Thiên Trường Chi Cửu

Chương 45: Bây giờ em ra lệnh cho anh




Khi hai người trở về showroom 4S đã là ba tiếng đồng hồ sau khi rời khỏi đó.

Quản lý Lý nhìn thấy chiếc xe lúc đi vẫn hoàn hảo không vết xước mà lúc về đã bị mất một chiếc đèn xe bên phải thì sa sầm mặt mũi. Nhưng vì ngại Lục Chi Cửu nên cũng chỉ đành cố gắng nặn ra một nụ cười: “Tổng Giám đốc Lục, chuyện này… sao lại thành ra như thế này vậy?”

“Tôi không biết, anh hỏi cô ấy.” Lục Chi Cửu chuyển hướng nhìn sang Thẩm Thiên Trường, định phủi sạch mọi chuyện.

Thẩm Thiên Trường tức giận: “Này, Lục Chi Cửu, anh có còn lương tâm hay không vậy?”

Ngoại trừ việc bị Lục Chi Cửu ăn sạch ra, cô còn bị anh giao cho chú cảnh sát hại cô bị dạy dỗ một tiếng đồng hồ, giờ lại còn muốn cô bồi thường tiền hỏng xe hay sao?

Hôm nay Trần Tử Nhiễm đã đợi Thẩm Thiên Trường đến mức hoàn toàn không thể cáu giận được nữa, cô bình tĩnh nhìn chiếc xe bị hư hại, lại nhìn hai người Lục Chi Cửu và Thẩm Thiên Trường, đặc biệt là đôi môi đang sưng phù lên một cách khả nghi của ai đó nữa.

Cô nhìn Lục Chi Cửu bằng ánh mắt sâu xa: “Sếp Lục, lần sau trước khi ra tay thì có thể dừng xe trước được không? An toàn là trên hết đấy!”

Thẩm Thiên Trường lên tiếng: “Trần Tử Nhiễm, cậu nói gì thế?’

“Cô ấy bảo lần sau trước khi ra tay với anh thì em hãy dừng xe lại trước đã.” Lục Chi Cửu trả lời thay.

Trầm Tử Nhiễm nghe xong thì bật cười: “Ha ha, Thẩm Thiên Trường, hóa ra là cậu chủ động à, trai đơn gái chiếc, trai đẹp ở bên, sao cậu có thể giữ bình tĩnh được chứ!”

Sắc mặt của Thẩm Thiên Trường đỏ bừng đến mức sắp nhỏ máu, không biết là do bị nói trúng tim đen hay là bị chọc tức nữa.

Cô đưa tay đấm Trần Tử Nhiễm: “Rốt cuộc cậu là bạn của tớ hay bạn của anh ấy hả?”

Thẩm Thiên Trường nhìn sắc mặt vui vẻ như gió xuân của Lục Chi Cửu, còn môi mình vẫn còn hơi đau do bị anh gặm cắn, trong lòng cô hận! “Như em mong muốn” gì chứ, có mà “Đúng như ý mình” thì có!

Thẩm Thiên Trường ỉu xìu đi đến trước mặt quản lý Lý: “Quản lý Lý, tôi lấy chiếc xe này, anh xem phí sửa chữa của chiếc xe này là bao nhiêu để tôi trả.”

Quản lý Lý đang định nhận chiếc thẻ ngân hàng mà cô đưa thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của Lục Chi Cửu: “Chiếc xe này không được, chọn lại.

Thẩm Thiên Trường bất mãn: “Tại sao?”

“Không đủ an toàn.”

Thẩm Thiên Trường: “…”

“Hay là anh chọn đi!”

Lục Chi Cửu đưa tay chỉ về chiếc xe màu trắng ở cách đó không xa: “Lấy chiếc đó.”

Thẩm Thiên Trường tối sầm mặt, nếu như cô nhớ không nhầm thì ban nãy quản lý Lý có giới thiệu chiếc xe đó có giá hơn một triệu tệ…

Lục Chi Cửu nhìn vẻ mặt băn khoăn của cô: “Anh nhìn trúng chiếc xe đó, để chứng minh anh có lương tâm, cho nên anh sẽ thanh toán.”

Thẩm Thiên Trường đang định mở miệng từ chối thì Trần Tử Nhiễm đã chặn họng cô: “Sếp Lục khách sáo quá, công ty của chúng tôi còn chưa hoạt động mà anh đã tặng món quà lớn như thế này rồi!”

Thẩm Thiên Trường có cảm giác mạnh mẽ rằng hôm nay bị hai người này chơi xỏ!

“Tôi tặng bạn gái tôi, còn về phần cô ấy có muốn chuyển lại dưới danh nghĩa Tài chính Thiên Nhiên hay không thì tôi không can thiệp.” Nói xong bèn ngoắc tay với quản lý Lý, đưa cho anh ta chiếc thẻ màu đen được lấy từ trong ví ra, quản lý Lý nhận thẻ rồi đi thẳng đến quầy thu ngân.

Cả quá trình không có chỗ cho Thẩm Thiên Trường phản kháng.

Cứ như vậy, Thẩm Thiên Trường có được chiếc xe đầu tiên trong đời, ký tên: Lục Chi Cửu tặng.

Mua xe xong, sau khi từ showroom 4S đi ra, Trần Tử Nhiễm tỏ ý không muốn làm kỳ đà cản mũi hai người nữa, thế là bèn tự gọi taxi về.

Lục Chi Cửu đưa Thẩm Thiên Trường đi loanh quanh xem lát nữa sẽ ăn cơm ở đâu.

Đi qua hai con phố, Thẩm Thiên Trường phát hiện khung cảnh trước mắt quen quen, mãi cho đến khi cánh cổng lớn quen thuộc đập vào mắt cô.

Thẩm Thiên Trường bật cười: “Sao anh lại lái xe đến đây?”

“Sao thế?”

Đọc truyện tại ngontinhhay.com

“Lục Chi Cửu, đây là trường trung học của em.” Thẩm Thiên Trường nói nhỏ, suốt quãng thời gian học trung học, bao gồm cả cấp hai và cấp ba của cô đều học ở đây.

“Lục Chi Cửu, anh học trung học ở đâu vậy?”

Ánh mắt của Lục Chi Cửu u ám hơn, anh nhàn nhạt cất tiếng: “Ở nước M.”

“Khoảng thời gian đó của anh chắc là rất tươi đẹp đúng không?” Những năm tháng mà cô phải cẩn thận từng li từng tí đề phòng nguy hiểm thì Lục Chi Cửu đang ở nước M trải qua cuộc sống thời trung học của mình, với

IQ của anh, việc học với anh chắc là rất nhẹ nhàng nhỉ, vậy không biết là anh có bạn gái không? Không biết có lén lút yêu sớm hay không?

“Em muốn ăn gì?”

Thẩm Thiên Trường ngẩn người: “Sao lại đánh trống lảng thế, em có hỏi anh lúc đó có mấy cô bạn gái đâu?”

Lục Chi Cửu hoàn toàn cạn lời, dường như anh luôn rất khó khăn trong việc ngăn cản cô gái này suy nghĩ lung tung thì phải.

“Đâu có.”

“Lục Chi Cửu, anh có muốn ăn mì không?”

Thẩm Thiên Trường nhìn thấy quán mì Mẹ Lý ở cách đó không xa, không ngờ bao nhiêu năm như vậy rồi mà vẫn còn mở cửa.