- Một năm? Ha ha ha ha ha ha! Lãnh Cốc, ngươi quá xem thường bọn họ.
Dường như Tần Phấn vĩnh viễn đều cao thâm khó dò như vậy, gã nói:
- Nếu ngươi cứ chơi suốt thì khoảng ba tháng nữa là ai trong số bốn người kia đều có tư cách chiến đấu với ngươi. Trong bốn người, có lẽ Đỗ Phong sẽ vượt qua ngươi.
- Cái gì?
Lãnh Cốc giật nảy mình, lắc đầu, kinh ngạc hỏi:
- Sao có thể như vậy?
- Ngươi hiểu biết Trung Ương học phủ quá ít. Bốn người đều được huy chương thân truyền, có lão sư thân truyền của mình. Lão sư thân truyền sẽ dựa theo tình huống bọn họ nghĩ rea con đường tu hành gần hoàn mỹ nhất, ăn linh đan gì, dùng thực lực gì hỗ trợ, hấp thu linh khí gì, cực kỳ chính xác. Cộng với bốn người được học viện của mình chú trọng bồi dưỡng, học viện hội cho bọn họ đủ đặc quyền, cách ba, năm ngày lại đi linh Vân tháp, Thần Cơ tháp. Một ngày bọn họ tu hành sánh bằng đệ tử khác một tháng.
Lãnh Cốc trợn mắt há hốc mồm:
- Có cần khủng bố vậy không? Sao không ai lên kế hoạch tu hành cho ta? Lại còn được vào Thần Cơ tháp, đây là nơi tuyệt vời liều vận may, ta chưa từng được vào!
- Ngươi có cơ hội này nhưng không quý trọng, nếu lúc trước ngươi đồng ý trở thành đệ tử thân truyền thì cũng được hưởng đãi ngộ đó.
Lãnh Cốc nuốt nước bọt khan:
- Cha nó, trở thành đệ tử thân truyền được nhiều ích lợi vậy sao?
Như Tần Phấn đã nói, lúc trước Trung Ương học phủ nhìn trúng Lãnh Cốc, muốn đưa hắn vào đệ tử thân truyền nhưng gã đã từ chối. Lý do của Lãnh Cốc rất đơn giản, bởi vì trở thành đệ tử thân truyền tương đương với ký giấy bán thân, kỳ hạn thấp nhất là ba mươi năm, có khi suốt đời phải làm việc cho Trung Ương học phủ. Lãnh Cốc không muốn bán mình cho Trung Ương học phủ nên gã từ chối.
- Lý do Trung Ương học phủ cường đại, mạnh đến mức làm thánh uy hoàng quyền kiêng dè, đa số người cho rằng là vì Trung Ương học phủ nắm giữ bảy Tiểu linh giới, có được quân đoàn của mình, nhiều cao thủ trong học phủ. Thật ra mấy thứ này không làm nên Trung Ương học phủ cường đại, chỗ mạnh của Trung Ương học phủ là có năng lực tạo thần siêu mạnh.
- Tạo... Tạo thần? Tạo thần gì?
- Nói tạo thần tuy hơi khoa trương nhưng cũng gần như vậy. Bởi vì Trung Ương học phủ truyền thừa đã lâu, trải qua sổ vài thời đại, đệ tử tốt nghiệp từ đây nhiều cỡ ức vạn, tích lũy kinh nghiệm tu hành là linh bảo không thể sánh bằng, càng là tài sản lớn nhất thế giới. Trong phương thế giới này e rằng không ai hiểu rõ ý nghĩa tu hành hơn là Trung Ương học phủ.
- Dùng đệ tử gì, loại linh hải gì, linh nguyên gì, thích hợp ăn linh đan gì, trận pháp gì, tình huống gì nên đi con đường tu hành gì, Trung Ương học phủ hiểu rõ hết tất cả. Cộng với Trung Ương học phủ nắm giữ bảy Tiểu linh giới, nhiều tháp thần bí, vô số tài nguyên. Không chút khoa trương khi nói chỉ cần Trung Ương học phủ chú trọng bồi dưỡng ngươi, đừng nói ngươi có tư chất thượng đẳng, dù ngươi là khúc gỗ thì bọn họ vẫn có thể bồi dưỡng ngươi thành một vị vu hành giả.
Lãnh Cốc hít sâu, nói:
- Vu hành giả? Đây chính là cảnh giới thứ bảy! Trời, có cần điên cuồng vậy không?
Lãnh Cốc trợn to mắt, cảm giác thật khó tin.
- Nghe đồn sức chiến đấu của Vũ Hóa Phi, Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích khoảng ba mươi vạn quân nhưng sự thật không phải vậy. Theo ta được biết thì sức chiến đấu của bốn ngươi không chỉ có bấy nhiêu, có lẽ đã vượt qua bốn mươi vạn. Đặc biệt là Đỗ Phong, có lẽ còn cao hơn.
Lãnh Cốc không dám tin vào lỗ tai của mình:
- Cha nó, có thật không vậy?
- Tư chất của bọn họ vậy là bình thường, chỉ có thể lấy được thành tích cỡ đó trong thời gian ngắn. Nếu ta nói một người nữa cho ngươi nghe sợ là ngươi nằm mơ cũng sẽ bị hù tỉnh.
- Là... Là ai?
Lời nói của Tần Phấn khiến Lãnh Cốc bay hồn bạt vía, nhưng bản thân Tần Phấn thì bình tĩnh như không, tựa như gã đang kể lại chuyện rất bình thường.
Tần Phấn nói:
- Ngươi còn nhớ nữ nhân lần trước một mình đánh ngươi không?
- Ta nhớ, nàng tên là Tuyết Thiên Tầm, nữ nhân làm ngươi cũng phải e ngại.
- Hai năm trước nàng vào Trung Ương học phủ, trước khi vào học phủ bởi vì thể chất bản thân nên không thể tu hành.
- Ngươi... Ý của ngươi là hai năm trước Tuyết Thiên Tầm không có một chút sức chiến đấu nào?
- Đâu chỉ không có sức chiến đấu, nàng yếu đến mức không đánh lại đứa con nít. Nhưng sau khi Tuyết Thiên Tầm vào Trung Ương học phủ, mới hai năm ngắn ngủi tu vi đã vào cảnh giới thứ bốn.
- Hai năm từ cảnh giới số không tu đến cảnh giới thứ bốn?
Lãnh Cốc hút ngụm khí lạnh, lòng kinh hoàng không nói nên lời.
- Ta không rõ thực lực hiện tại của nàng nhưng một năm trước khi nàng còn là cảnh giới thứ ba thì một linh quyết tùy tiện đánh ra ngoài cỡ lực lượng mấy trăm vạn quân.
- Lực lượng mấy trăm vạn quân?
Răng rắc!
Lãnh Cốc bóp nát chén trà trong tay, mặt trắng bệch không còn chút máu, người run run.
Thật lâu sau Lãnh Cốc lắp bắp:
- Cái này quá... Quá điên cuồng.
- Đây chính là chỗ cường đại của Trung Ương học phủ, chỉ cần bọn họ thiết kế đường tu hành cho ngươi là có thể trưởng thành nhanh chóng, đương nhiên cái giá là tờ giấy bán thân.
- Nếu ký giấy bán thân mà được trưởng thành điên cuông thế này...
Lãnh Cốc nghẹn họng, hỏi:
- Điện hạ đã ký chưa?
- Tình huống của ta khá đặc biệt nên còn đang suy nghĩ. Ngươi có thể ký giấy bán thân, không chung thân, ký có kỳ hạn là được.
- Lần trước ta xem thấy kỳ hạn thấp nhất cũng cỡ ba mươi năm! Một khi ký kết giấy bán thân là phải làm việc cho Trung Ương học phủ ba mươi năm!
- Vậy phải xem ngươi có thể lấy hay bỏ. Trung Ương học phủ tốn nhiều tài nguyên bồi dưỡng ngươi, chắc chắn sẽ không cho ngươi rời đi dễ dàng.
Tự do ba mươi năm đổi một con đường tu hành tuyệt vời, có đáng không?
Lãnh Cốc không biết, gã khó chọn lựa. Nhưng Lãnh Cốc có xem khế ước, ngay cả hôn nhân cũng không thể tự chủ quyết định, phải được Trung Ương học phủ đồng ý. Cha nó, ước thúc quá nhiều!
Lãnh Cốc cẩn thận ngẫm nghĩ, lắc đầu, hỏi:
- Theo ý ngươi nói thì đám Vũ Hóa Phi đều ký giấy bán thân?
- Theo tin tức của ta thì đúng là vậy.
- Trong học viên mới chúng ta còn ai ký?
- Chắc khoản mười người.
- Nhiều vậy?
Lãnh Cốc sờ cằm trụi lủi, thò đầu hỏi:
- Theo ta biết thì tạm thời không có.
- Bà nội nó, ký giấy bán thân, bốn người Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Hạ Hầu Kích tăng sức chiến đấu lên gấp mấy lần, nếu là ta chắc sẽ càng lợi hại. Nhưng nói đi phải nói lại, ốn con rùa này tăng vọt thực lực nếu đối đầu với Trần Lạc thì tên kia phải sử dụng lực lượng biến dị khủng bố của hắn mới đấu lại nổi.
Lãnh Cốc từng chính mắt thấy một mình Trần Lạc đánh Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu, lực lượng biến dị khủng bố biết bao, ít nhất cỡ mấy chục vạn quân.
Tần Phấn chỉ lắc đầu:
- Ha ha ha ha ha ha!