Thiên Vu

Chương 385: Một bước nhất khai, ba bước thập luân chuyển




Trời ơi!

Chuyện này khủng bố biết mấy! Nên biết lệnh bài thí luyện kết nối với thât tinh chi nguyên!

Nghĩ đến đây nhiều người cảm thấy da đầu tê dại, rợn tóc gáy.

Loại lực lượng dung nham này là gì mà kinh khủng như vậy?

Không ai biết.

Trần Lạc cường đại đến mức nào? Không ai biết.

Toàn trường tĩnh lặng, không một người dám ra tiếng, tất cả nhìn đấu trường thí luyện tràn ngập dung nham.

- Rốt cuộc... Rốt cuộc thấy lực lượng biến dị của tiểu tử này, thật sự rất...

Trong lầu các trên không trung, các đại nhân vật với Ngụy đại tổng quản dẫn đầu biểu tình kích động, hưng phấn, cực kỳ phức tạp.

- Lúc cuộc thi đấu nhập học nghe nói uy lực biến dị của tiểu tử này vượt qua quy tắc lực lượng ta cứ nghĩ là nói ngoa, giờ mới biết đám kia không thổi phồng chút nào. Uy lực biến dị của tiểu tử này đâu chỉ vượt qua quy tắc lực lượng, thật là... Thật là biến thái đến không thuộc về phạm trù lực lượng.

- Đây là uy lực biến dị cường đại nhất trong đời lão phu từng gặp, là duy nhất. Cái gì uy lực bàn thạch, biến dị chí tôn trước uy lực biến dị cực độ cuồng bạo này yếu ớt như con kiến. Dù là uy lực sinh sôi không dứt của đại địa linh hải cũng không chống cự nổi uy lực này.

- Sao trong thiên địa lại có uy lực biến dị khủng bố như vậy?

Ngụy đại tổng quản nhìn Trần Lạc chằm chằm, lão không biết nên làm cái gì, cũng không biết nên nói cái gì, chỉ nhìn. Cuộc thi đấu nhập học nửa năm trước Ngụy đại tổng quản không có mặt tại chỗ nhưng sau này nghe nói Trần Lạc có uy lực biến dị vượt qua quy tắc, lão nửa tin nửa ngờ. Mãi đến hôm nay thấy tận mắt Ngụy đại tổng quản mới biết uy lực biến dị của Trần Lạc khủng bố vượt qua tưởng tượng, lão không thể hiểu nổi.

Tuy không nhiều người biết Trần Lạc có uy lực biến dị nhưng cũng không ít. Tịch Nhược Trần biết, nhưng khi thật sự đánh nhau gã bị hai linh nguyên, linh luân mênh mông, ba phân thân, các loại thủ đoạn của Trần Lạc đánh đến không biết đông tây nam bắc, làm sao nhớ hắn còn có uy lực biến dị?

Tần Phấn cũng biết Trần Lạc có uy lực biến dị, gã từng chính mắt thấyc lúc cuộc thi đấu nhập học hắn sử dụng loại lực lượng này đánh Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu rớt đài như thế nào. Vương tử điện hạ vẫn chưa quên, dù mới rồi đánh nhau gã vẫn nhớ kỹ. Tần Phấn biết uy lực biến dị của Trần Lạc rất mạnh, nhưng gã không thể ngờ là mới nửa năm ngắn ngủi uy lực biến dị đã trưởng thành kủng bố như vậy, kinh khủng đến nỗi vương tử điện hạ không có cơ hội lấy lá bài cuối cùng để ngăn cản, suýt bị diệt.

Tần Phấn nhắm mắt lại, hít sâu.

Vương tử điện hạ thầm nghĩ:

- Uy lực biến dị của Trần Lạc gần tuyệt đối, bất cứ lực lượng nào đều yếu ớt không chịu nổi trước mặt nó, siêu đáng sợ.

Trong đấu trường thí luyện tràn ngập dung nham, bát phương đại trận bị chấn kêu răng rắc.

Không biết là lúc nào, dung nham cuồn cuộn tan mất, mọi người vội giương mắt nhìn. Tập thể ngây ra như phỗng, trố mắt líu lưỡi, bởi vì... Trong đấu trường thí luyện là sa mạc hoang vũ.

Đây là nghiền áp.

Tuyệt đối nghiền áp.

chỉ có mặt đất bị nghiền áp mới biến thái sa mạc.

Khủng bố thật sự quá khủng bố.

Trong sa mạc, phong ấn cột thủy tinh vẫn đứng thẳng như không tổn hao gì. Trần Lạc đứng bên cạnh cột thủy tinh, thân hình thẳng tắp. Trần Lạc vẫn là Trần Lạc, như thể hắn chưa từng đánh nhau với ai, mặt không đỏ, hơi thở bình tĩnh. Trên người Trần Lạc không có chỗ nào bị thương, dù là y phục không rách một miếng vải. Chỉ khác là da thịt, đôi mắt đỏ rực.

Làn da nóng rát bốc khói trắng, đôi mắt đỏ như ngọn lửa vực sâu địa ngục bốc cháy. Trần Lạc đứng, ánh mắt bá đạo hung tàn quét. Trần Lạc nhìn hướng Gia Cát Thiên Biên, hé môi, thanh âm như vọng về từ chân trời, lòng đất, bốn phương tám hướng, sâu thẳm mà thương cổ.

- Ngươi còn muốn đánh không?

Gia Cát Thiên Biên nằm sấp dưới đất nghe hỏi người run lên, căm hận nhìn Trần Lạc nhưng không đáp, đúng hơn là không dám.

- Ngươi còn muốn đánh không?

Giọng Trần Lạc lại vang lên, lặp lại câu hỏi. Gia Cát Thiên Biên cúi đầu, thở nặng nhọc.

Mọi người nhìn hình ảnh này, nỗi lòng cực kỳ phức tạp. Lúc trước Gia Cát Thiên Biên được tiếng là rồng trong cõi người, cao quý ngang ngửa đại vu sư. Ai mà ngờ kỳ tài cái thế hôm nay bị đánh cật vật đến vậy? Gia Cát Thiên Biên không chỉ bị thương nặng, đứng không nổi, khi Trần Lạc chất vấn không dám trả lời một tiếng.

Gia Cát Thiên Biên sợ.

Ai đều nhìn ra Gia Cát Thiên Biên bị Trần Lạc đánh sợ.

Gia Cát Thiên Biên không dám trả lời, Tịch Nhược Trần cũng không dám. Cuộc thi đấu nhập học nửa năm trước Tịch Nhược Trần bị Trần Lạc đánh rớt xuống, nửa năm sau hai người lại đấu với nhau. Tốc độ trưởng thành của Tịch Nhược Trần kinh người, còn Trần Lạc thì lớn mạnh chỉ có thể hình dung bằng từ khủng bố. Kết quả không có gì thay đổi, Tịch Nhược Trần lại bị Trần Lạc đánh gục, như nửa năm trước.

Những người khác không trả lời, ánh mắt Trần Lạc liếc qua tất cả.

Trần Lạc tức giận quát:

- Ngày hôm nay nếu không phải Trung Ương học phủ lén truyền tống các ngươi đi thì lão tử đã đánh chết hết!

Người này quá ngông cuồng. Mặc dù mọi người biết Trần Lạc có tư cách đó, nhưng trước mặt mười vạn người nói ra câu kia thật là quá cuồng ngạo. Trần Lạc không chỉ nói với Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần mà còn có ba nữ thần Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Mạc Khinh Sầu.

Cái tên này khi điên cuồng đúng là không nhận mặt ai. Ngươi đùa giỡn Lạc nữ thần, dụ hôn Mạc nữ thần cũng không sao, nhưng Tiết nữ thần yêu ngơi sâu đậm, bây giờ ngươi đòi giết người ta?

Tên này quá máu lạnh, vô tình.

Hắn điên rồi sao?

Khiến người thấy kinh dị là Trần Lạc tuyên bố ngông cuồng, Gia Cát Thiên Biên, Ngạo Phong, Tần Phấn, ba nữ thần đều không trả lời. Lạc Anh không sợ trời không sợ đất môi mấp máy không nói nên lời. Biểu tình bọn họ tràn ngập sợ hãi làm mọi người nghi ngờ trong dung nham cuồng bạo Trần Lạc đã làm gì với cả đám, khiến tất cả sợ như vậy?

Ai biết?

Ai cũng không biết.

Bởi vì lúc dung nham bộc phát nhiều người sợ hãi lực lượng dung nham ên không dám phát ra linh thức điều tra, dù có người phát ra linh thức cũng chỉ thăm dò được dung nham cuồng bạo. Vì vậy đám người không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Ngạo Phong bị đốt thành cục than run lẩy bẩy than thở:

- Ta thề đời này thà đánh với Diêm vương gia cũng không muốn trêu vào tên siêu siêu siêu biến thái này.

Ngạo Phong nhớ lại hình ảnh khi dung nham bộc phát, mãi đến bây giờ gã còn thấy sợ, nghĩ mà run.

Lúc đó Tần Phấn cũng có mặt, gã thầm thề sau này tuyệt đối không thăm dò Trần Lạc nữa. Vương tử điện hạ không đủ sức mạnh thăm dò, không chịu nổi, đó là sự tra tấn tâm linh, linh hồn một cách tàn nhẫn.

Trần Lạc không nói gì thêm, xoay người nhìn chằm chằm cột thủy tinh còn sót lại trong đấu trường thí luyện.

googletag.cmd.push(function() { googletag.display('div-gpt-ad-1446008590317-0'); }); -->​