Thiên Vu

Chương 339: Mỗi người tự lộ thần thông (2)




Trần Lạc lắc đầu, thở dài. Huyết mạch là món quà trời ban bẩm sinh, có hâm mộ cũng không được. Khi cửa thứ năm mươi ba bắt đầu, ánh sáng ngũ sắc thiên phú càng cường đại giáng xuống, Trần Lạc ngẫm nghĩ lại cố thêm mấy ải nữa, nếu có người từ bỏ hắn sẽ bỏ cuộc theo. Khi ánh sáng ngũ sắc cửa thứ năm mươi ba giáng xuống, Trần Lạc bỗng cảm thấy không đúng. Ánh sáng ngũ sắc như năm ngọn núi đè ép làm Trần Lạc biến sắc mặt, cảm giác như bầu trời đổ mưa phùn rồi bỗngc mưa rơi ào ào như trút nước. Trần Lạc như bị sét đánh, người khẽ run, tuy linh hồn, linh hải, ngộ tính không bị gì, nhưng tâm cảnh, ý chí bị tổn hại nặng.

Không chỉ mình Trần Lạc có cảm giác này. Tần Phấn, Ngạo Phong, Hoàng Tuyền ngồi hai bên Trần Lạc đều có cùng cảnh ngộ. Ba người biến sắc mặt, biểu tình mất tự nhiên. Phía xa, Khổng Tường, Lệ Vô Danh, Mạc Bắc càng tệ hơn, ba người bị đè suýté xuống đất, người toát mồ hôi lạnh. Mạc Bắc nhìn bốn phía, trong mắt đầy nghi ngờ không hiểu ra sao. Mạc Bắc khởi động lệnh bài thí luyện định bỏ cuộc nhưng sau khi vận chuyển giật mình phát hiện lệnh bài... Không phản ứng.

Có chuyện gì?

Chẳng phải nói sau khi vận động lệnh bài thí luyện thì thành tích sẽ dừng tại đây, ánh sáng thiên phú bao phủ trên người cũng biến mất sao? Tại sao lệnh bài thí luyện không có chút phản ứng?

Không hiểu.

Đang lúc Mạc Bắc thầm thắc mắc thì ánh sáng ngũ sắc cửathứ năm mươi bốn giáng xuống, mặt gã xanh mét. Linh hồn, linh hải, tâm cảnh, ý chí, ngộ tính của Mạc Bắc bị tổn hại nặng. Mạc Bắc lại vận chuyển lệnh bài thí luyện nhưng vô dụng, khủng khiếp hơn là gã cảm giác như bị nhốt, không thể rời khỏi vị trí của mình, bốn phía như có bức tường vô hình.

Mạc Bắc gào thét:

- Có chuyện gì?

Mạc Bắc phát hiện người bốn phía không có chút phản ứng, gã gào vài tiếng sau nhận ra một chuyện vừa đáng sợ vừa kỳ dị. Trung Ương Thử Luyện tháp như bị bàn tay to cách ly, lệnh bài thí luyện vô dụng, không chạy ra được, thanh âm không thể phát ra.

Mắt thấy cửa năm mươi lăm sắp đến, Mạc Bắc biết nếu mình không phát ra chân thân huyết mạch thì thần trí sẽ bị đè ép mơ hồ. Mạc Bắc quát to.

Vù vù vù vù vù!

Mặt đất khẽ rung, tiếng động lớn làm mọi người chú ý. Vô số csặp mắt nhìn hướng Mạc Bắc, hình ảnh khiến người giật mình xuất hiện. Thân hình Mạc Bắc biến to theo mặt đất rung rinh, là biến to thật. Đầu, mình, tứ chi, chớp mắt Mạc Bắc một thước bảy thành người khổng lồ cao bốn, năm thước.

Tình huống gì đây?

Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Không biết là ai kêu lên:

- Huyết mạch người khổng lồ, Mạc Bắc thức tỉnh huyết mạch người khổng lồ!

Mọi người sôi trào. Huyết mạch người khổng lồ thuộc về hậu duệ các thần, nghe nói người có huyết mạch này sau khi sử dụng chân thân sẽ có sức mạnh vô cùng to lớn, dời núi lấp biển. Nhưng huyết mạch người khổng lồ rất hiếm thấy, không ngờ Mạc Bắc có Vô Thượng Chính Cương linh nguyên thức tỉnh là huyết mạch người khổng lồ. Có vẻ loại huyết mạch này siêu cường đại, mặt đất rung lắc.

Khoan!

Đất rung rinh?

Hình... Hình như Thiên Vương Lão Tử trong tin đồn vừa bí ẩn vừa cường đại, ngang nhiên đùa giỡn sàm sỡ Lạc nữ thần khi hành động thì khiến mặt đất rung rinh.

- Thiên Vương Lão Tử, hắn chính là Thiên Vương Lão Tử!

- Là tên khốn đó phi lễ Lạc nữ thần!

- Khốn kiếp, rốt cuộc bắt được tên dâm tặc vô sỉ kia!

Lạc Anh chịu đựng hơn mười ánh sáng tâm cảnh, ánh sáng ý chí nhưng biểu tình bình thường.

Lạc Anh trừng Mạc Bắc, gằn giọng quát:

- Khốn kiếp, ngươi là Thiên Vương Lão Tử?

Lạc nữ thần rất được yêu thích, người tôn sùng, theo đuổi nhiều không đếm xuể. Bây giờ mặt đất rung rinh vì Mạc Bắc, mấy vạn người đều cho rằng gã là dâm tặc vô sỉ đã sàm sỡ Lạc nữ thần, thanh âm gào la đòi giết rung trời. Mấy vạn người đứng dậy, quát tháo đòi giết. Mạc Bắc biến thân người khổng lồ tuy chịu áp lực nhỏ hơn trước nhưng bị mấy vạn người mắng chửi hù sợ. Mạc Bắc vội thu về khí thế chân thân huyết mạch làm đất đai ngừng rung.

Mạc Bắc dốc hết sức rống to:

- Ta không phải Thiên Vương Lão Tử!

Giọng Mạc Bắc như sấm, thanh âm hùng hồn chấn toàn trường.

Cùng lúc đó, tiếng sói tru xông thẳng lên cao. Mọi người thấy Khổng Tường cách gần Mạc Bắc cơ thể biến dị thành quái vật đầu sói mình người cao hai thước.

Lại một huyết mạch người sói?

Điên cuồng! Quá điên cuồng!

Trước kia mọi người chỉ biết Mạc Bắc có Vô Thượng Chính Cương linh nguyên nhưng không ngờ gã là thức tỉnh giả huyết mạch người khổng lồ. Trước kia mọi người chỉ biết Khổng Tường mở bàn thạch linh hải, bây giờ gã là thức tỉnh giả huyết mạch người sói. Trong học viên mới lần này rốt cuộc có bao nhiêu thức tỉnh giả huyết mạch?

Cuối cùng cửa thứ năm mươi lăm bắt đầu, ánh sáng ngũ sắc thiên phú càng cường đại giáng xuống.

Làm mọi người không ngờ là mặt dất lại rung rinh, động tĩnh lớn hơn lúc Mạc Bắc biến thân.

Ánh sáng thiên phú cửa thứ năm mươi lăm giáng xuống, lại có mấy người phát ra chân thân huyết mạch. Là ai khiến mặt đất rung rinh, khí thế cực kỳ cường đại. Mọi người phát hiện quanh thân Lệ Vô Danh tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, trong ánh sáng tràn ngập thổ nguyên chi tức đậm đặc. Ánh sáng như đến từ mặt đất, lấy Lệ Vô Danh làm trung tâm ngưng kết thành ấn, ấn cùng đại địa.

Đây... Đây là hậu thổ chi ấn?

Trời, Lệ Vô Danh thức tỉnh hậu thổ ấn ký!

Thấy hình ảnh này mọi người đều xôn xao.

Mọi người đều biết, ấn ký và huyết mạch thuộc tồn tại đặc biệt trong thiên địa. Nếu nói sau khi thức tỉnh huyết mạch là hậu duệ các thần thì thức tỉnh ấn ký là con của thiên nhiên. Bởi vì ấn ký tồn tại từ trời, có người nói một khi thức tỉnh ấn ký tựa như có được chìa khóa mở thiên nhiên. Người đó là thiên nhiên, thiên nhiên là người đó.

Hậu thổ chi ấn thuộc ấn ký, là loại ấn ký cực kỳ cường đại, thức tỉnh ấn ký này sẽ mở ra bí mật hậu thổ.

Giờ phút này, Lệ Vô Danh như hòa cùng mặt đất, cảm giác giống như gã nhúc nhích thì mặt đất sẽ rung rinh theo.

Thần kỳ, quá kỳ diệu.

Mọi người trừ kinh thán ra không còn gì khác. Một Mạc Bắc thức tỉnh huyết mạch người khổng lồ, Khổng Tường thức tỉnh kiếm người sói, giờ Lệ Vô Danh thức tỉnh hậu thổ ấn ký. Cái này... Nếu không có cuộc thi đấu trung cấp lần này thì không ai biết trong học viên mới có nhiều thức tỉnh giả đến thế.

Khoan!

Hậu thổ ấn ký của Lệ Vô Danh cũng khiến đất rung rinh, vậy là ai sàm sỡ Lạc nữ thần? Dâm tặc là Lệ Vô Danh hay Mạc Bắc? Trong hai người ai mới là Thiên Vương Lão Tử bí ẩn? Không biết, bản thân Lạc Anh cũng không rõ.

Sau khi Lệ Vô Danh phát ra ấn ký thì áp lực giảm bướt nhiều, thấy ánh mắt nghi ngờ, tức giận của Lạc Anh nhìn mình, lại ngó cặp mặt nghi ngờ của các khán giả.

Lệ Vô Danh vội giải thích rằng:

- Ta cũng không phải là Thiên Vương Lão Tử!

Hậu thổ ấn ký không uổng là hậu thổ ấn ký, sau khi phát ra thì giọng Lệ Vô Danh như đến từ lòng đất, trầm thấp mà hùng hồn. Mặt đất rung rinh dữ hơn.