Thiên Thánh

Quyển 7 - Chương 26: Cuộc Chiến Hung Thú




Kiếm trận chủ yếu do kiếm tiên trong tay của Hoa Thiên Vũ khống chế, Hoa Thiên Vũ tiến vào Vạn Kiếm Cung thời gian cũng không dài, tuy trên đường đi tới đạt được không ít kỳ ngộ, tu vị thực lực tăng nhiều, nhưng cũng không thể nào địch lại mấy cao thủ đỉnh phong ở đây.

Huyền Tinh Môn Nhất Tinh đạo nhân nhận ra Hoa Thiên Vũ Kiếm Trận, hoảng sợ nói: 

- Mọi người coi chừng, đây là một trong ba kiếm trận tuyệt thế của Vạn Kiếm Cung, Thiên Tinh Thất Tuyệt Kiếm Trận, trăm vạn kiếm quang tru tiên diệt thần, uy lực tuyệt luân.

Long Dao Châu ở xa xa xem cuộc chiến, không có ý nhúng tay vào.

Nhưng mà nàng lại cảm thấy hứng thú với ba đại hung thú ở đây, trong cơ thể Băng Ly có dấu hiệu rục rịch, đó là cảm ứng trời sinh của hung thú.

Trong bầu trời đêm, Thiên Tinh Thất Tuyệt Kiếm Trận nhanh chóng thành hình, trăm vạn kiếm quang lóe ra hào quang chói mắt, bảo vệ Thúy Ngọc sau đó tiến công các cao thủ trong phạm vi công kích của nó.

Hắc Ngự Vương, Huyết Bào lão tổ, Diễm Sơn Song Tuyết không ngừng khống chế ba đại hung thú, cưỡng ép xông vào trong, mượn nhờ lực lượng của hung thú đánh tan kiếm trận, lao vào bên trong.

Các cao thủ còn lại không có thực lực này, không ngừng triển khai phòng ngự thừa nhận uy lực của Thiên Tinh Thất Tuyệt Kiếm Trận.

Kết quả chỗ này chết và tổn thương mấy người, tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang lên trong bầu trời đêm.

Hoa Thiên Vũ đứng ngạo nghễ giữa không trung, nhìn quanh khắp nơi, đứng thẳng trên không, một kiếm nơi tay, thiên hạ ta có.

Hắc Ngự Vương khó thở, trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, Hắc Giáp Vương Xà đột nhiên luồn lên, thân hình cực lớn như thái sơn áp đỉnh, đầu rắn tới gần Hoa Thiên Vũ, tản mát khí tức hung ác.

Thúy Ngọc nhắc nhở: 

- Coi chừng, nó đao thương không tiến, tiên khí cũng không làm gì được.

Hoa Thiên Vũ không tin, phất tay chém ra một kiếm, kiếm quang rực rỡ không ngừng sinh sôi, hóa thành một kiếm trụ ngàn trượng chém thẳng vào đầu của Hắc Giáp Vương Xà, kết quả Hắc Giáp Vương Xà chỉ gào thét một tiếng, Hoa Thiên Vũ lại bị bắn ngược ra ngoài, trọng thương thổ huyết.

Trước đây Hoa Thiên Vũ mượn nhờ uy lực kiếm trận có thể kiếm chém Huyết Hoàn Thiên Ngô vào trong bùn đất, uy lực không gì sánh kịp.

Hôm nay cũng một kiếm lại thiếu đi kiếm trạn tương trợ, kết quả liền hoàn toàn trái lại, Hoa Thiên Vũ bị trọng thương thổ huyết.

Thúy Ngọc tiếp lấy Hoa Thiên Vũ, rót linh khí vào trong người của hắn, giúp thương thế của hắn khép lại nhanh chóng, tu vị thực lực cũng tăng tiến không nhỏ.

Hắc Ngự Vương nhìn qua Hoa Thiên Vũ, cười khẩy nói: 

- Tiểu tử, hiện tại cút đi còn kịp, nếu không sẽ không còn cơ hội đâu.

Hoa Thiên Vũ giận dữ, hắn không dám khinh địch.

Trước đó song phương không hiển lộ thực lực, cho nên khẩu xuất cuồng ngôn.

Hiện tại sao khi giao thủ Hoa Thiên Vũ đã ý thức được, những người này tuyệt đối không dễ thu thập như suy nghĩ của mình.

Đặc biệt là ba đại hung thú, đây chính là một trong thập đại hung thú của Huyền Linh giới, thực lực còn trên cả Hoa Thiên Vũ.

Nếu hắn không có kiếm tiên trong tay, sớm đã chết trong miệng của hung thú rồi.

- Đừng cuồng vọng, chẳng biết hươu chết về tay ai đấy.

Hoa Thiên Vũ là người cực kỳ tự phụ, há có thể cho người khác xem nhẹ mình?

Thúy Ngọc nói: 

- Người trên đầu Hắc Giáp Vương Xà có Hắc Ngọc Huyền Sát Kính, vật kia có tác dụng khắc chế ta, những người còn lại không thể làm gì ta cả.

Lời này ý tức rất rõ ràng, ngươi đi đối phó Hắc Ngự Vương, những người khác ta sẽ ứng phó.

Hoa Thiên Vũ nói: 

- Tốt, tên kia giao cho ta, ngươi cũng cẩn thận đấy.

Quay đầu, Hoa Thiên Vũ nhìn qua Long Dao Châu liếc, nói khẽ: 

- Đợi ta đuổi những người này, chúng ta rời khỏi đây.

Long Dao Châu quét mắt nhìn qua trong tràng, thân thể lóe lên tới, lạnh lùng nói: 

- Những người này gian ngoan mất linh, không tới nại hà tâm không chết, trực tiếp giết sạch là được.

Long Dao Châu lãnh khốc đến cực điểm, hàn khí quanh thân vô cùng lạnh giá, nhiệt độ trời đêm giảm xuống mười lần, bông tuyết bay lên từng đám.

Hoa Thiên Vũ hết sức cao hứng, không thể ngờ Long Dao Châu lại chủ động giúp mình, đây là chuyện tốt.

- Đến đây đi, chúng ta liên thủ giết sạch đám người này.

Hoa Thiên Vũ trường kiếm vung lên, hào khí vượt mây, gương mặt anh tuấn đầy tự tin, trong ánh mắt bắn ra sát khí lợi hại.

Thúy Ngọc nhìn qua Long Dao Châu, ánh mắt quái dị, dường như đang sợ hãi. Bên ngoài, Hắc Ngự Vương, Huyết Bào lão tổ, Diễm Sơn Song Tuyết, Tử phủ, Thuần Dương, Cửu U các cao thủ nhìn qua Long Dao Châu, cảm thấy kinh hãi về mỹ nữ băng lãnh này.

- Trên người của nàng có khí tức rất quen thuộc, hơi giống Băng Ly.

Lục Dao nhìn qua Long Dao Châu, thần sắc ngưng trọng.

Hắc Ngự Vương nói: 

- Ta cũng cảm giác được khí tức này, nhưng mà trên người nàng khí tức Băng Ly không cường đại, dường như còn đang phát dục, chưa trưởng thành.

Huyết Bào lão tổ cười hắc hắc nói: 

- Đây chính là cơ hội khó có được, đợi đến lúc nó trưởng thành, không may chính là chúng ta.

Thân ảnh lóe lên, Huyết Bào lão tổ phát động công kích đầu tiên, khống chế Huyết Hoàn Thiên Ngô, tập trung mục tiêu lên người của Long Dao Châu.

Hắc Ngự Vương cùng Diễm Sơn Song Tuyết thấy thế cũng nhanh chóng triển khai tranh đấu, tạm thời bỏ qua Thúy Ngọc không để ý, toàn lực công kích Long Dao Châu, muốn đánh chết và thôn phệ thượng cổ Băng Ly trong người của nàng.

Trong Huyền Linh giới thập đại hung thú, Băng Ly bài danh thứ hai, gần với quái vật Hạn Bạt, trên Vân Hoang đại lục là thượng cổ hồng hoang dị thú vô cùng đáng sợ.

Long Dao Châu ở trong Tuyết Hồn Động dung hợp thượng cổ dị thú, nhưng tình huống cũng đúng như Hắc Ngự Vương suy đoán, Long Dao Châu gặp Băng Ly chỉ là ấu thú.

Như vậy cũng giống như Cửu Đầu Linh Xà trên người Ngọc Linh Lung, đó cũng là một đầu ấu thú, còn chưa có chính thức trưởng thành, uy lực phát huy cũng không nhiều

Hắc Giáp Vương Xà, Huyết Dực Thiên Ưng, Huyết Hoàn Thiên Ngô phân biệt bài danh thứ ba tư năm trong thập đại hung thú, hung danh đều dưới Băng Ly, nếu có thể đánh chết thôn tính Băng Ly, chắc chắn thực lực của chúng nó sẽ tăng lên rất nhiều.

Ba đại hung thú tập trung vào Long Dao Châu, còn các cao thủ còn lại tập trung vào Thúy Ngọc, chuyện này khiến Hoa Thiên Vũ thành người rảnh rỗi.

Liếc mắt nhìn Long Dao Châu cùng Thúy Ngọc, Hoa Thiên Vũ lập tức gia nhập chiến đấu của Long Dao Châu và ba đại hung thú, hai người liên thủ đối kháng với ba hung thú và chủ nhân của chúng.

Hoa Thiên Vũ thi triển Thiên Tinh Thất Tuyệt Kiếm Trận, Long Dao Châu thúc dục đóng băng vạn vật, Băng Ly trong người tỏa ra hàn khí mạnh mẽ, chính là khắc tinh của Huyết Dực Thiên Ưng cùng Huyết Hoàn Thiên Ngô, chỉ có Hắc Giáp Vương Xà có năng lực kháng băng mạnh, thân hình to lớn giãy dụa, tiến hành tiến công điên cuồng nhắm vào Long Dao Châu.

Thúy Ngọc kéo dài khoảng cách với Long Dao Châu, bốn phía của nàng có hơn hai mươi cao thủ, các loại pháp quyết, pháp bảo giao thoa kiềm chế phối hợp với nhau, hình thành khu vực hỗn loạn, Thúy Ngọc cũng như con thoi.

Thúy Ngọc thiên tính ôn nhu, không thiện tiến công, nhưng phòng ngự rất mạnh, bằng vào tu vị siêu cường nên chiếm thế thượng phong.

Long Dao Châu đối mặt ba đại hung thú tiến công, nhanh chóng kích thích hung tính của Băng Ly trong người, trong nháy mắt nó bay ra khỏi người của nàng, xoay quanh trên bầu trời đêm, toàn thân tản mát khí tức khủng bố.

Hình thể của Băng Ly kém hơn Hắc Giáp Vương Xà vài phần, đó là bởi vì nó còn chưa trưởng thành, nhưng mà trên người của nó có khí tức hung tàn táo bạo không thua kém gì Hắc Giáp Vương Xà.

Huyết Ảnh Thiên Ưng, Huyết Hoàn Thiên Ngô nhìn thấy Băng Ly, đều vô ý thức lùi bước, Hắc Giáp Vương Xà cũng gào thét, ánh mắt đầy hoảng sợ.

Hắc Ngự Vương giận dữ, không ngừng quát mắng Hắc Giáp Vương Xà, rồi mới miễn cưỡng ổn định tình thế. Trần Phương trừng mắt Long Dao Châu, giọng căm hận nói: 

- Nha đầu kia là chủ kí sinh của Băng Ly, chúng ta chỉ cần giết nàng, Băng Ly sẽ biến thành vật vô chủ.

Huyết Bào lão tổ nói: 

- Chúng ta hợp lực ba thú chiến với Băng Ly, ngươi thừa cơ giết chết nàng đi.

Trần Phương nói: 

- Tốt, chúng ta cứ làm như vậy đi.

Quyết định chủ ý xong, Hắc Ngự Vương cùng Lục Dao liên thủ, khống chế Hắc Giáp Vương Xà cùng Huyết Ảnh Thiên Ưng tiến công Băng Ly.

Huyết Bào lão tổ tắc thì khống chế Huyết Hoàn Thiên Ngô, triển khai tiến công với Hoa Thiên Vũ, ngăn cản hắn hiệp trợ Long Dao Châu.

Trần Phương thân thể bay lên không, quanh người có hỏa diễm vờn quanh, hình thành đối lập rõ nét với hàn khí quanh người của Long Dao Châu đối diện.

Hai nữ tuổi tác không sai biệt nhiều, tu vị có mạnh có yếu

Trần Phương thét dài một tiếng, lăng không bay lên cao và hóa thành một đạo hỏa diễm, sau khi tới gần Long Dao Châu thì biến ảo thành một đầu huyết ưng, há mồm phun ra một đạo hỏa trụ, vung trảo tấn công như điên.

Long Dao Châu cười lạnh như băng, hai tay đảo qua trước ngực, hào quang màu bạc hội tụ thành băng trụ, bắn thẳng vào người của Trần Phương.

Băng trị phong tỏa thời không, khí lạnh vô cùng đông cứng thiên địa, xuất hiện hiện tượng đáng sợ.

Trần Phương có hỏa trụ cực nóng, Long Dao Châu thì băng hàn, hai chủng lực lượng đối lập tập trung vào nhau, lạnh nóng không dung hòa nhau, trong nháy mắt dẫn phát nổ tung, sinh ra quang cầu khủng bố khuếch tán ra các nơi, tiếng nổ ầm ầm quét sạch bốn phía.

Kêu rên một tiếng, Trần Phương bị đánh bai, máu tươi trong miệng chảy dài.

Thân thể Long Dao Châu nhoáng một cái bay ra phía sau trăm trượng, gương mặt lạnh như băng không mang theo chút biểu tình này cả, chỉ có khóe miệng có vết máu chảy ra ngoài.

So đấu tu vị, Long Dao Châu chiếm cứ thượng phong, khí lạnh của nàng là khắc tinh của hỏa diễm, đây là nhân tố khiến nàng thủ thắng.

Trần Phương ổn định thân thể, trong ánh mắt mang theo lửa giận, nàng gần đây tự phụ, không thể ngờ lại thua Long Dao Châu, đây quả thực là chuyện vô cùng nhục nhã.

Xoay người lui về phía sau, Trần Phương xoay chuyển nhanh giữa không trung, vô số hỏa diễm từ trong người bay ra, ngưng tụ thành một lò lửa to lớn.

Thần sắc Long Dao Châu lạnh lùng, vẫn không nhúc nhích đứng tại chỗ, hàn khí hội tụ quanh thân, nhanh chóng ngưng tụ thành băng đao lơ lửng trên đỉnh đầu.

Trên bầu trời đêm, Hoa Thiên Vũ cùng Huyết Hoàn Thiên Ngô đấu với nhau khó phân thắng bại, mà Băng Ly dưới vây công của Hắc Giáp Vương Xà cùng Huyết Ảnh Thiên Ưng cũng cố hết sức, song phương giằng co dây dưa.

Mặt đất, đệ tử Kỳ Vật Phái di động rất nhanh, dường như đang trù bị cái gì đó.

Chỉ chốc lát, chưởng môn Kỳ Vật Phái Linh Bảo đạo tôn hiện thân, bên người mang theo hơn hai mươi đệ tử, trên tay mỗi người cầm một cây cờ.

Linh Bảo đạo tôn thấp giọng phân phó vài câu, những đệ tử kia nhanh chóng ném cờ xí lên giữa không trung.

Đến lúc đó Linh Bảo đạo tôn chân đạp cước bộ, di chuyển nhanh trên mặt đất, hai tay vung vẩy, trong miệng nói lẩm bẩm, hào quang quanh người lập lòe.

Giữa không trung hai mươi bốn lá cờ tỏa hào quang, biểu hiện đồ án khác nhau, là đồ án hung thần ác quỷ.

Hai mươi bốn lá cờ nhanh chóng thành hình, dưới sự dẫn dắt của Linh Bảo đạo tôn chúng bay thẳng lên bầu trời đêm, bao phủ trên không trung Nguyên Linh Sơn.

Ánh sáng âm u bao phủ bầu trời, một tiếng quỷ gào thét vang vọng hư không, truyền vào trong tai của mỗi người.

Âm thanh chói tai và bén nhọn, xâm nhập nhân tâm, rung động linh hồn, có thể nói khủng bố không nói nên lời.

Thúy Ngọc ngẩng đầu nhìn qua không trung, nhưng thấy hai mươi bốn con quỷ từ trên trời giáng xuống, tiến hành công kích điên cuồng những người cướp đoạt.

Trong nháy mắt tiếng kêu gào tê tâm liệt phế không ngừng vang vọng khắp nơi, một cao thủ bị quỷ ảnh nát, nguyên thần trực tiếp bị quỷ ảnh thôn phệ.

Huyền Tinh Môn Nhất Tinh đạo nhân thấy thế hoảng sợ kêu to.

- Đây là đều Thiên Âm Sát Đồ Tiên Trận, chạy mau!

Lóe lên rồi biến mất, Nhất Tinh đạo nhân lao ra ngoài, ý đồ thoát khỏi Nguyên Linh Sơn nhưng bị quỷ ảnh ngăn cản, quỷ trảo vung lên xuyên thấu phòng ngự của Nhất Tinh đạo nhân, trực tiếp xé ná thân thể của hắn và ăn nguyên thần.

Vây công Thúy Ngọc cao thủ tổng cộng có hai mươi sáu vị, trong nháy mắt sẽ chết đi hai vị, cái này đều thiên âm sát tàn sát tiên trận, thật đúng là uy lực kinh người.

Cửu U Ma Thú Môn lần này có bốn cao thủ tới, người cầm đầu tên là Hạ Nguyên Khuê, là một hộ pháp của Cửu U Ma Thú Môn, tu vị thực lực hết sức kinh người.

Khi nghe Nhất Tinh đạo nhân kinh hô thì sắc mặt Hạ Nguyên Khuê kinh biến, chửi bới nói: 

- Đáng giận, Linh Bảo đạo tôn đáng chết, vậy mà thúc dục Thiên Âm Sát Đồ Tiên Trận, đây là một trong thập đại tiên trận của ma môn, những quỷ ảnh kia có thể xuyên thấu phòng ngự, bất luận phản kháng thế nào cũng không thể làm nên chuyện gì cả.

Tử phủ lúc này có bốn cao thủ tới, người cầm đầu tên là Chung Thư Vân, là một trong thất kiệt của Tử phủ, năm nay ba mươi, tướng mạo anh tuấn, tu vị thực lực lại hết sức kinh người.

Cảm thấy được mình đang bị vây trong Thiên Âm Sát Đồ Tiên Trận, sắc mặt Chung Thư Vân ngưng trọng, lớn tiếng nói: 

- Nhanh chóng tập hợp, toàn lực phá vòng vây.

Thuần Dương Đạo Phái có ba cao thủ tới, tất cả đều là lão đạo sĩ vượt qua sáu mươi, kinh nghiệm phong phú, cảm thấy tình huống không đúng thì bỏ qua Thúy Ngọc, trước tiên chạy trốn khỏi chết.

Cao thủ còn lại lúc này thất kinh, là do uy danh Thiên Âm Sát Đồ Tiên Trận, nghe nói chưa từng có người nào còn sống mà chạy ra ngoài, đây là tất sát tuyệt trận, một khi bị nhốt trong đó thì thúc thủ vô sách.

Linh Bảo đạo tôn vẻ mặt nghiêm túc, Kỳ Vật Phái mặc dù chỉ là môn phái luyện đan trung đẳng, nhưng vận dụng trận pháp rất thuần thục.

Nhiều năm trước tới nay, Kỳ Vật Phái thu nạp rất nhiều kỳ vật, nếu không có chút năng lực, chẳng phải sớm đã bị người khác cướp sạch.

Tối nay những người này tới đây tranh đoạt, làm cho Ngũ Sắc Tiên Vân mất tích, Thúy Ngọc Thiên Tham lao ra khỏi Huyền Linh động, những chuyện này đã chọc giận Linh Bảo đạo tôn, hắn thấy Hoa Thiên Vũ chạy đến thì thừa dịp phản kích, bố trí Thiên Âm Sát Đồ Tiên Trận, đây chính là tuyệt sát chi trận, ai cũng đừng mơ tưởng đào thoát.