Thiên Vu

Chương 413: Đại tổng quản xấu xa (2)




Nếu đúng như vậy thì Ngụy đại tổng quản thấy hơi tiếc, nhưng chỉ tiếc nuối, ngoài ra lão rất vui. Vì điều đó nói lên Trần Lạc không rối rắm về những thành tựu đã mất, lấy lại đấu chí. Trần Lạc không muốn đi đường 25 mà chuyển sang trận sư.

Ngụy đại tổng quản nghĩ dến đây gật đầu, nói:

- Được, ngươi hãy nghỉ ngơi một ngày, ta sẽ sắp xếp giúp ngươi. Ngày mai ta mang ngươi đi Trung Ương trận tháp.

Ngụy đại tổng quản rất nhanh rời đi, lão phải tìm nữ nhân bí ẩn báo cáo kỹ càng tình huống của Trần Lạc.

Trong điện nghị sự, nữ nhân bí ẩn mặc ngọc bào khoanh tay đứng, nghe Ngụy đại tổng quản báo áo.

Nữ nhân bí ẩn trầm ngâm giây lát, nói:

- Theo ngươi thấy hắn muốn đi đường trận sư?

Ngụy đại tổng quản chậm rãi nói:

- Có lẽ vậy. Ta vốn nghĩ mấy hôm nay tiểu tử này đối phế nhưng hóa ra đã đánh giá hắn quá thấp. Trần Lạc biết mình mất hết tu vi có lẽ suy sút một lúc nhưng không kéo dài quá lâu. Đúng là đại thương thiên thẩm phán tạo thành vết thương lớn cho tâm linh Trần Lạc, để lại ám ảnh không thể xóa nhòe. Cho nên Trần Lạc không tin tưởng lại bước trên đường vu sư, nhưng tiểu tử này không bao giờ chịu thua, tâm tính kiệt ngạo bất thuần, hắn chọn đường trận sư.

Ngụy đại tổng quản ngừng một lúc, tiếp tục bảo:

- Không nên nói Trần Lạc không dám mà là lựa chọn sáng suốt, bởi vì hắn biết thương thiên thẩm phán để lại cho hắn ám ảnh nặng nề, dù bất chấp tất cả lại bước trên đường vu sư nhưng có bóng ma thẩm phán thì đường vu sư của hắn sẽ không thuận buồm xuôi gió. Ngộ tính không tỉnh, ý niệm không thông, nặng thì sẽ tẩu hỏa nhập ma vì thế.

Biểu tình Ngụy đại tổng quản lộ nét vui mừng, không chờ nữ nhân bí ẩn nói gì đã bảo:

- Mấy hôm nay ta luôn muốn hỏi tình trạng linh hồn của Trần Lạc nhưng sợ kích thích hắn, không biết nên mở miệng như thế nào, giờ thì... Ha ha ha ha ha ha! Ta đoán linh hồn của hắn tốt hơn chúng ta tưởng tượng nhiều, dù bị tổn thương nhưng không nghiêm trọng. ít nhất Trần Lạc có thể cộng hưởng, nếu không thì hắn đã chẳng chọn đường trận sư.

Nữ nhân bí ẩn luôn im lặng, nhíu mày suy tư, không biết gã đang nghĩ gì.

Một lúc sau nữ nhân bí ẩn mở miệng nói:

- Chúng ta không cần thăm dò linh hồn của Trần Lạc như thế nào, hắn có chọn đường trận sư hay không chúng ta không cần xen vào nghi ngờ. Mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên, chỉ cần không phải tự tàn, hắn muốn làm cái gì cứ cho hắn làm.

Ngụy đại tổng quản gật đầu ý bảo mình hiểu, hỏi:

- Phủ chủ nói nửa tháng nữa Đường Bỉnh Nhiêm sẽ về, bây giờ cũng gần đến lúc rồi sao còn chưa thấy người?

- Cái này ta cũng không rõ.

Nhắc đến Đường Bỉnh Nhiêm là nữ nhân bí ẩn nhắc đầu, Ngụy đại tổng quản cũng thấy oán Đường tháp chủ. Ngụy đại tổng quản muốn trách Đường Bỉnh Nhiêm không đáng tin, nhưng lời đến bên môi không nói ra lời.

- Nếu Trần Lạc muốn đi Trung Ương trận tháp mà chúng ta thông báo các trưởng lão, lão sư trong trận tháp chăm sóc cho hắn thì không tốt, làm vậy chẳng những không có đem lại tác dụng gì còn tổn thương lòng tự trọng của hắn. Nhưng tình hình hiện nay của Trần Lạc không thể thiếu người đi theo, phải tìm người đi cùng hắn. Đám lão già chúng ta thì không được, không có tiếng nói chung với người ta, không có gì để nói. Phải tìm một người tuổi xấp xỉ với Trần Lạc, hiểu ý người, tính cách dịu dàng, hơn nữa...

Ngụy đại tổng quản làm người quản lý Trung Ương học phủ nên rất bận rộn, nhưng nữ nhân bí ẩn chọn lão chăm sóc Trần Lạc vì lý do đơn giản là từ đoạn đối thoại này không khó thấy ra Ngụy đại tổng quản tinh tế, làm việc chu đáo, suy tính mọi khả năng xảy ra. Ngụy đại tổng quản luôn làm iệc tốt nhất, nhìn chung nguyên Trung Ương học phủ chỉ có mình lão là có bản lĩnh này. Nữ nhân bí ẩn không dám khoe sẽ làm tốt chuyện gì nhưng Ngụy đại tổng quản thì có thể, điều này đã được công nhận, nếu không thì lão đã chẳng là địa tổng quản qunả lý mọi sự vật Trung Ương học phủ. Ngụy đại tổng quản có một biệt danh gọi là Ngụy đại toàn.

- Quan trọng nhất... Phải là mỹ nhân.

Ngụy đại tổng quản cười nói:

- Sắc đẹp không thể thua mấy nha đầu Lạc Anh, hình như Trung Ương trận tháp có một người như vậy.

Mới đầu nữ nhân bí ẩn không hiểu nhưng ngẫm nghĩ, lắc đầu bật cười, chỉ vào Ngụy đại tổng quản.

Ngụy đại tổng quản cười to bảo:

- Người không phong lưu uổng thiếu niên, huống chi tên nhãi Trần Lạc là phong lưu háo sắc hơn trời, ánh mắt cao, cô nương không đẹp sợ rằng không lọt nổi vào mắt hắn.

Ngụy đại tổng quản, nữ nhân bí ẩn nhớ lại lúc thí luyện mạo hiểm, đối diện đại thương thiên thẩm phán mà Trần Lạc tráo ôm Hoàng Tuyền, Mạc Khinh Sầu, phải ôm Lạc Anh, Tiết Thường Uyển. Hai người nhìn nhau cười, rất là bất đắc dĩ.

- Mới rồi ngươi nói Trung Ương trận tháp có người như vậy là Hạ Mạt cô nương đúng không?

- Đúng là cô nương này.

Hạ Mạt là nhân tuyển thích hợp, nhưng sư phụ của nàng thì...

- Nếu ta mở lời chắc chắn bà nương đó không chịu thả người, nhưng nếu ngươi chịu hạ giá đi nói, chậc chậc, vậy thì khác.

Nói đến đây khuôn mặt già nua của Ngụy đại tổng quản lộ biểu tình trêu chọc, vỗ mạnh vai nữ nhân bí ẩn.

Ngụy đại tổng quản nhỏ giọng nói:

- Thời gian dài như vậy cũng nên đi gặp lão tình nhân, người ta một mình cô đơn, nhưng trước khi đi có cần ta tặng ngươi một viên...

- Viên gì?

- Ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, năm mươi hít đất, sáu mươi ăn người không nhả xương, bảy mươi dựa tường hút chuột, tám mươi cự pháo và lạc ngũ. Nếu ngươi không bồi bổ trước sợ là lúc đó cơ thể của ngươi sẽ không chịu nổi.

- Chết tiệt!

Vụ mùa một năm vào xuân, mùa xuân vạn vật thức tỉnh, là mùa thích hợp để đi thăm thú. Vì nhiều kỳ trân dị bảo sẽ nở vào mùa này, cứ mỗi năm vào xuân là đệ tử cũ Trung Ương học phủ kết bạn ra ngoài rèn luyện.v năm nay cũng không ngoại lệ, đội rèn luyện không chỉ có vu sư còn cần trận sư. Lúc này Trung Ương học phủ sẽ có hiện tượng trận sư khó cầu, đặc biệt là trận sư cao cấp tạo nghệ sâu. Nếu là nữ trận sư cao cấp thì càng hiếm hoi, nếu mát mắt, trận sư ngôi sao nổi tiếng càng khó hơn nữa. Hạ Mạt của Trung Ương trận tháp là một trận sư ngôi sao đẳng cấp nữ thần.

Nói đến Hạ Mạt là cái tên khiến nhiều nam nhân si mê, cái tên này có nhiều thần thoại phi phàm. Hạ Mạt là thiên kiêu nổi danh một thời Trung Ương học phủ, được tiếng là nữ thần của công chúng. Hạ Mạt còn là tháp chi sứ giả của Trung Ương trận tháp, thủ tịch trận sư cao cấp, quang minh vinh diệu trận sư, người sáng tạo lưu thải ma huyễn trận, vân vân và vân vân. Sau cái tên Hạ Mạt có rất nhiều vinh dự.

Tuy nhiên Hạ Mạt được tiếng là nữ thần của công chúng không phải dựa vào khí chất tươi mới thoát tục, khuôn mặt linh lung động lòng người, càng không phải hàng đống vinh diệu phi phàm. Đó là nụ cười dịu dàng, thái độ bình dị gần gũi, trái tim lương thiện. Chỉ cần có điều cần thì Hạ Mạt sẽ giúp đỡ, dốc hết sức hoàn thành.