Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 328: Chương 328 Lục Thành Tề Tựu




Khoảng hơn bốn nghìn năm trước, khu vực đông bắc Bắc Cảnh vốn chỉ là một vùng hoang nguyên rộng lớn có hình dạng như năm ngón tay có tên gọi là Lục Nguyên Chi Địa.

Trong đó khu vực trung tâm tương ứng vị trí lòng bàn tay là Hoàng Thành, nơi hoàng tộc sinh sống cũng là nơi tọa lạc của một vị nhân hoàng rất có danh tiếng thời đó.

Sau khi vị nhân hoàng tạ thế thì Hoàng Thành bắt đầu đấu đá nhau. Năm trong sáu người con của nhân hoàng tách ra, phân chia thành năm tòa thành vây quanh Hoàng Thành. Qua thời gian, năm tòa thành trì xung quanh đã không còn giữ được huyết thống hoàng tộc, cho nên không còn giữ được họ Hoàng nhất mạch nữa. Thay vào đó một vài đại gia tộc khác lên thay thế.

Năm tòa thành trì xung quanh lần lượt là Huyền Vĩnh Thành, Phong Lâm Thành, Viên Không Thành, Đại Nam Thành và Bắc Liêm Thành. Mỗi một tòa thành đều có một hoặc hai đại gia tộc đứng đầu. Cụ thể như Huyền Vĩnh Thành có gia tộc của Âu Dương Sinh quản hạt.

Phong Lâm Thành có hai đại gia tộc tranh nhau quản hạt là Tô gia và Lâm gia. Trong nhiều năm luân phiên quản lý một tòa thành, cả hai gia tộc này chưa từng xảy ra xung đột.

Viên Không Thành là tòa thành trì lớn gấp hai lần Huyền Vĩnh Thành, cho nên có bốn đại gia tộc thay nhau quản lý gồm Viên gia, Điền gia, Thiệu gia và Tống gia. Bốn đại gia tộc này giống như rồng nam phượng bắc, tây bình tứ loạn. Bốn đại gia tộc phân ra làm bốn khu vực riêng biệt, người đứng đầu tòa thành trì này thường chỉ là một nhân vật kiệt xuất trong bốn đại gia tộc. Lợi ích thì đại gia tộc có nhân vật đứng đầu được chiếm nhiều hơn. Cho nên tòa thành trì này lúc nào cũng nhộn nhịp với những cuộc tranh đoạt lợi ích.

Đại Nam Thành gồm hai đại gia tộc họ Hồ và họ Nguyễn quản hạt. Hai đại gia tộc này khác họ, nhưng hai bên có quan hệ thông gia nên tranh đoạt là một việc ít khi nào xảy ra.


Cuối cùng là Bắc Liêm Thành do Hướng gia quản hạt. Gia tộc này ít khi quan tâm nhiều đến tranh đoạt địa phận các khu vực thành trì khác, nhưng ít có thế lực lân cận có ý đồ xấu. Một phần người đứng đầu Hướng Minh Đạo là một vị khách khanh trưởng lão của Linh Thú Tông. Cho nên, đụng đến Bắc Liêm Thành là một điều phiền toái.

Giữa sáu tòa thành trì đều có con đường huyết mạch liên thông với nhau. Tạo nên một nút giao liên kết giữa sáu tòa thành trì, người ta gọi nơi đó là Thung Lũng Vô Xương.

Vì nơi này là điểm giao nhau giữa các tòa thành trì cho nên khu vực này số lượng người qua lại mỗi ngày vô cùng đông đúc. Thêm vào đó, sự kiện ký kết Liên Minh Lục Thành giữa sáu tòa thành trì sắp diễn ra, nên người trong các đại gia tộc tập trung lại càng ngày càng đông.

Địa điểm ký kết Liên Minh Lục Thành được bố trí ở khu vực trung tâm thung lũng Vô Xương. Nơi đây có bốn cột trụ với chiều cao chừng hai mươi trượng, chính giữa bốn cột trụ có một chuôi kiếm bằng đá có kích thước to lớn chừng mười người ôm nhô lên khỏi mặt đất. Chuôi kiếm bằng đá này được xích lại bằng xích sắt nối liền với bốn trụ đá xung quanh. Đây chính là di tích xưa cũ về một Kiếm Trũng đã bị bào mòn theo thời gian.

Người trong lục thành phối hợp dựng lên một đài cao có khuôn viên chứa được khoảng hơn một nghìn người. Trên đài cao này chia ra làm sáu khu vực tương đương với sáu đại gia tộc ở lục thành. Còn vị trí chủ tọa do một nhân vật bí hiểm đứng ra tổ chức Liên Minh Lục Thành.

Với ý nghĩa thành lập một Liên Minh Lục Thành mạnh mẽ, có thể tự cường chống lại các thế lực bên ngoài. Người ngoài nhìn vào thì cho rằng việc thiết lập Liên Minh Lục Thành là tự nguyện, nhưng người trong cuộc đều biết, bọn họ không hẳn là tự nguyện.

Thế lực đứng ra tổ chức thành lập Liên Minh đã dùng lợi ích dụ dỗ, hoặc dùng áp lực cưỡng ép bắt buộc họ phải tham gia. Nếu không kết quả cũng như vị quân vương có tiếng tăm lớn ở Hoàng Thành.


Vì mạng sống, vì lợi ích cho nên không ai dám từ chối.



Lúc này, tại vị trí di tích Kiếm Trũng.

Âu Dương Sinh cùng Dương Tâm Nhi đứng gần chuôi kiếm bằng đá. Cả hai đến nơi đây thăm dò đã qua năm ngày, chỉ còn hai ngày nữa là chính thức đến ngày thiết lập Liên Minh Lục Thành.

Theo như Âu Dương Sinh quan sát, trong lần lục thành tệ tựu lần này. Ngoài Hoàng Thành do đại tướng quân Hoàng Cảnh Hạo dẫn đầu, những tòa thành trì khác cũng có một gia tộc đại điện. Đa số gia tộc đại diện tham gia lần thiết lập Liên Minh Lục Thành đều là gia tộc đang nắm quyền kiểm soát tòa thành trì đó.

Trong đó, Phong Lâm Thành có Tô gia chủ Tô Khâm dẫn theo ba trăm cao thủ đi theo hộ tống. Tô gia chủ này đã ngoài năm mươi có thần hình nặng nề, nhìn sơ có thể nhận ra đây là một người không ra gì.

Viên Không Thành có bốn đại gia tộc lớn nhưng nhiệm kỳ lần này do Viên gia chấp quản. Gia chủ Viên gia Viên Luân dẫn đoàn năm trăm người trong tộc đi theo hộ tống. Người này ngoài bốn mươi có vóc dáng cường tráng với gương mặt góc cạnh. Đây đại diện cho một loại người có tính tình cương trực.


Tiếp theo là Đại Nam Thành do gia tộc họ Hồ có gia chủ Hồ Nhân Nghĩa đại diện dẫn theo hai trăm cao thủ theo. Người này có dáng người cao ráo, tuổi ngoài ba mươi thể hiện một nam nhân kiệt xuất ở Đại Nam Thành.

Bắc Liêm Thành trước giờ vẫn do một mình Hướng gia quản hạt. Gia chủ tại vị là một lão giả ngoài bảy mươi với vóc dáng cao gầy, kèm theo là râu tóc bạc phơ. Xuất hiện với bộ dạng có phần ốm yếu, chỉ cần một cơn gió có thể thổi rụng. Mặc dù vậy, lão chỉ dẫn theo mười thanh sam đệ tử.

Về phần Huyền Vĩnh Thành có Âu Dương Sinh đại diện, nhưng người tiếp các vị gia chủ của những tòa thành trì khác là Âu Dương Nhạc. Nhiệm vụ này vô cùng phù hợp với một người có kinh nghiệm giao thiệp lâu năm. Hơn nữa Âu Dương Ngạc đứng ra chủ sự, cũng nói lên vai trò của hắn ở Huyền Vĩnh Thành trước giờ vẫn không thay đổi.

Âu Dương Sinh không quan tâm nhiều đến hành động lấy lòng của Âu Dương Ngạc, bởi vì Âu Dương Ngạc trước sau gì cũng chỉ có một kết quả. Thù giết phụ thân phụ mẫu khó mà bỏ qua được. Hơn nữa hắn còn hại chết biết bao người thân của Dương Tâm Nhi.

Dương Tâm Nhi một bên dò hỏi “Sinh ca không nhận ra điều gì kỳ lạ hay sao?”

Âu Dương Sinh lắc đầu nói “Trước đó thân phụ Hoàng Mập nhờ phá hủy ngọc ấn, nhưng tình huống đang diễn ra vô cùng bình thường. Chính vì bình thường nên ta cảm thấy lo lắng…”

Vừa nói hắn vừa thăm dò chuôi kiếm bằng đá đang cắm xuống mặt đất.

Chuôi kiếm này vô cùng bình thường, bên trong được điêu khắc từ đá tảng mà ra, không có gì đặc biệt. Chỉ là bên dưới phần thân kiếm trống rỗng, không thể thăm dò được gì như thể bên trong có một lớp bảo vệ ngăn cản người ngoài dòm ngó.


Chính vì điều này mà cả hai vẫn trực chờ bên chuôi kiếm bằng đá mà chưa đi đâu xa.

Dương Tâm Nhi suy nghĩ một hồi liền nói “Sinh ca báo về Đạo Viện, sao vẫn chưa thấy người nào đến?”

Âu Dương Sinh phì cười “Bọn họ có đến cũng đã muộn, ta báo tin để các vị trưởng lão ở Đạo Viện có chuẩn bị chứ ta không hy vọng phía Đạo Viện đến hỗ trợ. Khoảng cách quá xa, bọn họ không có cách đến đây nhanh được…”

Lúc này, bên phía đài cao tại vị trí chủ tọa thình lình xuất hiện một vòng xoáy.

Từ bên trong vòng xoáy bước ra năm thân ảnh đều khoác trường bào với mũ trùm che kín phần đầu nên không nhìn rõ được người nào. Chỉ có nhân vật đứng giữa có thân hình cao lớn hơn. Người này chính là “Đại nhân” Phạm Bá, người đứng ra tổ chức sự kiện thiết lập Liên Minh Lục Thành.

Hoàng Cảnh Hạo đang ở vị trí dành cho Hoàng Thành, hắn nhanh chóng tiếp cận rồi nhiệt tình chào hỏi.

Tiếp theo đó, bốn vị gia chủ bốn tòa thành trì khác chạy vội đến tiếp kiến, Âu Dương Ngạc cũng không ngoại lệ.

Vị “đại nhân” Phạm Bá bỏ qua nhóm người này. Hắn đưa ánh mắt nhìn về phương hướng Âu Dương Sinh rồi nhếch miệng lên cười đầy ẩn ý.