Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 2176: Mở phong ấn




Mà bây giờ Lâm Minh muốn mở đại trận này, thả ác ma ra ngoài.

Nếu như không thể hàng phục nó, chẳng khác nào phá hủy tất cả tâm huyết của các tiền bối Nhân tộc, như thế Lâm Minh có mặt mũi gì đi đối mặt với anh linh vô số Nhân tộc năm đó?

- Tiểu bối, ngươi nghĩ thật kỹ chưa?

Sau lưng Lâm Minh, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm thán một tiếng, mở miệng nói ra,

- Ta đã nghĩ kỹ rồi.

Lâm Minh đưa lưng về phía Thương Thiên Cổ Ấn, nắm chặt hai đấm, giống như muốn bóp nát hư không.

Đây là trận chiến dập nồi dìm thuyền.

Hắn hít sâu một hơi, hắn đi tới điện đường ngồi xuống.

Trong mi tâm của Lâm Minh, Thiên Mục Đạo Cung đã mở ra, hiện tại hai mắt giống như biến thành một tia, trên đôi mắt có đầy hoa văn quỷ dị.

Đây là trạng thái vạn pháp hư không của Tam Sinh Đồng.

Trong trạng thái này, Lâm Minh nhìn thấy một lỗ đen ẩn nấp trong hư không vặn vẹo của cung điện, lỗ đen này không ngừng xoay tròn, cắn nuốt tất cả năng lượng, vật chất, pháp tắc ở đây.

Nó chính là trận tâm theo lời khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nói.

Hoang hồn cũng bị phong ấn trong lỗ đen này.

Phong Thần Đại Pháp, Lâm Minh đã từng học qua, cộng thêm hắn và Phong Thần Thiên Tôn đồng xuất một mạch Tu La Thiên Đạo, lúc này nhìn thấy trận tâm Phong Thần Đại Trận, Lâm Minh đã suy diễn ra nhiều thứ.

Có Thiên Mục Đạo Cung và Tam Sinh Đồng tương trợ, tinh khí thần trong trong trận pháp này đều khắc vào trong đầu Lâm Minh, hắn lý giải từng chút một.

Hắn muốn đối phó Hoang hồn bị trấn áp trong trận pháp, cũng cần lợi dụng bản thân đại trận này.

Mấy ngày trôi qua, Lâm Minh vẫn tĩnh tọa đột nhiên đứng lên, bắt đầu đi quanh trận tâm.

Hai đồng tử của hắn tỏa ra hào quang huy hoàng, bên trong có ngàn vạn phù văn không ngừng lập lòe, hắn suy diễn, nguyên khí trong nội thế giới không ngừng tỏa ra ngoài, đan vào nhau trong hư không.

Tinh túy của Tu La Thiên Thư vào lúc này cũng bị hắn suy diễn tới cực hạn.

Thân ảnh của hắn trong thời gian ngắn đã xuất hiện ở ba mươi ba nơi, mỗi thân ảnh của hắn đạp vào một phù văn, không ngừng rót linh lực nồng đậm vào trong trận pháp.

Những trận pháp này đan vào nhau như lưới nhện, tổ hợp thành đại trận.

Trận pháp xuất hiện vào lúc này, khí tức hỗn độn trùng thiên xuất hiện trên trời cao, trong hư không hình thành vòng xoáy âm dương ngư.

Trong vòng xoáy này có âm dương hai lực, nhưng mà âm dương này không đơn giản chỉ là âm dương pháp tắc, mà là thần lực và ác ma lực.

Nhìn thấy vòng xoáy trận pháp này, trong tích tắc khí linh Thương Thiên Cổ Ấn bị chấn trụ.

Lực lượng này là...

Nó vào ba tỷ sáu trăm triệu năm trước không ngừng giằng co với Hoang hồn, tự nhiên rất hiểu ác ma lực, Lâm Minh hiện tại đang vận dụng lực lượng có một nửa là ác ma lực.

Chuyện này làm cho khí linh Thương Thiên Cổ Ấn không cách nào tin nổi, ác ma lực rát ít khả năng bị nhân loại khống chế.

Nó không tới mức hoài nghi Lâm Minh bị thâm uyên ác ma đoạt xá, bởi vì thần lực Lâm Minh tỏa ra vô cùng tinh khiết, nếu thật sự là thâm uyên ác ma, tuyệt đối không cách nào sử dụng lực lượng này.

Hiện tại hai lực lượng này bị Lâm Minh sử dụng, cả hai bình yên vô sự, chuyện này làm cho khí linh Thương Thiên Cổ Ấn xem không hiểu.

Trong nhận thức của nó, đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng.

Tuy trong nội tâm nghi vấn trùng trùng điệp điệp, nhưng mà khí linh Thương Thiên Cổ Ấn không có quấy rầy Lâm Minh, chỉ yên lặng nhìn tất cả.

Trong vòng xoáy thâm thúy gióng như lỗ đen vô tận, có thể phai mờ tất cả, giống như mang theo khí tức hủy diệt vô cùng.

Đồng thời trong lúc mơ hồ, trận pháp này có vài phần giống như con đường đá xanh trong thí luyện cuối cùng, mỗi trận pháp là một đạo pháp tắc Tu La Thiên Đạo cường đại trấn áp.

Bản thể Lâm Minh chìm nổi trong trung ương trận pháp, giống như thần vương chưởng khống tất cả.

- Hậu bối này những năm qua đều tìm hiểu mấy thứ gì đó a...

Khí linh Thương Thiên Cổ ấn nhìn thấy cảnh này, tâm thần kinh hãi không ngớt, chỉ mới sáu ngàn sáu trăm năm trước, Lâm Minh chỉ là tiểu nhân vật mà nó tùy ý chém giết, nhưng bây giờ đã có lực lượng đủ làm cho nó sợ hãi.

Đột nhiên thời điểm này Lâm Minh nhìn qua khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, nói:

- Tiền bối, bắt đầu đi.

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cắn răng một cái, hạ quyết tâm thật lớn, từng đạo thần quang bắn ra khỏi người của hắn, trực tiếp bắn vào trong bản thể Thương Thiên Cổ Ấn trong hư không.

Xíu!

Thương Thiên Cổ Ấn bay lên.

Đây là dời mắt trận Phong Thần Đại Trận qua một bên, kể từ đó lực lượng trận pháp sẽ tan vỡ như hồng thủy vỡ đê.

Phong Thần Đại Trận phong ấn Hoang hồn ba tỷ sáu trăm triệu năm, rốt cuộc đã mở ra.

Rống!

Tiếng gầm gừ đáng sợ truyền ra từ trong lỗ đen, một đạo khí tức hung thần ngập trời bao phủ toàn trường.

Giống như địa ngục hàng lâm thế gian, huyết hải vô biên chìm nổi chung quanh, vô số ma ảnh khổng lồ, chân đạp huyết lãng ngửa mặt lên trời gào rú hưng phấn.

Hoang hồn đã đi ra!

Thân thể Hoang là một viên thịt màu đỏ xấu xí, mà linh hồn của nó không phải như thế, mà là một ác ma có mười hai cánh màu đỏ, có một ngàn cánh tay, mỗi cánh tay đều mọc ra một con mắt dữ tợn.

Dáng người của nó cực lớn, chỉ có mười hai cánh mở ra đã có thể che đậy cả cung điện, một ngàn cánh tay của nó, mỗi cánh tay còn lớn và dai hơn thân hình Lâm Minh gấp hai lần.

Hơn nữa nó đang biến lớn.

Khặc khặc khặc khặc khặc...

Hoang hồn ngửa mặt lên trời cười dài, tiếng cười khó nghe giống như quỷ khóc.

- Ba tỷ sáu trăm triệu năm! Ba tỷ sáu trăm triệu năm rồi! Rốt cuộc bản tôn cũng đi ra! Khặc khặc khặc khặc...

Hoang hồn miệng phun tiếng người, đây là ác ma ngữ cổ xưa, có vài phần tương tự ngôn ngữ Thần tộc, người hiểu tiếng Thần tộc có thể nghe hiểu được.

- Chính là tiểu tử này thả ta ra sao? Ta không biết ngươi muốn làm gì, nhưng mà ta sẽ thu nhận thân thể của ngươi, thôn phệ khí huyết của ngươi để đáp tạ thả ta ra, khặc khặc khặc khặc...

Hoang hồn cười quái dị, cả ngàn con mắt trên cánh tay đều nhìn qua Lâm Minh.

Những con mắt này là ma nhãn đáng sợ, có bản lĩnh nhìn thấu nhân tâm, hơn nữa nó là nhân tâm tà ác nhất, dường như có thể phóng đại cảm xúc mặt trái của người ta lên vô hạn.

- Cẩn thận, đây là ác ma lĩnh vực!

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ở bên cạnh nhắc nhở, mà tiếng nhắc nhở này lại nghênh đón ánh mắt cừu hận của Hoang hồn.

Nó tự nhiên nhận ra khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, chính là lão gia hỏa này đã nhốt nó ở đây ba tỷ sáu trăm triệu năm qua!

Thời gian trấn áp và phong ấn đáng sợ như thế, loại thống khổ này khó mà dùng lời lẽ hình dung ra được, dù cường đại như Hoang cũng bị tra tấn muốn phát điên, linh hồn của nó gần như sụp đổ.

Hôm nay nó đã suy yếu tới cực điểm, mà tất cả đều là do khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ban tặng.

Nó hận khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, muốn thôn phệ nó.

- Trước giết lão già ngươi!

Hoang hồn không có đi quản Lâm Minh, mà là ra tay với khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.