- Chàng trai, nói chuyện phải có chứng cứ nếu không là vu oan. Ngươi ngang nhiên vu oan Điền Bình đại trưởng lão, trận pháp công hội chúng ta tuyệt đối không tha cho ngươi! Tất cả trận sư chính tông có mặt tuyệt đối không tha ngươi!
- Muốn chứng cứ đúng không? Được.
Trần Lạc gật đầu, huơ tay. Các phù văn ngưng kết, trong không trung xuất hiện một thủy kính bóng loán, nhiều người nhận ra đó là một loại ký ức huyền quang trận có thể ghi lại ký ức xảy ra vào một thời gian nào đó.
Trong khi mọi người thấy ngạc nhiên thì ký ức huyền quang kính như mặt nước bỗng tán loạn, trận pháp mất đi tinh thần lực chống đỡ.
Có chuyện gì?
Không lẽ Tiêu Du Tử mất hết tinh thần lực?
Tiêu Du Tử lại vung tay, các phù văn ngưng diễn nhưng nhiều người phát hiện lần này hắn ngưng diễn phù văn không hoàn mỹ như trước. Khi trận tượng ký ức huyền quang trận hình thành rất nhanh lại tan biến, Tiêu Du Tử liên tục thử mấy lần đều như vậy.
Mọi người thấy tình hình này thì bàn tán xôn xao. Có người bảo tinh thần lực của Tiêu Du Tử tiêu hao hết, nếu không chẳng thể nào không bày ra được một trận pháp. Có người nói Tiêu Du Tử không hề có chứng cứ, hắn cố ý làm bộ cho người ta xem, che giấu hành động tội phạm của mình.
Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển đứng trong đám đông rất thắc mắc, không biết Tiêu Du Tử chơi trò gì.
Hiên Viên Đồng luôn im lặng chợt lên tiếng:
- Ta không biết Tiêu Du Tử có chứng cứ hay không nhưng chắc chắn hắn không hao hết tinh thần lực.
- Nếu chưa hao hết linh lực thì tại sao hắn không bày ra được một trận pháp nào?
Hiên Viên Đồng lắc đầu suy đoán:
- Có lẽ là tình huống bất ngờ làm Tiêu Du Tử không thể tập trung tinh thần, hoặc tinh thần hải xảy ra vấn đề gì.
Hiên Viên Đồng đoán đúng, khi Trần Lạc gặp Điền Bình trong cung điện ngầm dưới Vân La sơn đã bày trận tượng ký ức huyền quang trận ghi lại tất cả để chuẩn bị khi cần thì dùng. Nhưng khi Trần Lạc muốn bày ra trận tượng ký ức huyền quang trận thì tinh thần hải bỗng rung động, tinh thần lực bạo loạn không ổn định.
Trần Lạc biết nguyên nhân dẫn đến tinh thần hải hỗn loạn chắc chắn là cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch kia.
Trần Lạc không biết thứ đó là cái gì, một ngày trước trong tinh thần hải của hắn chưa có cái đó. Trần Lạc chỉ nghiên cứu nguyên tố chi tâm lấy từ chỗ Huyết Âm lão tổ, sau đó tinh thần hải bỗng nhiên diễn sinh ra cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch.
Nói đến thì Trần Lạc rất hối hạn đã cướp nguyên tố chi tâm của Huyết Âm lão tổ, hắn càng hối hận đi nghiên cứu nguyên tố chi tâm làm gì? Vì đã diễn sinh ra cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch rất giống với hiện tượng dựng hóa trong truyền thuyết.
Cái gọi là hiện tượng dựng hóa là một loại dấu hiệu biểu thị sắp sinh ra thứ có lẽ vượt qua pháp tắc hư vọng minh tưởng đại pháp. Trần Lạc không xa lạ thứ này, vì lúc trước trong thí luyện Trung Ương học phủ hắn ngưng tụ ra linh tượng vượt qua pháp tắc hư vọng minh tưởng đại pháp, nên mới bị linh hồn hư vọng.
Bây giờ Trần Lạc chỉ nghi ngờ, hy vọng không phải la hiện tượng dựng hóa. Trần Lạc không muốn một lần nữa bị thiên nhiên thẩm phán, mùi vị đó không dễ chịu chút nào. Nếu có thể Trần Lạc rất muốn ném cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch đi, nhưng vấn đề là nó diễn sin thỏng tinh thần hải của hắn, không vứt bỏ được.
Trần Lạc không thể xác định cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch có phải là hiện tượng dựng hóa không, không thể xác nhận sẽ dựng hóa ra cái gì. Để phòng ngừa, Trần Lạc cảm thấy dù không vứt bỏ được ít nhất nên lôi nó ra khỏi tinh thần hải, nhưng chỉ sợ khi đó sẽ ảnh hưởng tinh thần hải của mình.
Trần Lạc không ngờ sợ cái gì đến cái đó, không hiểu sao cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch xảy ra biến dị làm tinh thần hải bạo loạn, hắn muốn áp chế nhưng vô dụng. Tinh thần lực mênh mông như sóng thần gầm rống.
Không ai biết Trần Lạc bị gì, đối với các đại nhân vật trận pháp công hội thì bọn họ càng không muốn biết. Đám người chỉ biết là Tiêu Du Tử không lây ra được chứng cứ Điền Bình đại trưởng lão cấu kết với hắc ám, vậy là đủ rồi.
Kim Vinh, phó hội trưởng trận pháp công hội đắc ý cười âm hiểm:
- Chàng trai, chứng cứ của ngươi đâu?
- Không lấy được chứng cứ thì là ngươi đang vu oan!
- Hắn không chỉ vu oan Điền Bình đại trưởng lão, đây là vu oan giá họa! Tuy tạo nghệ của Tiêu Du Tử cao nhưng Điền Bình đại trưởng lão là trận sư hư vọng minh tưởng đại pháp. Với tạo nghệ như hắn làm sao bị thương đại trưởng lão được? Theo ta thấy người cấu kết với hắc ám chính là Tiêu Du Tử, là hắn muốn lợi dụng đại tái đấu trận hút tinh thần lực của mọi người sống lại lão tổ tà ác, là hắn!
Các đại nhân vật trận pháp công hội lớn tiếng la hét, mọi người muốn cho mọi người biết hành động phạm tội của Tiêu Du Tử.
Người Quang Minh điện bắt đầu mất kiên nhẫn, nếu không phải Bạch Chấn Thiên ngăn cản thì mấy thống lĩnh khác như Vạn Tinh Văn đã cưỡng ép bắt Tiêu Du Tử. Bạch Chấn Thiên kiên nhẫn chờ đợi không hành động không phải vì tạo nghệ cường đại của Tiêu Du Tử mà bởi vì cá tính của gã, nguyên tắc đại thống lĩnh Quang Minh điện.
Hễ không có chứng cứ chứng minh người đó cấu kết với hắc ám, là tội đồ hắc ám thì Bạch Chấn Thiên sẽ cho Tiêu Du Tử chút tôn trọng, đây là lý do gã được mọi người tôn sùng.
Lần này gặp Tiêu Du Tử cũng vậy. Nhưng tôn trọng thì tôn trọng, nếu cảnh cáo nhiều lần mà đối phương không chịu theo về Bạch Chấn Thiên đành dùng bạo lực.
- Tiêu Du Tử, bây giờ chúng ta nghi ngờ ngươi cấu kết với hắc ám, tu hành tà ác, xin theo chúng ta trở vè nhận điều tra. Đây là cảnh cáo lần cuối của ta.
Không ai trả lời Bạch Chấn Thiên, Trần Lạc nhằm chằm cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch trên bầu trời. Trần Lạc rất hồi hộp, không rảnh quan tâm Bạch Chấn Thiên. Đừng nói Bạch Chấn Thiên là đại thống lĩnh của Quang Minh điện, dù có là các thần giáng trần thì Trần Lạc không tâm tình chú ý.
Bên trong cửu cửu âm dương Thái Cực như sơn mạch trên bầu trời điên cuồng diễn sinh âm dương, ngũ hành, nguyên tố. Tinh thần hải của Trần Lạc hỗn loạn.
Bỗng nhiên trạng thái đại tinh thần vô cực1 yên lạng, âm dương ngừng diễn sinh, ngũ hành không diễn hóa, nguyên tố dừng diễn biến. Tất cả tĩnh lặng, tinh thần hải của Trần Lạc bình tĩnh lại.
Thoạt trông tình huống lạc quan nhưng Trần Lạc vẫn căng thẳng thần kinh, càng hồi hộp hơn. Cảm giác không may nổi lên trong lòng Trần Lạc, linh cảm cực kỳ tệ hãi, như bình yên trước cơn bão.
Bạch Chấn Thiên thấy mình cảnh cáo lần cuối mà Tiêu Du Tử vẫn thờ ơ thì không do dự nữa.
Bạch Chấn Thiên vung tay nói:
- Bắt giữ!
Người Quang Minh điện định hành động thì Trần Lạc bỗng vọt lên cao.
- Muốn trốn? Chết đi!
Vạn Tinh Văn đã mất kiên nhẫn, thấy Tiêu Du Tử nhảy lên cao thì rút đại quang minh chi nhẫn bên hông ra, Vạn Tinh Văn nhún chân bay lên.