Thiên Tài Tướng Sư

Chương 590: Gia nhập Hồng môn




Mỗi khi tranh cử Tổng thống trên toàn nước Mỹ đều diễn ra các đại hội diễn thuyết, những người hậu tuyển cử đều tiến hành diễn thuyết lưu động để nhận được sự ủng hộ của các cử tri, họ nói rằng mình sẽ mang lại cho người dân một cuộc sống tốt đẹp và những cơ hội nghề nghiệp.

Mặt khác họ còn thuyết trình cả trên TV những việc đó cần dùng đến một số lượng tiền khổng lồ, nếu không có tiền mà đi tranh cử Tổng thống Mỹ thì đúng là chuyện cười cho thiên hạ.

Cho nên trừ mấy người ở Washington đã sớm tranh của Tổng thống thì sau nhiều lần đảm nhiệm việc tranh cử Tống thống, sau những người tranh cử đó đều có một tập đoàn cố vấn khổng lồ, hơn nữa những tập đoàn tài chính sẽ vì những người tranh cử cung cấp tiền bạc.

Tục ngữ nói trị đại quốc như nấu tiểu tiên, xã hội đen tuyển Lão đại và việc tranh cử Tổng thống cũng không khác nhau là bao.

Ở nước ngoài có tổ chức xã hội đen, cho đến giờ cũng đều làm những việc trái pháp luật, các bang phái tổ chức chặt chẽ, thưởng phạt đều rất rõ ràng có như vậy thì mới phát triển lớn mạnh được.

Giống như tổ chức phản động ở Mexico nghề của bọn họ chủ yếu là buôn thuốc phiện, việc làm ăn của họ cũng có sự tham gia của một số người dân, khi truyền đến Mỹ, Canada bọn Maphia chủ yếu kinh doanh về các sản phẩm tình dục, thuốc phiện cũng bắt nguồn trong đó.

Mặc dù giữa những bang phái này có những quy định Kim Tự Tháp, rất ít người nắm giữ số của cải khổng lồ trong tay nhưng không thể phủ nhận các thành viên trong bang phái nếu tiếp tục hoạt động thì cả cuộc đời sau họ sẽ được sống hưởng thụ và được đãi ngộ.

Đương nhiên để có được sự đãi ngộ đó có khi họ phải đánh đổi cả tính mạng hoặc là phải trả một cái giá đắt, cho nên bất cứ người nào trong bang phái Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Hồng môn đã tồn tại từ hơn trăm năm, có được hơn mười vạn đệ tử, giá trị của đồng tiền lại càng thêm qua trọng vì có nhiều thế lực kiếm được tiền từ kinh doanh. Của cải sinh ra những khoản lợi khổng lồ để giữ vững địa vị của họ.

Nếu như không có biện pháp gì mang lại lợi ích cho họ thì dù là Lôi Chấn Nhạc có là đại lão nhân trong Hồng môn thì cũng không thể nhận được sự ủng hộ của họ. Huống hồ Lôi Hổ chỉ là con trai của Lôi Chấn Nhạc uy tín không đủ để họ phục tùng.

Căn bản là Lôi Chấn Nhạc tin tưởng vào uy danh của mình có thể cho con trai một địa vị cao nhưng sau đó ông ta lại phát hiện tuy ông ta có uy tín trong Hồng môn nhưng về chuyện này thì ông ta không thể mua chuộc được mọi người.

Người già thường sợ nhất là mình không được coi trọng. Thái độ của các trưởng lão trong môn phái làm cho Lôi Chấn Nhạc có chút khó chịu ông ta cương quyết phải con trai mình là Lôi Hổ có được địa vị trong Hồng môn.

Hồng môn nghiêm cấm chuyện huynh đệ tương tàn cho nên dù Lôi Chấn Nhạc có giữ được lực lượng tinh nhuệ của Hồng môn nhưng vẫn không có cách nào giúp được con trai lên nắm ngai vàng. Ông ta chỉ có thể dựa vào quy củ cho nên có được một số tiền hùng hậu lúc này trở nên rất quan trọng.

Thật ra quan hệ của Lôi Chấn Nhạc và Tống gia thì ông ta chỉ cần đưa ra yêu cầu thì nhất định Tống gia sẽ ủng hộ vì ông ta cũng đã giúp đỡ nhiều cho Tống gia ở hải ngoại.

Nhưng sai lầm chính là ở Tống Vi Lan một năm trước chủ yếu đầu tư ở trong nước, đem toàn bộ mọi chuyện của tập đoàn mình giao cho mấy tên thủ hạ mà bà tín nhiệm hơn nữa lại ủy thác cho bọn họ quản lý quỹ đầu tư và không giữ mối liên lạc với Hồng môn thường xuyên như trước nữa.

Lôi Chấn Nhạc từng mời Tống Vi Lan hai lần, nhưng lúc đó bà đều không ở Mỹ nên đã tự ý xử lý mọi việc.

Nhưng Lôi Chấn Nhạc lại cần một khoản tài chính khổng lồ mà người kia thì không có quyền trích ra số tài chính đó vì thế mà từ chối sự thỉnh cầu Lôi Chấn Nhạc sau đó lại không thông báo cho Tống Vi Lan chuyện này, dưới chức danh người quản lý Lôi Chấn Nhạc đã làm một chuyện vô lại.

Bị từ chối Lôi Chấn Nhạc vô cùng tức giận lại bị một vài đệ tử khích bác mà lại không đi đến chỗ Tống Vi Lan hay Tống Hạo Thiên để chứng thực lại. Mà lại chuẩn bị cách để dạy bảo cho Tống Vi Lan một đứa cháu gái vong ân bội nghĩa.

Quỹ đầu tư kia do chính Tống Hiểu Long sắp xếp sau đó lại tiến cử Lôi Chấn Nhạc cho Tống Vi Lan vốn dĩ từ đầu Lôi Chấn Nhạc không hề có chút gì đề phòng Tống Vi Lan.

Đầu tư trên một trăm triệu đôla, qua các thủ đoạn khoản đầu tư khổng lồ này đã rơi vào công ty của Tống Hiểu Long cũng chính vì việc này mà Tống Vi Lan mới đến Mỹ để tìm lời giải thích của Lôi Chấn Nhạc.

Sau khi nghe Đỗ Phi giải thích xong, Diệp Thiên suy nghĩ một lúc rồi hỏi mẹ:

- Khoản đầu tư bị tổn thất này có thể lấy lại được không?

Tống Vi Lan nói:

- Tiểu Thiên, không phải mẹ không có khả năng lấy lại mà là mẹ muốn Lôi thúc giải thích cho rõ ràng, dù sao hai nhà Lôi, Tống cũng là chỗ thân tình đã hơn nửa thế kỷ, chút tiền này coi như là mẹ bối thường cho Lôi thúc vậy.

Đối với Tống Vi Lan mà nói sau khi bà quyết định rời khỏi giới thương gia về làm một người vợ hiền thì tiền và sự nghiệp không còn quan trọng nữa. Sở dĩ bà còn lưu luyến với việc buôn bán ở đế quốc chỉ là xuất phát từ trách nhiệm, bà chỉ muốn những người năm đó đi theo mình có được một cuộc sống tốt hơn mà thôi.

- Vi Lan, tôi cảm thấy cô không cần đi gặp Lôi thúc đâu, sau khi chuyện này xảy ra tôi đã từng hỏi ông ta nhưng ông ta đã làm chuyện gì thì tuyệt đối không hối hận cho dù chuyện đó có sai và đen tối.

Đỗ Phi là bậc con cháu của Lôi Chấn Nhạc với tính cách của ông ta sẽ không có chuyện giải thích với Tống Vi Lan cho dù Tống Vi Lan có tìm gặp cũng chỉ vô ích.

- Đều đen tối? sao còn muốn mẹ tôi đến đây?

Sau khi nghe Đỗ Phi nói, Diệp Thiên liền có một cảm giác nguy hiểm điều đó làm cho Diệp Thiên cảm thấy khó chịu từ khi đến Hồng môn.

- Tống Hiểu Long cũng có biết một chút về Lôi Hổ, bọn họ muốn mẹ cậu giao toàn bộ tài sản công ty sau đó sẽ chia cổ phần, còn lại công ty sẽ do Tống Hiểu Long nắm giữ.

Đỗ Phi thở dài nhìn Tống Vi Lan nói:

- Trước kia tôi không cho cô chính là sợ bọn chúng sẽ giam lỏng cô rồi cô lại tự lao đầu vào.

Dù Hồng môn có như thế nào thì cũng không thoát được những quy tắc của giang hồ, có lúc bọn họ dùng thủ đoạn để đoạt được mục đích của mình cho dù đó là những thủ đoạn không quang minh.

Từ nhỏ Đỗ Phi đã đi theo Tống Hạo Thiên, cùng với Tống gia cũng có chút quan hệ khá mật thiết với Lôi Chấn Nhạc, trước kia ông không biết chuyện này nhưng bây giờ sau khi biết được ông đã không chút do dự mà đứng về phía Tống Vi Lan.

- Giam lỏng mẹ tôi ư? Ai muốn làm thế?

Diệp Thiên nghe thấy vậy cười lạnh lùng:

- Là Lôi Chấn Nhạc, Lôi Hổ, hay là Tống Hiểu Long đã nói ra?

Đối với Diệp Thiên thì Lôi Chấn Nhạc là người nhà của Tống Vi Lan nhưng vì cầu tài mà hãm hại bà thì Diệp Thiên sẽ vô cùng tức giận còn chuyện dám làm tổn thương Tống Vi Lan thì đã phạm phải điều tối kỵ của Diệp Thiên.

Đỗ Phi suy nghĩ một chút rồi nói:

- Đúng vậy là Tống Hiểu Long đã nói ra, chuyện này ý đồ của Lôi Hổ nhưng Lôi thúc chưa chắc đã biết.

- Hiểu Long đứa trẻ này sao lại trở lên như vậy kia chứ.

Tống Vi Lan cũng là người trải qua nhiều sóng gió, những năm chìm nổi ở Thượng Hải những hoàn cảnh hiểm ác đều đã trải qua bà không hề sợ hãi mà chỉ thấy có chút đau lòng.

Phải biết rằng Tống Hiểu Long từ khi còn rất nhỏ đã sống cùng chỗ với Tống Vi Lan, khi đó những tình cảm giành cho con trai bà đã để giành hết cho Tống Hiểu Long, có thể nói bà coi hắn ta như con trai vậy mà không ngờ bây giờ nó lại ra tay với mình chẳng lẽ công ơn nuôi dường mấy chục năm của bà trong mắt y không đáng một đồng hay sao?

- Mẹ biết tham lam cũng là một cái tội của con người mà.

Nhìn thấy mẹ đau lòng, Diệp Thiên ôm bả vai mẹ rồi nhìn về phía Đỗ Phi, hỏi:

- Tống Hiểu Long có ở San Francisco không? Cả Lôi Hổ nữa bọn hắn ở đâu vậy?

- Hôm kia Tống Hiểu Long nghe nói là 2 người sẽ đến nên đã rời khỏi San Francisco rồi chắc là hắn ta đang sang Châu Phi.

Cùng với người ngoài hại cô mình, chuyện này nếu truyền ra ngoài thì cho dù Tống Hiểu Long có đoạt được cổ phần của công ty thì cũng khó mà buôn bán được ở đế quốc, dù sao thì rất nhiều người giữ vị trí quan trọng trong tập đoàn tài chính đều đi theo Tống Vi Lan.

Tuy những người này không có ai nằm trong bộ máy lãnh đạo của tập đoàn tài chính nhưng nếu bọn họ tập trung lực lượng lại thì đủ sức chỉ trong nháy mắt có thể làm hỏng chuyện buôn bán mà hậu quả thì Tống Hiểu Long khó mà gánh nổi, cho nên lúc Tống Vi Lan xảy ra chuyện hắn ta đã sang Châu Phi để nánh nạn.

- Lôi Hổ ư?

Diệp Thiên hỏi.

- Thiếu gia muốn làm gì?

Lần thứ hai nghe thấy Diệp Thiên hỏi về tin tức của Lôi Hổ, Đỗ Phi có vẻ lo lắng:

- Bây giờ Lôi Hổ là đường chủ của Hồng môn, tôi biết võ công của cậu lợi hại nhưng sẽ không phải là đối thủ của hơn 10 vạn đệ tử Hồng môn đâu.

- Tôi có muốn làm gì đâu…

Diệp Thiên khoát tay nhìn vẻ lo lắng của Đỗ Phi, nói:

- Tôi chỉ muốn vâng lời sư phụ, gia nhập vào Hồng môn.