Thiên Tống

Chương 213-1: Thần kinh quá mẫn cảm (1)




Âu Dương ngẩng đầu, Triệu Ngọc thấy vẻ mặt kia có chút hối hận, không có cười trộm, đem vấn đề khó khăn bản thân cũng không cách nào định đoạt được quẳng sang cho Âu Dương, Triệu Ngọc cảm giác mình có chút quá đáng, dù sao Âu Dương bất kể ủng hộ bên nào, cũng sẽ đều đắc tội với bên còn lại, Âu Dương vẫn luôn tự cho mình là phái trung lập. Âu Dương nghĩ một lát nói:

” Bẩm bệ hạ, dân gian có câu tục ngữ nói, bà nói bà có lý, ông nói ông có lý. Kỳ thật mọi người nói cũng đều có đạo lý, vi thần trên mặt tình cảm là ủng hộ những quân sĩ đó vẫn giữ lại làm, nhưng cũng thấy bọn họ vẫn giữ lại làm không quá quy củ, cho nên cũng không tiện đưa ra ý kiến. Có điều vi thần có một đề nghị.”

” Đề nghị gì?”

Triệu Ngọc thấy Âu Dương định liệu trước cũng vui mừng đùa nói:

” Chẳng lẽ mọi người chơi mạt chược, người nào thắng thì nghe người đó?”

” Ha ha ha ha.”

Tất cả thần tử phụ họa cười một tiếng, tỏ vẻ hiểu hài hước ẩn dấu của Triệu Ngọc, bất kể như thế nào, bầu không khí cũng dịu đi một điểm.

Âu Dương không để ý tới hài hước kém cỏi như thế, nói:

” Vi thần cai trị Dương Bình có một thôn tên là Mai Điền thôn. Trong thôn có một người họ Trương, bởi vì cha đánh bạc không quan tâm bệnh tình mẫu thân, cho nên dưới cơn nóng giận đánh phụ thân của mình. Bảo giáp (*), đám người bọn người cũng không biết xử lý. Nói người này bất hiếu, vậy hắn đối với mẫu thân không thể chê. Nói người này hiếu thuận, lại động thủ đánh phụ thân. Thị phi đúng sai bọn họ rất khó định đoạt. Chuyện này đã báo đến nha môn, nha môn vốn định theo như pháp luật mà xử trí người này, nhưng lại có rất nhiều bách tính Mai Điền cầu tình xin tha, thật sự không dễ kết luận. Cuối cùng vi thần giận dữ, vung tay áo nói:

” Trương gia các ngươi trở về bỏ phiếu, nhiều người đồng ý xử theo pháp luật, thì xử theo pháp luật. Nhiều người đồng ý vô tội, thì vô tội.”

(*) Bảo giáp: chế độ biên chế hộ tịch ngày xưa để quản lý nhân dân theo nhiều tầng. Một số nhà hợp thành một giáp;một số giáp hợp thành một bảo; giáp có giáp trưởng; mỗi bảo có một bảo trưởng

” Cuối cùng nhất định là vô tội?”

Âu Dương lắc đầu nói:

” Có tội, châu phán khổ dịch hai năm. Bởi vì không ít người Trương gia cho rằng bất kể điểm xuất phát là cái gì, đã không hợp lý. Nhi tử đánh phụ thân, thiên lôi đánh xuống. Vi thần đã nghĩ nếu ngay cả bệ hạ đều không thể kết luận, không bằng để các triều thần bỏ phiếu, người tán thành nhiều thì quyết định, nhiều người phản đối thì xóa bỏ. Không biết thấy thế nào.”

Âu Dương gật đầu, trong tay ra hiệu.

Một thần tử hiểu ý vội nói:

” Bệ hạ, Đại Tống ta không chiếm đất dân, cho nên điện phủ nhỏ bé. Cho nên Thái Tổ đem quy củ ngũ phẩm lâm triều đổi thành tứ phẩm, còn ngũ phẩm chẳng qua là mỗi tháng vào triều một lần. Nhưng nếu như phải bỏ phiếu, cũng cần mời quan viên ngũ phẩm tham gia, để biểu thị công chính lời Thái Tổ ta để lại và lời nói sĩ phu cùng nhau trị Đại Tống.”

” Được a.”

Triệu Ngọc gật đầu:

” Ba ngày sau lâm triều, tam tỉnh lục bộ hai mươi bốn tư và quan viên ngũ phẩm trở lên ở kinh thành ngoại trừ bệnh tật đều phải tham gia.”

Triệu Ngọc rất hài lòng đề nghị của Âu Dương, bỏ phiếu ai cũng không có ý kiến, trách cũng trách không được bất luận kẻ nào. Có thể đem chuyện giải quyết nhẹ nhàng như vậy, tất cả đều vui vẻ. Triệu Ngọc mới không có tâm tình đi quản hai mươi mấy người có thể phái chức quan hay không kia. Âu Dương đề nghị, cũng nhắc nhở cho Triệu Ngọc, rất nhiều chuyện thật ra thì cũng là đúng mà sai, cũng chính là nói quyết định cái gì đều là đúng, hoặc là đều là sai, cuối cùng làm cho chuyện kéo dài hồi lâu quyết được. Nếu đem những chuyện tồi tệ này đưa ra bỏ phiếu biểu quyết, số ít phục tùng đa số, vậy chẳng phải đơn giản hơn sao?

Âu Dương cũng không ngờ Triệu Ngọc dứt khoát như vậy. Phải biết rằng biến tướng phá vỡ quyền lợi hoàng đế, phân chia ra nòoài. Không ai thích chuyện phiền phức, mà triều hội mặc dù là đại sự quốc gia, nhưng cải vả cũng là nhiều nhất, việc lớn việc nhỏ đều có. Chuyện sử dụng đến việc bỏ phiếu quyết định tất nhiên gia tăng rất lớn. Mãi đến khi cuối cùng Triệu Ngọc lệ thuộc vào hình thức như vậy, hoặc là bọn rất thích hình thức như vậy… Có điều, từ điểm đó xem ra, Triệu Ngọc cũng không phải là người đa mưu túc trí lòng dạ khôn ngoan, nhiều nhất có thể chỉ là có chút thâm sâu mà thôi.

Lần này triều hội cứ như vậy kết thúc. Bách quan như dòng nước, Âu Dương đi ở giữa, không phải phái mới cũng không cùng phái cũ chào hỏi. Ra ngoài cung, không hỏi thăm ai, cũng không trở về dịch quán, mà lại trực tiếp đến Duyệt Lai khách sạn, đi đến phòng chữ thiên gõ cửa, cửa mở ra Âu Dương đi vào. Bên trong chỉ có một mình Triển Minh.

Triển Minh nói:

” Bốn bề Đông Kinh cấm quân đóng quân, bên trong thành đóng quân khoảng chừng hai vạn. Xuân Phong Các Tiểu Thúy gần chỗ đóng quân trong thành của cấm quân. Theo đường đệ ta nói, Kim Tam là khách quen nơi này, nhưng là cũng không chọn Tiểu Thúy. Có điều hiện nay hắn thường lui tới một nơi không xa chỗ Tiểu Thúy ở.”

Âu Dương nghi ngờ hỏi:

” Sao kỹ nữ lại không có chỗ ở?”

Còn phải tự mình thuê nhà.

” Đại nhân, Tiểu Thúy là kỹ nữ phi thường không nhập lưu, so với danh kỹ không nói, cho dù là hầu gái của các chiêu bài cũng là không bằng. Xuân Phong Các đương nhiên sẽ không an bài chỗ ở. Có điều ty chức không hiểu, nàng hoàn toàn có thể làm kỹ nữ, nhưng mà quả thật là mỗi tháng giao tiền đến Xuân Phong Các đi đón khách, nhưng lại không đón được bất kỳ vị hiếu khách nào, bất kể mục đích gì dường như cũng nói không được.”

Âu Dương lắc đầu:

” Kỹ nữ là một vòng tròn, không có vòng tròn qua lại với nhau. Nhưng Xuân Phong Các không giống vậy, ngươi cũng biết, hạ đẳng làm viện, thượng đẳng là các. Có thể ra vào những địa phương này sợ rằng đều là người cũng có chút dáng vẻ. Chỉ cần nàng ở trong cái vòng tròn này một ngày… sẽ không đâu, chẳng lẽ nữ nhân này là một gián điệp.”

” Cái gì?”

” Gian tế.”

Âu Dương cau mày nói:

” Những kỹ nữ có thể tiếp được khách quý kia, đối với nàng tất nhiên không có lòng đề phòng, bình thường tán gẫu cũng sẽ đem chuyện trên giường làm chuyện tán gẫu với nhau… Triển Minh, Tiểu Thúy này có phải là lúc không có khách nhân cũng chen làm nha hoàn hay không? Quan hệ giữa nàng và bọn tỷ muội có phải là cũng không tệ hay không?”