“Có chuyện gì sao?” Thẩm Thiên Trường hỏi Tôn Vũ Hinh.
“Phía tôi thì không có vấn đề gì, tôi đã triển khai công việc cho bên nhân sự rồi, trước mắt tiến triển rất thuận lợi, nhưng sáng nay đột nhiên Văn Tình Tình nói với tôi là văn phòng của chúng ta không có chỗ cho nhiều người như thế cho nên tôi mới qua đây báo cáo lại với Giám đốc.”
Thẩm Thiên Trường cũng hơi ngẩn người, đúng là văn phòng rộng hai trăm mét vuông không chứa được nhiều người đến thế. Lúc mới thuê phòng, cô không ngờ sẽ phát triển thuận lợi đến vậy cho nên cũng không suy nghĩ đến vấn đề này.
“Hay là chúng ta thuê thêm một tầng nữa nhé?” Trần Tử Nhiễm ở bên cạnh đề nghị.
Được Trần Tử Nhiễm nhắc nhở, Thẩm Thiên Trường cũng nhớ ra, hình như lần lúc các cô thuê phòng, tầng 10 của cao ốc Thiên Diệp cũng đang để trống. Cô bèn bảo Trần Tử Nhiễm gọi cho người môi giới lần trước, không ngờ là vẫn chưa có ai thuê thật.
Vì thế hai người giao cho Tôn Vũ Hinh và Văn Tình Tình cùng đi thuê tầng 10. Và, tầng 10 đã trở thành bộ phận hợp đồng giao ngay độc lập của Tài chính Thiên Nhiên.
Chiều nay, Thẩm Thiên Trường, Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây quyết định sẽ bán sản phẩm nào trên sàn giao dịch tương lai, gần như chuyển hết vốn đầu tư của phiên giao dịch đêm đợt trước ra, bởi vì phiên giao dịch đêm mở phiên vào ban đêm, vì muốn có được hiệu suất công việc cao hơn, đồng thời có thể phối hợp với giao dịch phòng ngừa rủi ro của bộ phận hợp đồng giao ngay của Hà Tịch nên chỉ có thể giữ lại các sản phẩm hóa công của phiên giao dịch đêm, còn lại đều chọn các sản phẩm thuộc phiên giao dịch ngày.
Các sản phẩm thuộc phiên giao dịch ngày lần này đều thuộc quản lý của Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân và thành phố Phong. Tuy rằng trước đây sở giao dịch hàng hóa thành phố Phong không giao dịch bất cứ loại sản phẩm nào, nhưng do tính toán chu đáo nên Tài chính Thiên Nhiên đã mở tài khoản ở Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Phong từ lâu, nên giờ không cần phí thời gian đi làm các thủ tục rườm rà nữa.
Cho đến hôm nay, Trần Tử Nhiễm mới hiểu những chuyện trước đây Thẩm Thiên Trường làm thật sự là không hề làm thừa bất cứ chuyện gì.
Hơn bốn giờ chiều, Thẩm Thiên Trường nhìn thời gian cũng tương đối rồi nên nhắc trước với Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây là hôm nay phải về sớm, khiến cho Trần Tử Nhiễm bất mãn: “Có bạn trai cũng không được về sớm đâu!”
Thẩm Thiên Trường cười với cô ấy: “Hôm nay tớ phải xuống bếp mời Cố Ngôn Quyết ăn cơm, hay là cậu cũng đến đi!” Đọc truyện tại ngontinhhay.com
Trần Tử Nhiễm lắc đầu tỏ ý từ chối: “Chỉ cần nhìn thấy thần tượng xuất hiện trên ti vi là được, một khi bước ra cuộc sống thật, khả năng cao sẽ khiến người hâm mộ vỡ mộng, liếm màn hình mỗi ngày là hạnh phúc rồi!”
Ninh Trạch Tây nghe xong cũng cười theo, anh ta thầm nghĩ bản thân thật sự không thể hòa nhập được với trào lưu theo đuổi thần tượng bây giờ.
“Vậy cậu chuẩn bị cho tớ một ngàn tấm ảnh đi, tối nay tớ nhờ anh ấy ký hết.” Thẩm Thiên Trường chớp mắt với Trần Tử Nhiễm.
Trần Tử Nhiễm suýt kích động đến mức nhảy cẫng lên, một ngàn tấm ảnh ư? Vậy là cô có thể bước đi hiên ngang trong cộng đồng người hâm mộ rồi.
Trần Tử Nhiễm không nhịn được kích động mà xông lên ôm Thẩm Thiên Trường, lập tức gọi điện thoại nhờ người đem ảnh của Cố Ngôn Quyết qua đây.
Những chuyện liên quan đến thần tượng, Trần Tử Nhiễm làm cực kỳ nhanh, quả nhiên mới hơn năm giờ, một ngàn bức ảnh đã được đưa tới, vừa đúng lúc Thẩm Thiên Trường chuẩn bị rời khỏi công ty.
Thẩm Thiên Trường xách hộp ảnh đi xuống tầng mới nhớ ra là sáng nay được Lục Chi Cửu đưa đi làm. Thấy thời gian vẫn còn sớm cô bèn gọi xe về chung cư, ai ngờ mới đi được nửa đường thì Lục Chi Cửu đã gọi tới
“Em rời khỏi công ty rồi à?” Lục Chi Cửu hỏi.
“Vâng, em đang trên đường về chung cư rồi.”
“Anh đang ở dưới cổng công ty em.”
“…”
Cô không ngờ Lục Chi Cửu cũng tan làm sớm như thế, vốn là cô muốn về trước, chuẩn bị xong đồ ăn rồi mới gọi họ về. Thế cô chỉ đành bảo tài xế đỗ xe ở bên đường, đợi Lục Chi Cửu đến rồi cùng về chung cư.