Những người làm nông đều biết, bùn dính nước, đào nó khó hơn nhiều so với đất khô, nước và đất hòa lẫn với nhau, người bình thường về cơ bản là khó mà đào được.
Diệp Thiên đem chân khí dồn lên tay cầm xẻng, ấn một xẻng xuống sâu trong lòng đất, không bao lâu sau tại chỗ này đã bị phủ kín một tầng đất màu đen.
Hông Kong vào tháng một, nhiệt độ rơi vào khoảng 10độ, bây giờ lại vào giữa trưa, sau khi chỗ bùn này bị ánh mặt trời dính vào, bốc ra một mùi rất khó chịu.
Đến ngay cả Tả Gia Tuấn và Cẩu Tâm Gia cũng không chịu được thứ mùi này, lùi xa ra ngoài, mà những công nhân ở trên đường lớn phải lái xe chạy cách xa hàng trăm mét.
- Mấy chục năm trước nơi này cũng là một long mạch, vì sao sát khí lại mạnh như thế chứ?
Cảm nhận được sát khí phun ra từ dưới lòng đất, Diệp Thiên cũng cảm thấy kinh hãi, trong miệng không ngừng tụng " độ nhân kinh", đẩy sát khí ra không cho quấn lấy mình.
Đồng thời nguyên khí quanh thân Diệp Thiên lay động, nóng lên như huyết khí mênh mông tuôn trào, cũng khiến cho sát khí không dám lại gần, sát khí này có chút kì lạ, Diệp Thiên cũng không dám để nó dính lấy người mình.
Miệng tụng kinh, tay vẫn làm việc, Diệp Thiên đem hết tất cả vốn liếng mình có ra, gần bảy tám phút trôi qua, trên trán rịn mồ hôi.
- Bang!
Ngay khi Diệp Thiên thấy mình cố hết sức rồi, trên tay thấy trấn động mạnh, xẻng chạm phải một vật gì đó cưng cứng, phát ra một tiếng vang giòn, tay khéo léo đưa vật cứng kia ra ngoài.
- Hóa ra là một con rùa phong thủy?
Nhìn thấy vật này, Diệp Thiên không khỏi lặng đi một lúc, vật này đúng là một con rùa đúc bằng đồng thau, đường kính khoảng 30cm, trên mình dính đầy bùn, nhưng lại nhìn rất rõ.
- Đây... đây là vật đồng hành à?
Nhìn thấy rùa phong thủy, Diệp Thiên làm sao mà còn không hiểu được mọi chuyện nữa chứ? Giả sử đây là một âm trạch tuyệt vời, rõ ràng nơi này đã bị người ta điểm huyệt.
Ô Quy là một trong "tứ thánh" cát tường, có năng lực hút lấy linh khí sông núi, cho nên ở trong mồ mả, có xuất hiện là chuyện bình thường.
Rùa là vật cực âm, sở trường lấy nhu thắng cương, đồng thời cũng là vật hóa giải sát khí, rùa đồng mà đặt trong mồ mả để giải trừ tà khí, phù hợp với nguyên tắc của phong thủy.
Nhưng điều mà Diệp Thiên cảm thấy khó hiểu chính là, có một con rùa đồng to như vậy chôn ở đây, vì sao chỗ này lại vẫn còn xuất hiện nhiều tà khí như vậy nữa? Trừ phi thực sự là có cương thi Hạn Bạt tồn tại ở đây.
Nghĩ đến đây, da đầu diệp run lên, cậu đọc miêu tả về Hạn Bạn trong sách cổ của tổ tiên, nghe nói Hạn Bạt có hai mắt trên đỉnh, có thể giết rồng nuốt mây, đến mức xích địa thiên lý thì coi như là Cương Thi Chi Vương rồi.
Diệp Thiên mặc dù pháp thuật cao cường, nhưng nếu như loại quái vật trong truyền thuyết này thực sự tồn tại, thì cậu cũng mốn kéo dài thời gian một lúc, nhất thời cũng không biết có nên tiếp tục đào xuống nữa hay không.
- Tiểu sư đệ, có chuyện gì thế, trả lời đi!
Tả Gia Tuấn đứng ở cách hố bốn năm mươi mét, không thấy bên dưới có động tĩnh gì, sợ Diệp Thiên xảy ra chuyện gì, vội vàng lớn tiếng kêu.
- Có chút kì lạ sư huynh ạ, đệ lên trên đấy ngay đây.
Diệp Thiên trả lời, đầu tiên để con rùa đồng và xẻng lên trên, lấy chân giẫm lên mấy lỗ ở vách hố, dùng sức nhảy lên khỏi hố. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Quỷ!
Diệp Thiên vừa đứng vững từ đằng sau vọng lại tiếng khiển trách, một đám người từ chạy loạn bốn phương.
- Quỷ? nói tôi à?
Diệp Thiên cúi đầu nhìn bản thân, không khỏi cười khổ, toàn thân cậu bị bao phủ bởi một lớp bùn, nhìn qua thì chẳng khác gì lắm so với người da đen, cũng chẳng trách khiến những người công nhân kia thấy sợ hãi.
Bĩu môi, Diệp Thiên vươn vai một lát, để cho cơ thể được thoải mái, bùn đất trên người sắp khô lại vỡ vụn ra, tiếp tục rung động, nhất thời rơi xuống khỏi người Diệp Thiên.
Đưa tay nâng rùa đồng lên, Diệp Thiên đi về phía Tả Gia Tuấn đang đứng.
- Tiểu sư đệ, đồ chơi này là đào được ở dưới kia lên đấy à?
Sau khi nhìn thấy vật mà Diệp Thiên cầm trên tay, Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn đều ngây người, rùa đồng này rõ ràng là do người làm, điều này cũng chứng tỏ phán đoán của Diệp Thiên trước đó là đúng, phía dưới đúng là có một ngôi mộ.
Điều này khiến cho Tả Gia Tuấn và Cẩu Tâm Gia cảm thấy như phát sốt, hai người họ cộng lại cũng phải hơn một trăm sáu mươi tuổi, lại không thông suốt bằng Diệp Thiên- một cậu thanh niên hai mươi tuổi đầu còn để chỏm.
- Đúng vậy, sư huynh, chúng ta hẳn là gặp được người đồng hành rồi, người này chôn rùa đồng phong thủy dưới long mạch để ngưng tụ linh khí đất trời, chắc là muốn ban phúc cho hậu thế của người được mai táng.
Diệp Thiên ngừng lại một chút, nét mặt nghi hoặc rồi nói tiếp:
- Nhưng có rùa đồng rồi là có công hiệu tiêu trừ sát khí, đệ thấy nó cũng có đặc tính của một pháp khí, lại không biết tại sao sát khí ở nơi này lại nặng như vậy? đệ nghi ngờ là thi thể ở dưới không biết có phải là bị chuyển hóa thành Hạn Bạt rồi không?
Diệp Thiên vừa nói lời này ra, Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn cùng đồng thanh nói:
- Hạn Bạt? Đó là điều không thể chứ?
Hai vị sư huynh này của Diệp Thiên đều là người có kiến thức rộng, đặc biệt là Cẩu Tâm Gia hồi nhỏ sống trong thời chiến tranh loạn lạc, mỗi trận chiến đều chết hơn vạn người, hơn nữa đều mai táng qua loa cho những người chết.
Nhưng dù là trong tình huống như vậy Cẩu Tâm Gia cũng không nghe nói đến cái gì gọi là xuất hiện Hạn Bạt Cương Thi xuất hiện, càng không thể nói đến ca múa mừng cảnh thái bình ở thời hiện tai.
- Đệ cũng cảm thấy là không thể nào, nhưng sau khi lấy được rùa đồng này, sát khí bên dưới tựa hồ như càng thêm mãnh liệt hơn...
Diệp Thiên nhìn bốn phía, chỉ vào một chỗ nói:
- Sư huynh, huynh nhìn cái cây ở bên kia.
Hông Kong không có mùa đông, cây nhiệt đới ở đây bốn mùa quanh năm đều xanh tốt, nhưng cây cối ở cự li hơn 10m xung quanh hố, đều trở nên có chút khô vàng, cành lá đều khô héo rũ xuống.
Nhìn thấy cảnh này khiến Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn không khỏi cảm thấy kinh hãi, giả xử nơi này có khả năng chuyển hóa tích tụ cực âm, nếu phát triển thêm nữa thì trong vòng bán kính 10km đều sẽ chịu ảnh hưởng.
Sau lúc lâu quan sát, Tả Gia Tuấn nghiêm trọng nói:
- Như vậy không được, nhất định phải áp chế sát khí kia xuống, nếu không đừng nghĩ đến việc muốn ở trong biệt thự để tu luyện Tụ Linh trận, e rằng phong thủy lưng chừng núi này đều bị nó hủy hết mất.
Phải biết rằng, không chỉ có mình Tả Gia Tuấn hiểu về phong thủy ở Hong Kong, nếu như sát khí này tiếp tục lan ra, nhất định sẽ ảnh hưởng đến phong thủy ở lưng chừng núi này.
Đối với lòng tin của các phú hào mà nói, nếu như phong thủy của khu nhà cao cấp ở lưng chừng núi này bị biến đổi họ sẽ không ngần ngại mà dời đi, thậm chí có khi còn chuyển hẳn khỏi Cảng Đảo ý chứ.
Tả Gia Tuấn nổi tiếng ở Hong Kong, đô thị quốc tế này đã lấy đi tâm huyết nửa đời ông, cả công cả tư, Tả Gia Tuấn đều không thể để cho kinh tế Hong Kong tiếp tục trở nên suy yếu được.
- Áp chế không được...
Diệp Thiên lắc đầu nói:
- Nhìn tuổi của rùa đồng này, ngôi mộ này tồn tại cũng hơn trăm năm rồi, hơn trăm năm đều không xảy ra chuyện gì, chỉ có bây giờ mới xảy ra chuyện, nhất định là phong thủy mồ mả tạo ra hư hại, khiến cho pháp trận bên trong biến đổi.
- Như đệ thấy, trị phần ngọn chi bằng ta diệt tận gốc, nhìn xem vị tiền bối kia dùng trận pháp gì, chúng ta mới có thể nghĩ ra cách hóa giải được, nhưng muốn đào mộ này lên, lực của mình đệ e rằng không đủ.
Từ xưa đến nay, kì môn truyền thừa vô số, các môn phái đều có một thuật pháp của riêng mình, so sánh mà nói trên phương diện mồ mả thì Ma Y Nhất Mạch cũng không thực sự am hiểu.
Đây cũng là việc mà Diệp Thiên phải vắt óc suy nghĩ thậm chí còn vận dụng truyền thừa trong đầu, vẫn đều không thể tìm ra được nguyên nhân của tình hình này, phải biết rằng, xem bói quẻ là tính cho người sống, dùng ở trên người chết thì hiệu quả của nó không được tốt lắm.
- Tiểu sư đệ, nói xem ta và sư huynh làm thế nào để có thể giúp đệ .
Tả Gia Tuấn nói rõ ràng súc tích, công trình thi công này của ông xảy ra vấn đề, Tả Gia Tuấn dĩ nhiên phải có nghĩa vụ giải quyết.
Diệp Thiên trầm ngâm một lúc nói:
- Đệ muốn hai sư huynh đứng ra một góc, trong khi chờ đệ mở cái mộ này ra, các anh tìm cách áp chế sát khí kia xuống, nếu không đệ e rằng lượng lớn sát khí này thoát ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ môi trường xung quanh đây.
Trong "Thủy hử" có một đoạn, nói về câu chuyện Hồng Thái Úy đi nhầm yêu ma, khiến cho ba mươi sáu Thiên Cương, bảy mươi hai hung thần xuất hiện.
Kì thật ở kì môn trung cũng có ghi lại, cái gọi là yêu ma xuất hiện, cũng có một chỗ tụ sát khí bị người vô ý mở ra, đem sát khí ngưng tụ hơn một ngàn năm thoát ra ngoài, khiến cho sinh linh trăm họ hàng trăm mét quanh đó lầm than, ôn dịch mọc lan tràn.
Đương nhiên, ngoài người kì môn trung ra, những người dân bình thường cũng không hiểu những cái này, nên vị này mới lừa mọi người, đem việc sát khí biến thành yêu ma quỷ quái mà thôi.
Sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói như vậy, Cẩu Tâm Gia có chút ngượng ngùng nói:
- Tiểu sư đệ, hỗ trợ áp chế sát khí thì không thành vấn đề, nhưng trên tay ta không có pháp khí.
Cẩu Tâm Gia mới trở về từ Myanmar, sau đó ẩn cư trong núi, ngay cả đồ vật tốt có trong tay, bây giờ cũng không hề giữ lại.
- La bàn của sư tổ, huynh cầm dùng trước đi.
Diệp Thiên lật cổ tay lấy la bàn ra, đưa cho Cẩu Tâm Gia rồi nói:
- Nhị sư huynh, đệ còn đại tề thông bảo của sư phụ, huynh hãy dùng nó đi.
Lần này Diệp Thiên đến Hong Kong, cũng không mang theo Long Yển Nguyệt Đao, nếu không đem chúng nuôi ở chỗ này một lát thì cũng có lợi đối với hung đao kia.
- Có cậu ấy rồi, chúng ta khởi công đi.
Kể từ khi huynh đệ gặp nhau đến nay, bình thường phần lớn là uống rượu nói chuyện phiếm, còn đàm luận thuật pháp, hợp sức ra tay như tình hình hiện tại thì là lần đầu tiên, trên mặt mấy người vô cùng hứng khởi.