Thiên Vu

Chương 535: Ai gan hơn?




- Tiểu tạp chủng, nếu ngươi đầu hàng có lẽ lão tổ sẽ tha cho ngươi một mạng, nếu không chờ ngươi hao hết tinh thần lực thì chỉ có con đường chết!

- Vậy ngươi chờ đi.

Huyết Âm lão tổ điên cuồng thúc giục trận pháp muốn giết chết thanh niên áo đen nhưng vô dụng. Mặc cho Huyết Âm lão tổ húc giục trận pháp cỡ nào luôn bị thanh niên áo đen ngăn cản.

Theo thời gian trôi qua, Huyết Âm lão tổ hơi sốt ruột, vì thúc giục những trận pháp làm lão tiêu hao linh hồn, với tình huống hiện tại của lão không chống được bao lâu.

- Tiểu tạp chủng, ngươi thật sự muốn tiêu hao với lão tổ? Lão tổ muốn xem tuổi nho nhỏ nhà ngươi có tinh thần lực lớn cỡ nào!

- Tinh thần lực của gia gia vượt qua ngươi tưởng tượng.

- Tiểu tạp chủng, đừng vội cuồng vọng!

Huyết Âm lão tổ lại thúc giục các huyết trận nhưng kết quả như cũ, không thể làm gì Trần Lạc được. Càng khiến Huyết Âm lão tổ giật mình là thanh niên bày ra ít nhất ngàn trận pháp nhưng thoạt trông không có dấu hiệu mệt nhọc, không một chút nào. Đừng nói tinh thần mệt mỏi, hắn không đổ mồ hôi, mặt không đỏ, hơi thở đều đều, thmậ chí không thấy mệt. Trần Lạc vẫn từ từ ngưng diễn phù văn bày trận pháp, từ đầu đến cuối đều như vậy.

Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ qua đi. Trần Lạc vẫn đang ngưng diễn phù văn bày trận pháp, huyết trận trong quảng trường giảm bớt dần, tốc độ vận chuyển chậm rãi, ánh sáng tối đi. Hiển nhiên linh hồn của Huyết Âm lão tổ không chống được nữa.

Lại qua nửa canh giờ, một huyết trận cuối cùng trong căn phòng bí mật hoàn toàn xám.

Huyết Âm lão tổ mở miệng nói:

- Ngươi... Ngươi... Ngươi nhất định không phải là con người, ngươi... Rốt cuộc là cái gì!

Thanh âm trở nên yếu ớt, thều thào như người hấp hối.

Trần Lạc nhếch môi cười nói:

- Gia là thần, không phải là con người.

Trần Lạc đến gần tế đàn, vớt lên nguyên tố chi tâm ngâm trong máu loãng. Lúc này nguyên tố chi tâm bỗng sinh ra biến dị, Trần Lạc chưa hiểu ra sao thì nguyên tố chi tâm biến thành cái bóng dung nhập vào lòng bàn tay của hắn, biến mất.

Huyết Âm lão tổ lên tiếng:

- Tiểu tạp chủng, dù lão tử có hồn phi phách tán cũng quyết cùng ngươi đồng quy vu tận!

Mặt Trần Lạc trắng bệch khẽ rên, khóe môi chảy máu, tức giận quát:

- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông vào. Huyết Âm, ngươi cho rằng vào tinh thần hải của lão tử là có thể uy hiếp được lão tử sao?

Mắt thấy nguyên tố chi tâm rơi vào tay Trần Lạc, trời sinh tính cách Huyết Âm lão tổ tàn nhẫn hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, lão lợi dụng nguyên tố chi tâm xâm nhập vào tinh thần hải của hắn. Huyết Âm lão tổ định dùng cách này hòng uy hiếp Trần Lạc.

Nhưng khi Huyết Âm lão tổ vào tinh thần hải mênh mông của Trần Lạc thì ngơ ngác. Huyết Âm lão tổ sống mấy trăm năm, sau khi chết lại qua một ngàn năm nhưng chưa từng thấy tinh thần hải của người nào khổng lồ đến thế, to không giới hạn, mênh mông như vũ trụ, hư không vô ngần.

Không!

Không phải chưa từng mà Huyết Âm lão tổ chưa từng tưởng tượng đến.

Bởi vì điều này căn bản không phù hợp lẽ thường, cũng không phù hợp định luật tu hành.

Càng khiến Huyết Âm lão tổ khó tin là trong tinh thần hải mênh mông toàn là lửa xám bốc cháy, có khắp nơi như thể tinh thần hải lớn bao nhiêu là lửa xám sẽ lan tràn đến bấy nhiều. Huyết Âm lão tổ không tra xét, lão không có năng lực và thời gian đó. Dù có Huyết Âm lão tổ cũng không dám, vì lão sợ, nỗi sợ không phải do sợ hãi mà là sợ mình không chấp nhận được sự thật kia. Bởi vì... Bởi vì Huyết Âm lão tổ phát hiện những ngọn lửa xmá đó chính là tinh thần lực.

Nguyên tố chi tâm của một người làm sao có thể vô biên vô hạn, tinh thần lực sao có thể như vậy...

Huyết Âm lão tổ không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung tinh thần lực không thể tưởng tượng được.

- Xem ra nguyên tố chi tâm lợi hại hơn lão tử tưởng tượng nhiều, dựa theo dao động tinh thần lực còn sót lại trên tay ta trực tiếp xâm nhập vào tinh thần hải của lão tử.

Bỗng nhiên có một vật khổng lồ xuất hiện trước mặt Huyết Âm lão tổ hù lão giật nảy mình. Vật khổng lồ có ba cái đầu, sáu cánh tay, như ác ma, như ma, quỷ, như diêm la.

Huyết Âm lão tổ kinh kêu:

- Cái gì? ý niệm tiểu tinh thần? Không! Trạng thái đại tinh thần? Không! Chẳng lẽ là tinh thần chi hồn? Ngươi đã... Minh tưởng ra tinh thần chi hồn?

Là một Huyết Âm lão tổ, dù Huyết Âm lão tổ tu luyện huyết trận nhưng biết rõ ý nghĩa của tinh thần chi hồn. Không nói quá lên rằng tinh thần chi hồn là trăm năm heimé gặp, trong một thời đại ngàn năm xuất hiện mười tinh thần chi hồn đã xem như hiếm thấy.

- Rốt... Rốt cuộc ngươi là ai?

Đối diện thanh niên có được tinh thần hải không giới hạn, tinh thần lực mênh mông như biển, lại minh tưởng ra tinh thần chi hồn, tạo nghệ trận pháp cao đến vượt mức tưởng tượng, Huyết Âm lão tổ không tưởng tượng ra được đối phương là ai, lão nghi ngờ hắn không phải con người.

- Ngươi đoán xem.

Cơ thể Trần Lạc không thể vào tinh thần hải của mình nhưng có thể dùng ý thức chúa tể tinh thần chi hồn.

- Ngươi... Ngươi đừng lại đây, nếu không thì dù ta đốt cháy linh hồn của mình cũng quyết kích phát nguyên tố chi tâm!

Huyết Âm lão tổ nói câu này không quá mạnh mẽ. Đúng vậy, lúc cùng đường Huyết Âm lão tổ buộc phải sử dụng nguyên tố chi tâm xâm nhập vào tinh thần hải của Trần Lạc, lão vốn cho rằng làm như vậy có thể uy hiếp được đối phương. Huyết Âm lão tổ không ngờ là tinh thần hải của Trần Lạc không giới hạn, lão kích phát nguyên tố chi tâm có thể tạo thành uy hiếp sao?

Dù nguyên tố chi tâm rất cường đại, Huyết Âm lão tổ biết rõ điều này hơn bất cứ ai, nhưng bây giờ lão thấy nghi ngờ, vì tinh thần hải của Trần Lạc quá lớn, bao la như thiên địa.

Thử nghĩ xem, nguyên tố chi nguyên nổ sẽ ảnh hưởng đến thiên địa sao? Đáp án là không, tuyệt đối không. Có lẽ nguyên tố chi nguyên của Trần Lạc không phải thiên địa nhưng thứ trong tay Huyết Âm lão tổ không phải nguyên tố chi nguyên, nó chỉ là một nguyên tố chi tâm diễn sinh ra từ nguyên tố chi nguyên, như quả trứng có thể nở ra chân long.

- Được, ngươi cứ kích phát đi.

Trông Trần Lạc không chút lo âu, Huyết Âm lão tổ càng ụt vòi. Nhìn đối phươnng từng bước áp sát, Huyết Âm lão tổ căng thẳng, nhưng bẩm sinh tính lão tàn nhẫn, độc ác nên sẽ không van xin như Điền Bình.

Huyết Âm lão tổ tiếp tục uy hiếp:

- Ngươi đừng qua đây, nếu không thì ta thật sự sẽ kích phát nguyên tố chi tâm. Tuy tinh thần hải của ngươi lớn đến khó tin nhưng dù sao chỉ là tinh thần hải, ta không tin nó chịu được uy lực nguyên tố chi tâm nổ.

- Vậy cứ thử xem.

- Ngươi đừng tưởng rằng ta không dám!

- Huyết Âm, nếu hôm nay ngươi không đốt linh hồn của mình, không kích phát nguyên tố chi tâm thì ngươi là tôn tử!

- Tiểu tạp chủng, ngươi đừng ép ta!

- Tôn tử, ta ép ngươi rồi sao?

- Ngươi...!

Huyết Âm lão tổ phát cuồng, lão sợ hãi, hoàn toàn không biết làm sao.