Hắn chỉ có thể ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô mong đợi. Rất muốn ôm thật chặt nhưng hắn đành bất lực. Nhiệt độ cơ thể hắn so với tuyết cũng không khác là bao. Giờ phút này ngoài việc chờ đợi cô tỉnh dậy hắn cũng không biết mình làm gì.
Cầm lấy bàn tay cô đưa lên miệng hôn, hắn nhìn cô dịu dàng.
- Nếu như em không tỉnh dậy tôi phải làm sao?
Ngoài trời cơn bão tuyết vẫn điên cuồng tàn phá nhưng trong căn phòng lại yên tĩnh ấm áp, hắn đang chờ đợi....
***************************************
Trong một toà lâu đài khác,
Bá tước Frank đang gườm gườm nhìn hai anh em sinh đôi Fred và John dỏng tai nghe bọn chúng báo cáo.
- Thưa ngài! Tên Louis cho thuộc hạ thân tín của mình nếu tôi không nhầm thì tên là David đi theo bảo vệ một cô gái.
Một trong hai người sinh đôi bước lên trình báo, khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc. Đó chính là Fred-anh trai song sinh của John.
- Một cô gái?_ Vị bá tước híp mắt lại
- Rất xinh đẹp thưa ngài!
Từ phía sau John bước lên nở một nụ cười sâu sa, hắn ta đang tiếc rẻ vì cắn hụt vào chiếc cổ trắng ngần đó. Nếu như không có một tên kì đà cản mũi hắn ta đã hút cạn máu người đẹp rồi. Vết thương ở tay là đạn thường cho nên không có vấn đề gì...chỉ tiếc đã để lỡ người đẹp.
- John...không đước nói vớ vẩn._ Fred liếc nhìn John một cái sắc lạnh.
Phớt lờ cái nhìn của Fred hắn ta hời hợt nở một nụ cười nhạt, bàn tay hắn vẫn nắm chặt chiếc khăn quàng cổ của Viola trong lòng thích thú.
Bá tước Frank trầm ngâm, chắp hay tay ra đắng sau đi đi lại lại như đang suy tính gì đó, đôi mắt nhỏ tí của ông ta hiện lên vẻ tò mò.
- Cô ta là con người?
- Chính xác thưa ngài._ John khẳng định.
Một niềm tức giận nổi lên khiến Frank vung bàn tay ngắn ngủn của mình làm mọi thứ trên tường rơi xuống đổ vỡ tan tành. Móng tay dài ra bấu chặt vào mặt bàn.
Thì ra chỉ vì một đứa loài người thấp kém mà dám từ chối kết hôn với con gái của ông ta. Được lắm! Rất giỏi....
Louis Miller II ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Nhanh chóng tìm và lôi cô ta đến đây!_ giọng ông ta gằn lên khàn khàn.
- Rõ thưa ngài!
Fred lên tiếng sau đó bước nhanh ra ngoài không thèm để ý cậu em đang thích thú đùa nghịch chiếc khăn quàng cổ của cô gái "người đẹp" đó. Cũng giống như Frank, Fred hận Louis thấu xương. Tất cả cũng chỉ vì Louis làm cho tiểu thư đau lòng. Hơn ai hết Fred yêu Anna hơn tất thảy. Nhưng rốt cuộc tiểu thư lại thích hắn nhiều đến thế.
Anna đang trầm ngâm ngồi bên cửa sổ suy tư, đầu dựa vào gối nhìn ra ngoài nơi cơn bão đang hoành hành. Đôi mắt Anna rủ xuống phiền muộn, mái tóc màu nâu khói uốn quăn rủ xuống hai bên bờ vai mảnh khảnh. Cô ta không đẹp nhưng lại thanh tú. Đặc biệt làm cho người ta muốn trở che bảo vệ.
- Tôi nghĩ tiểu thư nên vào phòng nghỉ ngơi đi.
Fred đến bên cởi áo choàng của mình choàng lên Anna, khuôn mặt dịu dàng không còn vẻ lạnh lùng nữa.
- Fred....anh ấy không thích ta.
Giọng Anna chua xót vang lên nghe thật buồn.
- Hắn ta sẽ lấy tiểu thư thôi. Chắc chắn là như thế!
Fred nắm chặt tay lại dằn tức giận xuống, kéo đầu Anna ngả vào vai mình an ủi.
- Hahaha...
Một tiếng cười khả ố vang lên cắt đứt suy nghĩ của hai người. John đút tay vào túi quần cười khinh khỉnh tiến lại gần.
- John._ Anna mỉm cười nhẹ nhàng.
Fred nhìn John lạnh lùng không cảm xúc, đứng im không nhúc nhích.
- Tiểu thư à....cô gái mà Louis để ý là một ngườ..
- Im miệng!
John đang khoái trí kể thì bị Fred lên tiếng cắt ngang giọng nói âm lạnh đáng sợ.
John nhún vai cười khẩy xoay người định đi thì bị một bàn tay nhỏ bé túm lại.
- Tiểu thư.._ Fred lên tiếng bất lực.
- Cô gái mà cậu nói là sao?
Anna ngạc nhiên mở to mắt nhìn John chờ đợi. Sẽ không phải là người Louis yêu chứ? Ngón tay bất giác run rẩy.
- Là người Louis để ý. RẤT XINH ĐẸP!
John thản nhiên hời hợt trả lời xát muối vào lòng Anna khiến cô ta tuyệt vọng rơi nước mắt chạy vội về phòng.
- Tiểu thư Anna..
John nhìn biểu hiện lo lắng của Fred bật cười mỉa mai. Sao chứ! Hắn ta cố tình nói vậy xem biểu hiện của tiểu thư. Quả nhiên khiến con người ta thất vọng. Hắn ta vẫn thích tích cách như mèo hoang của người đẹp mắt tím kia hơn. Vừa vặn hợp khẩu vị của chính bản thân hắn ta. Còn vị tiểu thư này quá yếu đuối.
- JOHN
Fred tức giận lao đến rất nhanh xô đẩy John ngã bay vào tường làm vỡ cả một mảng tường phòng ăn khiến hắn ta không kịp trở tay.
Nhếch một nụ cười nhạt John thản nhiên đứng dậy như không có việc gì xảy ra từ từ lại gần Fred.
- Sao nào anh trai yêu qúy? Tôi làm gì sai sao?
Fred túm cổ áo kéo John lại kề sát mặt. Vào giờ phút này Fred đang hết sức tức giận.
- Nếu còn dám để Anna khóc một lần nữa ta sẽ không bỏ qua cho cậu. Còn cô "người đẹp" kia sẽ có ngày ta hút cạn máu cô ta ra.
Fred nghiến răng trừng trừng nhìn vào mặt cậu em trai ngỗ ngược.
- Đã rõ thưa anh trai yêu qúy.
John mỉa mai nhìn vào Fred thoả thuận nhưng lòng bàn tay đã tự giác nắm chặt lại từ lúc nào.
Buông cổ áo của John ra Fred hừ lạnh nhìn John một cái cảnh cáo rồi mới xoay người rời đi.
Nắm chặt chiếc khăn quàng cổ của Viola trong tay John đưa lên mũi hít hà mùi hương Lavender còn vương nhè nhẹ giọng nói từ từ phát ra:
- Tôi mới là người tận hưởng dòng máu đó. Không phải là anh....Fred.