Đánh giá: 7.1/10 từ 14 lượt
Edit: Fearane
Trong một bức tranh miêu tả về thiên sức rất khác biệt.... Bởi đôi cánh trắng ngần bị bẻ gãy, tan tác khắp nơi, nhưng trên mặt là sự tình nguyện và nụ cười thỏa mãn… Cười thật hạnh phúc.
Nhạc Chấn Vũ nhận được tin từ cô nhi viện gửi tới, người tài trợ của Tả Hiểu Thần tới ở nhờ nhà họ để hoàn thành bức tranh thiên sứ. Khi nhìn thấy Bạch Thiên Vũ, anh không dám tin vào mắt mình. Cậu quá xinh đẹp, quá trẻ tuổi, quá ôn hòa, quá yếu đuối… Rất giống Hiểu Thần!
Bạch Thiên Vũ nhanh chóng chiếm được yêu thích từ con trai Nhạc Thần Vũ của anh, đứa trẻ chẳng những vô cùng thân thiết với cậu, thậm chí còn mở miệng gọi cậu là “Mẹ!”
Mẹ làm sao lại là nam? Cậu sao lại có thể thay thế được vị trí của Hiểu Thần? Nhạc Chấn Vũ mang những chất vấn như vậy và đối xử với Bạch Thiên Vũ, dần dần cũng bị nụ cười của cậu mê hoặc, giống như thiên sứ trong tranh của cậu. Cậu chịu nỗi đau tàn khốc khi bẻ đi đôi cánh, nhưng nụ cười lại tràn đầy hạnh phúc… khiến Nhạc Chấn Vũ rơi vào…
Bình luận truyện