“Anh Cả, chỉ là em tức Thẩm Thiên Trường vong ân bội nghĩa cho nên mới cho chị ta ăn chút đồ khiến chị ta đau bụng thôi!”
Thẩm Thiên Việt cảm thấy huyệt Thái Dương của mình đột nhiên giật giật: “Chỉ có thế thôi à?”
Rõ ràng Thẩm Thiên Vũ cảm nhận được sự đe dọa sau lời nói của Thẩm Thiên Việt, cô ta căng thẳng đến mức trán toát mồ hôi. Trừ việc khiến Thẩm Thiên Trường bị đau bụng đi ngoài thì cô ta chỉ nhờ Diêu Mộng Đồng tìm giúp cô ta loại thuốc có tên là “mê tình điệp” nữa thôi mà…
“Bỏ thuốc Thẩm Thiên Trường, đưa cô ấy lên giường của người đàn ông khác, Thẩm Thiên Vũ, rốt cuộc em to gan lớn mật đến đâu mà có thể làm ra thủ đoạn đê hèn như thế hả?”
Tối qua lúc Thẩm Thiên Việt nhận được điện thoại của Thẩm Thiên Ca, anh ta tức giận đến mức suýt nữa thì xông đến khách sạn Vạn Hào, nhưng sau đó lại nghe được tin Thẩm Thiên Trường được Lục Chi Cửu đưa đi, tuy rằng trong lòng anh ta hơi thất vọng nhưng phần lớn là thấy may mắn. Anh ta không dám tưởng tượng, nếu như Thẩm Thiên Trường thật sự bị người nhà họ Thẩm hại thì bọn họ còn có khả năng nữa hay không!
Nghĩ đến đó thôi là anh ta đã cảm thấy sợ. Nhìn Thẩm Thiên Vũ đang run rẩy trước mặt mình, tuy rằng chỉ là em họ nhưng bọn họ lớn lên cùng nhau, từ trước đến nay luôn đối xử với con bé như em gái ruột. Tuy rằng Thẩm Thiên Vũ không thông minh như Thiên Ca, nhưng trong lòng anh ta, Thẩm Thiên Vũ vẫn luôn là người hiền lành đáng yêu, anh ta thật sự không muốn tin con bé lại có thể làm ra chuyện khiến người ta khó mà tha thứ như thế!
Thẩm Thiên Vũ thấy Thẩm Thiên Việt thật sự tức giận, cô ta không ngờ Thẩm Thiên Việt lại giúp Thẩm Thiên Trường, trong lòng cảm thấy cực kỳ ấm ức, hai hàng nước mắt lăn dài: “Anh Cả, em xin lỗi, em biết sai rồi!”
“Thiên Vũ, em biết anh làm nghề gì không? Em có biết hành vi tối qua của em là phạm pháp hay không? Nếu như để anh phát hiện còn có lần sau, anh sẽ tự tay tống em vào tù!”
Thẩm Thiên Vũ thấy cuối cùng Thẩm Thiên Việt cũng nguôi ngoai thì âm thầm thở phào. Cô ta nghĩ, dù sao thì sự trả thù tối hôm qua đối với Thẩm Thiên Trường cũng là đủ rồi, nếu như Thẩm Thiên Trường đã rời khỏi nhà họ Thẩm thì cùng lắm là sau này nước sông không phạm nước giếng nữa là được.
“Rầm…” Đột nhiên cửa phòng khách bị ai đó đạp mạnh.
Thẩm Thiên Vũ giật mình, cô ta vô thức quay đầu, chỉ thấy Thẩm Miểu đang đứng ngoài cửa với vẻ nổi giận đùng đùng. Thẩm Miểu thấy Thẩm Thiên Vũ cũng đang có mặt trong phòng khách thì bước nhanh đến trước mặt cô ta. Hãy vào ngontinhhay.com.com để đọc truyện nhanh hơn!
“Thứ con gái mất dạy này!” Vừa nói Thẩm Miểu vừa tát mạnh vào mặt Thẩm Thiên Vũ.
Thẩm Thiên Vũ ngã lăn ra đất, cảm giác choáng váng khiến cô ta ngồi ngây người dưới đất. Cái tát khiến một bên má của cô ta tê liệt, mãi cho đến khi mùi máu tanh trong miệng dâng lên mới khiến cô ta có phản ứng.
Cô ta tức giận nhìn Thẩm Miểu: “Bố, sao bố lại đánh con?”
Mặc dù biết Thẩm Miểu không thích mình nhưng ông cũng chưa bao giờ ra tay với cô ta như hôm nay.
Vương Tiểu Lan ở trong phòng nghe thấy tiếng động ở bên ngoài, vừa đi ra, bà ta lập tức cảm thấy kinh hoàng nhìn thấy Thẩm Thiên Vũ chảy đầy máu miệng ngồi dưới đất.
Vương Tiểu Lan nhìn thấy tình trạng thảm hại của Thẩm Thiên Vũ thì bốc hỏa, bà ta chạy như điên đến ôm chặt lấy Thẩm Thiên Vũ: “Thẩm Miểu ông điên à, sao ông dám đánh Thiên Vũ, nó làm gì mà ông lại đánh nó?”
“Tại sao tôi lại đánh nó à? Bà hỏi lạ con gái ngoan mà bà dạy dỗ suốt ngày ở trường làm gì đi. Học hành không đến nơi đến chốn, tốt nghiệp không đúng hạn thì cũng thôi đi, đây lại còn suốt ngày ở bên ngoài ăn nằm với trai, hiện giờ bị bại lộ khiến người dân cả nước đều biết, thể diện của nhà họ Thẩm đã bị nó hủy hoại sạch sẽ rồi! Nếu không phải trước đây bị bà tính kế thì sao tôi lại lấy loại phụ nữ như bà về chứ! Con gái sinh ra cũng y như bà, cũng là loại hèn hạ không biết nhục!”
Thẩm Thiên Vũ nghe thấy Thẩm Miểu nói mình ăn nằm với trai thì lập tức lắc đầu phủ nhận: “Mẹ, con không như thế, không phải con!”
Vương Tiểu Lan nhìn Thẩm Thiên Vũ khóc như mưa thì đau lòng không thôi: “Tiểu Vũ, mẹ tin con, mẹ tin con!” Sau đó lại nhìn Thẩm Miểu với vẻ mặt tức giận: “Thẩm Miểu, ông mắng tôi cũng được, ông mắng Thiên Vũ làm gì, ông có còn giống một người bố nữa hay không?”
Thẩm Miểu thấy Vương Tiểu Lan che chở cho Thẩm Thiên Vũ như thế thì lại càng sôi máu hơn, ông ta ném điện thoại đến trước mặt Vương Tiểu Lan: “Vương Tiểu Lan bà tự xem chuyện tốt mà con gái bà làm đi, xem tôi có đổ oan cho nó hay không?”