Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 5 - Chương 171: Thiếu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Edit: Mavis Clay

Ánh sáng lục lóe lên, Khúc Lam Y thoáng ngạc nhiên khi thấy Vân Phong đang dùng ngọc bội màu xanh lá mà vị lão giả đã đưa cho họ. Sau khi ánh sáng lục rút đi, một giọng nói già nua hiền lành vang lên từ đầu bên kia ngọc bội, “Có vẻ như là có tin tức?”

Vân Phong nắm chặt ngọc bội, kể lại tình huống một lần, cũng nói ra cả suy đoán của nàng và Khúc Lam Y, đầu bên kia ngọc bội lục im lặng một thoáng, rồi lại vang lên, “Lão phu biết rồi, xem ra tỷ lệ trong tay Huyết Hồn có giữ Huyễn Thú là rất cao, khổ cho Vân Phong rồi.”

Vân Phong im lặng, rồi hít một hơi thật sâu, “Tiên tối, ta muốn vào Thú Vực.”

Ngọc bội lại im lặng, nhưng sau đó lại vang lên một tràng cười, “Vào Thú Vực? Ngươi biết tình huống trong đó mà vẫn muốn vào? Vân Phong, Thú Vực không phải là nơi tốt để ngươi tham quan đâu. Sơ sẩy chút thôi là sẽ táng mạng ở trong đó đấy, đây là lời khuyên thật lòng lão phu dành cho người, Huyễn Thú không phải là loài con người có thể cưỡi, bất kỳ ai, kể cả ngươi.”


Vân Phong mím môi, “Ta biết rõ Thú Vực là nơi không thể nào xông loạn, nhưng ta có lý do không thể không vào.”

Lại thêm một thoáng im lặng nữa, rồi ngọc bội lại nhấp nháy, “Lý do không thể không vào? Dựa vào thực lực của ngươi hiện giờ, dù có vào cũng chỉ là chịu chết.”

Khúc Lam Y đột nhiên dừng bước, ánh mắt hiện lên sự nghiêm túc, lão giả nói không sai, Thú Vực là nơi nào chứ, đây chính là địa bàn hoạt động của Huyễn Thú. Vân Phong hiện giờ chỉ mới Tôn Thần cấp bảy, đẳng cấp thấp nhất trong Thú Vực chắc chắn cũng phải Tôn Thần cấp chín hoặc Thần Vương sơ cấp…

“Vừa nãy ta cũng đã nghĩ tới vấn đề này, ta biết thực lực của ta không đủ, nhưng mà… để vào Thú Vực phải mở được lối vào, mà muốn mở được lối vào thì phải dự vào năng lực của ba vị Tộc Vương, ta…”

“Ha ha.” Tiếng cười khẽ vang lên, “Đợi tới khi nào ngươi tới được cảnh giới Thần Vương, thì dùng cái này liên lạc với lão phu. Mặc dù giữa ngươi và lão phu chỉ là trao đổi, nhưng trong thời gian ngắn như vậy đã có thể nói cho lão phu biết được một tin tức quan trọng như thế đã không dễ. Coi như lão phu báo đáp lại, lão phu sẽ dẫn ngươi vào Thú Vực.”

“Tiền bối, ngài nói thật?” Vân Phong vui vẻ hẳn lên, từ lần đầu tiên gặp được vị lão giả này nàng đã biết ông ấy không hề đơn giản rồi, bây giờ nói ra lời này càng chứng tỏ ông ấy có khả năng mở ra được Thú Vực.

“Hiển nhiên là thật, chỉ là mọi thứ phải đợi tới khi ngươi đạt tới cảnh giới Thần Vương đã, nếu ngươi còn chưa tới Thần Vương mà vẫn muốn xông vào Thú Vực, thì dù ngươi có xảy ra chuyện gì lão phu cũng sẽ không nhúng tay đâu. Thanh niên thì phải biết nhịn.”

Dứt lời, ngọc bội xanh ngắt kết nối, Vân Phong ngước lên nhìn Khúc Lam Y, hắn bật cười, “Ông lão ấy nói không sai, Thần Vương chính là giới hạn thấp nhất để nàng có thể vào được Thú Vực.”

Vân Phong nhìn thẳng về phía trước, cuối cùng gật đầu, không sai, Thần Vương chính là cảnh giới thấp nhất để có được khả năng bước vào Thú Vực.

“Về ba lão già kia, chúng ta không cần phải để ý tới nữa, trước tiên tìm một nơi bế quan tu luyện đã.” Khúc Lam Y cười rộ lên, kế hoạch tạm thời thay đổi, nhưng cũng không bất ngờ lắm, dù sao lúc nãy hắn cũng đã rất lo lắng, bây giờ có lão già kia, việc mở ra Thú Vực đã không còn là vấn đề nữa, bây giờ Vân Phong chỉ cần chú tâm nâng cao thực lực bản thân là được rồi.


Khu vực chung như một địa điểm cao nhất, vùng đất nơi đây rộng rãi lại không chịu sự quấy nhiễu của bất kỳ thế lực nào của Tam Tộc, mở lối đi Thú Vực hiển nhiên có người dẫn đường, Vân Phong có thể yên tâm rồi. Sau đó hai người lặng lẽ rời khỏi khu vực gần lối vào Thú Vực, tìm một chỗ ẩn nấp trong khu vực chung, rồi Vân Phong bế quan tu luyện.

Từ Tôn Thần cấp bảy lên cảnh giới Thần Vương phải vượt qua tới hai cấp trung gian, còn có thêm cả mbaajccansh cửa bứt phá. Bắt đầu tới Thần Vương, vấn đề khó khăn sẽ gặp phải nhiều hơn, áp lực cũng sẽ lớn hơn. Từng cấp bậc cần trải qua cũng chứa nhiều nguy hiểm hơn, hiện giờ Vân Phong chưa muôn vượt qua Thần Vương, nàng muốn trong thời gian ngắn nhất đạt tới Tôn Thần cấp chín. Rồi sau đó mới thừa thắng đột phá lên Thần Vương.

Khi Vân Phong chuẩn bị tu luyện thì Khúc Lam Y hiển nhiên trở thành người bảo vệ, trong lúc bảo vệ cũng tiến hành tu luyện, hai người bắt đầu ở một góc lặng lẽ tu luyện, nhưng trong lúc đó ba Tộc Vương lại vô cùng nóng nảy.

Ba Tộc Vương cẩn thận canh chừng lối vào thú Vực, đợi cả một khoảng thời gian lại ngạc nhiên khi tới một bóng người cũng chả thấy đâu. Chẳng lẽ hai nhân loại kia trốn rồi? Hay là đã bỏ suy nghĩ trong lòng? Ba Tộc Vương không yên lòng lẫn không cam tâm, nhưng lại không thể ở đây mãi được, cuối cùng chỉ có thể không công mà lui, gia tăng mật độ thủ vệ ở đây hơn, mật thiết chú ý khu vực lân cận lối vào Thú Vực, hơn nữa Tam Tộc cũng đã thầm nhất trí, bí mật tìm kiếm khắp khu vực chung, dù sao cũng có nhân loại xông vào, cả ba tộc đều có chung mục đích là phải bắt sống cho bằng được hai con người kia.

Ba tộc huy động cao thủ càng ngày càng nhiều, tạo thành chiến đội liên hiệp tìm kiếm, bắt đầu bí mật tìm kiếm trong khu vực chung, ba Tộc Vương đều nhất trí cho rằng hai nhân loại kia không dễ rời đi như thế, chắc chắn là đang mai phục ở đâu đó, chờ tới lúc bọn họ lơ là, hơn nữa hai nhân loại kia cực kỳ giảo hoạt, hiển nhiên phải phòng bị cho thật tốt.

Mười lăm cao thủ chia thành ba hướng, bắt đầu bí mật thăm dò trong khu vực chung, Vân Phong và Khúc Lam Y thì vẫn ở trong góc tiếp tục công việc tu luyện của bản thân, vị trí của hai người cực kỳ vắng vẻ, những cường giả kia có lục soát tới được đây cũng phải mất kha khá thời gian, nhưng đó cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Ở bên ngoài sơn động, Khúc Lam Y nhắm mắt ngồi dưới đất, hơi thở quanh quẩn quanh người, có vẻ vô cùng yên bình, hai màu sắc sáng tối chậm rãi xoay tròn quanh cổ tay hắn, như hai con vật trông vô cùng ôn thuần, rõ ràng là đối nghịch nhau, nhưng lại không hề mâu thuẫn chút nào.


Hoa văn màu đỏ nhỏ chậm rãi chạy dọc từ cổ tay lên, ánh lên màu đỏ sáng ngời, hơi thở cường đại mơ hồ tỏa ra từ trong cơ thể, từ từ lan rộng ra khu vực vô tận xung quanh, mà trong sơn động thì đang có một khung cảnh khác. Ánh sáng năm màu xoay quanh thân, Vân Phong ngồi trên thảm, Tinh Thần Lực được Kim Đỉnh Dịch hỗ trợ bắt đầu tu luyện, thực lực bắt đầu từ từ được đẩy mạnh, nàng không thể sử dụng Long Điện nên chỉ có thể dựa vào sự trợ giúp của Kim Đỉnh Dịch, tốc độ tu luyện cũng không quá chậm mấy, so với người thường thì nàng đã là vị thần của tốc độ rồi, nhưng nàng không chỉ muốn có như thế, nàng cần phải nhanh hơn.

“Vân Phong, cứ theo tiến độ như thế, chừng nào ngươi mới tới nổi cảnh giới Thần Vương?” Tiếng mắt đỏ vang lên trong đầu, Vân Phong không khỏi nghiến răng, điều này không cần nó nhắc nàng cũng biết, nhưng bây giờ không còn cách nào tố thơn cả.

“Chẳng lẽ ngươi có đề nghị gì hay?” Vân Phong cau mày.

Mắt đỏ cười rộ lên, “Ha ha! Đề nghị hiển nhiên là có. Thay vì cứ ì ạch tu luyện khổ cực như thế, cơ bản đâu


//