- Ta quen một người tên La Phù, chờ hôm nào gặp hắn nhờ chuyển lời là được. Các ngươi yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta.
* * *
Mấy ngày kế tiếp Trần Lạc trừ đọc sách, tu luyện ra thêm một việc là dùng Thái Âm linh nguyên vận chuyển công pháp Thôn Thiên Phệ Địa cắn nuốt tinh hoa vạn vật. Công pháp Thôn Thiên Phệ Địa đúng là thần khí tăng linh lực cho mình, mấy ngày qua đi Thái Âm linh nguyên của Trần Lạc được bổ dưỡng to gấp đôi, tuy bây giờ không thể so sánh với Đại Nhật linh nguyên nhưng cứ tiếp tục phát triển thế này thì không lâu sau sẽ đuổi kịp, vượt qua nó.
Lúc trước vì vấn đề không dễ điều khiển Đại Nhật linh nguyên nên tốc độ Trần Lạc tu luyện linh quyết khá chậm, từ sau khi sử dụng Thái Âm linh nguyên có thể nói tu luyện nhanh siêu tốc, tiến triển rất nhanh. Nếu luôn luôn tu luyện thì trong một ngày Trần Lạc có thể tu luyện xong một bộ linh quyết huyền cấp đến giai đoạn viên mãn. Vì vậy Trần Lạc một hơi thuê hết tất cả linh quyết mình cần, đỡ khỏi phải cách ba, năm ngày chạy đi Linh Quyết tháp.
Ăn cơm phải từng miếng, Trần Lạc không điên cuồng bế quan, mỗi ngày hắn lên lịch rất đều đặn. Ban ngày Trần Lạc vùi trong Tàng Thư tháp đọc quyển sách thủy tinh, buổi tối cắnn uốt tinh hoa sau đó tu luyện linh quyết.
Gần đây Trần Lạc còn làm một chuyện, đó là đi Luyện Bảo tháp tham gia cuộc thi học đồ.
Luyện bảo là môn Trần Lạc rất muốn học, hắn vốn định đọc bút ký luyện bảo, tự học là được. Sau khi tìm hiểu Trần Lạc mới biết bút ký luyện bảo chỉ có trong Luyện Bảo tháp, muốn xem bút ký luyện bảo thì chỉ đệ tử Luyện Bảo viện mới có tư cách. Còn một cách khác là trở thành luyện bảo học đồ của Luyện Bảo tháp.
Lúc trước Trần Lạc có xúc động muốn lẻn vào Luyện Bảo tháp nhưng sau này ngẫm nghĩ, bỏ qua ý tưởng này. Càng đọc sách nhiều, hiểu biết sâu hơn về Trung Ương học phủ Trần Lạc càng biết chỗ này đáng sợ biết bao. Nếu là Tiểu linh giới tư nhân khác của Trung Ương học phủ thì Trần Lạc còn dám xông vào một lần, ví dụ Băng Hỏa Tiểu linh giới, Thiên Ki Tiểu linh giới, mấy cái đó hắn không sợ. Điều khiến Trần Lạc e ngại là Trung Ương Tiểu linh giới có Trung Ương học phủ tồn tại.
Trung Ương Tiểu linh giới ẩn giấu quá nhiều cao thủ, sơ sẩy một cái bị bắt là toi đời. Đọa phá trận không đơn giản, Trần Lạc cần lên kế hoạch tốt mọi nước đi, bày ra đủ loại cạm bẫy trận pháp mới bắt đầu hành động. Nếu chỉ trông vào trận pháp gia cố, lỡ gặp cao thủ thì vô dụng.
Vì vậy Trần Lạc muốn học luyện bảo phải đậu cuộc thi học đồ của Luyện Bảo tháp.
Nội dung thi rất đơn giản, hiểu tri thức cơ bản, có tinh thần lực là được.
Khi tu vi bước vào cảnh giới thứ ba ngưng tụ ra linh nguyên thì con đường tu hành sẽ là chậm rãi tích lũy thời gian. Trong thời kỳ này đa số đệ tử trong Trung Ương học phủ chọn một học vấn phụ trợ tu luyện, hoặc luyện trận, hoặc luyện bảo, hoặc luyện đan, dù sao tu hành không thể tách rời 'luyện' này. Nếu ngươi không hiểu thì chỉ có nước bỏ tiền ra mau, mướn người bày trận pháp cũng cần tiền, mua bảo khí cần tiền, nuốt đan dược cũng cần tiền. Trong tình huống đó chẳng bằng mình giỏi một môn, dù cuối cùng không thể tinh thông, không kiếm được món tiền lớn nhưng thỏa mãn nhu cầu của mình cũng không thành vấn đề.
Nửa tháng trước Trần Lạc đã ghi danh học đồ luyện bảo, hôm nay là ngày thi. Khi Trần Lạc đến Luyện Bảo tháp chỗ này đã tụ tập nhiều đệ tử, hắn hỏi một người được cho biết toàn bộ đều chờ thi như hắn.
Luyện Bảo tháp là một tòa tháp cao màu xanh, không túc mục như Tàng Thư tháp, không hùng vĩ giống Linh Quyết tháp, thoạt trông Luyện Bảo tháp tinh xảo lung linh, phản chiếu ánh nắng rất đẹp.
Một thanh âm mềm nhẹ hơi yếu đuối vang lên:
- Chào bạn... Bạn học Trần Lạc.
Trần Lạc quay người lại, thấy một thiếu nữ tóc lam từ khi nào đã đứng bên cạnh hắn. Thân hình thiếu nữ tóc lam nhỏ xinh, nàng hơi cúi đầu, đôi tay ôm quyển sách thủy tinh kỳ lạ. Trần Lạc nhớ thiếu nữ áo lam này, hình như cùng là đệ tử Long Xà viện, Mỹ U U.
- Nàng cũng đến tham gia cuộc thi?
Trần Lạc luôn rất tò mò quyển sách thủy tinh thiếu nữ tóc lam ôm trong ngực là cái gì.
Mỹ U U gật đầu, vén sợi tóc trên trán ra sau tai.
Mỹ U U hỏi:
- Bạn học Trần... Trần Lạc, xin hãy thu về linh thức của ngươi, đừng dò xét ta, quyển sách thủy tinh của ta sẽ bị... Bị thương.
Linh thức của Trần Lạc chỉ mới chạm vào quyển sách thủy tinh đã bị Mỹ U U phát hiện, hắn rất ngạc nhiên năng lực nhạy cảm của nàng.
Trần Lạc cười nói:
- Thứ nàng ôm là sách gì vậy?
- Là một quyển... Quyển sách thủy tinh tà ác. U U ôm nó, không cho phép nó tổn... Tổn thương người khác.
Mỹ U U nói lắp bắp như người mới bập bẹ học nói.
Nghe Mỹ U U nói xong Trần Lạc càng tò mò hơn, hắn yêu kiều:
- Cho ta xem được không?
- Không... Không được.
Trần Lạc cười cười, lắc đầu, không biết nên nói cái gì.
- Bạn học Trần... Trần Lạc, ta... Ta có thể dạy cho ngươi một bộ tâm pháp không?
A?
Trần Lạc nghi hoặc hỏi:
- Tâm pháp gì?
Tâm pháp là một loại linh quyết nhưng là linh quyết khá đặc biệt, đa phần dùng để tu dưỡng tâm cảnh. Trần Lạc đọc trong sách biết tâm pháp rất hiếm hoi, khó có được.
- Là tâm pháp tu thân dưỡng tính, lúc ngươi rảnh rỗi có thể tu luyện...
Có vẻ Mỹ U U đã chuẩn bị từ trước, nàng lấy một khối thủy tinh hình chữ nhật to cỡ bàn tay từ trong quyển sách thủy tinh.
Trần Lạc nhận khối thủy tinh, cái tên tâm pháp rất lạ,'Thượng Thiện Nhược Thủy'. Trần Lạc phát linh thức điều tra, tâm pháp hơi huyền diệu, đa phần là chữ phật khó hiểu, với ngộ tính của hắn trong thời gian ngắn không tham ngộ ra được.
Trần Lạc kinh ngạc hỏi:
- Nàng cho ta thứ này làm gì?
- Hy vọng bạn học Trần... Trần Lạc sẽ có trái tim bình tĩnh. Cầu chúc ngươi sớm... Sớm tu luyện... Luyện thành công... Đạt đến cảnh giới mãnh hổ ngửi tường vi.
- Lòng ta vẫn luôn bình tĩnh.
Trần Lạc không hiểu nổi, không biết nên nói cái gì, trông Mỹ U U như bà đồng.
Mỹ U U hỏi ngược lại:
- Bình tĩnh sao?
Trần Lạc gật đầu bảo rất bình tĩnh.
Mỹ U U bật cười như thể nghe trò đùa gì đó rất tếu.
- Nàng cười cái gì?
- Không... Không có gì.
Mỹ U U chỉ đằng trước, nói:
- Bạn học Trần... Trần Lạc, bên kia có người gọi tên ngươi, hình như... Hình như đến lượt ngươi thi.
Trần Lạc nhìn qua, đúng là có người kêu tên hắn. Trần Lạc quay đầu nhìn Mỹ U U chằm chằm, ngần ngừ giây lát sau đó bước lên tham gia thi.
Mỹ U U nhìn bóng lưng Trần Lạc khuất xa, nàng siết chặt quyển sách thủy tinh trong ngực.
Mỹ U U cúi đầu, nhỏ giọng nói:
- A... Ha ha, biết không? Mới rồi bạn học Trần... Trần Lạc nói lòng hắn luôn rất bình tĩnh, làm ta buồn cười như lão vu yêu ngàn năm bảo mình rất lương thiện...