Thiên Thế Khúc

Quyển 1 - Chương 7




Ngoài lề tí, tối nay sẽ có chương 60 Ngự Yêu 🤗

#Vy

___***___

#trans: Mạt Họa

Trong khoảng khắc Chiêu Hoa vẫn đang kinh ngạc vì thân phận của Thẩm Như Như, thì Ma Xà hai đầu từ sau lưng hắn tập kích tới, lại cắn thêm một cái trên bả vai hắn, Chiêu Hoa đau đớn kêu một tiếng, cảm thấy răng nanh Ma Xà vừa lớn vừa nhọn như muốn đâm thủng xương bả vai hắn.

Nọc độc trên răng chạy vào cơ thể, trong nháy mắt liền khiến tứ chi hắn cứng đờ, từ trên cao rơi thẳng xuống.

Mắt thấy sắp rơi mạnh xuống đất, một cổ ma khí từ dưới đất hóa thành cơn gió, đem hắn kéo đến phía sau lưng Thẩm Như Như.

Nọc rắn vào cơ thể, đang không ngừng cắn xé tiên khí trong cơ thể Chiêu Hoa, trông thấy Thẩm Như Như điều khiển ma khí, khuấy động khí tức cuồn cuộn quẩn quanh trên bầu trời, khuấy động sự tĩnh mịch tứ phía, thổi đến mức Ma Xà hai đầu khi dường như sợ hãi tránh qua về một bên.

Khí tức Ma tộc vương giả, phàm là ma vật, đều luôn sợ hãi.

Theo khí tức ngày càng cường đại của Thẩm Như Như, sức gió tạo thành một cái vòi rồng, khuấy động dưới dòng nước, sinh khí giữa tâm trận như được gột rửa.

Thẩm Như Như quả thật chính là vương tộc Ma giới!

Nàng ẩn thân ở Thiên giới lâu như vậy mà không ai hay biết? Hay là nói... là sư phụ Thẩm Nghị kia của nàng, cố ý giúp nàng che giấu thân phận? Chiêu Hoa cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Liên tưởng lại như thế thì, có thể ngăn chặn ma khí trên người Thẩm Như Như, đem nàng giấu trong Tam Trọng Thiên, Thẩm Nghị này sợ cũng không đơn giản chỉ là một đại phu như vậy.

Mà chuyện hạ độc trong yến tiệc trung thu này, chỉ sợ....

Chiêu Hoa bên này còn mải suy nghĩ, Thẩm Như Như trước mặt đã lập tức gọi Chiêu Hoa một tiếng: "Kiếm của ngươi đâu? Lấy tới, chúng ta phải rời khỏi nơi này."

Ma Xà sợ hãi khí tức của Thẩm Như Như, nhưng vẫn cứ đứng bên cạnh, định lần nữa đánh lén Chiêu Hoa sau lưng nàng, mà lúc này Thái Hi kiếm đang nằm không xa chỗ Ma Xà...

Chiêu Hoa đè nén đau đớn trên vai, hơi chống tay lên, tay phải chuyển một cái, lúc này Thái Hi kiếm bên cạnh Ma Xà liền xoay một cái, bay thẳng về tay Chiêu Hoa, trong chớp nhoáng này Thái Hi kiếm đã chém vô số vết thương nhỏ trên người Ma Xà.

Thừa dịp Mà Xà ngửa mặt lên trời kêu đau, mâu quang Chiêu Hoa sắc lại, ngưng tụ tiên lực quanh thân, hướng về phía tâm trận trong nước, bất ngờ vạch ra một đường kiếm khí, kiếm khí hóa thành ánh sáng, rẽ sóng nước ra, ở dưới sóng nước cũng không phải là lòng sông, mà là một mảnh bóng tối sâu thẳm, không biết thông đến hướng nào.

Không có thời gian cho hai người trì hoãn, thay vì ở chỗ mịt mờ mơ hồ, còn không bằng cứ liều mạng.

Thẩm Như Như quay đầu nhìn về Chiêu Hoa.

Bốn mắt giao nhau, rõ ràng quen biết không lâu, cũng không nói tiếng nào, nhưng hai người dường như tâm ý tương thông với nhau vậy, Thẩm Như Như dùng ma khí đẩy về Ma Xà đang nổi điên vì đau đớn kia, kéo tay Chiêu Hoa, đỡ hắn cùng nhau nhảy xuống vực sâu tối ôm kia.

Cùng lúc này, đường rẽ sóng nước khép lại, Mầ Xà cùng với vòi rồng mà Thẩm Như Như tạo ra thoáng chốc không thấy tung tích.

Bên này sóng gió yên ả, mà bên kia Thẩm Như Như cùng Chiêu Hoa ở trong vực sâu không ngừng rơi xuống.

Chiêu Hoa có thể cảm nhận được Thẩm Như Như ôm hắn thật chặt, nàng đang khẽ run: "Thái tử yếu đuối, ngươi đừng chết nha..."

"Hừm." Chiêu Hoa cười lạnh một tiếng, "Lo lắng nhảm nhí..." Nhưng mặc dù lời nói là như vậy, hắn lại không thể không thừa nhận hiện giờ trong vực sâu tối tăm lạnh thấu xương này, thân thể Thẩm Như Như là chút ấm áp duy nhất mà hắn cảm nhận được.

"Độc miệng như vậy là còn cứu được, độc miệng là còn cứu được." Bên tai, Thẩm Như Như lẩm bẩm mấy lời đại nghịch bất đạo như thế, hắn muốn khiển trách nàng. nhưng ánh mắt không kìm được nặng nề, từ từ khép lại.

Trước khi mất đi ý thức, Chiêu Hoa nhịn không được suy nghĩ.

Nha đầu này không biết sao? Nàng đã bại lộ thân phận Ma tộc, bây giờ nàng cứu hắn, nhưng chờ lúc ra ngoài, hắn là thái tử Thiên giới, nàng là vương tộc Ma giới, nàng rơi vào tay hắn sẽ có kết quả gì...

Nàng không sợ sao?

(Haiz, anh thái tử kiêu căng dường như rung rinh chớm nở rồi)