Thiên Vu

Chương 593: Mặt mũi vặn vẹo, khuôn mặt hoàn toàn mới (2)




Bốn mươi thiên tài minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần như Chu Hạo Phi, Phương Thiếu Khanh, Tàng Chính, Tang Khôn, Lữ Văn Sử, Đỗ Tử Hóa cũng không chấp nhận được.

Bọn họ còn đỡ, người bị đả kích lớn nhất, không tin nổi là Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh.

Vì một năm trước Trần Lạc vượt qua thiên nhiên thẩm phán đã khiến Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh bị đả kích nặng nề. Lần này Tiêu Du Tử cũng thông qua thiên nhiên thẩm phán thành tựu thất thải tử nguyên chi thân.

Chỉ một năm lần lượt thấy hai người thông qua thiên nhiên thẩm phán thành tựu thất thải tử nguyên chi thân, lòng tự tôn cực kỳ kiêu ngạo như Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển làm sao chấp nhận được?

Cảm giác như tự tôn bị bóp nát khó khăn lắm mới lành lại một lần nữa bị giẫm đạp, nghiền nát.

Lần này thiên nhiên thẩm phán giáng xuống khiến trời trăng cùng mọc, âm dương điên đảo, ngũ hành nghịch diễn gây ra động tĩnh cực lớn, hấp dẫn đại nhân vật các phương thế lực trong thế giới đến. Trong đó có đám đại nhân vật Trung Ương học phủ do Tả Quan Sinstrong dẫn đầu.

- Một năm trước Trần Lạc với vu pháp vô song thông qua thiên nhiên thẩm phán thành tựu thất thải tử nguyên chi thân chấn động giới vu pháp. Hôm nay Tiêu Du Tử với trận pháp vô song thông qua thiên nhiên thẩm phán thành tựu thất thải tử nguyên chi thân chấn động giới trận pháp. Đây đúng là thiên địa hiếm thấy vang dội cổ kim.

Trong một năm ngắn ngủi thấy tận mắt hai người thông qua thiên nhiên thẩm phán làm nỗi lòng Ngụy đại tổng quản phức tạp, dâng trào khó tả.

Ngụy đại tổng quản cảm thán rằng:

- Chúng ta thật sự già, đã không theo kịp nhịp độ thời đại này, ài.

- Đúng vậy! Trần Lạc mười chín tuổi thông qua thiên nhiên thẩm phán, Tiêu Du Tử thoạt trông chỉ khoảng hai mươi tuổi, thành tự của bọn họ khiến lão già chúng ta thấy xấu hổ.

- Tuy một năm trước Trần Lạc thông qua thiên nhiên thẩm phán cũng thành tựu thất thải tử nguyên chi thân, nhưng thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân vượt qua pháp tắc thiên địa, cuối cùng bị đại thương thiên thẩm phán. Không biết có khi àno Tiêu Du Tử cũng...

- Lão phu không biết Tiêu Du Tử có nối gót theo Trần Lạc không, cũng không biết trời có dung hắn không.

Ngụy đại tổng quản chợt nhgĩ điều gì, cười nói:

- Nhắc Trần Lạc phải nói không biết tiểu tử kia có mặt ở đây sẽ nghĩ gì. Từ khi tiểu tử này nghịch thiên thì rất vênh váo, không để đám lão già chúng ta vào mắt. Các ngươi cảm thấy nếu chúng ta kéo Tiêu Du Tử vào học phủ thì... Chậc chậc, sẽ có trò hay để xem.

- Ý của đại tổng quản là muốn lợi dụng Tiêu Du Tử áp chế Trần Lạc?

- Chẳng lẽ không nên áp chế tiểu tử Trần Lạc? Hừ, chúng ta phải cho hắn biết thế giới này không chỉ có hắn mới thông qua thiên nhiên thẩm phán, không phải chỉ có hắn là thành tựu thiên nhiên tử nguyên chi thân. Tiêu Du Tử cũng làm được. Phải cho Trần Lạc biết rằng hắn không phải độc nhất vô nhị, không có gì đáng huênh hoang.

Các đại nhân vật Trung Ương học phủ hé môi không nói nên lời, bọn họ biết Ngụy đại tổng quản oán niệm Trần Lạc chưa tan biến.

Tiêu Du Tử đứng trong phế tích, dường như khá suy yếu. Tiêu Du Tử ngẩng đầu nhìn trời, đăm chiêu.

Bỗng có nữ nhân gào thét:

- Tiêu công tử lợi hại quá, thông qua thiên nhiên thẩm phán thành tựu thất thải tử nguyên chi thân, từ nay về sau công tử chính là thiên hạ đệ nhất, kim cổ đệ nhất nhân. Công tử vĩnh viễn là niềm kiêu hành của Thanh nhi, Thanh nhi nguyện làm trâu làm ngựa hầu hạ công tử suốt đời!

Nữ nhân đứng trong đám người kêu gào, cả đám liếc mắt nhìn thì thấy đó là Diệp Thanh. Bộ dạng Diệp Thanh hưng phấn, kích động tâng bốc Tiêu Du Tử.

Diệp Thanh đúng là da mặt dày hơn cái mo, thấy Tiêu Du Tử thông qua thiên nhiên thẩm phán thì nói một tràng nịnh bợ nâng hắn lên tận trời. Diệp Thanh dùng nhiều từ làm người nghe nổi da gà, nữ nhân đúng là vô sỉ.

- Tiêu công tử là truyền kỳ thời đại kim cổ, cái thế vô song. Trần Lạc phế vật kia không thể so với công tử, hắn không bằng một móng tay của công tử, không xứng xách giày cho công tử!

Diệp Thanh cố ý nói cho vài người nghe, cao giọng quát:

- Ta dám lặp lại lần nữa, phế vật Trần Lạc ở trước mặt Tiêu Du Tử không là cái thá gì. Tiêu Du Tử lợi hại hơn Trần Lạc gấp trăm lần, ngàn lần, hắn là phế vật!

Các nữ thần có gút mắc tình cảm với Trần Lạc như Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Mạc Khinh Sầu, Hạ Mạt vốn bị Tiêu Du Tử đả kích tâm tình chán nản, rất khó chịu, đang lo không có chỗ trút. Khi Diệp Thanh hét ra một tràng chọc các nữ thần nổi giận. Nữ thần thiên sứ như Tiết Thường Uyển cũng nổi sát khí.

Diệp Thanh là người thông minh, cuống cuồng chạy đến bên Tiêu Du Tử.

Diệp Thanh nũng nịu xin giúp đỡ:

- Tiêu công tử, bọn họ muốn giết ta... Công tử phải...

Diệp Thanh trông thấy mặt mũi Tiêu Du Tử vặn vẹo, góc độ vặn vẹo làm người thấy kinh dị. Mắt mũi miệng chồng lên nhau rồi tản ra, biến mất. Một khuôn mặt hoàn toàn mới hiện ra, là gương mặt thanh tú, nhu hòa, dịu dàng như nước, nhu làm người ta muốn che chở.

Trông thấy khuôn mặt này, các nữ thần Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Mạc Khinh Sầu, Hạ Mạt vốn định giết Diệp Thanh như bị sét đánh đứng ngây người, hóa đá.

Nếu nói biết Trần Lạc là Tiêu Du Tử, Tiêu Du Tử là Trần Lạc làm ai bị kích thích lớn nhất thì người đó là Tiết Thường Uyển.

Vì dù là cái tên Trần Lạc hay Tiết Thường Uyển toàn trường không ai có tình cảm phức tạp hơn là nàng. Tiết Thường Uyển yêu Trần Lạc hơn ai hết, bị Tiêu Du Tử ảnh hưởng nặng hơn bất cứ ai. Tiết Thường Uyển cảm thấy Tiêu Du Tử giống Trần Lạc hơn ai hết, cũng so với mọi người không thể chấp nhận sự thật Tiêu Du Tử chính là Trần Lạc.

Khi thấy nửa bên mặt Tiêu Du Tử lộ ra khuôn mặt Trần Lạc thì đầu óc Tiết Thường Uyển trống rỗng, không suy nghĩ được gì, tim ngừng đập.

Tiết Thường Uyển phản ứng lại, cảm giác đầu tiên không phải giật mình mà là rộng mở thông suốt. Cho đến nay sự tò mò, nghi hoặc về Trần Lạc vào trong khoảnh khắc đều được giải đáp.

Tiết Thường Uyển đã hiểu tại sao trận si như sư phụ Mai tháp chủ lại thích Trần Lạc đến thế, không tiếc bày mê tình trận gán ghét nàng với hắn. Thì ra Trần Lạc là quỷ tài Tiêu Du Tử trận pháp cái thế vô song mà Mai tháp chủ đã nói.

Trong tiểu tùng lâm lần đầu tiên Tiết Thường Uyển gặp Trần Lạc cho đến bây giờ nàng cứ nghi ngờ hắn hiểu trận pháp, có lẽ lợ hại hơn nàng tưởng tượng rất nhiều. Nhưng Tiết Thường Uyển không bao giờ ngờ Trần Lạc là Tiêu Du Tử.

Đối với Trần Lạc, Tiết Thường Uyển vừa yêu vừa thanh niên, bởi vì hắn phụ lòng tình cảm sâu sắc của nàng, đùa giỡn tình cảm.

Tiết Thường Uyển rất ghét Tiêu Du Tử, vì hắn là bóng ma theo nàng suốt mười năm.

Nhưng Tiêu Du Tử, Trần Lạc lại là một người.

Khi biết sự thật này, Tiết Thường Uyển cảm thấy thế giới tinh thần sụp đổ, tan vỡ.