Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 5 - Chương 34: Lấy ít chọi nhiều, toàn thắng!





“Đó là… nhẫn khế ước!” Mấy người bên Tinh Vân thấy trong tay Vân Phong xuất hiện thêm mấy chiếc nhẫn màu khác liền ngây người, vị triệu hồi sư được bốn người bảo vệ phía sau mở to mắt hết cỡ, đồng tử co lại, toàn thân không hiểu sao run rẩy không ngừng.

“Hỏa hệ, Phong hệ, Thủy hệ…”

“Ngươi nói cái gì? Triệu hồi sư tam hệ!” Bốn người còn lại nghe tiếng của triệu hồi sư kia lập tức run lên. Bọn họ đều nhìn chòng chọc vào Vân Phong, triệu hồi sư tam hệ, không ngờ nàng lại là triệu hồi sư tam hệ, không ngờ Tụ Tinh học viện lại có một nhân vật lợi hại như thế.

Vân Phong chậm rãi đeo hai chiếc nhẫn khế ước còn lại lên ngón tay, Tiểu Hỏa bên cạnh Vân Phong đột nhiên rú lên một tiếng sói kêu: “Bọn nhân loại ngu xuẩn, mấy người các ngươi sao có thể so bì với chủ nhân của ta!”

Mấy tên đối diện không nói nên lời, mặc dù thực lực của bọn họ dưới tác dụng của dược tễ đã tăng lên rất nhiều, vô cùng lợi hại, bất kỳ một cao thủ nào cũng chưa chắc là đối thủ của năm người bọn họ, nhưng làm thế nào họ cũng không ngờ đối thủ lần này lại là một triệu hồi sư đa hệ! Một triệu hồi sư cộng thêm ba con ma thú khế ước, bốn chọi năm! Dược tễ bọn họ sử dụng lại hạn chế về mặt thời gian, tình thế rất bất lợi với họ!

“Làm sao đây…”

Mấy người Tinh Vân học viện toát cả mồ hôi hột, đối thủ là triệu hồi sư đa hệ, đây là kết quả không ai trong bọn họ có thể đoán trước được, nhưng bây giờ bọn họ không còn đường lui nữa!

“Còn làm thế nào nữa! Làm sao cũng không ngờ gặp được một triệu hồi sư tam hệ hiếm thấy, Tinh Vân của chúng ta cũng không có!”

Thần sắc của năm người lập tức trầm hẳn, triệu hồi sư đã mất đi ma thú khế ước, có nghĩa là mất đi sức chiến đấu rất lớn, hiện tại thực lực bọn họ suy yếu, có thể nói gần như ngang hàng với đối phương. Một khi dược tễ hết tác dụng, điều gì đang chờ đón phía trước, tự họ đã rõ trong lòng!

Vân Phong đeo nhẫn khế ước, ngón tay nắm nhẹ, ba chiếc nhẫn khế ước đều phát ra tia sáng chói mắt. Bàn tay trắng nõn đột nhiên lật lại, một luồng tinh thần lực khổng lồ từ trong cơ thể Vân Phong nhẹ nhàng lay động!

“Lam Dực, Yêu Yêu, ra đây đi!”

“Xoạt!”

Hai tia sáng một lam một lục đột nhiên bay ra từ nhẫn khế ước của Vân Phong, hai tia sáng xuất hiện khiến cho toàn bộ hiện trường sôi sục lên hẳn!

“Trời ơi… tiểu sư muội… không ngờ tiểu sư muội lại là tam hệ, tam hệ!” Dung Tâm kinh ngạc đến nói không ra lời, ánh mắt rung động nhìn Vân Phong, triệu hồi sư tam hệ, trời ơi! Không ngờ sư phụ lại thu được một đệ tử lợi hại như vậy!

“Tam hệ…!” Đồng tử Thiên Quy co lại, run lên trong lòng, triệu hồi sư tam hệ, cho dù gã ta có có giỏi thế nào nữa cũng không bì được Phong Vân!

Những đám đệ tử quan môn khác cũng hoàn toàn trợn tròn mắt, cằm rớt ra gần như không khép lại được. Hoa Linh dường như cứng đờ tại chỗ, nhìn ba tia sáng xuất hiện bên cạnh Vân Phong, nàng ta bị chấn động thật sự, đây chính là sức mạnh của triệu hồi sư?

“Tam hệ…!” Năm vị trưởng lão trên đài cao lập tức đứng lên, cơ bắp toàn thân căng cứng, tiểu nha đầu này lại là tam hệ, nàng đúng là biết cách che giấu!

“Không ngờ, thật sự không ngờ!” Giọng của đại trưởng lão pha chút run rẩy: “Từ khi Tụ Tinh mở học viện đến nay, đây là người đầu tiên, và chắc chắn là người duy nhất…”

“Không ngờ chúng ta có thể gặp được triệu hồi sư tam hệ… Chẳng trách nha đầu này lại có ma trượng như vậy, đoán chừng ma trượng đó cũng nhìn trúng tư chất hiếm thấy này...”

Nhị trưởng lão thở dài, hơi hối hận lúc trước không kiên trì đem Phong Vân về môn hạ của mình. Bốn vị trưởng lão nhìn ngũ trưởng lão với ánh mắt ngưỡng mộ, nếu Phong Vân thuộc môn hạ của mình...

“Ha ha ha, tốt!”

Ngũ trưởng lão sau khi hết kinh ngạc, lòng liền tràn đầy vui sướng, có thể có một đệ tử như vậy là phúc khí của ông. Mặc dù không phải do ông phát hiện và dạy bảo, nhưng có thể làm sư phụ trên danh nghĩa của một thiên tài như vậy cũng là vinh hạnh. Triệu hồi sư đa hệ, ông đích thực từng gặp qua, nhưng một tiểu nha đầu có tư chất như thế ông đúng là gặp lần đầu, cho dù thời gian quay lại, ông cũng không phải là đối thủ của nha đầu này!

“Xem ra lần này Tinh Vân thua chắc rồi.”

Tam trưởng lão ở bên cạnh lên tiếng, các trưởng lão đều cười ha hả, đây chẳng đã quá rõ ràng sao, một khi triệu hồi sư tam hệ xuất hiện, bọn họ còn cách nào khác ngoài thua cuộc?

Ánh sáng lục lam bên cạnh Vân Phong biến đổi thành nam nhân tuấn mỹ và nữ hài nhi với vẻ bề ngoài như trẻ con đứng bên cạnh Vân Phong, sự xuất hiện của hai người trên võ đài lập tức dấy lên tiếng hét kinh hoàng!

“Ôi trời! Ma thú, thấy không? Không ngờ Phong Vân còn có ma thú khế ước!” Một người trẻ tuổi trên ghế khán giả kích động thốt lên, dùng sức lắc lắc tay người bên cạnh, mọi người chung quanh đều hò hét: “Phong Vân, thần thánh quá đi mất!”


“Triệu hồi sư am hệ...”

Cung Thiên Tình đứng trong đám người sôi sục, ánh mắt kiêu ngạo nhìn cô nương xinh đẹp trên đài cao, từ đầu đến cuối chỉ mỉm cười lạnh nhạt, thân hình mảnh khảnh nhưng ẩn chứa năng lực cường hãn vô biên. Cung Thiên Tình mỉm cười, Phong Vân, sau trận này, e rằng nàng sẽ trở thành mục tiêu không thể so bì trong lòng hàng vạn đệ tử của Tụ Tinh.

Cung Thiên Tình ta có thể có thể kết bằng hữu với người như nàng, đời này xem như không uổng!

Tiếng hò hét, hoan hô dậy sóng, tất cả mọi người của Tụ Tinh tại thời khắc này hoàn toàn sôi trào. Tiếng hoan hô hò hét dường như muốn phá vỡ bầu trời, tất cả mọi người đều thét đến chói tai, trong lòng tất cả mọi người của Tụ Tinh không thể không để ý, thậm chí kiếp này không thể quên được người có tên Phong Vân!

“Nếu biết Tiểu Phong Phong là ngũ hệ, đám người này sẽ như thế nào đây?”

Khúc Lam Y đứng ở trong góc, khóe môi hơi nhếch, nhìn về phía Vân Phong trên đài cao, ánh mắt yêu chiều không rời. U Nguyệt bên cạnh nhìn thấy triệu hồi sư tam hệ Vân Phong, mặc dù đã từng gặp nhưng vẫn thấy chút rung động, triệu hồi sư tam hệ… thực sự chấn động! Tiểu muội của gã quả thực quá mạnh!

Trận chiến còn chưa bắt đầu, tất cả mọi người đều rõ Tụ Tinh sẽ thắng, đội Phong Vân sẽ thắng, không chút nghi ngờ!

“Làm sao đây! Chúng ta tập trung hỏa lực công kích, hay là phân tán tấn công?” Mấy người Tinh Vân đứng đó, thấp giọng thảo luận, tiếng hoan hô bốn phía khiến bọn họ thấy choáng váng, đối thủ lại là triệu hồi sư tam hệ, nan giải!

Trên đài cao, sắc mặt Lãnh Tuyệt hoàn toàn lạnh lùng, y quả thật không ngờ Tụ Tinh học viện lại xuất hiện triệu hồi sư tam hệ! Xem ra chuyến này tới đúng rồi, ít ra lần này thu được một tin tức hết sức quan trọng, đi không uổng công! Con át chủ bài của Tụ Tinh chắc là nàng! Hừ, năm tên trưởng lão cáo già kia, nếu không phải bị ép buộc, đoán chừng con át chủ bài này chưa chắc đụng tới.

“Chủ nhân, ta hoàn toàn không thích ánh mắt của lão già kia.” Yêu Yêu nhìn qua Lãnh Tuyệt với đôi màu xanh da trời, trong lòng cảm thấy chán ghét.

Vân Phong vuốt nhẹ cái đầu nhỏ của Yêu Yêu: “Ta cũng vậy, ta cũng không có thiện cảm với những người này.”

“Năm người đấu với một mình chủ nhân, da mặt bọn họ cũng dày lắm!” Lam Dực mặt lạnh như băng: “Loài người đúng là biết thừa nước đục thả câu!”

“Tiểu Phong! Bọn họ ai dám ức hiếp người, ta sẽ xé xác chúng!” Yêu Yêu liếm môi, tộc Giao Nhân với hàm răng sắc bén, nếu cố gắng cắn xé cũng có thể rơi một miếng da thịt, sắc mặt Yêu Yêu có phần dữ tợn.

Vân Phong cười nhạt: “Ức hiếp ta? Phải nhìn xem bọn họ có bản lĩnh này hay không đã. Một người của Tụ Tinh bị bọn họ ra tay đánh trọng thương, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng không thể tu luyện bình thường được nữa, có qua có lại, ta muốn bọn họ có một người vĩnh viễn bỏ mạng tại đây!”

Mắt Vân Phong xẹt qua tia hung ác, nàng cũng không phải người lương thiện gì, hai tay cũng từng dính máu, trước giờ nàng luôn giữ vững một nguyên tắc, người không phạm ta, ta không phạm người.

Nếu nàng đã đứng lên, bây giờ nàng đang ở Tụ Tinh, chuyện Tinh Vân gây ra cho Tụ Tinh, tất nhiên nàng sẽ hoàn trả gấp bội. Dù gì đây cũng là lôi đài, sống chết do mình, chẳng trách được người khác.

“Được! Tiểu Phong nói gì nghe nấy!” Yêu Yêu gật mạnh cái đầu nhỏ.

Lam Dực ở một bên cũng gật đầu, so với nhân loại, ma thú càng hiểu một đạo lý, thế giới này vốn tàn khốc.

Hai bên đều không tấn công, chỉ nhìn chằm chằm cử động của đối phương, mắt một người bên Tinh Vân sáng lên: “Dù mấy người chúng ta tập trung hỏa lực cũng chưa chắc có thể đánh bại bất kỳ người nào bên đó, hiện tại chỉ có nước phân tán hỏa lực của bọn chúng, rồi lần lượt tấn công!”

“Hiểu rồi!” Mấy người Tinh Vân khác đồng thanh.

“Ngươi đứng ở chỗ xa nhất, dùng ma pháp công kích!” Triệu hồi sư mất đi ma thú khế ước không khỏi thần sắc túng quẫn, thấp giọng đáp.

Mất đi ma thú khế ước, triệu hồi sư biến thành ma pháp sư, nhưng đơn thuần với lực lượng ma pháp cũng không phải là đối thủ của ma pháp sư, có thể nói hiện tại giống như người thường tay không tấc sắt. Bốn người Tinh Vân sở dĩ che chở như thế, vì họ không thể để một triệu hồi sư chết dễ dàng như vậy được, ma thú khế ước chết không sao, khế ước lại là được. Nhưng triệu hồi sư chết, đó mới là tổn thất của Tinh Vân!

Triệu hồi sư bên Tinh Vân đột nhiên lui về sau, bàn tay lật lại, ma trượng trong tay xuất hiện, Hỏa nguyên tố thuận thế khởi động!

“Hỏa cầu!”

Lúc hắn cao giọng hét lên, hỏa cầu xen lẫn sức nóng đánh úp tới, đòn công kích vừa ra, bốn người Tinh Vân lập tức tản ra bốn phương tám hướng. Vân Phong trầm mắt xuống, cuộc chiến đã bắt đầu!


“Muốn phân tán tấn công lần nữa?”

Vân Phong cười nhạt, so về kinh nghiệm chiến đấu, đương nhiên nàng cao hơn hẳn so mấy môn sinh suốt ngày chỉ biết tu luyện trong viện. Nàng đã từng đối chiến với nhân loại, ma thú, có thể nói không dưới mấy trăm lần, trực giác chiến đấu bất tri bất giác tích lũy chồng chất lên nhau, động tác năm người này, Vân Phong đã nhìn thấu ý đồ tác chiến của bọn họ.

So với một lão binh nhiều năm chinh chiến, mấy tân binh này làm sao có thể thắng?

“Nếu họ muốn phân tán, thì ta cứ phân tán!”

Vân Phong lập tức hạ lệnh, ba con ma thú khế ước nhận được chỉ lệnh liền phân tán ra nhiều hướng khác nhau, bốn người Tinh Vân vốn định tập trung tấn công, thấy tình thế trước mắt không khỏi sững sờ!

Chẳng lẽ nàng đã nhìn thấu kế hoạch tấn công của họ? Trong đầu mấy người bọn Tinh Vân đồng thời xuất hiện ý niệm giống nhau, sau đó toàn bộ đều phủ định, không thể nào! Nàng mới bao lớn? Nàng có bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu? Làm sao chỉ trong hơn mười giây ngắn ngủi đã nhìn thấu bọn họ!

“Thổ Thứ!”

Một vị ma pháp sư của Tinh Vân đột nhiên khởi động tấn công, mục tiêu là Lam Dực, mặt đá bằng phẳng dưới chân Lam Dực đột nhiên lật lên, một vết nứt to xuất hiện, từ bên trong vết nứt vọt ra cục gai đá thổ nguyên tố cực lớn!

Lam Dực cười lạnh, thân hình khẽ động liền tránh được gai đá công kích, xung quanh nổi lên một tầng hào quang lục sắc nhạt nhạt, ma pháp sư thổ hệ của Tinh Vân thấy vậy ánh mắt lập tức trầm xuống, thì ra là ma thú phong hệ!

Ma pháp sư thổ hệ của Tinh Vân đấu với Lam Dực, chiến sĩ cấp tám của Tinh Vân chọn Yêu Yêu! Trong lòng chiến sĩ cấp tám không chút bối rối, dù sao vẫn có thực lực cấp tám của Tôn Vương, hơn nữa với lực lượng và tốc độ của một chiến sĩ, cần gì phải e ngại một con ma thú có tướng mạo giống như tiểu nữ hài nhi! Huống hồ lực công kích của ma pháp thủy hệ cũng không xuất chúng, chắc hẳn ma thú thủy hệ cũng chỉ có thể đến thế, chỉ cần hắn vượt trội hơn về tốc độ, một quyền đã có thể giải quyết xong con ma thú này.

“Ăn chưởng đi!”

Thân hình chiến sĩ cấp tám của Tinh Vân nhanh chóng ép lại gần, những chỉ số tố chất thân thể trên người chiến sĩ quả nhiên kinh người, chỉ cần mấy giây đã thoáng trước mặt Yêu Yêu. Nhìn khuôn mặt trẻ con trước mặt, chiến sĩ cấp tám của Tinh Vân đích có chút không đành lòng, nhưng không còn cách nào khác, nắm đấm cuồn cuộn chiến khí vẫn giáng xuống mãnh liệt.

“Binh!”

Một âm thanh trầm đục xuất hiện, đột nhiên Thủy nguyên tố màu xanh da trời vây chặt chiến sĩ cấp tám của Tinh Vân, bên trong chính giữa Thủy nguyên tố, mặt chiến sĩ cấp tám của Tinh Vân khẽ nhăn, toàn bộ cánh tay tức khắc run rẩy, một cảm giác đau đớn kịch liệt ùa tới, khiến y không khống chế nổi toàn bộ thân thể, cả cơ thể đều run rẩy. Y rướn cổ lên, mặt méo xệch, và thốt lên tiếng kêu thảm thiết: “Á!”

“Sao vậy?”

Mấy người còn lại bên Tinh Vân bèn kinh ngạc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì bên trong Thủy nguyên tố khiến y phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy?

Lam Dực và Tiểu Hỏa nghe thấy đều cười, hai người đấu với Lam Dực, Tiểu Hỏa đều hoảng hốt hô to: “Các ngươi cười cái gì? Rốt cuộc đang cười cái gì? Có phải bên trong đã xảy ra chuyện?”

Tiểu Hỏa và Lam Dực đều cười khẩy, hai con ma thú khế ước đồng thanh nói: “Đây chính là cái giá phải trả vì dám xem thường Yêu Yêu.”

“Ngươi, ngươi nói cái gì?”

Mấy người Tinh Vân nghe vậy có chút mông lung, nhưng rất nhanh bọn họ liền có ngay đáp án. Trong nháy mắt Thủy nguyên tố biến mất, chiến sĩ cấp tám của Tinh Vân đột nhiên quỳ rạp xuống đất, trước mặt hắn lơ lửng một thân hình nữ tử dị thường xinh đẹp trong không trung, thuần thục khêu gợi, khí tức non nớt nhưng âm tàn, khuôn mặt quỷ dị yêu nghiệt, điều khiến y kinh hãi nhất chính là hình dạng nửa người bên dưới, đó là cái đuôi cá dài ngập tràn lam sắc ngư lân.

Tên chiến sĩ cấp tám kia đang quỳ trên mặt đất, một bên tay không còn chút sức lực rũ xuống dọc theo bên thân, sắc mặt trắng bệch, thần sắc đầy sợ hãi. Cánh tay còn lại run rẩy liên hồi không khống chế được, thậm chí hai hàm răng đánh nhau lập cập vì quá sợ hãi.

“Giao Nhân, tộc Giao Nhân…” Năm vị trưởng lão trên đài cao lập tức đứng dậy, mắt nhìn chòng chọc vào mộc thể hiện ra của Yêu Yêu.

“Phong Vân đã đi đến tận cùng biển cả sao? Và khế ước được cả ma thú của tộc Giao Nhân ư?” Đồng tử đại trưởng lão co rút lại, thật quá kinh người! Chuyện này, chuyện này sao có thể… Biển cả vô tận, tộc Giao Nhân… Nàng đã từng đến đó sao?

“Phong Vân này rốt cuộc có gốc gác thế nào? Nếu đúng như vậy, nàng là người của Phù Không Đảo ư? Nếu quả thật có nhân vật đỉnh cao như thế, sao tới tận bây giờ chúng ta mới biết?”


“Có lẽ nàng đã cố ý che giấu… Phong Vân này quả thật rất biết cách che giấu.”

Mấy vị trưởng lão ngoài sợ hãi thán phục cũng chỉ có sợ hãi thán phục. Nhất là ngũ trưởng lão, thân là triệu hồi sư, đối với ma thú cũng có điều tra tìm hiểu, biển cả vô tận không phải ông không có hứng thú, thậm chí ông đã từng trộm qua chỗ đó, vì thế ông biết biển cả vô tận hung hiểm đến cỡ nào, nha đầu này chẳng những đi qua chỗ đó, thậm chí còn khế ước được ma thú của tộc Giao Nhân!

“Đó là, đó là cái gì… đuôi cá?” Mấy người Tinh Vân há hốc mồm.

Thân hình Yêu Yêu xinh đẹp dị thường, nếu chỉ nhìn bề ngoài đơn thuần, thân hình này ắt khiến tất cả nam nhân phải mê muội, nếu như không có chiến sĩ cấp tám chật vật quỳ ở nơi đó, không ai tin nổi do nàng làm ra.

“Dám ra tay với Tiểu Phong, ta xé xác ngươi!” Sâu trong đồng tử màu xanh da trời của Yêu Yêu lóe lên tia giận dữ, càng lộ rõ thêm vài phần yêu khí, cái đuôi cá vỗ mạnh, chiến sĩ cấp tá đang quỳ dưới đất bị quất lên không trung.

“Dừng tay!”

Mấy người khác của Tinh Vân thấy vậy lập tức nhảy ra cứu viện, nhưng đã quá muộn, đuôi cá màu lam của Yêu Yêu đã khóa chặt thân hình chiến sĩ cấp tám bên trong, đột nhiên đồng tử nhỏ hiện lên một tia yêu nghiệt, chỉ nghe thấy âm thanh kêu gào thảm thiết của chiến sĩ cấp tám bị quấn chặt bên trong.

“A!”

Mấy người Tinh Vân nghe vậy cảm thấy toàn thân run rẩy, tất cả mọi người Tụ Tinh nghe tiếng kêu kinh thiên đều trầm mặc. Hiện trường đột nhiên tĩnh lặng vạn phần, chỉ có tiếng kêu thảm thiết vang trời vọng sâu trong màng nhĩ, liên tục đập vào đại não.

“Lạch cạch! Lạch cạch!”

Từng giọt máu đỏ tươi rơi xuống không trung, giống như màn mưa đỏ thẫm rơi xuống, mặt đất nở hoa kiều diễm. Yêu Yêu hừ lạnh một tiếng, đuôi cá hung hăng hất lên, chiến sĩ cấp tám bị nàng quẳng xuống từ trên cao không thương tiếc, thân hình nặng nề rơi xuống chân đài.

“Ọc!”

Người chiến sĩ cấp tám co rụt lại rồi phun ra một ngụm máu tươi, y nằm dài trên đất như một thi thể, toàn thân bên ngoài với vô số lỗ, máu tươi không ngừng tuôn ra. Nếu không nhờ chiến khí của Tôn Vương cấp tám hỗ trợ, vừa rồi y đã sớm mất mạng.

“Này…”

Mấy người còn lại của Tinh Vân căng thẳng, cả chiến sĩ Tôn Vương cấp tám mà còn bị thương không kịp trở tay. Ma thú khế ước của Phong Vân rốt cuộc ra sao? Chẳng lẽ cả ba con đều cường hãn như thế, nếu đúng như vậy, cho dù thêm bao nhiêu người nữa, bọn họ cũng không phải là đối thủ của nàng.

Yêu Yêu không phải là vật phàm, bản thân có huyết thống của tộc Giao Nhân, hơn nữa được kế thừa hấp thu một phần lực viễn cổ, chiến sĩ Tôn Vương cấp tám thì sao nào?

Tiểu Hỏa vươn đầu sói cười ha hả, tên chiến sĩ đối diện với nó chẳng hiểu sao run rẩy, ma pháp sư đấu với Lam Dực liền lui về phía sau nửa bước, mấy con ma thú này thật lợi hại, Phong Vân tìm ở đâu ra, rốt cuộc nàng làm sao khế ước chúng?

“Bắt giặc phải bắt vua trước, phải bắt lấy Phong Vân trước, mấy con ma thú khế ước tự nhiên sẽ đầu hàng.”

Vị chiến sĩ cấp chín đảm đương vị trí thủ lĩnh của đội Tinh Vân đột nhiên lên tiếng, bốn người còn lại lập tức chuyển đổi mục tiêu công kích tập trung vào một mình Vân Phong, nhưng kế hoạch này chưa gì đã phải phá sản.

“Ai cho ngươi đi đấy? Đối thủ của ngươi là bổn đại gia ta!”

Tiểu Hỏa phẫn nộ lộ ra trảo nhọn, hung hăng vuốt một phát trong không trung, chiến sĩ cấp tám muốn phi thân hướng về Vân Phong, liền chật vật quay người thoát đòn trong gang tấc. Tiểu Hỏa tung người nhảy lên, thân sói đã phong tỏa trước mặt chiến sĩ, miệng sói đột nhiên mở to, quả cầu Hỏa nguyên tố ngưng tụ tức khắc phóng ra.

“Chết tiệt!”

Chiến sĩ cấp tám lập tức vận dụng chiến khí làm bình chướng, thân thể bị xung lực đẩy lùi hơn mười mét. Tiểu Hỏa chặn hết đường y, chiến sĩ cấp tám chỉ có thể ảo não ứng chiến, căn bản không thể tới gần Vân Phong nửa bước.

Tên ma pháp sư đối chiến với Lam Dực mặc dù không cần tiến tới trước, nhưng khi y tung đòn công kích Vân Phong, Lam Dực đột nhiên mở rộng hai cánh sau lưng, chặn ngay đòn công kích của vị ma pháp sư thổ hệ.

“Đối thủ của ngươi là ta, ma pháp sư thổ hệ!” Khuôn mặt tuấn mỹ của Lam Dực cười lạnh, hai cánh khổng lồ đột nhiên vươn ra, khắc vân Sư Ưng lập tức xuất hiện trước mặt ma pháp sư thổ hệ. Ma pháp sư thổ hệ liền mở to hai mắt: “Ngươi, ngươi là…”

Đôi cánh khổng lồ của Lam Dực hung hăng vỗ một phát, một trận cuồng phong nổi lên, kéo theo lốc xoáy bụi trên mặt đất bằng phẳng, thân hình tuấn dật nhanh chóng biến mất trong cơn lốc. Ma pháp sư thổ hệ bất lực nhìn về hướng Vân Phong, âm thầm cắn răng, hiện tại y cũng chỉ còn cách tự bảo vệ mình.

Chiến sĩ cấp chín nhìn đồng bọn bị bao vây, lập tức cắn chặt răng, mà thôi! Hắn là Tôn Vương cấp chín, thực lực triệu hồi sư này cũng là Tôn Vương cấp tám, huống hồ hắn đã dùng thuốc, nên không cần phải lo lắng. Lực lượng của chiến sĩ Tôn Vương cấp chín chẳng lẽ không mở được sọ não của nàng sao?

“Hỏa cầu!” Tên triệu hồi sư đảm nhiệm ma pháp sư đứng ở chỗ xa nhất tức khắc khởi động tiến công.

Ánh mắt Vân Phong trầm xuống, đúng rồi, nàng quên mất còn một người đứng ở hậu phương, người đứng ở hậu phương đương nhiên là đối tượng đối thủ muốn bảo vệ, nếu là đối tượng các ngươi muốn bảo vệ, như ta đã nói, lần này nhất định phải có một người bỏ xác tại đây, đó chính là ngươi!

“Vèo!”


Thân hình Vân Phong đột nhiên lóe lên, tốc độ cực nhanh khiến cho tên chiến sĩ cấp chín kia kinh ngạc vạn phần! Cái gì, sao có thể được? Đây là tốc độ của triệu hồi sư? Rõ ràng chỉ có chiến sĩ đạt được tốc độ này. Nhưng nhìn thấy Vân Phong đột nhiên tiến gần mục tiêu, chiến sĩ cấp chín lập tức gào to: “Chạy mau!”

Vị triệu hồi sư kia vẫn chưa rõ sự tình, chỉ thấy xung quanh đột nhiên quét qua một luồng gió lạnh, một bóng đen đã xuất hiện trước mặt y, tốc độ cực nhanh đến mức ngay cả nửa khắc để y phản ứng cũng không có, một giây sau đó, y nhìn thấy khuôn mặt cười nhạt của Vân Phong.

“Ngươi… từ lúc nào ngươi!”

Triệu hồi sư của Tinh Vân kinh ngạc nhìn Vân Phong, có lẽ là bản năng sinh tồn, y lập tức xoay mình lui về sau chạy trốn. Nhưng Vân Phong lạnh lùng cười, thân hình nhanh chóng tiến sát gần, bàn tay với móng vuốt dài, năm trảo hung hăng khẽ bóp, dễ như trở bàn tay!

“Ranh con, ngươi muốn làm gì?”

Lãnh Tuyệt đứng bên xem cuộc chiến đã không trụ vững nữa, y phát hiện trong mắt Vân Phong lóe lên sát ý, biết nàng muốn giết triệu hồi sư của Tinh Vân! Không ngờ Phong Vân muốn xuống tay hạ thủ, thủ đoạn thật ác độc. Toàn thân Lãnh Tuyệt tuôn trào chiến khí, muốn công kích Vân Phong từ bên hông, trong khoảnh khắc đó, năm vị trưởng lão trên đài cao đồng thời ra tay.

“Ưm!”

Lãnh Tuyệt bị năm luồng lực lượng đập trúng, ngực lập tức khó chịu vô cùng, tay nắm lấy vị trí bị thương không dám cử động thêm. Năm vị trưởng lão đứng ở trên đài cao sắc lạnh như băng.

“Lãnh Tuyệt, đây là trận đấu, kết quả như thế nào ngươi cũng không thể nhúng tay vào, ngươi đừng quên, đây là chỗ nào.” Đại trưởng lão bắt Lãnh Tuyệt phải âm thầm nén giận, y đã tính toán sai rồi, lần này Tinh Vân đã đi sai một bước.

Lãnh Tuyệt không dám lỗ mãng nữa, một mình y tuyệt đối không phải là đối thủ của năm vị này. Huống hồ đây là Tụ Tinh học viện, y khắc biết đạo lý ở địa bàn của người khác phải cẩn thận. Không thể ra tay cũng đành chịu, y chỉ còn cách trơ mắt nhìn triệu hồi sư của Tinh Vân phải bỏ mạng.

Trên đài cao một tay Vân Phong giữ bả vai của triệu hồi sư Tinh Vân, đột nhiên hắn muốn chạy trốn nhưng liền bị kéo lại, triệu hồi sư của Tinh Vân căn bản không có khả năng phản kháng, trong cuộc chiến cự ly gần, triệu hồi sư đã mất đi ma thú khế ước chỉ còn nước bị xâu xé.

“Lời ta đã nói ra, ắt sẽ không nuốt lời!”

Mắt đen Vân Phong lóe lên, bàn tay đột nhiên nắm chặt thành quyền, hung mãnh đập mạnh vào thân thể gần trong gang tấc, đập thẳng vào vị trí tim ngay ngực. Triệu hồi sư của Tinh Vân vẫn chưa kịp hiểu ra ý của Vân Phong đã tắt thở ngay lập tức. Thân thể đột nhiên run lên, rồi vắt người trên tay Vân Phong, không còn chút sinh khí.

“Đáng ghét!”

Sau lưng đột nhiên phát ra tiếng phẫn nộ, chiến sĩ cấp chín đã tới, nhưng quá muộn, triệu hồi sư của Tinh Vân đã chết. Chiến sĩ cấp chín đỏ mắt bừng bừng, y mặc kệ mọi thứ, tấn công Vân Phong tốc độ nhanh cực kỳ, toàn thân chiến khí phun trào không ai bằng. Tác dụng của dược tễ trong thời khắc này được hắn phát huy triệt để, chiến sĩ Tôn Vương cấp chín sau khi dùng thuốc, có thể tương đương nửa vị Tôn Hoàng.

“Tiểu Phong!” Yêu Yêu thấy vậy lập tức lo lắng hô to, đuôi cá hất lên nhào về phía Vân Phong. Nhưng chiến sĩ Tôn Vương cấp chín tốc độ nhanh hơn, xen lẫn lửa giận và sát ý cuồng bạo, y cố ý dồn Vân Phong vào chỗ chết.

Tất cả mọi người đều ngừng thở, giờ khắc này không ai dám lên tiếng, giờ khắc này trái tim mọi người đều treo lơ lửng trong không trung, ánh mắt mọi người đều tập trung ở hai bóng hình sắp đụng vào nhau bên trên, với Tôn Vương cấp chín, Phong Vân thật sự có phần thắng sao?

“Hỏa giới!”

Đột nhiên một tiếng quát lớn, tức khắc, hải dương đỏ rực lập tức bao phủ bóng dáng Vân Phong, bao trùm cả chiến sĩ Tôn Vương cấp chín, hai người bị Hỏa nguyên tố dày đặc bao trọn trong đó, không ai biết bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, tất cả mọi người hít thở càng ngày càng gấp, cuối cùng kết quả sẽ như thế nào, rốt cuộc là ai thắng ai thua?

Lúc này toàn bộ dây thần kinh đều căng cứng, chờ đợi, chờ đợi thời khắc công bố đáp án.

“A!”

Lại một tiếng hét thảm, lần này truyền ra từ trong hỏa giới, ngọn lửa hừng hực đột nhiên tăng vọt vài phần, một luồng sóng nhiệt bổ đến, Tiểu Hỏa hưng phấn toàn thân run rẩy, chủ nhân, chủ nhân của nó quả nhiên cường hãn.

Tất cả mọi người không nhịn được chồm về phía trước, ai nấy đều mở to hai mắt xem kết quả là gì. Lãnh Tuyệt đứng một bên, răng cắn chặt đến nỗi gần như vỡ vụn, nếu Phong Vân dám đánh chết Tôn Vương cấp chín, y tuyệt đối sẽ không tha cho nàng.

“Xoạt!”

Sau đó Hỏa nguyên tố kéo ra hai bên, rồi tiêu tán hoàn toàn trong không khí, thần kinh mọi người tại thời khắc này bị hoàn toàn cứng đờ, một bóng lưng thon nhỏ đứng ở đó, thân thể co mình quỳ trên mặt đất trước mặt nàng là chiến sĩ cấp chín của Tinh Vân.

Lãnh Tuyệt trừng lớn hai mắt không thể tin được, đây, đây, đây là…!

“Phong Vân… Phong Vân! Phong Vân! Phong Vân!” Tại thời khắc này, tất cả mọi người Tụ Tinh đều lớn tiếng hô hào, ai nấy đều đỏ mặt tía tai, kích động vạn phần, họ hô hào tên vị anh hùng trong lòng họ, Phong Vân!

Mấy vị trưởng lão trong lòng đột nhiên nhẹ nhõm, ngũ trưởng lão không nhịn không được lau mồ hôi trên trán, thấy toàn đấu trường điên cuồng hô hào, cho dù là nhân vật thần tượng Thiên Quy cũng chưa từng khiến người ta điên cuồng như thời khắc này.

Vân Phong đứng ở đó, xoay người, mắt đen nhìn về phía Lãnh Tuyệt, ngũ quan y gần như vặn vẹo, môi đỏ mọng của nàng hơi nhếch lên: “Tam trưởng lão của Tinh Vân còn muốn tiếp tục chiến đấu không?”