Vũ học viện, trường học quy mô nhỏ đào tạo hài tử trở thành chiến sĩ của tứ đại đế quốc Đông Đại Lục, thường chỉ có ở thị trấn nhỏ, còn thành phố lớn và đế đô thì phải là học viện Võ Thần nổi tiếng, là vùng đất ước của những đứa trẻ muốn luyện thành chiến sĩ.
Vũ học viện được coi là nơi phát hiện nhân tài, nếu có thành tích tốt ở Vũ học viện thì có thể trực tiếp được đề cử đến trường Võ Thần, một khi có cơ hội này thì sẽ một bước lên trời!
Tự nhiên, đế quốc cũng hạ lệnh, danh sách Vũ học viện đề cử chỉ có một, mà thông qua cuộc thi cuối cấp, thông qua thực lực thi đấu, ai được điểm cao nhất sẽ có cơ hội này, dù thân phận cao quý, dù tài lực to lớn, bần dân hay con em cháu cha mỗi người đều có cơ hội.
Đông Đại Lục có một đặc trưng rất rõ, cho dù là bình dân, chỉ cần có đủ thực lực có thể dẫm nát đám quý tộc dưới lòng bàn chân, nếu xuất thân cao quý nhưng lại chẳng làm nên trò gì, cũng chỉ có thể thành phế vật bị người khác coi khinh, từ hoàng thất cho tới bình dân, Đông Đại Lục chỉ có một nguyên tắc: Sức mạnh! Người có được sức mạnh càng lớn, thì sẽ nhận được sự tôn trọng tương ứng!
Cho nên ở Vũ học viện có một luật bất thành văn, chỉ cần hai bên đồng ý tỷ thí võ lực, như vậy dù ra tay quá nặng, cho dù có đánh chết đối phương cũng không phải chịu trách nhiệm, một trong những nguyên tắc sinh tồn ở Đông Đại Lục là: Thắng làm vua thua làm giặc!
Mỗi năm ở Vũ học viện đều có chuyện luận võ, ai thấy ai ngứa mắt đều có thể khiêu chiến, chỉ cần đối phương ứng chiến thì song phương có thể ngươi chết ta sống, kể cả chết, đôi bên cũng không được lằng nhằng nhiều lời, nếu không Vũ học viện sẽ không ngồi yên xem nữa.
Vũ học viện nhìn qua tuy công bằng nhưng lại có chút mất nhân tính, nhưng kẻ khôn thì sống kẻ dại thì chết, sau khi những kẻ yếu ớt hoặc không biết tự lượng sức mình bị đánh bại hay bị trọng thương, thực lực tổng thể của Vũ học viện nhất định sẽ tăng lên, các vị lão sư của Vũ học Viện cũng vui vẻ, cần phải biết người được đề cử tự nhiên phải là kẻ mạnh nhất, tương lai đến trường Võ Thần chính là đại diện cho mặt mũi của Vũ học viện.
Ai cũng không muốn đệ tử được cho là mạnh nhất ở chỗ mình lại bị người dẫm nát dưới chân, nếu truyền ra ngoài thì sẽ bị thế nhân giễu cợt!
Trong Vũ học viện, các hài tử đều khắc khổ tu luyện, trong lòng mỗi người đều ngột ngạt, đều để tâm đến vị trí duy nhất trong danh sách kia, người càng có thực lực tự nhiên dã tâm càng lớn, người có thực lực thường thường đã sớm từ bỏ ý niệm tranh đoạt trong đầu, cuộc thi tốt nghiệp chính là đấu trường sinh tử, cho dù bị đánh chết cũng chẳng có người lo, biết đánh chẳng được còn đánh bừa thì đúng là kẻ ngốc.
Mấy lão sư của Vũ học viện chầm chậm đi trong đình viện, nhìn các hài tử đang luyện võ, mắt mang theo bảy phần nghiêm khắc ba phần hài lòng, cả người lão sư mang hơi thở thâm hậu, bước đi vững chãi, thậm chí còn để lại cả dấu chân nhạt ở trên đường đi qua, nhìn kỹ, có bốn vị là chiến sĩ ngũ cấp, còn một vị đã đến lục cấp.
“Các thầy nói xem lần đề cử này ai sẽ được?” Một nam nhân trung niên mở miệng, mấy người còn lại nhìn nhau, trong lòng đều tự chọn người.
“Lâm Mông Lâm Gia, có lẽ có thể giành được.” Một nam nhân trung niên cười hớ hớ, mấy người khác lướt qua hắn, rồi lại tự cân nhắc.
“Lâm Mông tuy đã là chiến sĩ tam cấp, nhưng Mai Băng cũng đã đột phá đến tứ cấp.” Một vị có gương mặt nữ tính mở miệng, trong mắt mang theo ý cười thản nhiên.
“Cái gì? Tứ cấp! Tiểu tử kia lại đột phá đến tứ cấp!”
Nữ nhân cười ha ha, gật đầu, mắt những người khác xẹt qua một chút cuồng nhiệt, chiến sĩ tứ cấp đấy, Mai Băng năm nay mới 13 tuổi, còn ít hơn Lâm Mông kia hai tuổi, thiên phú quả nhiên là kinh người! Danh sách Vũ học viện Xuân Phong Trấn hàng năm cao nhất là đệ tử tam cấp giành được, không ngờ năm nay lại có cả tứ cấp!
“Hay hay, năm nào cũng bị Vũ học viện khác đè đầu cươi cổ, năm nay có thể nở mày nở mặt rồi!” Lão giả có tu vi lục cấp tràn đầy kích động, bên trong giọng điệu có chút hả giận.
“Hiệu trưởng quá lời, nhưng Mai Băng cũng vừa đột phá tứ cấp không lâu, còn chưa củng cố, Lâm Mông tuy là tam cấp cao nhất, nhưng cũng có thể chạm đến cửa tứ cấp, thực lực của hai trò phải nói là tương xứng.”
“Ha ha, vô phương! Hai trò đều thiếu niên thiên tài, bất luận là ai được, đối với Xuân Phong Trấn mà nói đều là chuyện tốt! Nếu như đúng là Lâm Mông được, tam cấp cao nhất cũng rất nhanh sẽ đột phá đến tứ cấp!”
Những người khác đều liếc hiệu trưởng, gật đầu bảo phải, chẳng qua đều nói thầm trong lòng, áp lực của hiệu trưởng lâu quá rồi, quả nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội nâng cao sĩ diện này.
Xuân Phong Trấn, Mê Vụ Sâm Lâm, Vân Phong lấy cớ ra ngoài hít thở không khí ra khỏi Vân Gia, một đường đụng phải rất nhiều người, đại đa số đều là lính đánh thuê, đơn giản chính là đến Mê Vụ Sâm Lâm săn bắt ma thú, chẳng qua thường thường đều bi thảm mà về, ma thú lại dễ dàng bị bắt như thế? Ma thú cấp thấp hơn chẳng nói, bắt được cũng chả có giá trị, cũng chỉ có ma thú trên tứ cấp, mới có thể khiến người ta rung động, dù mà ma hạch cũng được, dù là da lông cũng hay, đều có thể đổi ra tiền, nhưng ma thú trên tứ cấp mạnh hơn con người rất nhiều, dù hai chiến sĩ ngũ cấp liên thủ cũng khó mà đánh bại, cho nên người ôm hi vọng quá nhiều mà người mang thất vọng về càng nhiều hơn.
Nhìn dong binh không ngừng ra ra vào vào Mê Vụ Sâm Lâm, Vân Phong không nói thêm gì, ở đây xuất hiện một bé gái như vậy, đều thu hút chú ý, Vân Phong vừa mới đi đến Mê Vụ Sâm Lâm, một nam nhân thân hình cường tráng cánh tay để trần tráng kiện lại gần, vừa thấy, dĩ nhiên là một chiến sĩ tứ cấp.
“Tiểu nha đầu! Ngươi tới nơi này làm gì!”
Vân Phong dừng bước, ngẩng đầu nhìn nam nhân chắn trước mình, chiều cao thân thể của nàng quá thấp, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn, điều này khiến cổ nàng rất khó chịu.
“Ngươi hỏi ta làm gì, ta không có nghĩa vụ nói cho ngươi.” Vân Phong nói xong, bước chân muốn vượt qua nam nhân này, vấn đề hắn hỏi thật buồn cười, tới chỗ này làm gì sao phải nói cho hắn? Mê Vụ Sâm Lâm cũng không phải của hắn, chẳng lẽ đi vào cũng phải báo cáo?
Nam nhân vừa nghe, lập tức bùng lên lửa giận, hắn vừa đến Xuân Phong Trấn không lâu, cùng vài huynh đệ tứ cấp đi vào cũng muốn săn vài ma thú trung cấp, nếu thật sự thành công bọn họ sẽ phát tài! Nhưng không ngờ ma thú dù gặp, năm người bọn họ, chỉ có hắn còn sống trốn ra, vốn ức chế không chỗ phát tiết, người loanh quanh ở Mê Vụ Sâm Lâm có kẻ nào là dễ chọc? Hắn cũng chỉ là thực lực tứ cấp trung cấp, mà hắn gặp phần lớn là ngũ cấp, thậm chí có cả lục cấp!
Lửa không thể phát, huynh đệ cũng đã chết, một đồng chẳng kiếm được còn mất cả vốn, cũng không còn mặt mũi quay về, chỉ có thể đi dạo ở đây, thật vất vả nhìn thấy một tiểu cô nương có thể bắt nạt, muốn xả giận, lại không nghĩ rằng ngay cả nha đầu này cũng dám tranh luận với mình!
“Tiểu nha đầu láo toét, mày đứng lại!” Nam nhân rút trường đao bên hông ra, vẻ mặt hung thần, thân mình lại chắn trước mặt Vân Phong lần nữa, trường đao đột nhiên vung lên, liền lướt qua chỗ Vân Phong.
“Con mẹ nó, một tiểu nha đầu cũng dám kêu gào với lão tử!” Nam nhân rống lớn, làm mọi người xung quanh tò mò, bởi vì nơi này ở ngoài Xuân Phong Trấn, toàn là những kẻ khát máu đến, thấy một tiểu cô nương như Vân Phong bị một nam nhân ngăn chặn, lại không một ai ra tay.
Trong mắt hiện lên một tia không kiên nhẫn, lần này ngay cả đầu Vân Phong cũng chưa nâng, nói tiếng người với một con chó điên làm gì, xoay chân, lại lướt qua nam nhân kia lần nữa, nam nhân vừa thấy, chỉ cảm thấy tôn nghiêm bị khiêu khích nghiêm trọng, lập tức buông trường đao, quát lớn một tiếng, cơ bắp trên người chỉ một thoáng nổi lên, khí thế của chiến sĩ tứ cấp tản ra, người xem trò vui cũng khẽ lui về phía sau vài bước.
“Nha đầu chết tiệt kia, lão tử bảo ngươi đứng lại, ngươi điếc sao!” Nam nhân rống một tiếng, đại chưởng mang theo lực ngàn cân hướng đến người Vân Phong, tiểu hài nhi láo toét, cũng dám càn rỡ trước mặt gia gia, không bắt ngươi tra tấn gia gia sẽ viết ngược tên mình!
Đại chưởng của nam nhân nháy mắt liền chộp được vai Vân Phong, miệng rộng mở to, người xem trò vui bên cạnh cũng chỉ lạnh lùng nhìn, nhưng lãnh ý trên mặt lại kết thành băng!
“Ầm!”
Như đá ngàn cân nện xuống, bụi đất bốc lên, nam nhân vừa rồi còn cuồng ngôn đòi bắt Vân Phong giờ lại ngã vật xuống, quanh người là một hố sâu lớn!
Tất cả mọi người không nén được hít một hơi, ánh mắt nhìn về phía Vân Phong mang theo hoảng sợ, vừa rồi…… tiểu cô nương đã làm gì! Một tay đánh bay nam nhân kia, bọn họ không nhìn lầm chứ! Đó là chiến sĩ tứ cấp! Một tay có thể đánh bay chiến sĩ tứ cấp, sẽ là thực lực cấp mấy đây! Ít nhất cũng phải ngũ cấp! Tiểu cô nương nhìn chưa đến mưuời tuổi, thực lực ngũ cấp! Đùa à!
Vân Phong khẽ quay đầu lại, mắt quét về nam nhân còn chưa đứng dậy được cách đó không xa, đáy mắt lướt qua ý lạnh, tay phủi nhẹ quần áo, tiếp tục đi lên trước, người xung quanh nhường đường theo bản năng.
“Nhớ kỹ, về sau đừng chắn đường của ta."