Trần Lạc lười cãi với Đồ lão đầu nhi, thuận miệng hỏi:
- Lão luôn hỏi thăm về tiểu tùng lâm đúng không? Sao rồi, có tin tức gì?
- Hỏi thăm con khỉ! Thánh thành đã hoàn toàn phong tỏa tiểu tùng lăm, ba quân đoàn đóng giữa, không cho phép ai đi vào, người làm trái quân lệnh giết ngay tại chỗ. Gia gia không hỏi thăm được một chút tin tức.
- Thánh thành đã tuyên bố là di tích cổ kỷ nguyên thứ ba xuất thế dẫn đến tai nạn thiên nhiên thì lão còn hỏi thăm gì nữa?
- Ngươi cho rằng gia gia là con nít ba tuổi sao? Không nói gạt ngươi, gia gia nghi là...
Trần Lạc không muốn nói nhiều về đề tài này, ngắt ngang:
- Đồ lão đầu nhi, lão có chuyện gì không? Nếu không có thì đi làm việc của mình đi, ta muốn phơi nắng.
- Bà nội ngươi, tính tình càng lúc càng lớn, bây giờ dám la hét gia gia? Lại quá vài năm có khi nào ngồi trên đầu gia gia không?
Đồ lão đầu nhi thấy Trần Lạc nhắm mắt phớt lờ, lão lại chửi rủa một lúc mới thấy hết giận.
Đồ Khai Nguyên lấy một tấm thiệp từ tay áo ra, nói:
- Có người phát thiệp mời cho ngươi, nhìn xem.
Đây là thiệp mời yến hội, người mời là viện trưởng Tiểu La Thiên học viện. Trong thiệp ghi là vì chúc mừng ngày kỷ niệm Tiểu La Thiên học viện xây dựng hai trăm năm, đặc biệt mời Trần Lạc tham gai.
- Nghĩ kỹ thì hình như Tiểu La Thiên học viện đã hai trăm năm.
Tuy Trần Lạc không có ấn tượng tốt với Tiểu La Thiên học viện nhưng dù gì từng là đệ tử trong đó, hắn khá hiểu biết về Tiểu La Thiên học viện. Trần Lạc nhìn ngày dự tiếc là ngày mốt.
- Như thế nào? Lạc tiểu tử định đi?
- Đi, sao không đi? Ngày mốt chừng nào lão đi thì kêu ta, chúng ta đi chung.
- Gia gia không đi.
- Sao? Chẳng phải lão 'khá' thích góp vui sao?
- Đúng là gia gia thích góp vui nhưng Tiểu La Thiên không mời gia gia.
- Không mời lão? Đang nói đùa sao?
Tiểu La Thiên học viện chua xót nói:
- Tiểu nhân vật như ta làm sao có tư cách tham gai yến hội cao cấp của Tiểu La Thiên học viện? Chỉ có Lạc gia uy chấn thiên hạ như người mới đủ tư cách.
Trần Lạc cười mắng:
- Thôi đi!
Trần Lạc nhìn thiệp mời trong tay, lắc đầu, nói:
- Tiểu La Thiên học viện hận ta thấu xương mà còn gửi thiệp mời, sao có thể không mời lão?
- Ui chao, Lạc gia, lão nhân gia người không tính già lú lẫn.
Đồ lão đầu nhi ngồi xuống ghế đá, bắc chéo chân, cắn hạt dưa.
Đồ Khai Nguyên nói:
- Gia gia có nhận được thiệp nhưng gia gia không nói sẽ đi, hơn nữa gia gia khuyên ngươi đừng đi.
- Có rượu uống có thịt ăn, sao không đi?
- Lạc tiểu tử, ngươi hồ đồ thật hay giả bộ? Ngươi và Tiểu La Thiên học viện có ân oán, cần gia gia kẻ cho nghe không? Hai năm trước trong hội thi Kim Thủy Vực ngươi làm Tiểu La Thiên học viện hoàn toàn mất mặt, sau này giết Lý Nguyên chấp sự của Tiểu La Thiên học viện trước mắt bao người. Ngươi nghịch thiên mà đi, nổi tiếng thiên hạ. Tiểu La Thiên học viện lúc trước trục xuất ngươi ra theo đó bị mất mặt, hoàn toàn nhục nhã, danh dự vứt rác. Ngươi mang đến ảnh hưởng cho Tiểu La Thiên học viện không chỉ có thế, mỗi lần gia gia nhớ đến là buồn cười.
- Có chuyện gì?
- Trong thời gian tiểu tử ngươi hôn mê hại khổ đám đệ tử Tiểu La Thiên học viện. Không tên nào dám ra ngoài, đi ra cửa là bị đánh hội đồng, bao gồm lão sư Tiểu La Thiên học viện cũng bị đánh tả tơi. Lần quy mô lớn nhất cỡ ngàn người bao vây Tiểu La Thiên học viện.
- Cha nó, có chuyện này sao? Ai làm?
- Ui chao, Lạc gia, lão nhân gia người giả ngu sao? Trừ đám người hâm mộ điên cuồng của Lạc gia ra còn ai làm?
Nếu Đồ lão đầu nhi không nói thì Trần Lạc thật tình không biết có chuyện như vậy.
- Cuối cùng nếu không phải Đại Nguyên thương các ra mặt ủng hộ Tiểu La Thiên học viện thì Tiểu La Thiên học viện sớm bị đám người hâm mộ điên cuồng của tiểu tử ngươi đùa chết.
- Khoa trương dữ vậy?
- Cỡ nào mà khoa trương? Có rảnh thì tiểu tử ngươi đi thăm dò, nghe ngóng là biết.
Đồ lão đầu nhi bĩu môi, liếc xéo Trần Lạc.
Đồ Khai Nguyên nói:
- Có người bảo bây giờ tiểu tử ngươi là một trong mười người có sức ảnh hưởng nhất thế giới. Tuy gia gia không muốn nhưng phải công nhất sức ảnh hưởng của tiểu tử ngươi không thể tưởng tượng. Ngươi vung tray một cái là đám người hâm mộ cộng lại có thể đối kháng với Thần thánh quân đoàn.
Trần Lạc xì cười, cho rằng Đồ lão đầu nhi nói đùa.
Trần Lạc hỏi:
- Hình như Đại Nguyên thương các là một trong mười thương các của thế giới, sao bọn họ ủng hộ Tiểu La Thiên học viện? Chẳng lẽ là vì Thiên Khải thương các?
- Từ khi tiểu tử nhà ngươi hoàn toàn trở mặt với Tiểu La Thiên học viện thì Thiên Khải các cắt đứt tài trỡ. Lúc đó Tiểu La Thiên học viện suýt không gượng nổi nữa. Sau này Thiên Khải các càng làm càng lớn, càng làm càng điên cuồng, uy hiếp đến địa vị của nhiều đại thương các, chọc những đại thương các bất mãn. Nhiều thương các hợp tác đè ép Thiên Khải thương các phát triển. Lý do Đại Nguyên thương các tài trợ Tiểu La Thiên học viện cũng là vì lý do này, cắm một cây đinh vào đại bản doanh Kim Thủy Vực của Thiên Khải các.
- Bây giờ Kim Thủy Vực chúng ta ở mặt ngoài thì phồn vinh, giàu mạnh, tốc độ phát triển rất kinh khủng, nhưng khắp nơi là sóng ngầm. Các thương các vì áp chế Thiên Khải thương các bắt đầu xâm nhập vào Kim Thủy Vực chúng ta, làm vậy có lẽ giúp ích lớn cho sự phát triển nhưng cũng có chỗ hỏng lớn, tương lai có lẽ kinh tế trong vực sẽ tan vỡ.
- Vậy sao.
Trần Lạc vốn định qua một thời gian ngắn sẽ tìm Úy Thiên Long, nghe tin này xong hắn nhĩ có lẽ qua hai ngày sẽ đi để xem có giúp ích được gì không.
- Tiểu La Thiên học viện được Đại Nguyên thương các tài trợ thay đổi viện trưởng mới, tên gì ta? Hình như là Triều Hưng Tu. Tên này cũng khá độc, trong thời gian tiểu tử ngươi hôn mê không chỉ một lần công khai nói Tiểu La Thiên học viện tổn thất bao nhiêu vinh dự sẽ trả lại gấp mười lần. Tuy Triều Hưng Tu không nói rõ nhưng ai đều biết hắn định tính sổ với ngươi.
- Tốt thôi, ta cũng muốn nhìn xem hắn chuẩn bị đòi lại như thế nào.
Trần Lạc cười khẽ, không để bụng.
- Lạc tiểu tử, ngươi cho rằng lần này chỉ có Tiểu La Thiên học viện đòi nợ ngươi sao? Mấy gia tộc Lý gia, Đinh gia, Vũ gia, Diệp gia oán hận ngươi không kém gì Tiểu La Thiên học viện. Không nói đến Lý gia, ngươi làm thịt Lý nguyên, bọn họ luôn muốn kiếm tiểu tử ngươi báo thù. Tiểu tử Đinh Tử Hiên của Đinh gia, nha đầu Diệp Thanh của Diệp gia, tiểu tử Vũ Hóa Phi của Vũ gia, có người nào không đứt đoạn tiền đồ vì ngươi? Mấy gia tộc của ba người làm sao bỏ qua cho ngươi?
- Cái gì gọi là bị ta hại?
- Được rồi, là gia gia nói sai, tóm lại một câu, ngươi nghịch thiên mà đi, sau khi ngươi nổi tiếng nhiều người bị ngươi ảnh hưởng.