~
– Thật không vậy? -nó cũng kích động mà nói.
Tất cả 6 người đều chúi đầu vào quyển sổ đó, Lucia từ khi nhận được chiếc bút chì thì vội vàng tô lên những trang giấy đó. Ở trên đó tấm bản đồ hiện ra 1 cách không thể rõ ràng hơn.
– Thật không ngờ mà! -cậu thốt lên.
– Thật tốt quá rồi! Haizzzz….-cô nói rồi thở dài một cái.
– Mẹ, chúng con đến đây! -ánh mắt anh rực sáng.
3 người kia không nói gì mà chỉ mỉm cười một cách hài lòng, đúng là mấy kẻ lạnh lùng!!!
Theo như tấm bản đồ này thì ở trong đây có 1 đường hầm bí mật và 1 đường chính dẫn đến phòng giam. Đường hầm bí mật dài hơn một chút nhưng có lẽ là an toàn hơn bởi vì cuối hầm sẽ dẫn vào trong các phòng giam còn đường chính tuy ngắn hơn nhưng chỉ dẫn đến trước cửa phòng giam nơi có lính gác.
– Có 2 con đường, mọi người thấy nên đi đường nào??? Đường chính thì có thể có lính gác và bẫy…thậm chí chúng có thể giết chúng ta đấy! -Lucia chỉ vào tấm bản đồ rồi quay qua hỏi mọi người.
– Tôi nghĩ nên đi đường hầm thì hơn! Sẽ an toàn hơn, hơn nữa nếu như đi đường hầm thì việc gặp bẫy cũng ít hơn.
Anh lên tiếng cả hắn, Phương cùng cậu đều đồng ý. Lucia quay ra hỏi nó:
– Cherry, cô thấy sao???
– Tôi sẽ đi đường chính! Đường chính tuy có nguy cơ gặp bẫy nhưng khi đến nơi lại có thể tìm ra phòng giam nào đang giữ các bà mẹ còn nếu như đi đường hầm thì nhỡ vào sai phòng giam sẽ rất mất thời gian.
Lucia thì chưa biết nên tán thành ý kiến nào bởi cả 2 đều rất có lí nhưng rồi thì cũng theo số đông Lucia nói:
– Vậy chúng ta phải theo số đông thôi! An toàn là trên hết phải không???
Nó lắc đầu rồi nói:
– Không tôi sẽ đi đường chính, mọi người có thể đi đường hầm không sao hết!
Nghe nó nói như vậy thì Phương nói:
– Chị Nhiên, nguy hiểm lắm đấy! Không nên đánh đổi cả sinh mạng của mình đâu.
Cô huých vào tay nó rồi nói:
– Mày đừng có liều thế, mày đi rồi thì ai chơi với tao? Ai nói chuyện với tao??? Hơn nữa còn rất nguy hiểm, mày đi một mình không sợ chết sao??? Định đánh liều à?
Nó lấy chiếc máy ảnh có thể lấy ảnh ngay ra chụp tấm bản đồ mà không quan tâm đến lời của cô. Nó cất ảnh lại trong túi quần.
– Này mày nghe tao không thế???
Ánh mắt nó nhìn mơ hồ vào một khoảng không vô định, miệng nhàn nhã nói:
– Đánh liều à? Không tồi đâu nhỉ? Cái cảm giác chết đi sống lại lần ở đám cưới của anh Ken tao đã trải qua rồi, có gì sợ chứ??? Hơn nữa…
Hắn nhíu mày rồi nói:
– Hơn nữa gì chứ???
– Không có gì hết cả đâu! -nó đeo ba lô lên.
Tuy như vậy nhưng Lucia vẫn hỏi:
– Ai đi với Cherry đi cho yên tâm!
– Tôi! -hắn không suy nghĩ gì mà nói.
Nó không nói gì mà chỉ gật đầu chấp thuận. Cô vội giơ tay lên nói:
– Đợi đã tôi cũng muốn đi cùng!
– Mày ở lại đi, chỉ cần tao với Tuấn Anh là đủ rồi. -nó lạnh lùng nói.
– Mấy người đi có đôi có cặp vui nhỉ??? -cậu có chút buồn buồn nói.
Ánh mắt cậu hơi liếc qua Lucia, cậu lại nhớ đến nhỏ. Cậu là người thích nhỏ trước, là người yêu nhỏ trước, là người tỏ tình sau, là người phản bội nhỏ và là người….đã tát nhỏ 1 cái….
Lucia cũng nói:
– Thôi, Saria cứ để cho 2 người họ đi là được rồi. Cứ để họ tâm sự!
Cô bĩu môi một cái nhưng cũng gật đầu, anh cười cười cốc đầu cô một cái rồi tỏ giọng hờn dỗi:
– Ồ, vậy em định để anh một mình sao bà xã?
Cô lại bĩu môi tiếp rồi nói:
– Anh đi một mình còn được nhưng em sợ Nhiên đi với Toanh sẽ có vấn đề gì xảy ra…
Cả lũ cùng giăng đầy hắc tuyến trên mặt, nó đánh một cái rõ đau vào đầu cô rồi nói:
– Ngu ngốc, tao đây không cần mày lo thay mấy chuyện vớ vẩn đó mà hơn nữa…tao đã 21 tuổi rồi, đ** cần mày lo mấy cái vớ vẩn đó!…* quay sang anh *…Cậu liệu mà để con hâm này tránh xa tôi 10 mét! Đầu óc toàn mấy thứ vớ vẩn…
Cô bĩu môi một cái, lườm lườm nó nhưng lại bị nó lườm lại không thương tiếc nên trở thành một con mèo “ngoan ngoãn” núp sau lưng anh. Anh lắc đầu một cái rồi nói:
– Thôi 2 người đi trước đi!
– Đi đây! -hắn vỗ vai 2 thằng bạn thân.
Nó với hắn đi được một đoạn vẫn nghe thấy tiếng “gào thét” của cô, nó lắc đầu. Hắn lúc này quay ra hỏi nó:
– Này, tôi muốn hỏi cậu cái này! Lúc nãy cậu muốn nói hơn nữa gì???
– Muốn biết à??? -nó quay qua nhìn hắn.
Hắn gật đầu, nó khoác tay hắn rồi nói:
– Hơn nữa tôi muốn bảo vệ những người thân của mình, tôi muốn họ được bảo vệ!
Hắn hơi ngạc nhiên vì hành động của nó rồi nói:
– Vậy ra chúng ta là người bảo vệ sao??? Mà này…
– Đúng đó, chúng ta là người bảo vệ! Mà gì???
Hắn liếc mắt nhìn xuống tay nó rồi nói:
– Hành động này là sao?
Nó cười rồi nói:
– Dù sao cũng sắp đến thời khắc sinh tử rồi, cũng nên thể hiện tình cảm với người mình yêu chứ?
Hắn mỉm cười ranh mãnh rồi nói:
– Vậy gọi tôi một tiếng “anh” đi.
– Mơ đi~
– Gọi đi, tôi nghe!
– Không đâu~
– Đi mà, gọi đi!
– ……
– Nào, một lần thôi!
– ….Anh….
—————————
Vì bây giờ đã gần vào năm học nên mình sẽ rất bận học vậy nên mình có thể sẽ không thể đăng chap theo lịch 3 ngày/1 chap nhé!
Mình vẫn sẽ cố gắng ra khoảng 2, 3
Mong m.n thông cảm:”>
Yêu các độc giả lắm *bắn tim*:”>