[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 36: Hội trường [ một ]




Rốt cục ở dưới tình huống muộn năm phút đồng hồ, tôi vội vàng chạy tới địa điểm tụ tập.

“Kẹt!”

Tôi đẩy cửa đi vào, thu được một đống ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc miệt thị hoặc quen thuộc nhìn kỹ, quen thuộc nhìn kỹ? A, đúng rồi, là bố Silva cùng ông nội Zeno, ánh mắt này ở lúc trước tôi đến nhà bọn họ có gặp qua, bọn họ lại đang nhìn kỹ cái gì? Còn nữa, bọn họ đã nhìn thấy bộ dáng tôi lớn lên rồi sao? Hm…… Đại khái Illumi có nhắc tới với bọn họ đi.

“Đã lâu không thấy, năng lực lại mạnh lên không ít.” ông nội Zeno tán dương nói.

A? Năng lực? gì

“Vâng, đã lâu không thấy.” Tôi xoay người hành lễ, nhưng tiếng xưng hô bố cùng ông nội vẫn không gọi được ra miệng.

“Hiện tại hẳn là đã đầy đủ người.” Một tên đầu bóng lưỡng đầu lĩnh một đám tây trang đen bắt đầu nói chuyện”Thời gian cấp bách, nhiệm vụ là tiêu diệt bang Ryodan…… về chuyện hạ thủ như thế nào và tư liệu về chúng, mọi người có thể tự quyết định, chỉ cần hoàn thành yêu cầu của chúng tôi là được, muốn đề xuất ý kiến gì thì mời nói.”

Sau khi đưa ra yêu cầu bản vẽ mặt phẳng của tòa nhà và bản đồ phụ cận, mọi người tiến vào giai đoạn thảo luận dùng xưng hô để liên lạc.

“Silva.”

“Zeno.”

Hai vị đại nhân vật đều dùng tới tên thật.

“Hai chúng tôi tiếp tục sử dụng tên thật.” Zeno.

“Gọi tên tôi hay không là tự do của mọi người, tôi cũng không muốn bị người khác sai phái, chúng tôi sẽ dùng phương pháp riêng của mình làm việc.” Silva.

“Silva…… Zeno…… Chẳng lẽ là…… gia tộc Zaoldyeck?! Chính là gia tộc trong truyền thuyết không ai gặp qua mặt thật……” Một người đàn ông trên mắt có ba vết sẹo bỗng nhiên nói.

“Sẽ không, ngày thường chúng tôi không hề cải trang, cũng không mai phục.” ông nội Zeno nói rất nghiêm trang.

Câu trả lời thật…… quỷ dị, làm cho tôi nghĩ đến câu nói điển hình trong phim võ hiệp trước kia: Chưa từng có người nào gặp qua mặt thật của xxx, bởi vì người nào nhìn thấy hắn đều đã chết.

“Chẳng lẽ gia tộc Zaoldyeck không phải ám hiệu mà là tên thật?”

“Đúng thế, trao đổi danh thiếp đi? Địa chỉ và số điện thoại đều ghi ở mặt trên. Nếu anh có người muốn thì hãy liên lạc với chúng tôi, cho anh bảy chiết thế nào?”

Tôi tinh tường nhìn thấy trên mặt người kia có vài giọt mồ hôi lạnh chảy xuống, câu đùa này thật sự là hơi lạnh đấy. Mà hai người vừa rồi vẫn chưa lên tiếng giờ cũng rốt cục bắt đầu tỏ thái độ.

“…… Tôi cũng muốn lấy phương thức của mình để làm việc.”

“Cô thấy thế nào?”

Hỏi tôi, nên trả lời như thế nào đây, ngài Notstrade này còn muốn tôi giúp hắn lập chút công lao.

“Một mình tôi là đủ, thêm người ngược lại sẽ có rất nhiều tranh cãi.”

Sau đó hết thảy kết cục đã định, hội đấu giá bắt đầu lúc chín giờ, chín người tạo thành đoàn sát thủ cũng đều tự tán đi, tôi đương nhiên theo ngài Notstrade đi đến gặp gỡ vị tiên sinh đầu bóng lưỡng vừa rồi kia……

“Đàn ông ghen tị rất khó xem!”

Những lời này đúng là đã chọc giận ngài đầu bóng lưỡng, lập tức vung tay phải lên lao thẳng tới mặt Notstrade……

“Mời không nên tùy tiện động thủ với cố chủ của tôi.”

Tôi vẫn đứng ở phía sau ngài Notstrade, tốt xấu gì thì hắn cũng coi như là cố chủ tạm thời của tôi, bảo vệ một chút hắn xem như nhiệm vụ tiện tay tiện chân đi, vì thế tôi tung điệu từ ngắn bò lên cánh tay ngài đầu bóng lưỡng, mượn lực kéo một cái, hắn liền ngã sấp xuống.

“Chết tiệt, cô muốn gì!”

“Này, ông không nên lộn xộn nhé.” Điệu từ ngắn lập tức đặt ngang yết hầu của hắn, hắn còn di chuyển về phía trước thì tôi sẽ rất khó xử.

“Không được!” Notstrade ngăn cản.

Được, nghe cố chủ tạm thời…… Sau đó tôi ngồi trên limo của ngài Notstrade đi đến tòa nhà tổ chức hội đấu giá, lúc ở trong xe nghe được tin tức Neon chạy trốn……

“Nơi duy nhất mà cô ấy đi cũng chính là nơi chúng ta hiện tại muốn đi.”

“Hội đấu giá sao?”

“Đúng” Nhìn tòa nhà càng ngày càng gần, tôi hảo tâm nhắc nhở hắn “Đến nơi đó mời ngài mang theo con gái nhanh chóng rời đi đi.”

“Nhưng hội đấu giá……”

“Không nên ” Tôi đẩy cửa xuống xe” rất khó đối phó bang Ryodan, muốn mạng thì hãy nhanh chóng chạy đi.”

Đi vào trong tòa nhà, hẳn là cuộc giết chóc đã bắt đầu đi, hm, tôi nên tìm nơi có phong thuỷ tốt để nghỉ ngơi…… Xem ra không nghỉ ngơi được.

“Xin chào hai vị!” Tôi đánh cái tiếp đón, xuất hiện ở trước mắt tôi là hắc bạch vô thường đã lâu không gặp.

“Chúng tôi lần này tới là giao cho tiểu thư nhiệm vụ.” Hắc vô thường trước sau như một lạnh băng nói.

Nhiệm vụ sao, quả thật tôi đã lâu không nhận nhiệm vụ câu hồn, nhưng lần này lại phải làm phiền hai vị này đến, vì sao? Tôi nhìn nhìn chỉ thị trên trang giấy chỉ ghi những hồn phách có mặt trong tòa nhà này mà thôi, vậy thì hai vị này sẽ đi thu ở bên ngoài?

“Bởi vì nhiệm vụ đêm nay rất nặng nề, cho nên mời tiểu thư hiệp trợ chúng tôi, bên ngoài chúng tôi phụ trách, bên trong đương nhiên liền kính nhờ tiểu thư cô.” Bạch vô thường tươi cười khả cúc nói.

“Được.” Số người chết bên trong tuyệt đối không nhiều bằng bên ngoài, công tác cũng khá thoải mái.

“Đại nhân bảo tôi chuyển cáo, sau khi nhiệm vụ hoàn thành sẽ tặng tiểu thư thêm một phần quà.”

Có thêm quà? Không biết là cái gì đây, sau đêm nay hẳn sẽ biết đi, thật là có chút chờ mong.

Sau khi tạm biệt hắc bạch vô thường, tôi bắt đầu bày ra kết giới cảm ứng xung quanh tòa nhà, nơi có du hồn…… Nơi đó tựa hồ là nơi bang chủ đại nhân giết người, một nơi khác còn đang thống khổ sống, hẳn là dùng ‘Mật thất người cá’ đi, hiện tại đi vào thì không đúng lúc, tôi cũng không muốn bị ăn, từ từ rồi nói sau.

Rốt cục, cửa bị tôi đẩy ra, tôi lẳng lặng tựa vào cạnh cửa, nhìn bang chủ đại nhân đắm chìm vào âm nhạc độc đáo mà thành thị đêm nay đang tấu vang, hai tuyến linh lực trên đầu ngón tay bay ra, lặng yên không một tiếng động kéo hai du hồn trong gian phòng này về phía mình……

“Tôi có thể xem không?”

Khi nào thì? Không biết lúc nào thì hắn đã đứng ở bên cửa sổ cách tôi không xa, đang công tác, chớ ngẩn người nha! May mắn là đứng ở cạnh cửa, bằng không sẽ bị con cá ăn thịt người kia ăn mất.

“Anh muốn nhìn thứ này?” Tôi nhấc tay chỉ hai cái hồn, du hiểu được là hắn không nhìn thấy chúng.

“Đúng vậy, tôi rất ngạc nhiên con người sau khi chết sẽ trông như thế nao.” Giờ phút này tóc xõa ra khiến bang chủ đại nhân có vẻ rất đáng yêu.

“Không khác gì nhiều so với trước khi chết” Tôi lấy một cái phù trong tay áo tung cho hắn “Cầm nó ở trong tay là nhìn thấy.”

Kuroro cầm phù ở trong tay, nhìn chằm chằm hai cái hồn bên cạnh tôi, rồi sau đó dời tầm mắt lên tuyến linh lực chuyển qua đầu ngón tay tôi……

“Đây là linh lực” Cuối cùng tầm mắt nhìn ở phía sau tôi “Hai vị phía sau cô rất đẹp.”

Hai vị phía sau tôi…… Ai nha, quên mất Bạch Ngọc và Thanh Hợp vẫn luôn đi theo phía sau tôi, vậy cũng tốt, Bạch Ngọc thì hắn đã sớm gặp qua, nhưng Thanh Hợp thì lại là sức chiến đấu mà tôi giấu, giờ cũng bị phát hiện rồi, thôi vậy, hiện tại đơn đấu tôi cũng không đánh được hắn, phát hiện thì phát hiện đi.

“Ừ, người kia tên là Thanh Hợp, cũng là A Thức của tôi, tôi còn có công việc phải làm, tạm biệt” Tôi thối lui đến ngoài cửa “Cái phù kia trong tay anh, dùng xong rồi liền vứt bỏ đi, những thứ tôi chế tác đều mang theo linh lực của tôi, hơn nữa tôi có thể nhờ chúng biết được tung tích của người đang cầm chúng.”

“Vậy sao, cám ơn đã nhắc nhở.” Nói thì nói vậy, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, không ném sao? Tùy hắn đi.

Lúc này tình hình trong tòa nhà bởi vì bên ngoài bắt đầu tiếng súng, tiếng nổ mạnh mà bắt đầu hỗn loạn……

“Cho dù mọi người cũng có vũ khí trong tay…… Tôi cũng có thể ở trong vòng bảy giây giết chết tất cả mọi người ở đây……”

Khi đi ngang qua đại sảnh, nghe thấy ông nội Zeno cực kì khí phách lên tiếng, ừm…… Tôi cần mất bao nhiêu giây mới có thể đánh ngất mọi người ở đây? Aiz, không nghĩ nữa, vẫn là ngoan ngoãn đi thu hồn đi.

“Hm, thật nhanh nha, vừa mới tắt thở mà thôi, kẻ giết người ngay cả hơi thở cũng không thấy đâu.” Tôi một bên lầm bầm lầu bầu một bên câu hồn phách vào tay.

“Ồ? Nhưng cháu lại đến chậm hơn bọn ta.” Lại có người nói chuyện lúc tôi đang công tác.

“…… Ách, cháu đúng dịp đến công tác.” Tôi theo bản năng chỉ hồn phách trong tay.

“À, dùng viên đi, cô nhóc…… cháu đi theo ta.” ông nội Zeno quyết định, tôi cũng phải đi theo ông, nhưng mà tại sao? Thân là con dâu tương lai nhà Zaoldyeck nhưng chưa từng chấp hành nhiệm vụ gia tộc cho nên phải đi theo bọn họ làm quen với tình huống chấp hành nhiệm vụ sao? Hẳn là thế đi.