~
Cuộc hành trình của cô, anh cùng Lucia và cậu mình sẽ không kể chi tiết nữa mà chỉ có đôi chỗ tóm tắt thôi ⌒゚(❀>◞౪◟<)゚⌒
———————————————-
~ Cùng lúc này tại chỗ của nó và hắn ~
Nó với hắn vừa đi vừa ăn, cả 2 đã được hơn nửa chặng đường nhưng vẫn chưa có một chướng ngại vật gì. Có lẽ do may mắn chăng???
– Aigoo, mỏi quá đi! -nó mệt mỏi dừng lại.
Đi bộ bao nhiêu ngày đã là một cực hình đối với người bình thường chứ đừng có nói là tiểu thư cao quý suốt ngày đi siêu xe như nó (๑’╹‸╹’๑)
– Cố lên nào, còn một lát nữa là đến rồi mà! -hắn vỗ vỗ lưng nó nói.
Nó thở dài rồi nói:
– Tôi cũng muốn cố lắm chứ nhưng thật sự rất mệt rồi, tôi chưa từng phải đi bộ lâu thế này! Hay cậu cõng tôi đi.
Hắn suy nghĩ một lúc, nở nụ cười gian rồi nói:
– Nếu tôi cõng cậu thì từ bây giờ cậu phải làm điều này! – Điều gì? Mà gì cũng được nói nhanh tôi đây mệt lắm rồi! -nó nhíu mày nhìn hắn nói.
Hắn mỉm cười gian manh, đưa ba lô cho nó rồi nói:
– Cầm ba lô cho tôi rồi mau leo lên lưng tôi cõng.
Nó ngoan ngoãn nghe lời leo lên lưng hắn nhưng khi vừa đi được mấy bước thì nó hỏi:
– Rốt cuộc điều kiện là gì?
Hắn không nói gì cả mà chỉ mỉm cười rồi nói:
– Chỉ sợ cậu không làm được thôi nên bỏ đi cũng được!
Nó có chút tự ái đó nha, cái gì nó cũng làm được hết! Nó nhéo một vào eo hắn rồi nói:
– Cái gì chứ! Tôi đây cái gì cũng làm được hết, cậu dám coi thường tôi sao? Mau nói ra điều kiện.
Hắn hơi quay mặt ra phía nó rồi nói:
– Chắc không?
– Chắc mà. Tôi đây rất có bản lĩnh đó nha!
– Hứa là sẽ làm đi thì tôi mới tin!
– Thì hứa, hứa…mau mau nói tôi xem.
Hắn mỉm cười rồi nói:
– Điều kiện là thay đổi cách xưng hô với tôi đi, thành “anh – em” đi!
Khuôn mặt nó biểu cảm có chút…..ngàn chấm!!! Có lẽ cái vấn đề này nó đúng là…..hơi khó đối với chị Nhiên nhà ta đi….
– Sao? Không làm được đúng không? Vậy bỏ đi!
Hắn hơi buồn buồn nói, nó nghe vậy liền cuống cuồng nói:
– A…đổi thì đổi…có gì là to tát đâu chứ! Với cả hơn nữa tôi cũng đã hứa rồi, phải giữ lời chứ!
Aigooo, chị vào bẫy sói con mẹ nó rồi chị Nhiên của tôi ơi, đúng là dễ tin người. Chị Hân đâu rồi ra thức tỉnh chị Nhiên giúp tôi cái…Mà thôi kệ đi, ai bảo chị Nhiên vừa làm chị Hân giận cơ, kệ mẹ chị ấy đi chị Hân!
– Chán quá đi, chúng ta còn tận một quãng đường xa nữa mới đến đó….anh….
Con mẹ nó, nói ngượng mồm dã man. Nhưng căn bản đấy chỉ là sự ngượng mồm của nó thôi còn hắn thì miệng đang cười tươi hơn hoa kia bởi vì da mặt vốn là quá dày mà! Dám lừa con gái nhà người ta.
Đúng lúc này thì 2 người bọn họ nghe thấy tiếng xì xào bàn tán ở một góc khuất gần đấy! Hắn đặt nó xuống rồi ra dấu hiệu nói nhỏ:
– Nghe xem có thông tin gì không?
– Ok! -nó cũng nói nhỏ.
2 người bọn họ im lặng để nghe cuộc nói chuyện kia, họ len lén nhìn vào thì ra đó là 2 bạn ác quỷ siêu đáng yêu o(≧∇≦o). Bạn ác quỷ nhỏ nhắn hơn (tiểu mĩ thụ đó ˭̡̞(◞⁎˃ᆺ˂)◞*✰) níu níu tay của bạn ác quỷ lớn hơn mình một cái đầu (ấm áp đại cường công đó nha (●⁰౪⁰●)(//●⁰౪⁰●)//) nói:
– Này Daniel, tớ muốn hỏi cậu chút!
Bạn công Daniel kia quay ra xoa đầu bạn thụ rồi nói:
– Có chuyện gì vậy Ali???
Bạn thụ cười một cái, hứng thú đến mức chiếc đuôi nhọn nhọn của ác quỷ phía đằng sau đung đưa qua lại trông rất đáng yêu đi. Ác quỷ Ali cười một cái rồi nói:
– Cậu thấy sao về chuyện của nhóm thiên thần A5?
Ác quỷ Daniel hơi nhíu mày rồi nói:
– A5? À…có phải là nhóm thiên thần gồm Marry, Sandy, Anna, Lilly và vị thiên thần đang bị truy lùng Mindy phải không???
Nghe đến đây thì nó như muốn nhảy thẳng ra hỏi chuyện nhưng hắn ngăn lại, biểu cảm ý nói phải bình tĩnh. Họ tiếp tục nghe tiếp câu chuyện của couple này.
Ali gật đầu một cái rồi nói:
– Cậu thấy sao về vụ việc này?
– Tớ phải cảm ơn họ! -Daniel lên tiếng.
Nó với hắn vẫn tập trung nghe ngóng điều gì đó. lúc này ác quỷ Ali lên tiếng:
– Đúng là phải cảm ơn họ rất nhiều mới phải! Bởi vì họ chúng ta mới có thể gặp nhau đúng không???
Ác quỷ Daniel xoa xoa đầu ác quỷ nhỏ của mình rồi nói:
– Phải phải quỷ nhỏ ạ nhưng cậu nên nhớ chúng ta chính là những người đặc biệt đấy! Việc mẹ Thiên Như giao nhất định phải làm được!
——————————————————–
Còn ai nhớ bà Thiên Như là ai không???