Khác với Úy Y Nhi, Tử Tiêu Vương Tọa, Kim lão là từ thế giới không gian từng bước tu luyện, lăn lộn trong vô tận hải năm mươi vạn năm, đi bao nhiêu là thế giới không gian. Có thể nói Kim lão hiểu rõ tình huống thế giới không gian hơn nhiều người, không khoa trương khi nói một thế giới không gian xuất hiện một, hai thiên tài huyết mạch đã đủ kinh động vô tận hải. Bởi vì mỗi thiên tài huyết mạch rất có thể là hậu duệ thần ma thức tỉnh.
Thế giới Vân Đoan chỉ là một thế giới chưa giải phong nhưng có nhiều thiên tài huyết mạch đến thế, còn nhiều đại năng chuyển thế, bao gồm Thiên Vương, Địa Vương. Người thống trị ngũ sắc thiên cũng chuyển thế ở thế giới này.
Thật khiến người không dám tưởng tượng. Khủng bố hơn là trong thế giới phức tạp như thế Trần Lạc vẫn có năng lực lật tay là mây, trở tay là mưa, chịu đựng vô tận thẩm phán, một mình anh dũng chiến đấu, giết kinh thiên động địa. Chỉ nghe Lâm lão gia tử kể đã làm người ta sôi trào máu nóng, nếu tự mình trải qua thì sẽ kích động đến đâu?
Lâm lão gia tử vô cùng nghiêm túc nói:
- Y Nhi, hiện tại chắc Y Nhi đã hiểu tại sao Úy lão gia chưa từng nhắc đến cái tên Trần Lạc đi? Sự tồn tại của Trần Lạc rất đặc biệt, đặc biệt tới nỗi đã trở thành nguyền rủa cấm kỵ. Bất cứ chuyện gì dính dáng đến Trần Lạc thì sẽ trở nên vô cùng phức tạp.
- Nãy giờ chỉ kể chuyện ta biết, còn về sau khi chúng ta rời đi thế giới Vân Đoan xảy ra chuyện gì thì không ai biết.
- Đồn rằng Trần Lạc cướp đồ của Nữ Vu, mập mờ với người thống trị thần ma, bị Nữ Oa theo đuổi ngược, chuyện này tuy nghe vừa vượt sức tưởng tượng vừa kinh khủng nhưng nếu nói dính dáng đến Trần Lạc thì lão hủ không cảm thấy khoa trương chút nào.
- Trời trời...
Ngực Úy Y Nhi phập phồng, miệng không ngừng thì thào trời đất, lắp bắp lộn xộn. Úy Y Nhi hít sâu mấy lần nhưng không cách nào bình ổn sóng lòng dâng trào.
Úy Y Nhi nói:
- Hèn gì Tiểu Ly cô cô si mê Trần Lạc như vậy, nếu ta cũng sinh ra trong thế giới Vân Đoan có lẽ còn mê tên này hơn. Đánh hết thiên tài huyết mạch toàn thế giới, dùng trận pháp, vu pháp nghịch thiên mà đi hai lần, gánh chịu vô tận thẩm phán, đối kháng nhiều địa thủ đoạn, đơn độc đấu với người thống trị ngũ sắc thiên, lại dùng trái tim thịt chém thiên duyên, trái tim linh hồn cắt đứt nhân quả, trái tim sinh mệnh chấm dứt vận mệnh. Trần Lạc này thật là nam nhân dám yêu dám hận như một vị thần.
Úy Y Nhi chợt vọt ra ngoài.
Lâm lão gia tử khó hiểu hỏi:
- Y Nhi đi đâu vậy?
- Ta phải gặp Trần Lạc này!
- Hiện tại những Trần Lạc đột nhiên xuất hiện không rõ thật giả, Y Nhi có gặp bọn họ cũng vô dụng. Huống chi chưa biết trong mấy Trần Lạc này có người thật không, chờ Tiểu Ly đến rồi tính. Có lẽ Tiểu Ly sẽ phân biệt được.
Thiên Khải quần đảo, trong đó có ba mươi sáu hòn đảo liền nhau vài tài nguyên sung túc, cái gì cần có đều có nên được tiếng là Thiên Khải chi đô.
Trần Lạc khó khăn lắm mới xếp hàng đi vào được, hắn không rảnh ngắm Thiên Khải chi đô được mọi người gọi là trung tâm thương mậu, trong đầu tràn ngập khó hiểu. Mãi đến bây giờ Trần Lạc vẫn không rõ những gì hắn làm trong thế giới Vân Đoan bị ai tung tin ra. Trần Lạc càng không biết đám người giả mạo hắn là ai. Trần Lạc suy nghĩ thật lâu không ra nguyên nhân, điều duy nhất chắc chắn đây là âm mưu.
Nếu âm mưu chỉ nhằm vào Trần Lạc thì hắn không sao, cái gọi là đầu trọc không sợ bị nắm tóc. Trần Lạc gánh một đống rắc rối, hắn không quan tâm âm mưu âm kê gì. Điều khiến Trần Lạc lo lắng là Đằng sau âm mưu này không nhằm vào hắn mà là người khác, ví dụ Úy Thiên Long.
Chuyện này không xảy ra sớm hoặc muôn mà bùng nổ khi hắn đến đảo Thiên Khải, khiến hắn nghi ngờ sau lưng âm mưu nhằm vào Úy Thiên Long.
Càng làm cho Trần Lạc bất đắc dĩ là không tìm thấy Úy Thiên Long. Một hơi chui ra năm, sáu hàng giả, mỗi người thần thông quảng đại, dường như rất hiểu biết về hắn. Giờ không nói có tìm ra Úy Thiên Long không, cho dù gặp mặt Trần Lạc cũng không thể dễ dàng thừa nhận hắn là hàng thật, cho dù nói chưa chắc gã tin.
Chết tiệt, chuyện quái quỷ gì đây?
Sao hắn toàn gặp mấy chuyện vô cùng đau đầu nhức óc?
Trần Lạc lắc đầu không muốn suy nghĩ tiếp, thầm nghĩ đi một bước xem một bước. Thật thì không giả được, giả thì không thể thành thật, hồ ly cuối cùng sẽ lộ đuôi.
- Trần huynh, chờ với!
Trần Lạc giương mắt nhìn, một tên mập mặt nọng hai tay cầm hai bình rượu, bên hông treo sáu đầu thú, vai vác đùi nướng ma thú gì đó dài hơn hai thước. Trần Lạc trợn mắt há hốc mồm nhìn, hắn từng thấy ăn hàng nhưng lộ rõ ra mặt như tên mập Từ Đức Tài thì lần đầu gặp.
Thiên Khải chi đô có nhiều người, biển người đông đúc, tên mập vác cái đùi nướng, bên hông treo sáu đầu ma thú sải bước xông lên, hình ảnh thật nhức mắt.
- Trần huynh, mới rồi đã bảo chờ tiểu đệ mà sao chạy nhanh vậy? Thật tình, hại tiểu đệ khiêng mấy món ngon này tìm Trần huynh khắp nơi.
- Mập, nhiều thịt vậy ngươi ăn hết không?
Trong vô tận hải, Hành Giả tu hành chủ yếu là sinh mệnh chi thạch, dù muốn đổi khẩu vị thì đa phần ăn chút linh quả, hầu như không người ăn thịt. Ai đều biết đường tu hành không chỉ là con đường siêu thoát, cũng là con đường truy cầu nguyên thủy tinh khiết. Tu hành là quá trình tịnh hóa thân thể. Mấy món ăn tùm lum tùm la, đặc biệt thịt thì ăn ít chẳng sao, nếu ăn nhiều làm cơ thể hỗn tạp, sẽ ảnh hưởng độ tinh thuần căn nguyên.
Tên mập Từ Đức Tài nhìn cái đùi nướng trên vai, thèm
- Thế này mà nhiều? Không đủ tiểu đệ nhét răng, nếu không phải ovọi vàng tìm Trần huynh thì tiểu đệ đã định mua thêm mấy con.
- Cho Trần huynh biết, liệt diễm thử nướng này không phải chỗ nào cũng có thể mua. Nguyên vô tận hải chỉ có Thiên Khải chi đô mới bán, có tiền chưa chắc mua được. Nhờ tiểu đệ và lão đồ phu quan hệ không tệ mới mua được nó.
- Còn có đầu thiên cẩu được yêm chế trong thâm uyên huyết quật mấy trăm năm, mùi vị đó... Chậc chậc, rất sướng, nếu không tin thì Trần huynh nếm thử đi.
Trần Lạc ngửi, mùi vị đúng là không tệ.
- Thử đi, ăn một miếng bảo dảm sướng chết.
Trần Lạc rất muốn nếm thử nhưng nơi này có quá nhiều người. Cá nhân Trần Lạc không để ý mặt mũi nhưng bảo hắn gặm đầu chó trước mắt bao người thì rất hạ cấp.
- Chờ lát nữa đi.
- Chờ? Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?
- Ta không biết ngươi định đi đâu, còn ta thì...
Trần Lạc duỗi eo nói:
- Đi thuyền trong tuyến hàng hải đệ nhất nhiều năm, bây giờ ta chỉ muốn tắm rửa.
- Hì hì, gia cũng có ý đó, cùng nhau đi Nhất Phẩm trang chơi không?
- Nhất Phẩm trang là đâu?
Ánh mắt tên mập Từ Đức Tài kỳ lạ nhìn Trần Lạc:
- Lâm gia gia, làm một nam nhân nhưng không biết Nhất Phẩm trang?
Ánh mắt đó như nghi ngờ Trần Lạc có phải là nam nhân không.
Trần Lạc thử suy đoán:
- Kỹ viện?