Lúc Thẩm Thiên Trường về đến cao ốc Thiên Diệp đã là buổi trưa.
Trần Tử Nhiễm thấy môi của Thẩm Thiên Trường sưng bất thường, kết hợp với chuyện sáng nay cô trốn họp sáng, chạy sang Tập đoàn Lục Đạt thì vội vàng chạy đến cười nhạo: “Sao rồi, nghe ý kiến quý báu của tớ nên chủ động chạy đi nhận lỗi hả?”
Thẩm Thiên Trường mỉm cười: “Không có chuyện lăn qua lộn lại khóc lóc om sòm đâu, nhưng làm hòa là thật.”
Trần Tử Nhiễm thấy tình hình này cũng không giống như Thẩm Thiên Trường đang lừa mình lắm, trong lòng cô chợt lên cơn oán trách, làm hòa nhanh thế, vậy chẳng phải chuỗi ngày phải ăn thức ăn cho chó của cô lại sắp bắt đầu rồi sao?
Đến một rưỡi chiều, đúng như Trần Tử Mặc nói, tất cả vốn đầu tư đã được chuyển vào tài khoản của Tài chính Thiên Nhiên. Thẩm Thiên Trường gọi người phụ trách của các bộ phận đến họp lại một lần nữa, bởi vì không thể để nhiều vốn như thế trong tài khoản mà buộc phải khiến cho chúng lưu động, hơn nữa còn phải là càng sớm càng tốt.
Trước đó, Thẩm Thiên Trường, Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây đã quyết định xong các sản phẩm mà bộ phận hợp đồng tương lai sẽ giao dịch nên hiện giờ không có nhiều vấn đề lắm, lúc nào cũng có thể bắt đầu. Áp lực hiện giờ đều đặt hết vào bộ phận hợp đồng giao ngay.
Thẩm Thiên Trường nhìn Hà Tịch và Triệu Duệ, sáng nay Trần Tử Nhiễm đã nói qua về tình hình đàm phán giữa các cô với Tạ Lan Doãn cho Hà Tịch biết rồi, cho nên chỉ còn lại việc đàm phán cụ thể trong thời gian tới đây thôi.
“Giám đốc Hà, không biết lúc anh ở Tập đoàn Thuỵ Thành có từng hợp tác với Dầu khí Thịnh Thiên không?” Sáng nay, Thẩm Thiên Trường mới đòi quyền đại diện sản phẩm mới của Dầu khí Thịnh Thiên và hải ngoại từ chỗ Lục Chi Cửu, đang muốn thông qua cuộc họp thông báo với bọn họ.
“Từng hợp tác, nhưng không biết tại sao hợp đồng giữa Thịnh Thiên và Thuỵ Thành lại đột ngột chấm dứt bắt đầu từ đầu năm nay. Tôi cũng từng đi nghe ngóng, không chỉ Thuỵ Thành gặp phải tình trạng này mà các bên hợp tác với Dầu khí Thịnh Thiên đều gặp phải tình trạng chung như thế, thậm chí có đại lý ủy quyền nhỏ còn không nhận được đơn nào trong nửa đầu năm nay.” Chuyện này cũng từng khiến Hà Tịch nghĩ mãi mà không hiểu.
Thẩm Thiên Trường mỉm cười: “Nửa đầu năm nay, Dầu khí Thịnh Thiên đặt hết trọng tâm vào việc lắp đặt thiết bị mới và bị mua lại.”
“Bị mua lại sao?” Hà Tịch biết chuyện lắp đặt thiết bị mới nhưng anh ta không hiểu chuyện bị mua lại là thế nào.
“Ừ, chắc là lúc trước tôi quên không nói với Giám đốc Hà chuyện đầu năm nay Dầu khí Thịnh Thiên đã bị Tập đoàn Lục Đạt bí mật mua lại rồi.”
Thẩm Thiên Trường vừa dứt lời, Hà Tịch còn chưa kịp trả lời lại thì Triệu Duệ ngồi bên cạnh anh ta đã phun hết nước trà trong miệng ra ngoài.
Tất cả mọi người đều nhìn sang Triệu Duệ với vẻ nghi ngờ. Tuy rằng thường ngày Triệu Duệ không nói nhiều nhưng làm việc rất cẩn thận, không biết tại sao lời của Thẩm Thiên Trường lại khiến cho anh ta thất lễ như thế.
“Quản lý Triệu, lời tôi nói có vấn đề gì sao?” Thẩm Thiên Trường nhíu mày nhưng vẫn cười hỏi.
Triệu Duệ lúng túng ho mấy tiếng rồi vội vàng lấy giấy ăn lau nước trà trên bàn: “Không, do tôi nhất thời thất lễ, thật ngại quá.”
Thẩm Thiên Trường cười rồi tiếp tục nói với Hà Tịch: “Giám đốc Hà, sáng nay tôi đã lấy được quyền đại diện của Dầu khí Thịnh Thiên cho Tài chính Thiên Nhiên rồi, đầu tháng sau Thịnh Thiên sẽ cho ra sản phẩm mới…”
“Khụ… khụ…”
Ngụm trà thứ hai này trực tiếp khiến cho Triệu Duệ nghẹn họng.
Hà Tịch cũng cau mày: “Tiểu Triệu, cậu làm sao thế?”
Triệu Duệ hít thở sâu vài hơi mới lên tiếng: “Ý của Tổng Giám đốc Thẩm là Tài chính Thiên Nhiên chúng ta sẽ trở thành đại diện cấp một của Dầu khí Thịnh Thiên sao?” Đọc truyện tại ngontinhhay.com
“Đúng vậy.” Thẩm Thiên Trường trả lời.
“Thật ra lúc còn ở Thuỵ Thành, người phụ trách đàm phán hợp đồng với Thịnh Thiên là tôi. Người phụ trách hiện tại của Dầu khí Thịnh Thiên là Thịnh Lam, con gái út của Chủ tịch Tập đoàn Thịnh Thiên. Người phụ nữ này khá khó chiều, hơn nữa còn rất ngang ngược. Lúc hợp tác với Thụy Thành, Thuỵ Thành đã liên tiếp phải đổi ba nhân viên, cuối cùng là giao cho tôi.”
Nghe thấy Triệu Duệ nói thế, Hà Tịch cũng nhớ lại, lúc đó bởi vì Thịnh Lam luôn không quá hài lòng với người đàm phán của Thuỵ Thành, làm ầm ĩ với chủ tịch bên đó nên anh ta mới để Triệu Duệ tiếp nhận công việc này.