Thiên

Quyển 1 - Chương 117: Hóa quyền




Viên Lăng trưởng lão nhìn Tiêu Ngọc đã gần ra khỏi Thanh Phong Phái khi đang ở trên không trung mà thở hắc ra một hơi trút bỏ đi nỗi phiền trong lòng rồi lại nhìn vào trong kết giới

Nhưng phía dưới, Hoàng Phong là người lên tiếng đầu tiên trong bảy đệ tử chân truyền khi nhìn hướng Tiêu Ngọc rời đi đã bị che khuất nói:

- Tiêu Ngọc hắn bỏ đi rồi!

Chỉ là không có câu trả lời nào từ sáu đệ tử chân truyền còn lại mà chỉ hơi xuất hiện chút tư lự rồi thôi, mà tiếp tục cùng nhìn vào trong kết giới, nơi Vũ Thiên sắp khai đấu, mặc dù lúc này chỉ thấy hắn cùng đối thủ của mình đó là một nam tử chỉ khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy cũng đang nhìn Vũ Thiên mà cười cười, khiến Vũ Thiên liền chấp tay giọng không to không nhỏ:

- Tiểu đệ tên Vũ Thiên cùng Mạnh Khỏe huynh đấu trận này!

- Ta lại mong Thiên đệ nhẹ tay cho!

Còn Mạnh Khỏe lại nâng tay cười cười nói với Vũ Thiên rồi lại ngừng lại mà cùng nhìn nhau trong chốc lát không tấn công gì khiến Vũ Thiên cũng phải ngẩn ra chút ít nhưng rồi hắn bất chợt hỏi khiến Mạnh Khỏe giật mình mà khựng người nhìn hắn:

- Mạnh Khỏe huynh cái tên của huynh nó thật kỳ, sao huynh không chuyển nó thành Khỏe Mạnh không phải hay hơn sao!

- Đa tạ ý của Thiên đệ nhưng cái tên này là do cha mẹ ta đã đặt, vì lúc khi sinh ra ta đã không được khỏe mạnh cho nên cha mẹ ta đã đặt tên này để mong ta được khỏe mạnh!

Vũ Thiên thì gật gù tỏ vẻ hiểu ý còn Mạnh Khỏe thì lại tiếp mà lắc lắc nhẹ đầu, hai người cứ thế mà im lặng trong giây lát khiến cho Vũ Phiến Lương môn chủ nhìn xuống tay phải nắm chặt, sắc mặt đã khó coi mà từ trên hét vào trong kết giới:

- Mạnh Khỏe, đệ tử ngươi còn không mau đánh bay tên đó ra ngoài mà kết thúc trận đấu!

“Chỉ là một tên Ngũ Huyệt làm sao đỡ được một kích của Bát Huyệt”

Vũ Phiến Môn môn chủ hét lớn khiến cho toàn trường giật mình mới nhìn lão ở trên rồi mới nhìn vào trong kết giới lại khi mà Mạnh Khỏe đã chuẩn bị thế công khi mà câu nói của lão đã thực sự khiến hắn giật mình

Mặc dù Vũ Phiến Lương môn chủ vẫn nói nhỏ một câu vì nghĩ trận này sẽ rất nhanh mà kết thúc khi tầng cảnh giới của hai đệ tử đang tham đấu kia lại chênh lệch quá nhiều

- Chúng ta đều đấu vì môn, vì phái nên ta cũng chỉ cố hết sức mà dùng hết lực nên có thể sẽ làm bị thương Vũ Thiên đệ!

Mạnh Khỏe vừa nói vừa chạm hai tay lại với nhau nhìn Vũ Thiên khẽ cười chỉ cách hắn vài mét mà bắt đầu đợt công kích đầu tiên của mình khi mà Vũ Thiên vẫn còn chưa biết nên tấn công thế nào

Hai tay Mạnh Khỏe đã phủ thổ nguyên lực, mắt mở to, miệng thốt lên hai chữ lớn khiến Vũ Thiên cũng phải nhìn quanh mà đề phòng lần công kích đầu tiên của Mạnh Khỏe

“Soa Thổ”

Hai chữ của Mạnh Khỏe vừa dứt, Vũ Thiên không khỏi liếc mắt sang phải, sang trái nhưng rất nhanh hắn đã xoay thân ra sau mà nhìn thanh binh khí hình thành từ thổ nguyên lực này, nó giống như thanh cương soa nhưng nó lại khác một chút vì nó có tận ba mũi nhọn nhô ra, mũi giữa cao hơn cho nên nó được gọi bằng một cái tên khác đó là “Soa” đang hướng thẳng bụng tới ngực Vũ Thiên đã xoay thân lại mà găm tới

Vũ Thiên chỉ kịp nhấc tay phải lên mà hướng nhanh giữa thân thanh soa thổ mà siết chặt lại khiến nó liền ngừng lại khi nó đã lún khá sâu gần xuyên vào thân hắn, Vũ Thiên lại tỏa băng nguyên lực ngay tay khiến cho soa thổ nhanh chóng chuyển thành một cây soa băng mà vỡ vụn xuống mặt kết giới

Chỉ là Mạnh Khỏe phía sau hắn lại không nhìn thấy và cùng không hề để ý tới thanh soa của mình đã thất bại mà chỉ nói một câu vọng vào tai Vũ Thiên khi hắn đang ở phía sau lưng Vũ Thiên:

- Trong trận đấu mà chỉ nhìn trước không nhìn sau là sẽ thất bại đó!

Khiến Vũ Thiên không khỏi giật mình nhưng không kịp xoay thân mà chỉ cảm nhận được thổ nguyên lực đã tỏa sau lưng do nắm tay của Mạnh Khỏe đã ngưng tụ liền đấm mạnh vào lưng hắn khiến Vũ Thiên thấy rát cả cái lưng mà văng thẳng về trước trong thân vẫn thẳng nhưng hắn lại không thể nào tự ngừng được cho đến khi lực hết mới chúi nhũi hai chân bước nhanh tới mà gần chạm đến kết giới, tưởng chừng như hắn cũng sẽ đạp bước như thế mà tiến thẳng ra ngoài vì vẫn chưa tự ngừng lại được

Nhưng lại khiến cho mọi người phía ngoài đang quan đấu, đặt biệt là Thanh Phong Phái phải căng mắt vì nghĩ Vũ Thiên sẽ tiến luôn ra ngoài kết giới mà thua ở trận thứ bảy một cách nhanh chóng đến bất ngờ này

Chỉ là Vũ Thiên cũng đã nhận ra khiến trong đầu hắn cũng cuống quýt mà nhìn kết giới đã ở gần trước mặt, trong đầu hắn vừa xẹt ra một cái pháp quyết liền được hắn thi triển ngay

Nên phía ngoài chỉ thấy Vũ Thiên đưa tay phải lên, quét ngang bụng một dải lụa băng liền hình thành theo kiểu cong lại nhưng lại rất hữu dụng với Vũ Thiên lúc này vì đã giúp hắn cong người lại hình chữ U mà ngừng lại theo thế gập thân giữa bụng trong giây lát thở phào của hắn cũng như trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám đệ tử phía ngoài kết giới đang quan đấu

Nhưng Vũ Thiên lại không thấy mà lại vuốt nhẹ dải lụa băng khiến nó liền thu lại băng nguyên lực vào tay mà xoay thân lại nhìn Mạnh Khỏe cũng đang trợn mắt nhìn hắn, vẻ mặt kinh ngạc đã hiện rõ, nói trong hai chữ như mọi người phía ngoài kết giới đang quan đấu

“Băng hệ”

Đặc biệt là Vũ Phiến Lương môn chủ cùng năm vị trưởng lão phía sau sắc mặt đã hiện lên kinh ngạc lẫn bất ngờ mà ngậm miệng lại nhìn trong kết giới chưa biết nên nói gì tiếp

Mặc dù đối diện với mấy lão chính là Lý Dương chưởng môn cùng đám trưởng lão đều đồng loạt nói:

- Vũ Thiên, tiểu tử này nó lại nắm giữ băng hệ thuộc hệ hiếm trong hệ năng lượng cùng hệ với tiểu nữ Phương Nguyệt sao!

Đây cũng là lần đầu mấy lão trong thấy hệ năng lượng (tác giả sẽ chuyển hệ thiên địa sang hệ năng lượng) mà Vũ Thiên nắm giữ vì lúc trước chỉ biết cảnh giới của hắn chứ không hề biết hắn nắm giữ hệ gì trong hệ năng lượng, mặc dù Lam Nguyệt trưởng lão dường như đã biết trước nên lúc này chỉ khẽ cười

Mặc dù nơi các lối vào lại vang lên rất nhiều tiếng nói nhưng hai chữ “băng hệ” là nhiều nhất và có lẽ như, bây giờ mọi người đều đang chú ý vào trận đấu trong kết giới mà không còn ai nghĩ tới việc Tiêu Ngọc đã rời đi nhưng nếu như có thật sự nghĩ tới thì bọn họ cũng không thể thay đổi được gì

- Chắc các vị trưởng lão đang rất bất ngờ vì Vũ Thiên nắm giữ băng hệ!

Hoàng Phong nhìn lên trên nơi Lý Dương chưởng môn cùng năm vị trưởng lão mà nói trong đắc ý khiến cho sáu đệ tử còn lại phải cười khi trong thấy cái mặt ngồ ngộ của hắn

“Hoàng Phong, huynh tưởng băng hệ hiếm lắm sao, Nguyệt muội cũng nắm giữ nè”

Nghệ Tuyết không khỏi lắc đầu mà hơi nhăn mặt đang cười của nàng phản kích lại Hoàng Phong rồi lại nhìn vào trong kết giới

Nơi Mạnh Khỏe nhìn Vũ Thiên đang nhìn mình mà cười cười nói:

- Ta không nghĩ là Thiên đệ lại nắm giữ Băng hệ đó!

Vừa nói vừa hướng hai tay lên trên đầu rồi cùng chạm vào nhau, dứt lời cũng là lúc thổ nguyên lực phủ tay rồi lại tách ra mà vòng tròn hướng bàn tay xuống mặt kết giới lại chỉ là hiện ra phía sau cùng trái và phải, trên đỉnh đầu Mạnh Khỏe đó là rất nhiều thanh thương thổ khiến cho Vũ Thiên phải kinh sợ khi nhìn tới

“Thương thổ”

- 200 cây thương thổ đã là tối đa có thể tạo lúc này!

Tất cả đầu mũi thương đều hướng thẳng Vũ Thiên cùng câu nói của Mạnh Khỏe chưa dứt thì khoảng năm mươi thanh đã lao tới trước mặt Vũ Thiên, khi đã dứt câu toàn bộ những thanh còn lại cũng liền lao theo

Phía ngoài nhìn tới chỉ thấy một rừng thương theo thế thẳng mà hướng tới Vũ Thiên đang trợn mắt mà nhìn thương thổ đang ập tới mà hơi hoảng nhưng vẫn giữ bình tĩnh nhìn một màng không áp hắn mà lắc đầu nói nhỏ “định găm thân mình hay sao mà tạo nhiều thế”

Chỉ là Vũ Thiên đã nâng tay mà đón đỡ bằng cách mười ngón tay xòe ra hướng đám thương thổ mà hét lớn trong sự kinh ngạc của Lý Dương chưởng môn cùng Vũ Phiến Lương môn chủ giọng thất thanh trong hai chữ được thốt ra “Băng thể”

“Tường băng” Vũ Thiên vừa dứt lời hắn cũng đã chuyển sang trạng thái băng thể cùng lúc đó một bức tường băng cao quá đầu hắn đã hiện ra mà chắn trước mặt khi mà đám thương thổ đã va vào và chìm nghỉm phía trong, có khi bị đóng băng toàn thân thương, chỉ là phía trên lại có một vài thanh thương sượt qua bức tường băng của Vũ Thiên tạo ra nhưng lại lao thẳng vào kết giới mất hút ở trong, còn bức tường băng đã bị găm cây thương thổ mà dần chìm vào mặt nền kết giới hộp mộc

Khiến Vũ Thiên phải nhìn ngây dại trong giây lát, rồi nhìn tới Mạnh Khỏe trước mặt cũng đang như vậy mà nâng tay hướng Mạnh Khỏe cùng chân bước không nhanh nhưng không chậm cùng hai ngón trỏ mỗi tay chỉ hướng Mạnh Khỏe hét lớn khi vẫn ở trong trạng thái băng thể:

“Đạn băng”

Bước chân di chuyển không nhanh, cùng đầu ngón trỏ của Vũ Thiên đã liền xuất hiện một viên đạn hình trụ ngắn khoảng một đốt ngón tay đầu trước hơi tròn đầu sau phẳng được hình thành từ băng nguyên lực mà bắn tới Mạnh Khỏe trong thế liên tiếp từ hai ngón trỏ tay mà bắn ra

Nhưng lại khiến cho Mạnh Khỏe phải kinh sợ như bị chấn nhiếp, nói mấy chữ trong khó tin “băng thể, Thiên đệ cũng sỡ hữu băng thể khi chỉ mới Ngũ Huyệt sao”

Chỉ là Mạnh Khỏe đã phải bừng tỉnh lại khi thấy Vũ Thiên đang thi triển đạn băng bắn tới gần sát mình trong bước chân đang tiến tới thì liền lập tức tạo một tấm khiên thổ chắn trước người để đón đỡ đám đạn băng đang bắn tới kia

Chỉ là Mạnh Khỏe rất nhanh sắc mặt đã trở nên khó coi vì ngay bụng cùng ngực hắn đã có vài viên găm vào trong tê buốt khí lạnh khiến toàn thân hắn cũng lạnh toát mà khựng cả người, mặc dù cũng có rất nhiều đạn băng khác bắn vào mặt kết giới phía sau hắn vì đi chệch hướng

Nhưng Vũ Thiên cũng đã ngừng thi triển đạn băng mà bắt đầu kết một phát quyết khác khi mà Mạnh Khỏe vẫn còn đang bị ê buốt bởi khí lạnh từ đạn băng của hắn găm vào thân

Cùng phía ngoài kết giới, Vạn Bách trưởng lão vẻ mặt như không tin mà tự nói:

- Hắn, tiểu tử này lại có cả băng thể sao chuyện này lại là sao chứ!

Chỉ là phía dưới Hoàng Phong lại trầm trồ mà nhìn Vũ Thiên đang tạo thế công tiếp theo:

- Vũ Thiên, lại tu tập nhuần nhuyễn mấy pháp quyết như vậy rồi!

- Pháp quyết hóa!

Nhưng Tống Tân lại tiếp ngay sau đó khi nhìn ra pháp quyết mà Vũ Thiên đang thi triển tiếp

Nhưng lại khiến cho Vũ Phiến Lương môn chủ đã không còn giống như trước mà đang lo lắng vì nhận ra trận này có thể Mạnh Khỏe sẽ thua khi nhìn thấy Vũ Thiên sang trạng thái băng thể cùng thứ mà hắn sắp thi triển tiếp theo, ngay cả năm trưởng lão phía sau cũng đều bất ngờ trong giọng của Liễu Như trưởng lão phía sau đã vang lên:

- Pháp quyết hóa kết hợp pháp quyết ban, hóa quyền!

Cùng lúc đó chính là Tiểu Bạch trên nóc đại điện miệng há nói to cùng đầu hổ đã ngừng lắc, vì mặt hổ của nó lúc này đã méo mà mếu: “Oa, Thiên ca, huynh bị gì rồi, sao tay lại to dữ vậy”

Nhưng không có ai trả lời nó, mặc mặt hổ của nó đang mếu, vì lúc này, tất cả đều đang nhìn Vũ Thiên phía trong kết giới cùng Mạnh Khỏe đã kinh sợ trong lòng cảm nhận khí lạnh cùng băng nguyên lực mạnh mẽ đang áp tới toàn thân lại càng lạnh hơn

Khi nhìn Vũ Thiên hai tay hắn vốn dĩ vẫn nhỏ bình thường cho dù ở trạng thái băng thể nhưng lúc này nó lại đang không ngừng to lên khi Vũ Thiên đang bước chậm đã nhanh tới gần hắn khiến cho hai tay băng hắn to đến độ có thể đo vòng được khoảng hai trăm cen, khi mà cơ bắp tay băng, khuỷu tay tay băng, bàn tay băng nắm lại hiện ra các đốt ngón tay băng to đùng cùng lúc trong hắn lúc này cứ như lực sĩ cử ta mặc dù thân hắn lại nhỏ tý

Vũ Thiên lại nhấc hai tay băng khổng lồ ra phía sau lưng một khoảng tạo thế mà mang theo băng nguyên lực cùng hai cánh tay băng khổng lồ lúc này mà bước nhanh chóng thẳng hướng trước mặt Mạnh Khỏe mà đấm tới trong ánh mắt đang kinh sợ thật sự của Mạnh Khỏe đã hiện rõ.