Thẩm Thiên Trường nhìn theo bóng dáng đang biến mất ở cửa gara, cô chợt hiểu ra điều gì đó bèn vội vàng xuống xe đuổi theo anh.
Lục Chi Cửu mới vào đến cửa phòng khách thì tay áo đã bị người nào đó giữ chặt.
Anh quay đầu nhìn Thẩm Thiên Trường đang giữ tay áo mình, bởi vì ngoài trời mưa quá lớn nên phần tóc ở trước trán cô cũng bị mưa làm ướt hết.
“Lục Chi Cửu, anh đang tức giận đấy à?” Thẩm Thiên Trường hỏi thẳng.
Ánh mắt của Lục Chi Cửu càng âm u hơn, anh nghĩ mình thật sự đã quá chiều chuộng cô gái này nên cô mới không biết sợ mà đi nhờ người đàn ông khác giúp đỡ như thế.
“Ừ.” Lục Chi Cửu thừa nhận rồi giật tay áo khỏi tay Thẩm Thiên Trường, tự đi vào phòng khách.
Thẩm Thiên Trường hơi hóa đá, vừa rồi Lục Chi Cửu “ừ” sao? Có nghĩa là anh thẳng thắn thừa nhận là đang giận?
***
Tần Phong trở về phòng trợ lý Tổng Giám đốc, chiếc thẻ ngân hàng trên bàn làm việc của anh đang phản chiếu ánh sáng lạnh. Nhớ lại khoảnh khắc anh báo cáo với cho Lục Chi Cửu về nguồn gốc của số tiền chuyển đến chiếc thẻ này, sắc mặt của Lục Chi Cửu như lập tức đóng băng vậy.
Sao Tần Phong có thể không hiểu, lúc người phụ nữ của mình cần giúp đỡ nhất lại đi nhờ người khác, đấy chẳng phải chính là sự thách thức giới hạn của người đàn ông sao.
Muốn tháo nút phải tìm người thắt nút, vậy nên Tần Phong đã tự ý quyết định gọi Thẩm Thiên Trường tới. Đến thứ hai tuần sau anh còn phải đích thân đến Tập đoàn Trừng Phong một chuyến.
Tần Phong bỏ chiếc thẻ ngân hàng đó vào ngăn bàn rồi lấy chìa khóa xe đi xuống hầm gửi xe. Vừa ngồi vào xe còn chưa kịp khởi động xe đã nhìn thấy Giang Mộ Tuyết đang đi từ xa đến, đi cùng cô là Tiết Thái Vi của bộ phận quan hệ công chúng.
Giang Mộ Tuyết vừa lên xe của Tiết Thái Vi thì nhận được tin nhắn của Tần Phong.
[Tối nay có lịch trình gì không?]
Sau hôm cô và Tần Phong tâm sự với nhau, cô cảm thấy quan hệ giữa cô và anh đã có thể coi là bạn bè rồi.
[Cùng Tiết Thái Vi đến dự tiệc mừng công ký hợp đồng với Tập đoàn Lệ Nghiệp.] Giang Mộ Tuyết nhắn lại.
Liên quan đến hợp đồng với Tập đoàn Lệ Nghiệp, lần trước Giang Mộ Tuyết cũng có góp chút sức lực nên hôm nay cũng bị Tiết Thái Vi kéo đi tham gia tiệc mừng công.
Tần Phong không nhắn lại, Giang Mộ Tuyết cũng bỏ điện thoại xuống.
Đến nơi, Giang Mộ Tuyết phát hiện, ngoài những người của bộ phận quan hệ công chúng thì Giám đốc Triệu của Tập đoàn Lệ Nghiệp cũng có mặt. Giang Mộ Tuyết bất giác nhíu mày, trong bữa tiệc xa giao lần trước cô cũng đã hơi phản cảm với Giám đốc Triệu này rồi. Giang Mộ Tuyết nhìn Tiết Thái Vi, chỉ thấy cô ta vẫn nhiệt tình chào hỏi mọi người, vẻ mặt rất bình thường.
Ban đầu mọi người cũng khá bình thường, chỉ giống như những bữa tiệc mừng công trước đây, Giang Mộ Tuyết cũng từng tham gia không ít bữa tiệc như vậy nên cảm thấy khá thoải mái.
Nhưng khả năng mời rượu của người của bộ phận quan hệ công chúng quá giỏi, ngay cả Giang Mộ Tuyết cũng không tránh được bị chuốc vài ly.
Rượu quá ba tuần, cuối cùng Giang Mộ Tuyết cũng cảm thấy có gì đó không khác thường, đặc biệt là Triệu Tuyên Nhân của Tập đoàn Lệ Nghiệp, không hiểu sao cô luôn có cảm giác hắn luôn như vô tình lại như cố ý ngồi sát vào người cô, còn cố ý nói với cô những chủ đề mà cô không thể nào chấp nhận nổi.
Cô vừa trả lời đại để đối phó với Triệu Tuyên Nhân, vừa nghĩ cách để mau chóng rời khỏi đây.
Cô nhìn Tiết Thái Vi bằng ánh mắt cầu cứu nhưng Tiết Thái Vi lại nháy nháy mắt cười với cô. Giang Mộ Tuyết sững người, Tiết Thái Vi đang có ý gì vậy?
Lúc Triệu Tuyên Nhân lại ngồi sát vào cô, Giang Mộ Tuyết không chịu nổi lập tức đứng dậy. Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez. com
“Giám đốc Triệu, xin lỗi, tôi phải vào nhà vệ sinh một lát.”
Ánh mắt của Triệu Tuyên Nhân như dính chặt lên người Giang Mộ Tuyết, cũng chỉ đành lúng túng dịch người ra: “Được, mời cô Giang.”
Giang Mộ Tuyết ra khỏi phòng rồi đi đến chỗ góc rẽ ở cuối hành lang dựa người vào tường. Trước đây không phải là cô chưa từng gặp những chuyện khó đối phó này bao giờ, nhưng thường thường cô sẽ gọi Trịnh Kỳ đến đón, nhưng giờ đây cái tên Trịnh Kỳ đó đã mãi mãi nằm trong danh sách đen của cô rồi.