mị lực tỏa ra xung quanh.
Nàng nhẹ nhàng nói “Ba tên này để thiếp!”
Những người đang quan chiến ở quảng trường Bát Môn Đài ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của Hoa Lạc Đồng.

Đa phần đều tỏ ra e dè vì Phương Triết xuất hiện thêm đồng minh.
Một số ít cho rằng, sự xuất hiện của một Dạ Xoa thì không ảnh hưởng đến thế trận.
Có người đưa ra một câu hỏi “Liệu trước giờ đã từng xuất hiện một nữ Dạ Xoa nào đó có mái tóc đen huyền chưa?”
Ngoài đặc điểm nhận dạng chân không chạm đất, mái tóc trắng hay đen thì có vấn đề gì.

Chung quy thực lực cũng không có gì đáng lo ngại.
La Chính Hành một bên dò hỏi “Thiên Chủ lão đệ đã sớm đoán được rồi?”
Thiên Chủ La Thiên Bảo cũng ngạc nhiên trước tình huống này.
Hắn thì thầm “Chuyện này ngoài dự liệu!”.