Jerry mưu kế tính toán cẩn thận, vượt xa tưởng tượng của Diệp Thiên, ngay ngày đầu tiên Diệp Thiên đến khách sạn, hắn đã cho Kelvin xâm nhập vào hệ thống máy tính khách sạn, nắm giữ hồ sơ thông tin liên lạc bên ngoài của Diệp Thiên.
Diệp Thiên trò chuyện cùng Đường Văn Viễn cũng đều bị ghi âm lại, chuyện Đường Văn Viễn mượn máy bay của Lý Siêu Nhân cũng bị Jerry biết được, hơn nữa thời gian chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Luân Đông cũng nắm rõ trong lòng bàn tay.
Năng lực chiến đấu của Carlo không được tốt lắm, nhưng về phương diện thu thập, phân tích thông tin tình báo cũng như làm gián điệp ngầm thì hắn ta có thiên phú người thường khó mà có được.
Ngày đầu tiên sau khi máy bay hạ cánh ở sân bay Luân Đôn, Carlo đã hóa trang thành nhân viên bảo vệ sân bay, tiếp cận chiếc máy bay tư nhân này, đem thuốc nổ C4 đặt vào trong chỗ bình nhiên liệu động cơ máy bay.
Quả bom mà Carlo cài trên máy bay là do chính chuyên gia thuốc nổ Clyde đích thân chế tạo ra, đó chính là quả bom C4 bên ngoài được bọc lớp vỏ nhựa cây có tính hòa tan, khi gặp gió mạnh, lớp nhựa cây ngoài bom sẽ dần dần bị hòa tan.
Sau khi lớp nhựa cây bên ngoài bị hòa tan hoàn toàn, quả bom sẽ được khởi động, Clyde chỉnh là 5 phút đồng hồ, sau 300 giây, chiếc máy bay tư nhân mà Diệp Thiên đang ngồi này sẽ hóa thành 1 quả cầu lửa trên bầu trời.
Có thể nói, phương thức ám sát này rất khó lòng phòng bị, bởi vì Clyde sử dụng loại nhựa cây có tính hòa tan có thể ngăn cách nhiều phương tiện khoa học kỹ thuật hiện đại thăm dò, đây cũng là lý do mà vì sao Diệp Thiên cảm thấy không ổn nhưng cuối cùng cũng không thể nào tìm ra được nguyên nhân.
Đã 3 giờ rồi, Jerry, binh đoàn Black Widow chúng ta vẫn là binh đoàn mạnh nhất thế giới này, có 1 không 2!
Carlo cầm lấy chai rượu trên bàn, tu "ừng ực ừng ực", binh đoàn Black Widow giải tán cũng có nghĩa là kiếp sống lính đánh thuê của hắn đã kết thúc, nếu như hắn hoàn thành được nguyện
vọng của Jerry thì có nghĩa là tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ của binh đoàn Black Widow là 100 %.
Dựa theo thiết kế của Cycle, nhựa cây này nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì được 3 tiếng đồng hồ, nói cách khác, lưỡi đao của tử thần đang quét ngang qua chiếc máy bay đó, mà sinh mệnh của tất cả mọi người trên máy bay cũng đang được đếm ngược dần.
Diệp tiên sinh, mặc dù ngài là khách quý, nhưng thân làm 1 phi cơ trưởng, tôi không thể đồng ý với yêu cầu của ngài được
Trên cao hàng ngàn dặm, phi cơ trưởng chiếc máy bay tư nhân của Lý Siêu Nhân đã xuất hiện ở khoang cabin, bây giờ máy bay do phi cơ phụ lái đang xuyên qua vùng sấm chớp.
Theo như cơ trưởng thấy, Diệp Thiên thực sự là đang cố tình gây sự, bọn họ còn cách điểm dừng chân gần nhất trong hành trình bay này là 2 tiếng nữa, Diệp Thiên yêu cầu bọn họ lập tức hạ cánh, không kể đến bên dưới là sấm chớp ầm ầm, chỉ có bên dưới là biển rộng thôi, cũng không đủ điều kiện để máy bay hạ cánh.
Ngài cơ trưởng, tôi nghi ngờ có người đặt bom trong máy bay này, hơn nữa thời gian bom nổ cũng sắp đến rồi, nếu không hạ cánh, tất cả chúng ta sẽ chết hết.
Nét mặt Diệp Thiên lộ ra vẻ lo lắng, cho dù là ở sự kiện 11 tháng 9, cậu cũng không có cái cảm giác bất lực thế này, dù sao thân cũng ở hàng ngàn mét trên cao, cho dù Diệp Thiên có thể phá vỡ máy bay mà thoát được, nhưng còn những người khác trên máy bay chắc chắn là không thể thoát được.
Lôi Hổ và tốp nhân viên máy bay không nói làm gì, thế nhưng Giang Sơn thì Diệp Thiên không thể bỏ qua được, người có thiên phú về khả năng bói toán như cô bé, sợ là sau này khó có thể gặp thêm, cho nên bất luận thế nào Diệp Thiên cũng muốn bảo vệ tính mạng của cô bé.
Diệp tiên sinh, đây là điều không thể!
Sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói vậy, cơ trưởng nói 1 câu rồi quay về:
Trước khi máy bay cất cánh đã trải qua 2 lần kiểm tra an toàn rồi, tôi dám bảo đảm trên máy bay không có bom.
Thân làm 1 giàu có nhất Trung Quốc, thân phận và địa vị Lý Siêu Nhiên không cần phải nói nhiều, đối với sự an toàn của mình đương nhiên là càng coi trọng, bất kể là ông ta ngồi ô tô hay là máy bay, trước mỗi lần sử dụng đều có 1 đội ngũ bảo vệ an toàn kiểm tra đo lường.
Công việc này là do nhân viên bảo vệ của Lý Siêu Nhiên phụ trách, thế nhưng lần này là máy bay mượn, kiểm tra đo lường chỉ do mỗi cơ trưởng tự mình tiến hành, ông ta sử dụng những thiết bị tiên tiến nhất thế giới, cho dù là 1 vật kim loại bằng sợi tóc cũng đều bị kiểm tra hết.
Chiếc máy bay này quả thực là vận mệnh của phi cơ trưởng, ông ta còn quý trọng nó hơn Diệp Thiên, lúc kiểm tra luôn tự hỏi không biết có quên chỗ nào không, cho nên lúc này phi cơ trưởng mới có cảm giác là Diệp Thiên đang cố tình gây sự.
Ông đảm bảo à?
Nhìn thấy bộ dạng của phi cơ trưởng, Diệp Thiên lắc lắc đầu, nói:
Ông biết Tả Gia Tuấn không?
Tả Gia Tuấn?
Cơ trưởng chần chừ 1 chút, hỏi:
Ngài nói chính là Tả đại sư ở Hongkong à? Tôi đương nhiên là đã nghe qua tên ông ấy.
HongKong, từ quan lớn quyền quý cho tới người dân bình thường, hầu như không có ai là không biết danh tính của Tả Gia Tuấn, đặc biệt là trong xã hội thượng lưu, thanh danh Tả Gia Tuấn còn nổi tiếng hơn cả đám minh tinh HongKong kia.
Tôi là sư đệ của Tả Gia Tuấn, bói ra trên máy bay này có bom, ông có tin hay không?
Diệp Thiên không đợi cơ trưởng trả lời, nói tiếp:
Tôi biết chiếc máy bay này của ông có thể trực tiếp hạ cánh xuống biển, chúng ta có thể hạ cánh cách ly máy bay trước, sau đó nếu bình an vô sự, thì bay lại cũng không muộn mà, ngài phi cơ trưởng, tôi nghĩ trước tiên chúng ta hãy có trách nhiệm với mạng sống của mình đi?
Người giống như Lý Siêu Nhân, đương nhiên cũng phải phòng bị 1 số chuyện xảy ra, lúc lên máy bay, Diệp Thiên từng chú ý đến khoang đáy của máy bay, cậu phát hiện bên cạnh bánh xe còn có 1 cái giá, chắc là để hạ xuống biển.
Ngài là sư đệ của Tả đại sư?
Nét mặt cơ trưởng có chút do dự không yên, việc Tả đại sư bói toàn hỏi quẻ cả HongKong đều biết, những lời mà sư đệ ông ấy nói ra đương nhiên cũng có vài phần thuyết phục. Giúp tôi gọi điện thoại đi!
Diệp Thiên ghi nhanh 1 dãy số lên giấy, đưa cho cô nhân viên đang luống cuống đứng bên cạnh. Diệp Thiên, huynh vừa mới ở chỗ Đường tiên sinh biết đệ gọi điện thoại tới, đang định tìm đệ đây.
Trong ống nghe truyền lại tiếng của Tả Gia Tuấn:
Đại sư huynh sáng nay bói cho đệ 1 quẻ, cảm thấy ở đó có chuyện xảy ra, đệ phải để ý 1 chút, sóng ta biển lớn đều vượt qua rồi, tuyệt đối đừng để sóng ngầm làm lật thuyền!
Đại sư huynh tính ra vậy à?
Diệp Thiên nghe vậy thất kinh, tin vào cảm giác của mình, tục ngữ nói bói quẻ không bói ra mình, Diệp Thiên không thể thôi diễn ra bản thân và người thân mình, cũng không có nghĩa la Cẩu Tâm Gia không tính ra được, ngoài tu vi không bằng Diệp Thiên ra, đại sư huynh Ma Y Nhất Mạch về mức độ chuyên nghiệp thì hơn Diệp Thiên rất nhiều.
Đệ bây giờ đang ở trên máy bay phải không? Đại sư huynh bảo đệ nhanh chóng ra khỏi đó đi!
Giọng Tả Gia Tuấn truyền tới, bên cạnh còn có giọng của Cẩu Tâm Gia và Đường Văn Viễn nữa. Diệp Thiên cười khổ 1 tiếng, nói:
Tả sư huynh, đệ cũng cảm thấy không ổn, nghi ngờ có người đặt bom trên máy bay, phi cơ trưởng là người HongKong, đệ muốn bảo ông ấy hạ cánh trên biển thế nhưng ông ấy không tin đệ.
Tôi là Đường Văn Viễn đây, nhanh hạ cánh xuống, có chuyện gì tôi sẽ nói với Lý tiên sinh, kể cả vứt máy bay đi cũng không phải lo đâu!
Tả Gia Tuấn còn chưa nói, Đường Văn Viễn đã cuống cuồng lên, chiếc máy bay này của Lý Siêu Nhiên đương nhiên là giá trị vô cùng, nhưng kể cả là 100 chiếc cũng không quan trọng bằng sự an toàn của Diệp Thiên.
Đường tiên sinh?
Giọng nói trong ống nghe rất lớn, cơ trưởng cũng nghe được rõ ràng, ông ta biết cái máy bay này là do Đường Văn Viễn mượn của ông chủ mình, lập tức do dự, không biết có nên nghe theo mệnh lệnh của Diệp Thiên hay không.
Tôi gọi điện thoại cho Lý tiên sinh ngay đây, Diệp Thiên, nói vị trí của cậu cho tôi, tôi liên lạc với bên Nam Phi đến giúp đỡ các cậu!
Đối với năng lực Diệp Thiên, Đường Văn Viễn không có nghi ngờ gì nữa, nếu cậu ta nói trên máy bay có bom thì đó chính là chuyện không còn cách nào khác, Đường Văn Viễn làm việc nhanh chóng, thậm chí đã bắt đầu sắp xếp công việc tiếp theo rồi.
Được tồi, đợi qua khỏi khu vực mưa bão, tôi sẽ hạ cánh!
Cơ trưởng cắn răng đồng ý, ông ta chỉ là 1 người làm công, bất kể thân phận hay là gia thế cũng không thể so sánh với đám người Diệp Thiên được, huống hồ có Đường Văn Viễn, cho dù xảy ra chuyện gì ông chủ cũng không trách cứ ông ta. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - truyenfull.vn
Được rồi, Tả sư huynh, đệ ngắt máy đây, huynh bảo lão Đường sắp xếp nhanh nha!
Nhìn thấy thái độ của cơ trưởng thay đổi, trong lòng Diệp Thiên thở phào nhẹ nhõm, cậu mặc dù lúc đối đầu với kẻ địch lòng dạ độc ác, nhưng đám nhân viên này chỉ là người bình thường, Diệp Thiên vẫn duy trì thái độ tôn trọng sinh mệnh, không muốn nhìn thấy bọn họ vì liên lụy đến mình mà phải chết.
Nghe thấy Diệp Thiên nói chuyện cùng Tả Gia Tuấn, cơ trưởng có vài phần tin theo lời Diệp Thiên, người có thể mở miệng gọi Đường Văn Viễn là lão đường, sợ trên thế giới này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thân phận Diệp Thiên đương nhiên là cao thế nào không cần nói cũng biết.
Diệp gia, ở đây thực sự có bom à?
Đợi cho Diệp Thiên nói chuyện 1 hồi với cơ trưởng, Lôi Hổ lúc này mới mở miệng nói 1 câu, cuộc nói chuyện điện thoại khi nãy cũng khiến hắn toát mồ hôi hột. Ừ, có, tên này đúng là khó đối phó.
Diệp Thiên gật gật đầu, nhìn thoáng qua Giang Sơn ngồi bên cạnh, nói:
Lôi Hổ, ông cũng thật là bản lĩnh, con bé này nếu không phải gặp tôi, đổi lại là người khác sợ là đã mất mạng trong tay các ông rồi.
- Năng lực Giang Sơn vô cùng kỳ lạ, cô bé có thể phát ra sóng ý thức cưỡng bức hành động của người bình thường, nếu không phải thực lực của Diệp Thiên rất mạnh, nói không chừng đã trở thành bia sống cho binh đoàn Black Widow ngắm bắn rồi.
Khụ khụ, ông diệp, đó là Lôi Hổ tôi không hiểu chuyện, ngài đại nhân đại lượng, coi như đánh cho tôi 1 cái rồi tha cho tôi đi!
- Sau khi nghe thấy mọi chuyện mà Diệp Thiên làm, Lôi Hổ không còn 1 chút ý định chống lại Diệp Thiên. Nếu đổi lại là người khác, sợ là không dám tin người nói ra những lời này lại đã từng là đại lão Hình Đường của Hồng Môn.
- Diệp Thiên bị Lôi Hổ nói cho dở khóc dở cười, đối phương tốt xấu gì cũng là người hơn 40 tuổi rồi, thế mà có thể nói ra những lời này trước mặt mình.
Ấy, không xong rồi!
Diệp Thiên đang định nói chuyện, đột nhiên máy bay lắc lư, Diệp Thiên đột nhiên biến sắc.