Thiên Thần Mắt Tím 2

Chương 91: Nhất thời khó cưỡng




Vì “sự kiện” xâm nhập thành công vào hệ thống máy tính Trụ Sở Cảnh Sát L, thành công có được sơ đồ hệ thống, David đã tổ chức một bữa tiệc ăn mừng. Tiện thể chào đón V.C.

Những chiếc bàn dài ngập tràn đồ ăn, rượu vang, tất cả hơn 500 thành viên cười nói rôm rả, họ thân thiết gần gũi nói chuyện với nhau... tạm quên đi những chuyện mệt mỏi thường ngày.

Will Turner vẫn ở lỳ trong phòng không chịu ra, hắn đang tập trung nghiên cứu toàn bộ ngóc ngách Trụ Sở Cảnh Sát L. Điều khiến cho hắn phải nhíu mày là cái trụ sở này cũng giống Liên Minh V-W, đó là có một phần được xây dựng dưới lòng đất. Nếu như Jame Carney bị nhốt đâu đó phía dưới thì quả là gay go. Mà hiện tại V.C mới hack vào hệ thống vùng ngoài nên chưa thể biết Jame Carney nhốt ở đâu được.

Hơn nữa... Tìm cách đột nhập vào đó cũng là cả một vấn đề.

Lúc này phía ngoài cửa, David bộ dạng say khướt được Adam và V.C dìu vào. David miệng còn lẩm bẩm những từ không có nghĩa. Vẫn không quay lại nhìn, hắn chỉ lạnh giọng nhắc nhở.

- Phòng của cậu ta tầng trên.

- Tôi biết! Nhưng mà David bảo vào đây... Cậu ta sợ cậu say rượu nổi thú tính với Rose nên ở đây canh trừng._ Adam hất David nằm lên sopha, chính mình cũng ngồi xuống. Thật là... Lúc nghe David nói, cậu ta cười không nhặt được mồm. Will Turner sẽ nổi thú tính sao? Hắn còn chưa uống một giọt rượu nào.

Will Turner vung chân đạp David xuống sàn, không mảy may thương tiếc. David chỉ bực dọc nhăn nhó vài câu sau đó thản nhiên chìm vào mộng đẹp. Vậy ra canh trừng là thế này đây.

- Cậu không nên bạo lực như vậy. David là anh trai Rose cơ mà._ Adam lau mồ hôi, gượng gạo nói.

Nhưng hắn chẳng nói gì, đôi mắt vẫn dán chặt vào sơ đồ trên màn hình. V.C đứng bên cạnh nhìn hắn, từ lúc anh ta gửi bản sơ đồ này cho hắn thì hắn không bước ra khỏi phòng. Vậy ra, đối với Will Turner chuyện này rất quan trọng? Vậy nên V.C lại gần, hai tay đút vào túi quần nghiêm túc nhìn hắn.

- Tôi sẽ cố gắng tìm cho ra người đó đang bị nhốt ở đâu. Chỉ có điều... Các người dùng cách gì để vào đó?

- Tôi đang tìm cách_ Hắn nhàn nhạt lên tiếng, đôi đồng tử hổ phách khẽ lay động nhìn V.C.

Mà Adam ở bên cạnh bỗng chốc cười thành tiếng ngạo nghễ, cậu ta thoải mái dang rộng hai cánh tay lên thành sopha, hếch mặt nhìn về phía Will Turner và V.C.

- Không cần tìm nữa, đã có cách rồi.

- Mau nói rõ ràng._ Hắn thúc giục

Đẩy đẩy gọng kính trên sống mũi, Adam mỉm cười hắng giọng.

- Vừa lúc nãy bạn tôi ở bộ Thanh Tra Cảnh Sát có gọi điện thông báo rằng 3 ngày nữa sẽ có một đoàn thanh tra được cử đến Trụ Sở của Lucius kiểm tra tù nhân. Chúng ta có thể giả dạng đột nhập vào. Will Turner... Cậu nói xem, đây không phải là một cơ hội tốt sao?

Đúng vậy! Khuôn mặt Will Turner không dấu vẻ vui mừng, nụ cười trên khoé miệng lộ ra, hắn gập laptop lại nhìn Adam tán thưởng.

- Nếu vậy phải nắm bắt ngay lập tức. Chúng ta cần phải ngụy tạo hồ sơ từng thành viên đoàn thanh tra hôm đó thành người của chúng ta, trước khi hồ sơ thật được Bộ gửi tới Trụ Sở Cảnh Sát L._ V.C vỗ tay cái bốp hào hứng nói. - Việc này tôi sẽ lo, hack vào hệ thống máy tính của Bộ không quá khó.

Cả một đêm ba người bàn bạc tìm kế sách. Họ sẽ bắt cóc đoàn thanh tra, sau đó giả vờ là họ, rồi đi vào Trụ Sở Cảnh Sát L. Hồ sơ ngụy tạo sẽ do V.C lo... Cho nên không cần lo vấn đề này. Trước hết cần phải tìm ra lịch trình của đoàn thanh tra sau đó hành động.

- Ngày mai 18h, tại nhà hàng Rossy, phố người Hoa, đoàn thanh tra sẽ có một bữa tiệc tại đó. Chúng ta phải hành động ngay trong ngày mai._ Adam tiếp lời.

...

Sau khi bàn xong việc, Adam và V.C bị Will Turner buộc khiêng David ra khỏi phòng. Còn lại mình hắn tỉ mỉ lau chùi vài khẩu súng lục, ít nhất hiện giờ tâm trạng hắn đã có thể thả lỏng một chút.

Rose đẩy cửa bước vào, trên tay bê một khay đồ ăn và một ly sữa. Mắt tím dao động khi nhìn thấy hắn đang lau chùi những khẩu súng, tò mò hỏi.

- Anh sắp đi làm nhiệm vụ sao?

- Lại đây!_ Hắn mỉm cười, vươn tay ra kéo cô lại gần.

Đặt khay đồ ăn xuống bàn, Rose quay lại nhìn hắn nhăn mày. - Em cũng muốn đi.

Tuy cô không biết làm nhiệm vụ gì, nhưng mà cô muốn sát cánh cùng hắn vươt qua mọi chuyện. Cô không còn yếu đuối nữa, cô tự tin có thể giúp được cho hắn.

Hắn kéo cô vào lòng, để cô ngồi lên đùi mình, cằm tựa vào đầu cô thủ thỉ. - Em thật sự muốn?_ Thật ra đây chỉ là câu hỏi cho có lệ, hắn biết.... Cho dù không cho cô theo, thì cô vẫn đi theo. Rose bây giờ không những mạnh mẽ mà còn ương bướng.

- Em sẽ đi cùng anh._ Rose chắc chắn.

Khẽ cười nhẹ, Will Turner bất đắc dĩ đồng ý, hắn kể cho cô nghe mọi chuyện, nhìn thấy khuôn mặt có chút phấn khởi của Rose thì không khỏi có chút buồn cười. - Thích vậy sao?

Rose gật đầu, cô sắp được ra ngoài sát cánh, cùng hắn làm mọi chuyện, cho nên cô rất hào hứng. Không có một chút lo lắng, bởi cô tin hắn sẽ bảo vệ cho cô. Hơn nữa... Anh trai cô cũng sẽ không để cho ai đụng vào cô.

Will Turner cúi xuống, miết nhẹ lên vùng gáy trắng trẻo của Rose. Mùi hương nữ tính thoang thoảng sộc vào mũi hắn kích thích dục vọng. Bàn tay to lớn từ eo cô di chuyển lên đầu vai cô, kéo cổ áo Rose lệch qua một bên, làm lộ ra đầu vai trơn bóng. Ánh mắt Will Turner tối lại, hắn lao xuống cắn nhẹ vào đầu vai cô.

- Á... Will, anh muốn làm gì?_ Rose giật mình quay lại, bàn tay trắng nõn đẩy hắn ra. Bờ vai bởi môi hôn của hắn hạ xuống mà trở nên bỏng rát.

- Rose, anh yêu em!

Will Turner cắn nhẹ vào tai Rose một cái, trầm thấp nói ra... Ở bên tai cô hôn dần xuống cổ. Cô quá ngọt ngào, quyến rũ hắn... Hắn không cưỡng lại được.

- Đừng như vậy, Will..._ Rose bị nhột, ngượng ngùng tránh né. Tuy hai người yêu nhau, cô trao cho hắn là chuyện bình thường... Nhưng mà, cô vẫn còn e dè, ngại ngùng. Khuôn mặt Rose đỏ lên như con tôm.

Nhưng khuôn mặt e thẹn này của Rose càng khiến ánh mắt hắn nhìn cô bỏng rát, hắn xoay cô lại, để cô ngồi đối diện với mình. Nở một nụ cười khẽ, ngón trỏ hắn tham quyến mơn trớn đôi môi nhỏ nhắn của cô. Cánh môi mềm mại, ươn ướt hồng hào như cánh hoa hồng xinh đẹp hấp dẫn hắn. Hắn cúi xuống hôn lên môi cô, hôn một cách cuồng nhiệt không cho Rose có cơ hội phản kháng. Bàn tay mơn trớn vòng eo của cô. Cảm thấy không đủ, hắn đè cô xuống sopha, bắt đầu tôn thờ cổ Rose. Chỉ trong chốc lát, trên cổ Rose ngập tràn những “trái dâu tây” ngọt ngào.

- Will... Đừng..._ Cơ thể Rose run rẩy, bàn tay đặt trên vai hắn muốn đẩy hắn ra. Hiện tại cô chưa sẵn sàng cho việc này. Cô có chút sợ hãi, hình ảnh Law Freeman suýt nữa làm nhục ngày nào bỗng hiện về, nước mắt bỗng nhiên chảy ra.

Hắn dừng lại, cảm nhận thân thể cô không ngừng run rẩy, giọt nước mắt trong suốt kia khiến hắn bừng tỉnh.

Chết tiệt! Tại sao hắn có thể quên... Vội vàng hôn lên đôi mắt của Rose, liếm đi những giọt nước mắt của cô, hắn nỉ non.

- Xin lỗi em, anh không kiềm chế được. Là lỗi của anh._ Hắn ôm cô thật chặt.

- Không... Không phải...

Rose gục đầu vào lồng ngực ấm áp của hắn, cô không trách hắn. Chỉ là nhất thời không thể quên ký ức tồi tệ kia. - Anh không có lỗi._ Cô ngẩng đầu nhìn hắn mỉm cười, hôn phớt lên môi hắn một cái, sau đó vùi vào lòng hắn nhắm mắt lại. Trước khi chìm vào giấc ngủ còn bên tai hắn thỏ thẻ.

- Em cũng yêu anh!

Hết