Thiên Vu

Chương 275: Ai sợ hãi




- Nàng nói gì ta nghe không hiểu?

La Phù ù ù cạc cạc, mọi người cũng không hiểu ra sao. Bọn họ cảm thấy nữ đệ tử tên Mỹ U U chắc tu luyện có vấn đề gì nên bị khùng.

- Tiêu đời, bạn học... Học Trần Lạc về.

Nghe Mỹ U U nói, một số người nhìn hướng quảng trường truyền tống phía xa. Chỗ đó yên lặng không có một bóng người.

Mỹ U U bắt đầu run rẩy, nhỏ giọng nói:

- Bạn học Trần Lạc khó khăn lắm mới thông qua biển sách bình ổn ma tâm, nếu hắn thật sự đánh nhau... Trời, ta phải làm sao đây? Đám người này hại chết ta.

Thiếu nữ này là đồ khùng, thần kinh.

Mới rồi nghe nàng nói Trần Lạc bế quan có quy luật, mười ngày trở về Lạc Anh còn tưởng Trần phú ông ở trong Long Xà viện dụ dỗ thiếu nữ ngây thơ. Giờ xem thiếu nữ này lải nhải nào là ma, giết, nói điên khùng. Có lẽ nàng tu luyện bị vấn đề gì nên thần kinh không bình thường.

Mọi người có mặt đều nghĩ vậy, Lãnh Cốc cũng thế.

Lãnh Cốc cảm thán rằng:

- Tiểu cô nương xinh đẹp biết mấy, tiếc rằng bị khờ.

Lãnh Cốc thấy Tần Phấn điện hạ biểu tình quái dị thì nghi hoặc hỏi:

- Ta nói này, chắc không phải ngươi tin lời cô nương ngốc này đi?

Tần Phấn không đáp lời Lãnh Cốc, gã nhìn chằm chằm quyển sách thủy tinh trước ngực Mỹ U U, trầm ngâm.

Có người bỗng hét lên:

- Mau nhìn kìa, là Trần Lạc!

Tuy giọng kẻ đó không lớn nhưng mọi người đều nghe rõ ràng, giương mắt nhìn qua, thấy quảng trường truyền tống đơn giản phía xa có một bóng người.

Người đó thân hình gầy gò, mặc áo xanh. Thanh niên có khuôn mặt thanh tú trắng trẻo, không quá đẹp trai, đẹp như con gái. Thanh niên mặc đoản đả màu lam trang phục luyện công nhưng không thể che giấu khí chất nhu hòa, dịu dàng. Thanh niên từng bước một đi đến cho người cảm giác yếu đuối, làm vài nữ đệ tử thấy thương hại, muốn che chở thanh niên áo xanh.

Nam đệ tử thật yếu đuối.

Đây là cảm giác của tất cả nữ đệ tử.

Tên này là Trần Lạc sao? Yếu quá.

Đây là cảm giác của tất cả nam đệ tử.

Nhìn thấy Trần Lạc, mọi người có nhiều suy nghĩ, thắc mắc, hưng phấn, mâu thuẫn.

Đa số người lần đầu thấy Trần Lạc, nhìn bộ dáng gầy gò, ốm yếu của hắn thì rất nghi ngờ. Tên này chính là người trong cuộc thi thí luyện một chiêu hổ gầm chi hồn chấn thương Đỗ Phong, đơn độc đúa với Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi đá ba người xuống sao? Trái ngược quá lớn, trông Trần Lạc không giống nhân vật lợi hại chút nào.

Có người nghi hoặc, cũng có người hưng phấn, ví dụ như Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong, Lý Đoan, Lãnh Cốc, Lạc Anh.

Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong hưng phấn là vì hôm nay bọn họ có thể rửa sạch sỉ nhục cuộc thi thí luyện, giẫm Trần Lạc dưới chân.

Lý Đoan hưng phấn là vì gã rất mong chờ thấy cảnh Trần Lạc bị đánh thê sờ thảm.

Lãnh Cốc, Lạc Anh hưng phấn là vì bọn họ rất mong chờ, khác đi là hai người mong thấy Trần Lạc đánh bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi.

Có người hưng phấn cũng có kẻ mâu thuẫn, như La Phù, Vân Phàm, Vũ Hóa Phi.

Nói thật là La Phù, Vân Phàm vừa hy vọng thấy Trần Lạc vừa không mong hắn xuất hiện. Lý do La Phù, Vân Phàm mong Trần Lạc xuất hiện là không cần gánh sỉ nhục bêu danh nhát như chuột. Không mong Trần Lạc xuấ thiện là vì rất có thể hắn sẽ bị bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi trả thù độc ác.

Trừ La Phù, Vân Phàm ra có một người khác khi thấy Trần Lạc thì lòng rất mâu thuẫn, chính là Vũ Hóa Phi. Mãi đến bây giờ Trần Lạc để lại bóng ma ám ảnh quá lớn trong lòng Vũ Hóa Phi, không thể xóa nhòa. Hôm nay Vũ Hóa Phi dám đứng ở đây chỉ vì Kim Tinh Vũ nói Trần Lạc không có trong Long Xà viện, nên gã mới dám đến, nhưng bây giờ đột nhiên thấy hắn. Lòng Vũ Hóa Phi mâu thuẫn, phức tạp.

Một mặt Vũ Hóa Phi sợ hãi Trần Lạc, mặt khác gã không biết thực lực của mình có đánh bại hắn được không.

Vương tử điện hạ, bạn học Tần Phấn trông thấy Trần Lạc thì cảm thán:

- Mấy tháng không gặp, khí chất của hắn càng nội liễm hơn.

Tần Phấn nhớ mấy tháng trước trong tiệc mừng công Trần Lạc cho gã cảm giác như bóng ma, cái bóng chelấp mặt trời. Bây giờ bóng ma đã biến mất trong khí chất của Trần Lạc, chỉ còn vẻ ngoài yếu đuối.

Tần Phấn biết khí chất của Trần Lạc như bóng ma là liên quan đến Đại Nhật linh nguyên hắn ngưng tụ ra. Bóng ma biến mất là vì cái gì? Tần Phấn lấy làm lạ. Trần Lạc cho ngươi cảm giác thật là... Không xứng đối với Đại Nhật linh nguyên.

Trần Lạc bước đến gần, khuôn mặt trắng chất chứa thắc mắc, nhíu chặt mày, đôi mắt sâu thẳm nhìn mọi người như thể thắc mắc cả đám người tụ tập trước cửa Long Xà viện làm gì?

La Phù vội chạy tới gần:

- Trần... Trần Lạc, ngươi... Ngươi về rồi.

Bây giờ La Phù đã biết Mỹ U U không nói dối, hôm nay thật sự là ngày Trần Lạc trở về.

- Có chuyện gì?

Trần Lạc thấy tình huống không thích hợp, hỏi:

- Một đám người đứng đây làm gì?

Nghe Trần Lạc hỏi, mọi người nhận ra cô nương ngốc đứng trước cửa Long Xà viện không nói dối. Chẳng lẽ Trần Lạc thật sự bế quan, không biết chuyện xảy ra trong mười ngày này?

- Bọn họ... Gửi chiến thư cho ngươi, muốn quyết đấu với ngươi.

La Phù đưa bốn phong chiến thư cho Trần Lạc, hỏi:

- Ngươi... Ngươi chuẩn bị làm thế nào?

Trần Lạc đọc lướt chiến thư, trong bốn người hắn chỉ quen mặt Vũ Hóa Phi, còn Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên gì đó thì không có ấn tượng.

Trần Lạc hỏi:

- Bọn họ gửi chiến thư cho ta làm gì?

Trần Lạc hỏi tùy tiện nhưng lọt vào tai người khác thì có ý khác. Trần Lạc đang giả ngu sao? Ngươi ở trong cuộc thi thí luyện đánh ba người Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong rớt đài, bây giờ còn hỏi người ta gửi chiến thư cho ngươi làm gì?

Đặc biệt là Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong nghe câu này cảm thấy rất chói tai, nghiêm túc hỏi:

- Trần Lạc, ngươi còn nhớ quan thứ mười ba cuộc thi thí luyện không?

quan thứ mười ba cuộc thi thí luyện? Trần Lạc ngẫm nghĩ, nhìn hướng Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên.

Trần Lạc ồ ra:

- Thì ra là các ngươi.

Đỗ Phong bước lên trước một bước, cao giọng quát:

- Trần Lạc, ngươi có nhớ Đỗ Phong ta đây?

Trần Lạc lắc đầu, hắn không có chút ấn tượng về Đỗ Phong, không một chút nào.

Thấy Trần Lạc lắc đầu, Đỗ Phong rất tức giận, cười khẩy nói:

- Ngươi nghĩ giả ngu là có thể trốn được sao? Quan thứ bảy cuộc thi thí luyện ngươi ra tay tập kích đánh ta bị thương, làm ta buộc phải rút khỏi cuộc thi. Ta nói rồi, ta sẽ trả mối thù này, đó chính là hôm nay.

- Chỉ là thi thí luyện, không tránh khỏi có va chạm, đâu cần xem là thật...

Hôm nay tâm tình của Trần Lạc rất tốt, bế quan mười ngày, hắn điên cuồng hấp thu tinh hoa vạn vật. Đại Nhật linh nguyên tăng vọt, Vạn Diệu chi môn cần tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp thì Trần Lạc đã tu luyện được năm mươi sáu bộ, tâm tình có thể nói là siêu vui sướng. Trần Lạc cười rất tươi, dịu dàng tựa gió xuân.