Thiên Vu

Chương 160: Cách không quyết đấu, ai cuồng hơn ai (2)




Giữa hư không, Mạc Khinh Sầu lạnh lùng nói:

- Hôm nay ta muốn ngươi chết.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Tuyết đầy trời cùng ập hướng Trần Lạc.

Trần Lạc ở trong hố sâu vụt ngẩng đầu, mắt mở to, lửa cháy hừng hực.

Trần Lạc hét chói tai:

- Muốn ta chết? Hai tên súc sinh mọc cánh các ngươi chưa có tư cách đó!

Dung nham bốc cháy trên người Trần Lạc như cột lửa, ba tàn ảnh thành hình tam giác xoay tít quân quanh cột dung nham.

- Mau qua đây chịu chết!

Tiếng quát tựa như sư tử gầm, chấn cây cối cửa thứ mười ba tan nát, các ma thú chết bất đắc kỳ tử, đất đai nứt ra từng lỗ hổng.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Các lỗ hổng nổ tung, liên tục kéo dài. Mặt đất trước đó bị bông tuyết của Mạc Khinh Sầu tạc nổ bây giờ bị t tàn phá, cửa thứ mười ba đã trụi lủi. Nhưng không ai quan tâm những điều đó, ánh mắt bọn họ bị cột lửa dung nham xoay tròn của Trần Lạc hấp dẫn.

Một số người bắt đầu lo lắng, định đi lên ngăn cản nhưng bị Tà lão Bát chặn lại.

- Bà nội nó ngoan ngoãn đứng đó, đừng trách lão tử không nhắc nhở các ngươi, lực lượng biến dị của tiểu tử này cực kỳ tà, đã vượt qua quy tắc lực lượng. Các ngươi đi qua đó có bị đốt thành tro cũng đừng trách lão tử không nhắc nhở các ngươi.

- Bát trưởng lão, nhưng Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu phải làm sao?

- Sức sống của huyết mạch chân thân mạnh hơn các ngươi gấp trăm lần, các ngươi chết nhưng bọn họ sẽ sống. Đừng lo lung tung, biến về đi.

Cột lửa dung nham điên cuồng xoay tròn giống như một con rồng lửa, nó cuốn tất cả vào trong. Dung nham nóng bỏng bay tung tóe tựa như sao băng rải khắp nơi. Các bông tuyết bị hút vào cột lửa. Tịch Nhược Trần xông lên, gã cảm giác không đấu lại nên định rút lui. Nhưng ngay lúc đó cột lửa cháy hừng hực vươn ra bắt chặt cổ chân Tịch Nhược Trần. Một người bước ra khỏi cột lửa, không phải Trần Lạc thì là ai?

- Cái giá đắt?

Trần Lạc kéo hai chân Trần Lạc đập mạnh xuống đất.

Bùm!

Đầu Tịch Nhược Trần đập mặt đất thủng một lỗ to.

- Ngươi muốn trả giá đắt đúng không?

Bùm!

Lại đập một lần.

- Hôm nay ta cho ngươi nếm đủ!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

- Còn muốn không?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Đủ chưa?

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trần Lạc liên tục đập Tịch Nhược Trần mấy chục lần, mãi khi gã chịu không nổi thúc giục thí luyện thủ trạc hoàn toàn biến mất trong cửa thứ mười ba.

* * *

Thí luyện Trung Ương học phủ kéo dài hơn mười ngày, có người vui có người buồn. Người vui tất nhiên là học tử phát huy tốt, buồn là những học tử không có thành tích tốt trong thí luyện. Ví dụ như đệ nhất nhân Bắc Đẩu Vực, Đỗ Phong, gã có linh hải biến dị, tu vi là linh lực thất chuyển. Với thực lực của Đỗ Phong hoàn toàn có tư cách xâm nhập cửa thứ mười hoặc hơn thế, bất đắc dĩ gặp Trần Lạc, bị Sư Hống Khiếu chặn lại ở cửa thứ sáu.

Thiên Ki Tiểu linh giới, quảng trường truyền tống.

Giờ phút này, trong quảng trường tụ tập ngàn vạn học tử, ánh mắt bọn họ tập trung vào truyền tống trận. Thí luyện Trung Ương học phủ đã vào giai đoạn cuối. Ai đi ra cuối cùng là xếp hạng đầu. Mới lúc này các thiên kiêu Tàng Tinh, Yến Thập Nhất, Lý Thiên Nam xuất hiện trong truyền tống trận, nói năm người Vũ Hóa Phi, Mạc Khinh Sầu, Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Tịch Nhược Trần đã vào cửa thứ mười ba.

Đang lúc cả đám bàn tán trong năm người ai mạnh hơn thì Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích xuất hiện trong truyền tống trận, miệng mũi chảy máu, quỳ rạp dưới đất xỉu.

Mọi người thấy hình ảnh đó cực kỳ giật mình, không biết trong Thiên Ki Tiểu linh giới xảy ra chuyện gì, tại sao Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích bị thương nặng như vậy? Là ai ra tay? Tịch Nhược Trần,? Mạc Khinh Sầu? Hay Vũ Hóa Phi?

Mọi người đang bàn tán thì truyền tống trận lại lóe sáng, một người đẫm máu xuất hiện trong truyền tống trận. Đám người chưa biết người đầy máu kia có mặt mũi thế nào thì trong truyền tống trận tuôn ra năm, sáu oai vũ chi hồn. Nếu không phải vu y xung quanh kịp ra tay chặn lại mấy oai vũ chi hồn e rằng người kia gặp nguy hiểm, không chết cũng tàn phế.

Khi vu y lật người đẫm máu lại, cả đám mới thấy đó là Vũ Hóa Phi, đệ nhất nhân Kim Thủy Vực.

Có chuyện gì?

Đầu tiên là Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, bây giờ là Vũ Hóa Phi. Không lẽ Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu ra tay? Thực lực của bọn họ mạnh đến mức một chiêu oai vũ chi hồn chịu được áp lực truyền tống trận? Thế này quá khủng bố. Nghe nói lực lượng vận mệnh bàn thạch cứng như đá, lực lượng bình thường khó thể lay động giờ thấy mới công nhận một chiêu oai vũ chi hồn chịu được cả áp lực truyền tống trận, khiến người mở rộng tầm mắt. Các vu y chữa trị rất là kinh ngạc.

- Quá lợi hại, quá điên cuồng, không biết trong đó xảy ra chuyện gì mà ba người Vũ Hóa Phi bị đánh tơi bời như vậy.

- Chắc do cướp đoạt tứ phương đỉnh.

- Các ngươi nói xem là Tịch Nhược Trần hay Mạc Khinh Sầu ra tay?

Một người hét lên:

- Mau nhìn kìa, truyền tống trận lại lóe sáng, có người xuống dưới.

Mấy vạn học tử căng thẳng nhìn. Một người rơi xuống, cũng mình đầy máu, có hai cánh dơi.

- Huyết mạch, đây là huyết tộc chi mạch, có người thức tỉnh huyết tộc chi mạch!

Khi người chim đứng dậy cả đám trông thấy khuôn mặt đẹp trai trắng bệch.

- Tịch Nhược Trần, là Tịch Nhược Trần thức tỉnh huyết tộc chi mạch! Trời ơi!

Khi đám người thấy ngời thức tỉnh huyết tộc chi mạch là Tịch Nhược Trần thì sôi trào, sau đó rơi vào úy tư. Tịch Nhược Trần bị đánh rơi xuống, là ai mà đánh gã đã bộc lộ chân thân huyết mạch đến nông nỗi này?

Là Mạc Khinh Sầu sao?

Là nàng.

Bởi vì chỉ còn lại Mạc Khinh Sầu.

Các vu y định đi qua chữa trị cho Tịch Nhược Trần nhưng bị gã quát ngăn lại, hai tay bấm đốt, phù văn ngưng diễn ra hình thành các phù ấn. Một lúc lâu sau khi hơn một trăm phù ấn ngưng tụ thành một trận tượng, Tịch Nhược Trần đứng trong trận tượng, quát to. Quanh thân Tịch Nhược Trần ngưng tụ sương máu, hai cánh tay rung lên. Sương máu biến thành cột đỏ xuyên thấu truyền tống trận, người hiểu trận pháp biết Tịch Nhược Trần bày ra nghịch chuyển trận pháp nhờ cậy truyền tống trận đưa cột máu qua.

Tịch Nhược Trần điên cuồng rít gào:

- Lăn xuống đây!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Cột máu xuyên thấu truyền tống trận đưa đến cửa thứ mười ba.

Từ truyền tống trận phát ra tiếng gầm sấm sét.

- Tổ cha ngươi, lên đây!

Vù vù vù vù vù!

Truyền tống trận nhấp nháy, cánh tay dung nham vặn vẹo như giao long xuất hiện.

Đây là... Kim xà chi hồn của Kim Xà Triền Ti Thủ.

Kim xà chi hồn xuất hiện trực tiếp kéo cổ Tịch Nhược Trần lôi vào truyền tống trận.

Mọi người ngơ ngác nhìn hình ảnh này, đực mặt ra. Vì bọn họ nghe thấy thanh âm phát ra từ truyền tống trận là giọng nam.

Không thể nào!

Trong thí luyện chỉ còn mình Mạc Khinh Sầu sao lại có giọng nam?

Thanh âm sấm sét kia lại vang lên:

- Cút xuống!

Truyền tống trận nhấp nháy, Tịch Nhược Trần lại xuất hiện. Tịch Nhược Trần cực kỳ chật vật, khuôn mặt đẹp trai sưng húp hằn dấu tay đỏ rực.