Thiên Tài Tướng Sư

Chương 569: Đấu đá




Diệp Thiên năm 20 tuổi đã luyện đến công phu tuyệt vời, cực kỳ hiếm thấy trong lịch sử, chỉ có thể dùng từ kỳ tài ngút trời để miêu tả cậu, mà còn không hình dung nổi,

Nhưng còn Tả Gia Tuấn, nếu không phải quen biết với Diệp Thiên học được công pháp của Ma Y Nhất Mạch, hơn nữa được tu luyện trong căn Tứ Hợp Viện tràn đầy linh khí kia, sợ là cả đời này cũng khó luyện vào được cảnh giới tuyệt vời.

Cho nên nghe nói Thái Dương Thu 10 năm trước đã luyện đến đỉnh điểm cảnh giới ám kình, Cẩu Tâm Gia cả quyết hắn không thể nào tiến vào cảnh giới siêu phàm, trừ phi hắn có thể gặp được cơ hội khó tìm như Tả Gia Tuấn.

Liếc nhìn Tả Gia Tuấn, Cẩu Tâm Gia mở miệng nói:

- Nhị sư đệ, người trong kỳ môn hành sự, tùy tâm mà hành động, cậu tiến vào cảnh giới này chưa lâu, đừng có vì việc này mà bận tâm, nếu thời cơ thích hợp thì đi tìm người đó xin thọ giáo đi!

Năm đó Cẩu Tâm Gia đã từng ăn tết ở phái Thất Tinh, lúc đó cùng nghĩ kế để chống Nhật nên không có phát sinh xung đột gì. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Nhưng hôm nay nghe đến phái Thất Tinh bắt nạt sư đệ của mình, kể cả Cẩu Tâm Gia tu luyện thâm hậu, cũng khó tránh khỏi tức giận.

- Vâng, sư huynh, nếu hắn còn gây hấn với đệ, đệ sẽ không làm ảnh hưởng đến thanh danh Ma Y Nhất Mạch đâu.

Nghe được Cẩu Tâm Gia nói vậy, Tả Gia Tuấn trong lòng hạ quyết tâm, có 2 vị huynh đệ thuật pháp cao cường ở đây, hơn nữa Diệp Thiên biết không ít thuật pháp tấn công, cho dù Thái Dương Thu có tiến đến cảnh giới siêu phàm Tả Gia Tuấn cũng liều mạng.

- Thằng hề làm trò, sư huynh không phải để trong lòng.

Diệp Thiên không coi phái Thất Tinh là cái đinh gì, không phải cậu tự kiêu, mà là năm đó Diệp Thiên đã từng cùng lão Đạo qua khu vực Phúc Kiến Lưỡng Quảng, nơi đó kỳ môn đã sớm hoang tàn rồi.

Hơn nữa dựa vào tu luyện của huynh đệ cậu bây giờ, nếu không phải đối phương sử dụng quân đội thì đem bao nhiêu người đến cũng không đủ, thậm chí ngay cả cửa nhà cậu cũng không thể vào nổi.

- Sư bá, sư phụ cháu hiện đang từ Đài Loan qua ạ!

Mấy huynh đệ Diệp Thiên đang nói chuyện, Đào Sơn Dịch bị kích động chạy qua đây, vẻ mặt kích động nói:

- Nguyên Dương sư bá, sư phụ cháu mượn máy bay riêng, muộn 1 chút nữa thì sẽ đến Hồng Kông!

Đào Sơn Dịch cũng không ngờ rằng sau khi sư phụ mình nhận được điện thoại lại kích động như vậy, thậm chí quên cả nói chuyện cùng Cẩu Tâm Gia, ngắt luôn điện thoạt trực tiếp gọi máy bay riêng bay đến Hồng Kông.

Tu luyện như Nam Hoài Cần mà còn có hành động quên như vậy, có thể thấy được địa vị của Cẩu Tâm Gia trong lòng ông ấy thế nào, cho nên lúc này Đào Sơn Dịch đối diện với Cẩu Tâm Gia lại càng cung kính hơn.

- Hoài Cần lão đệ vẫn là người trọng tình người, năm đó ta quay về đại lục nhưng không tìm ông ấy, là ta không đúng rồi.

Lúc nghe nói Nam Hoài Cần đêm tối cũng đến, Cẩu Tâm Gia có chút nghẹn ngào, hồi trẻ ông có quen biết với Nam Hoài Cần, chớp mắt 1 cái đã 70, 80 năm trôi qua, không ngờ còn có ngày gặp lại.

- Tiểu sư đệ, hay là… chúng ta về nhà đợi Hoài Cần lão đệ đi?

Cẩu Tâm Gia trầm ngâm 1 chút, nhìn về phía Diệp Thiên, nói:

- Người ở đây đều là thế hệ vãn bối, bọn họ ngay cả kỳ môn là cái gì cũng không hiểu không biết!

Cẩu Tâm Gia và Diệp Thiên giống nhau, vốn đều muốn kết giao kỳ môn ở Hồng Kông, thế nhưng vừa nhìn đã thấy thất vọng.

Ngoài Đào Sơn Dịch và Dịch Ôn Mậu ra, thì căn bản không ai coi được cả, giao lưu với những người kia không bằng về căn biệt thự hô hấp hít vào thở ra còn hơn.

Diệp Thiên liếc nhìn Tả Gia Tuấn, cười nói:

- Đại sư huynh, hôm nay chúng ta đến để cổ vũ cho nhị sư huynh, đợi sau khi tiệc bắt đầu đã rồi hẵng nói, nếu không ai hỏi gì thì chúng ta sẽ về.

Bởi vì Tả Gia Tuấn là nhân vật chính nên mấy người bọn họ đến như vậy coi như là hơi sớm, tiệc tối 9 giờ sẽ bắt đầu, còn hơn 10 phút nữa.

- Vậy được rồi, nghe theo sư đệ vậy, chờ thêm 1 lát nữa!

Cẩu Tâm Gia gật gật đầu, Diệp Thiên làm môn chủ đương thời của Ma Y Nhất Mạch, nếu cậu đã lên tiếng thì Cẩu Tâm Gia đành phải nghe theo.

Thế nhưng Đào Sơn Dịch nghe được 2 huynh đệ này nói chuyện càng khiến tâm trạng hắn thêm sửng sốt.

Đào Sơn Dịch trước kia từng nghe sư phụ nói ông lão gầy đét trước mặt này từng là 1 nhân vật hiển hách, thân phận cao đến sư phụ cũng không thể so sánh được.

Chỉ có điều 1 nhân vật như vậy, thế mà trước mặt người thanh niên Diệp Thiên này lại cho thấy Diệp Thiên mới là người đứng đầu, điều này khiến cho Đào Sơn Dịch kính trọng Diệp Thiên thêm vài phần.

Chỉ có điều Đào Sơn Dịch có nhìn Diệp Thiên thế nào cũng chỉ thấy giống 1 thanh niên bệnh tật mà thôi, nếu không phải có ánh mắt sáng ngời thỉnh thoảng nhìn kia, sợ là đã khiến người khác coi thường rồi.

- Sao? Kỳ lạ lắm sao?

Cẩu Tâm Gia chú ý đến vẻ mặt Đào Sơn Dịch, cười nói:

- Diệp Thiên là môn chủ đương thời của Ma Y Nhất Mạch, cậu đừng có vẻ ốm yếu của đệ ấy bây giờ thế nhưng tu luyện của đệ ấy còn cao hơn cả ta nữa đấy.

Đến cái tuổi như Cẩu Tâm Gia nói chuyện không cần phải kiêng dè cái gì nữa, thế nhưng nói ra những lời này khiến cho Đào Sơn Dịch sốc như thấy đốm sao ở trước mặt.

Với tuổi của Diệp Thiên mà là sư đệ của Cẩu Tâm Gia đã khiến Đào Sơn Dịch cảm thấy vô cùng kỳ lạ rồi.

Không ngờ người thanh niên này thân phận còn cao hơn Cẩu Tâm Gia, điều này khiến cho Đào Sơn Dịch cảm thấy may mắn vì vừa rồi mình không thất lễ với Diệp Thiên.

- Diệp Thiên? Cái tên này hình như đã nghe thấy ở đâu rồi?

Đối diện với Diệp Thiên, Đào Sơn Dịch lập tức cảm thấy cái tên này nghe quen quen, thử dò hỏi Diệp Thiên:

- Diệp sư thúc, sư thúc đã từng đến Đài Loan bao giờ chưa ạ?

Lần Diệp Thiên đến Đài Loan đó, từng gây ra 1 chuyện chấn động, về cơ bản những người thông tin nhanh nhạy đều biết, 1 nhóm lính đánh thuê hoạt động ở Đông Nam Á, từng tên 1 bị Diệp Thiên giết chết hết.

Hơn nữa Tả Gia Tuấn đã từng gọi điện cho Nam Hoài Cần, nhờ ông ấy giúp đỡ Diệp Thiên, đối diện với cái tên này, Đào Sơn Dịch lại có thể không nhớ ra hay sao?

- Đã từng đến 1 lần, đó cũng là lần tìm được Đại sư huynh.

Diệp Thiên gật gật đầu, cậu rất có thiện cảm với Đào Sơn Dịch, dù sao bây giờ truyền nhân của kỳ môn càng ngày càng ít.

- Hóa ra là thế…

Đào Sơn Dịch hiểu rõ gật đầu, biết điều không hỏi tiếp nữa, trong lòng cũng cảm thấy bội phục Diệp Thiên hơn nhiều lần, nếu chỉ nhìn bề ngoài mà nói ai cũng không tin được 1 người thanh niên thế này lại là 1 thần chết.

Lúc đồng hồ chỉ đến 9 giờ, người dẫn chương trình cùng các đại gia của đất Hồng Kông đều tập trung vào giữa hội trường, sau khi thử Microphone, mở miệng nói:

- Kính thưa các quý ông quý bà, rất vui hạnh vì quý vị đã đến tham dự bữa tiệc hôm nay.

- Đồng thời ở đây, chúng ta phải cảm ơn Tả Gia Tuấn tiên sinh, để môi trường Hồng Kông ngày càng tốt đẹp, đã dốc hết tâm huyết.

Tuy rằng là ở Hồng Kồng nhưng vẫn có nhiều thứ kiêng kỵ như ở đại lục, người dẫn chương trình đổi chữ phong thủy thành chữ môi trường, cũng là từ mà các tầng lớp xã hội hay dùng ở những nơi công cộng.

Sau khi loạt vỗ tay dừng lại, người dẫn chương trình tiếp tục nói:

- Sau đây xin mời Tả Gia Tuấn tiên sinh giải đáp cho chúng ta tiên sinh đã thay đổi môi trường, ảnh hưởng thế nào đến Hồng Kông.

Tiếng vỗ tay vang lên, Tả Gia Tuấn bình tĩnh đứng giữa hội trường, có chút xin lỗi nhìn qua hướng mấy người Diệp Thiên, nói:

- Tả mỗ đến Hồng Kông cũng được mấy chục năm rồi, thấy Hồng Kông ngày càng sầm uất, thực sự rất có tình cảm sâu đậm với Hồng Kông.

- Các vị ngồi dưới rất nhiều người cũng biết, bây giờ trái đất đang vào thời kỳ hạ nguyên bát vận (2004 – 2013), nền kinh tế Hồng Kông chịu rất nhiều sự tấn công ảnh hưởng không nhỏ đến các vị.

- Tả mỗ làm thay đổi phía đông Bán Sơn này là vận dụng 3 trận pháp tứ tượng, bát quái cửu cung và tam tài, thay đối tia sát khí từ phía đông xâm nhập vào Hồng Kông.

- Tuy rằng chưa hẳn là có thể thay đôi tình thế, nhưng cũng thể hiện được tấm lòng của Tả mỗ với Hồng Kông, hy vọng Hồng Kông của chúng ta sau này có thể càng thêm phồn vinh hưng thịnh.

Tả Gia Tuấn diễn thuyết vô cùng ngắn gọn, hơn 1 phút đã nói xong, những tràng pháo tay như mưa rào vang lên.

Những đại gia này đều sống ở Bán Sơn, mặc dù Tả Gia Tuấn nói khiêm tốn, nhưng đại đa số bọn họ đã cảm nhận được lợi ích thực tế, không đề cập đến những thay đổi ở bãi biển du lịch kia, tối thiểu thì không khí ở Bán Sơn đã tốt hơn trước rất nhiều.

Sau khi Tả Gia Tuấn buông microphone xuống, người dẫn chương trình bước qua, nói:

- Tả Gia Tuấn tiên sinh quá khách khí, tôi đề nghị, chúng ta cùng nhau nâng ly, kính Tả tiên sinh 1 ly!

Lời đề nghị của người MC toàn hội trường đều hưởng ứng, từng người một nâng ly rượu trên tay mình lên, ngập tràn những tiếng cảm ơn và chúc mừng, cùng nhau nâng ly rượu lên.

Thế nhưng trong đám người này vẫn có 1 cặp ánh hướng ghen ghét lẫn phẫn nộ nhìn về Tả Gia Tuấn, người đó chính là Dịch Ôn Mậu.

Kỳ thực nghiêm khắc mà nói, Diệp Thiên tạo ra trận pháp này đúng là tranh bát cơm của Dịch Ôn Mậu .

Bởi vì Tả Gia Tuấn ở Hồng Kông chỉ thôi diễn bói quẻ nhiều, rất ít khi tìm huyệt phong thủy giúp người khác, ông cũng không am hiểu về vấn đề này lắm.

Cho nên Tả Gia Tuấn mặc dù bất hòa với Dịch Ôn Mậu , nhưng hai người trước kia cũng không có xung đột lợi ích gì.

Cũng giống như danh khí của Tả Gia Tuấn trên phương diện bói quẻ, Dịch Ôn Mậu về vấn đề phong thủy cũng rất có tiếng vang ở Hồng Kông.

Nhưng Tả Gia Tuấn bỗng dưng làm 1 bố cục phong thủy lớn như vậy, hơn nữa lại mang nhiều lợi ích đến cho các bậc đại gia, điều này khiến cho Dịch Ôn Mậu cực kỳ khó chịu.

Điều này không chỉ tranh bát cơm, mà còn đập luôn bát cơm của hắn ta, mọi người sau này đều biết "Tả đại sư" còn tinh thông phong thủy nữa, ai mà còn mời "Dịch đại sư" đến xem phong thủy nữa chứ?

- Tả lão đệ, tôi có 1 chuyện khó hiểu, không biết có thể hỏi ông được hay không?

Dịch Ôn Mậu rốt cục cũng không nén được đố kỵ trong lòng, ra khỏi đám người, đi thẳng vào vấn đề nói:

- Tả lão đệ bày ra bố cục phong thủy này, thực sự là có thể chuyển hóa được khí vận.

Nhưng tôi muốn biết, Tả lão đệ tu sửa bố cục phong thủy ở phía đông Bán Sơn, cũng là đem toàn bộ khí vận của Hồng Kông hội tụ qua đó, thế có công bằng với những nơi khác hay không?