Tiểu Hỏa vừa nghe lập tức hiểu ý chủ nhân, một Lâm Sâm đã chết, một Lâm Miểu còn sống, hẳn Lâm Tuyền sẽ hài lòng với đại lễ này.
Ý tưởng của Vân Phong cũng rất đơn giản, tặng đầu Lâm Sâm, Lâm Tuyền nhất định sẽ hiểu, giận dữ là nhất định, nhưng Lâm Miểu còn sống trên tay nàng, Lâm Tuyền cần cân nhắc một phen, Lâm Sâm chỉ để uy hiếp, Vân Phong muốn cho Lâm Tuyền biết, Vân Gia không phải dễ chọc như thế!
“Phong Nhi, không sao chứ!” Vân Thăng thân thiết lên tiếng, tiếp theo bàn tay to ấm áp liền xoa hai má Vân Phong, lau hết vết máu lấm lem trên mặt nàng.
Sự lo âu của Vân Thăng thấm vào lòng Vân Phong, một dòng nước ấm từ từ lan tràn, nghĩ tới Vân Khải trong miệng Lâm Sâm, nhị ca không thể gặp mặt, nếu như không phải Lâm Gia, có lẽ sẽ còn một ca ca nữa tốt với nàng như thế!
Nghĩ đến đây Vân Phong lại thấy đau lòng, vì người anh đã sớm mất, vì người thân đã không còn nữa này, nhẹ nhàng cầm tay Vân Thăng, Vân Phong từ từ mỉm cười, nụ cười xinh đẹp như tuổi nàng, có thân thiết cũng có làm nũng với người thân.
“Đại ca, muội không sao, huynh cũng không bị thương chứ?”
Vân Thăng còn lo lắng cho Vân Phong, dù sao một màn huyết tinh này hắn đều xem hết, ra tay tàn nhẫn như thế khiến hắn rất khó tưởng tượng được đây là muội muội của hắn! Nhưng Vân Thăng cũng hiểu được, bọn Lâm Gia rất đáng chết!
Tiểu Hỏa bên cạnh Vân Phong nghe được, không khỏi nóng mắt, có chút khinh thường, có nó đứa nào dám chạm vào một sợi tóc của Vân Thăng chứ?
Vân Thăng không khỏi nhìn thoáng qua Tiểu Hỏa, thần sắc có chút phức tạp, nếu như cẩn thận nhìn lại sẽ phát hiện sự xấu hổ trong đó! Nói đến việc Tiểu Hỏa bảo vệ Vân Thăng, lại có điểm kịch tính.
Vân Thăng nhận được lời phụ thân lập tức hành động, nhưng đúng như Vân Phong dự liệu, Lâm Gia thuê cao thủ đến ngăn cản Vân Thăng bên ngoài Xuân Phong Trấn.
Đúng lúc Vân Thăng nghĩ mình sắp chết, Tiểu Hỏa chậm rãi xuất hiện, cao thủ Lâm Gia thuê và Vân Thăng đều thay đổi thần sắc, nhìn Tiểu Hỏa đột nhiên xuất hiện, còn có uy áp mạnh mẽ của ma thú trên người Tiểu Hỏa, trong lòng phát run, đồng thời hoảng hốt! Xuân Phong Trấn xuất hiện ma thú từ khi nào? Chẳng lẽ ma thú từ Mê Vụ Sâm Lâm đi ra tàn sát bừa bãi?
Tiểu Hỏa xuất hiện, chậm rãi mở miệng hỏi một câu, ai là Vân Thăng? Ba người vừa thấy đều run sợ, ma thú nói tiếng người, ít nhất cũng là cấp 7! Nhưng Tiểu Hỏa là ma thú biến dị, cấp 6 đã có thể mở miệng nói chuyện.
Vân Thăng vừa nghe ma thú này muốn tìm mình, đầu óc không rõ, cho tới bây giờ hắn không đi vào Mê Vụ Sâm Lâm, khi nào thì ma thú lại biết tên mình?
Hai người được Lâm Gia thuê nhìn nhau cười ha ha, đỡ phiền bọn họ ra tay, tuy không biết vì sao ma thú lại giúp một tay, nhưng thật thoải mái, không cần ra tay cũng được tiền, cớ sao mà không làm? Vân Gia này cũng thật hãm, đến ma thú cũng hỏi thăm Vân Gia.
Hai gã lúc này chắp tay, “Hắn chính là Vân Thăng, các hạ có thể ra tay.”
Vân Thăng vừa nghe, chỉ cảm thấy hôm nay mình chạy trời không khỏi nắng, trong lòng phẫn hận ngập trời với Lâm Gia, nhị đệ hắn đã chết, mẫu thân đã chết, muội muội bảo bối chết mà sống lại, nhưng bây giờ hắn cũng sắp mất mạng! Vân Gia cũng chỉ Vân Phong và phụ thân, mình chết sẽ khiến họ đau lòng cỡ nào chứ!
Nhưng Vân Thăng cũng biết, thực lực ma pháp sư cấp 2 trước mặt ma thú, quả thực chỉ là con kiến, chỉ cần nó nguyện ý, có thể một chưởng liền chụp chết hắn!
Đang lúc Vân Thăng đau khổ, Tiểu Hỏa cũng nhíu mắt sói lại, thân sói biến thành luồng sáng màu đỏ sậm, móng vuốt sói nhẹ nhàng vung lên không trung, hai chiến sĩ ngũ cấp đang cười hơ hớ, lập tức biến thành hai thi thể, tràn đầy máu tươi ngã xuống.
Vân Thăng bị một màn kịch tính này làm rung động, ma thú giúp hắn? Điều này sao có thể! Ma thú và nhân loại, ma thú sao lại hảo tâm đến giúp hắn như thế?
“Các hạ là……” Vân Thăng miễn cưỡng mở miệng hỏi một câu, Tiểu Hỏa vô cùng không kiên nhẫn gầm nhẹ một tiếng, Vân Thăng lập tức im lặng.
“Hừ, rắc rối! Sao mà ít thế, hai mống sao đủ cho ta phát tiết?”
Tiểu Hỏa khiến Vân Thăng đổ mồ hôi lạnh, có chút không rõ lập trường của ma thú, cả người Hỏa Vân Sói tràn ngập bạo ngược và âm ngoan, hơn nữa khí thế của nó rất mạnh, cực kỳ cường đại! Nếu nó thay đổi chủ ý, hắn có thể mất mạng bất cứ lúc nào!
Tiểu Hỏa đột nhiên quay đầu, mắt sói màu đen thấy Vân Thăng, Vân Thăng thấy sự khinh thường trong đó, cũng hiểu được thực lực của bản thân có thể khiến ma thú này nhìn, đúng là nói đùa.
“Quá yếu…… chẳng thể so với chủ nhân.” Tiểu Hỏa thản nhiên đánh giá một câu, tuy Tiểu Hỏa rất ngoan trước mặt Vân Phong, nhưng ngoài Vân Phong, Tiểu Hỏa đều khinh thường! Bởi vì trong lòng nó, chỉ có Vân Phong mới có thể khiến nó tôn kính, bởi vì chủ nhân của nó đúng là rất yêu nghiệt!
Vân Thăng nghe lời Tiểu Hỏa, thần sắc đại biến, chủ nhân? Ma thú này có chủ nhân? Nói như thế…… Xuân Phong Trấn có một Triệu hồi sư sao?! Nghĩ vậy, Vân Thăng không khỏi kích động, Triệu hồi sư, là ước mong của bất kỳ ai trên đại lúc này! Quan trọng hơn là, bây giờ ma thú đang giúp đỡ mình, nói cách khác, Triệu hồi sư này giúp đỡ Vân Gia! Nghĩ đến đây, Vân Thăng càng kích động, không nén được thấp giọng hỏi, “Chủ nhân các hạ là ai? Là người Vân Gia ta quen biết sao?”
Tiểu Hỏa ngờ vực nhìn Vân Thăng, giống như hắn là kẻ ngốc, Vân Thăng bị nhìn đến chột dạ, Tiểu Hỏa cuối cùng vẫn cho Vân Thăng đáp án.
“Chủ nhân của ta là Vân Phong, ngươi quen.” Tiểu Hỏa lạnh nhạt mở miệng, Vân Thăng hoàn toàn hóa đá, giống như lão cha Vân Cảnh, biết được Vân Phong là Triệu hồi sư, Vân Thăng cũng biến thành một pho tượng tượng đá.
“Ngươi, ngươi nói cái gì, Phong Nhi, Phong Nhi là…… Triệu hồi sư?!” Thì thào tự nói, Vân Thăng cảm thấy mình giống như nằm mơ, Triệu hồi sư, muội muội hắn là Triệu hồi sư sao!
“Ngu xuẩn, nhanh chút đi, chủ nhân còn đang chờ ngươi đấy!” Tiểu Hỏa bất mãn gầm nhẹ một câu, đứng cùng kẻ yếu khiến nó cảm thấy hạ thấp thân phận, Tiểu Hỏa giải quyết vấn đề Vân Thăng xong, trong đầu chỉ muốn lập tức trở lại bên cạnh Vân Phong, nhưng Vân Thăng như ngơ ra, Tiểu Hỏa không khỏi phiền chán gầm nhẹ một câu, cuối cùng miệng sói hé ra, lại trực tiếp ngậm lấy Vân Thăng!
Vân Thăng bị Tiểu Hỏa ngoạm trở về, khi trở lại Vân Gia, Vân Thăng mới hết hoảng thần, vừa vào nhà liền thấy một màn huyết tinh, một đường bị ma thú ngoạm về, chắc không mấy người có trải nghiệm như vậy, nhưng Vân Thăng bây giờ có chút kích động, hai tay giữ vai Vân Phong, khuôn mặt tuấn mỹ có chút chờ mong.
“Phong Nhi, muội là Triệu hồi sư, đúng không? Nó là ma thú muội khế ước, là thật sao?” Vân Thăng hỏi, trái tim đã đập mạnh, hắn không dám tin tưởng, dù sao Người Vân Gia cũng đã chờ mong mấy trăm năm rồi, ngay tại giờ khắc này thành hiện thực, thật có chút quái lạ!
Vân Phong cười cười, Nhẫn khế ước xuất hiện trong tay, Vân Thăng vừa thấy, mắt lập tức phát ra cuồng nhiệt dồn dập, Nhẫn khế ước! Dấu hiệu của Triệu hồi sư, muội muội đúng là Triệu hồi sư, Vân Gia xuất hiện vị Triệu hồi sư thứ hai!
“Phong Nhi, muội giỏi quá!” Vân Thăng vẻ mặt kích động, hai tay trực tiếp dùng sức nhấc Vân Phong lên, Vân Phong 9 tuổi vẫn là một tiểu hài tử, Vân Thăng nhấc nàng lên cũng chẳng tốn sức, cảm nhận được tâm tình kích động của đại ca, Vân Phong cũng mặc hắn, bị giơ nửa ngày như vậy, Vân Thăng như nghĩ tới cái gì, đột nhiên quay đầu, vui mừng quá đỗi nói với phụ thân: “Phụ thân, Phong Nhi là Triệu hồi sư! Vân Gia chúng ta lại xuất hiện Triệu hồi sư!”
Vân Cảnh thản nhiên nở nụ cười, đứa con lớn vui mừng giống ông, chẳng qua ông đều đặt dưới đáy lòng, Vân Gia đã kỳ vọng mấy trăm năm….. lại thành sự thật vào lúc này, tất cả chờ đợi và vất vả, đáng giá!
“Đại ca, phụ thân biết rồi, huynh mau thả muội xuống, muội hoa mắt rồi đấy!” Vân Phong cười nói, Vân Thăng cười ha ha, lập tức thả Vân Phong xuống, chẳng qua vui mừng chưa lui, lòng hắn đang run rẩy, cảm thấy tự hào vì muội muội bảo bối Vân Phong!
Vân Phong mặc Vân Thăng, sau đó thần sắc nghiêm túc nói với đại ca và phụ thân nói: “Phụ thân, đại ca, Vân Gia bị Lâm Gia đoạt gia nghiệp, còn có bị bọn họ âm mưu hại chết nhị ca, đã đến lúc Lâm Gia phải trả nợ!"