Ngự Nương đến bên khung cửa sổ, nhìn các học viên cần cù khổ luyện bên ngoài, nói:
- Trung Ương học phủ trước kia có lẽ dự đoán được Vân Đoan ham muốn Nhân Thư, nhưng tuyệt đối không ngờ trừ Vân Đoan ra phương thế giới này còn có người vấn đỉnh vương tọa thần thoại, không chỉ một mà đến tám vị. Trong đó có Nhân Vương, Thiên Tử Đế Vương, hai người này một là chí tôn thiên mệnh, một là chí tôn chân mệnh. Một người theo thiên mệnh, một người theo chân mệnh. Hai người đó có tư cách, có năng lực chúa tể Nhân Thư. Huống chi...
Bạch Phiêu Phiêu mở miệng hỏi:
- Huống chi cái gì?
Ngự Nương không trả lời ngay, nàng do dự giây lát sau mới nói:
- Huống chi trừ Vân Đoan, tám vị vấn đỉnh vương tọa thần thoại ra còn có một vị không ai biết hắn bí ẩn cỡ nào, chưa biết bao nhiêu, cường đại tới mức nào. Không ai biết mục đích hắn tồn tại là gì, càng không biết hắn cướp Nhân Thư hay muốn bảo vệ Nhân Thư.
Ngự Nương không nói rõ người đó là ai nhưng Ngự Nương biết ngay trong phương thế giới này chỉ có một người xứng với hàng loạt từ bí ẩn, chưa biết, cường đại. Đó là Lạc gia thần long thấy đầu không thấy đuôi, nghịch thiên như ăn cơm thường.
Bạch Phiêu Phiêu vốn không muốn nhắc đến Trần Lạc, nhưng nàng chợt phát hiện dù nói bất cứ đề tài gì, cuối cùng luôn sẽ dính dáng đến hắn, không thể tránh thoát. Bạch Phiêu Phiêu ngước lên nhìn nét mặt Ngự Nương không có gì khác lạ.
Bạch Phiêu Phiêu rụt rè hỏi:
- Ngự Nương, ngươi nói xem Trần Lạc biến mất năm năm, hắn đang làm cái gì? Có khi nào cũng chuẩn bị cho việc tranh giành Nhân Thư không?
Ngự Nương nhướng mày liễu, vấn đề rất mẫn cảm với nàng. Ngự Nương lắc đầu không trả lời, vì nàng không biết đáp án, nói chính xác hơn là nàng không muốn biết.
Nhưng không biết thì không biết, sâu trong lòng Ngự Nương luôn tự hỏi mình Trần Lạc đi đâu? Hắn đang làm gì? Hắn có đang chuẩn bị cho Nhân Thư sắp ra đời không?
Có một điều Ngự Nương đoán đúng, Trần Lạc đang chuẩn bị cho Nhân Thư sắp ra đời. Năm năm trước sau khi nhân quả mở ra, người truyền thừa đời trước Hư Vọng chi thư cho Trần Lạc biết cách duy nhất chấm dứt mọi thứ là gom đủ Thiên Địa Nhân tam thư, hiện tại Nhân Thư dã ra đời trong phương thế giới này, đương nhiên Trần Lạc phải chuẩn bị thật tốt.
Năm năm nay Trần Lạc chỉ làm hai chuyện, một là luyện hóa Trái Tim Nhân Quả, hai là tham ngộ linh tướng khủng bố. Trần Lạc vốn định tu thành Thiên Hành giả, nhưng không hiểu sao luyện mãi mà không được, không thể tương lai Thiên Hành giả. Theo lý thì tu đường tu hành đến viên mãn là sẽ thành tựu Thiên Hành giả, bất đắc dĩ Trần Lạc thử rất nhiều lần đều không thành công. Trần Lạc cảm giác chỗ nào đó không thích hợp nhưng không nói được vấn đề nằm ở đâu.
May mà Trần Lạc không phải loại người thích rúc vào sừng trâu. Thành tựu Thiên Hành giả có lẽ giúp Trần Lạc tăng nhiều sức mạnh, nhưng hiện tại nếu không thể thành tựu thì đành chịu, đành tìm hướng khác bù đắp. Không thể trông chờ vào Trái Tim Nhân Quả, tuy Trần Lạc luyện hóa nó nhưng chỉ vẻn vẹn như thế. Trái Tim Nhân Quả quá nhỏ bé, tạm thời chưa thể sử dụng. Vậy làm sao đây? Đương nhiên là dựa vào Bát Bộ Thiên Long.
Trong Các Thế Kỷ ghi lại, Bát Bộ Thiên Long là một loại lực lượng vô cùng đặc biệt trong thiên địa. Bát Bộ Thiên Long không chỉ là cấm kỵ trong phật, cũng là cấm kỵ trong ma. Bát Bộ Thiên Long là nguyên tội trong nguyên tội, được gọi là nguyên tội chi linh.
Năm năm nay đa số thời gian Trần Lạc dùng để tham ngộ Bát Bộ Thiên Long, nó ảo diệu hơn hắn nghĩ, cũngp hức tạp hơn nhiều, gần như bao gồm mọi mặt. Linh tướng khủng bố, biến dị chi linh, thủ hộ long linh, đại bằng kim sí điểu, tám loại nguyên tội đại biểu cho thiên chúng, long chúng, Dạ Xoa, Càn Thác Bà, Atula, Già Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hô La Già.
Bát Bộ Thiên Long mỗi bộ đại biểu một loại nguyên tội, mỗi nguyên tội cực kỳ cường đại, siêu khủng bố. Tám loại nguyên tội hỗ trợ lẫn nhau, rồi lại độc nhất vô nhị. Cho đến ngày nay Trần Lạc không thể lĩnh ngộ hết áo nghĩa Bát Bộ Thiên Long nhưng hắn đã ngộ được bảy, tám phần lực lượng tám loại nguyên tội.
***
Giờ phút này, đại vũ trụ vô tận hải, một thanh niên áo lam ngồi xếp bằng, dường như đang cố gắng tham ngộ cái gì. Bề ngoài thanh niên đẹp như nữ, hơi giống mặt trắng nhỏ trong thế gian nhưng rồi lại phát ra khí chất rất đặc biệt, vừa phật vừa ma. Quanh thân thanh niên toát ra hơi thở lực lượng mênh mông kỳ lạ.
0e này đúng là Trần Lạc.
Trong phương thiên địa này, không, nói chính xác hơn là trong vũ trụ này e rằng không có mấy người dám tu luyện trong đại vũ trụ vô tận hải. Vì người nào hiểu biết vô tận hư không hải đều rõ ràng nó là nơi nguy hiểm nhất trong vũ trụ, độc nhất vô nhị. Vì trong vô tận hư không hải không có pháp tắc gì, không có pháp tắc nên qua ức vạn năm trời biết nơi này diễn sinh ra tồn tại khủng bố gì.
Đầu tiên là hư không thú hung dữ, mỗi con hình thể khổng lồ, lực lượng càng kinh người. Hư không yếu nhất cũng có sức xóa sổ Thiên Hành giả. Một số hư không cường đại ngáp một cái có thể tiêu diệt một thế giới, miêu tả này tuyệt đối không khoa trương. Thiên Hành giả nào từng lăn lộn trong vô tận hư không hải đều biết hư không thú thật sự tồn tại.
Trừ hư không thú khủng bố ra vô tận hư không hải tràn ngập các thứ kỳ lạ khác. Ví dụ không gian loạn lưu, đụng phải thứ này, rơi vào trong đó sẽ mãi mãi lạc mất. Có gió thời gian, gặp phải nó trong khoảnh khắc trải qua ngàn vạn năm, trực tiếp chết già.
Trần Lạc chưa từng phiêu bạt trong vô tận hư không hải, nhưng hắn có nghe tin đồn về vô tận hư không hải. Dù vậy Trần Lạc vẫn chọn bế quan tu luyện trong đại vũ trụ vô tận hải, không phải hắn rảnh rỗi sinh nông nỗi mà vì thật sự không có chỗ khác thích hợp cho Trần Lạc bế quan. Dù sao Trần Lạc tham ngộ Bát Bộ Thiên Long, thứ này lực lượng cực kỳ cường đại. Quan trọng nhất là Trần Lạc hiện chưa thể nắm quyền kiểm soát tuyệt đối loại lực lượng này, khi hắn tham ngộ sơ sẩy một cái là lực lượng Bát Bộ Thiên Long sẽ rối loan. Nếu Trần Lạc tu luyện trong thế giới, sơ sẩy một cái sẽ tạo thành sinh linh đồ thán.
Trần Lạc bất đắc dĩ chỉ có thể chọn tu luyện tại đây, đương nhiên hắn dám chọn vô tận hư không hải vì có gan có tài, dựa vào linh thức mênh mông, phân thân lỗ đen không sợ vách tường không gian. Trần Lạc cảm thấy dù có gặp bất cứ nguy hiểm gì cũng tự tin sẽ rút đi ngay được.
Không biết Trần Lạc tu luyện tại đây bao lâu, hắn luôn ngồi im đột nhiên hét to:
- Ứng dĩ thiên thân đắc độ giả, tức hiện thiên thân vị thuyết pháp...
Chợt ánh sáng trắng đen lóe lên trên người Trần Lạc, như âm dương, như hỗn độn, đó là hắn dung giới chi linh hải tu ra giới linh, đại biểu cho bát bộ chi thiên chúng.
- Ứng dĩ long thân đắc độ giả, tức hiện long thân vị thuyết pháp.
Thủ hộ long linh quấn quanh người Trần Lạc xoay tròn bay lên, đại biểu cho bát bộ chi long chúng.