Lục Chi Cửu vào phòng nhìn thấy Cố Ngôn Quyết thì cũng hơi sững người, vừa nhìn thấy cốc cafe Cố Ngôn Quyết đang cầm trong tay, sắc mặt bỗng lạnh đi: “Cậu uống cốc cafe đó rồi à?”
Cố Ngôn Quyết nhìn sắc mặt khó coi của Lục Chi Cửu cũng không khỏi cảm thấy kỳ lạ: “Chỉ là một cốc cafe thôi mà, có đến mức phải tỏ thái độ đó với tôi không, lát nữa tôi mua đền cậu mười cốc được chưa?”
Cốc cafe đó là Thẩm Thiên Trường đặc biệt mua cho Lục Chi Cửu sáng nay lúc đưa cô đến cao ốc Thiên Diệp, giờ bị Cố Ngôn Quyết uống mất rồi, muốn Lục Chi Cửu không tỏ thái độ cũng khó.
“Cậu đến đây làm gì? Lại trốn Nhan Thuấn Hoa à?” Lục Chi Cửu sầm mặt, tạm thời không truy cứu chuyện cốc cafe nữa.
“Nếu là Nhan Thuấn Hoa thì tôi không cần thiết chưa sáng đã phải chạy đến đây nhìn sắc mặt người khác đâu. Là chuyện của chị Tiểu Vũ. Tối hôm qua tôi đưa thái tử nhà họ Diệp đến Ngự Tinh theo lời cậu, sáng nay tên đó đưa người đến phim trường, nếu không phải tôi chạy nhanh thì có khi giờ này đã bị tóm rồi!”
Cố Ngôn Quyết không khỏi lau mồ hôi lạnh khi nhớ lại khung cảnh kinh hãi sáng nay lúc Diệp Lăng Nam đưa người xông đến phim trường.
“Chị Tiểu Vũ vẫn ổn chứ?” Lục Chi Cửu nhíu mày hỏi.
“Yên tâm đi, sáng nay tôi đã nhờ người đi hỏi rồi, ngoại trừ việc cãi nhau một trận với Diệp Lăng Nam, tổn thương chút lòng tự trọng thì cũng không có vấn đề gì lớn lắm.”
Cố Ngôn Quyết nghĩ bụng, so với tự trọng đàn ông của Diệp Lăng Nam thì chút tự trọng của Lục Chi Vũ chắc chắn không tính là gì.
“Cậu làm gì mà để Diệp Lăng Nam tra ra nhanh như thế?”
Cố Ngôn Quyết vừa nghe đã nổi giận: “Cậu giỏi sao cậu không tự đi làm đi, tôi phải đến địa bàn người ta bắt lão đại của người ta đi đấy, cậu có biết khó đến mức nào không?”
Ngành hoạt động thể thao, vui chơi, giải trí(*) ngầm của thành phố Vân được chia cho Cố Thị, Diệp Thị, mỗi bên một nửa, tuy Cố Ngôn Quyết không thích ngành logistics của Cố Thị nhưng khá để tâm đến ngành hoạt động thể thao vui chơi giải trí ngầm này. Trước đây lúc mới trở về từ nước M, anh từ chối thừa kế Cố Thị, cuối cùng dùng ngành hoạt động thể thao, vui chơi, giải trí ngầm này trao đổi thì Cố Ngạn Văn mới đồng ý cho anh tiến vào giới giải trí.
(*) Ngành hoạt động thể thao, vui chơi, giải trí: là ngành phục vụ và cung cấp các địa điểm hoạt động thể thao, vui chơi, giải trí, bao gồm các hội trường âm nhạc, khiêu vũ, hộp đêm, quán karaoke, phòng trà, nhà thi đấu, quán net, sân bowling, sân golf, cửa hàng trò chơi điện tử… kiêm kinh doanh quán bar, nhà hàng, quán cafe có hoạt động biểu diễn. Các chương trình giải trí như phim ảnh, âm nhạc, truyền thanh… cũng xếp vào ngành này.
Còn ngành hoạt động thể thao, vui chơi, giải trí ngầm của Diệp Thị là do Diệp Lăng Nam, con trai độc nhất của người nắm quyền Diệp Thị – Diệp Vĩnh An tiếp quản. Trước khi Diệp Lăng Nam tiếp quản, bởi vì quản lý hỗn loạn nên đã dần xuất hiện xu hướng suy tàn, đặc biệt là mấy lần vì vi phạm lệnh cấm mà bị chính quyền coi là đối tượng điều tra trọng điểm.
Nhưng từ sau khi vào tay Diệp Lăng Nam, anh ta dùng cách làm cứng rắn tiến hành thanh lọc nội bộ, ngành hoạt động thể thao, vui chơi, giải trí ngầm của Diệp Thị mới lấy lại vị thế, khôi phục lại vị thế ngang hàng với Cố Thị.
Lục Chi Cửu còn chưa đáp lời thì bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.
Tần Phong đi thẳng vào trong phòng: “Tổng Giám đốc Lục, bộ phận bảo vệ vừa gọi điện thoại nói là trụ sở tập đoàn chúng ta bị một nhóm người không rõ danh tính bao vây, hiện giờ không có cách nào ra vào cổng và hầm gửi xe.”
Cố Ngôn Quyết giật mình, không ngờ tên Diệp Lăng Nam này còn khó dây hơn anh tưởng.
WebTru yenOn linez. com
“Má nó, tên Diệp Lăng Nam này cũng giỏi thật đấy chứ, chẳng qua chỉ bị một người phụ nữ kéo lên giường thôi mà, có cần thiết phải làm lớn chuyện đến thế không?”
Huống hồ trong chuyện nam nữ như thế này, chẳng phải bên chịu thiệt là bên nữ hay sao. Hơn nữa, Lục Chi Vũ si mê Diệp Lăng Nam như thế, rất có thể vẫn còn trong trắng đấy!
Đang nghĩ như thế thì một chiếc điện thoại khác trong túi bất ngờ vang lên chuông báo tin nhắn. Cố Ngôn Quyết mở tin nhắn ra đọc, máu nóng lập tức dồn lên: “Khốn kiếp, tên Diệp Lăng Nam này muốn chơi thật đúng không, còn đến làm loạn chỗ của ông đây nữa chứ, ông đây không thể hiện uy thế thì cho rằng ông đây dễ bắt nạt lắm đúng không?” Nói rồi bèn cầm chiếc áo khoác ở xô pha lên, tỏ vẻ muốn ra ngoài đánh một trận với Diệp Lăng Nam.
“Cậu định chiến đến cùng với anh ta kiểu gì? Đập phá địa bàn của nhau à?”
Giọng nói lạnh lùng của Lục Chi Cửu phút chốc dập tắt nỗi tức giận đang bốc lên ngùn ngụt của Cố Ngôn Quyết.
Đập phá địa bàn của nhau chỉ khiến cho cả hai bên cùng tổn thất, ai giành được lợi ích đây?