Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 2048: Gặp nhau (1)




Trong lòng bọn họ đều căng thẳng như dây cung, bởi vì bọn họ biết thời gian giết ra ngoài quyết chiến càng ngày càng gần.

Hai người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê cầm lấy bốn tấm Thần minh pháp chỉ còn sót lại, bọn họ đã tập trung vào một cái mục tiêu, đó chính là Thánh tộc Thánh tướng thân mặc hồng bào kia!

Trong lòng bọn họ biết dưới tình huống như vậy thì bọn họ phải chết không thể nghi ngờ, nhưng mà bọn họ lại nghĩ tới, ở thời khắc sinh mệnh đến điểm cuối, có thể thiêu hết sinh mệnh của chính mình lại dẫn phát Thần minh pháp chỉ, kéo theo Hồng bào Thánh tướng này đệm lưng!

Có thể đánh chết hắn mà nói, đối với Thánh tộc cũng là một đả kích.

- Oanh!

Lại là bạo tạc đáng sợ, Đế Vô Ngân đã rõ ràng nghe được thanh âm phòng hộ tráo vỡ ra, hắn hít sâu một hơi, nắm chặt vũ khí rét lạnh trong tay, đang muốn xông thẳng ra, ngọc đã cùng vỡ.

Mà đúng lúc này ở phía sau Đế Vô Ngân, trong lòng Lâm Minh đột nhiên chấn động, không thể tưởng tượng được mà nhìn hướng cửa sổ bên ngoài mạn tàu.

- Đợi... Đợi một chút...!

Lời của Lâm Minh đột nhiên xuất hiện, để cho rất nhiều Thiên Tôn cổ tộc ở trong lòng sững sờ, bọn họ không biết Lâm Minh phát hiện cái gì.

- Như thế nào?

Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê đều theo ánh mắt của Lâm Minh nhìn lại, nhưng mà ở bên ngoài hư không chỉ có hư không thâm thúy, không có bất kỳ cái gì khác thường.

Trong lòng bọn họ kỳ quái, hư không đồng dạng, chẳng lẽ Lâm Minh nhìn ra có chuyển cơ gì?

- Có người đến! Sắc mặt Lâm Minh liền biến đổi, trong con mắt lóe lên không nừng, cảm giác của hắn dĩ nhiên không thể nào xa hơn so với Đế Vô Ngân cùng Thác Bạt Khuê, nhưng mà ở trong nháy mắt mới vừa rồi hắn lại nghe được một cái thanh âm --- Đến từ chính Tiểu Ma Tiên --- Thiên Lý Liên Tâm!

Tiểu Ma Tiên đến rồi! Còn có Nhân tộc võ giả của Thần vực! Nhưng mà... Bọn họ làm sao lại chạy tới vào lúc này?

- Oanh!

Lại là một lần hợp kích của Thiên Tôn Thánh tộc, Hi vọng hào lăn lộn bay ra ngoài, năng lượng phòng hộ tráo ở bên ngoài thân hạm giống như là vỏ trứng bị nham thạch đập vào, mở ra từng đạo văn lộ xúc mục kinh tâm.

Đã có năng lượng của Thiên Tôn Thánh tộc xuyên thấu qua năng lượng phòng hộ tráo, xông vào trong Hi vọng hào.

- Lâm Minh, ngươi nói người nào tới?

Đế Vô Ngân nắm lấy bả vai của Lâm Minh, thế cục bây giờ nguy cấp vạn phần, hắn căn bản không biết người ở trong miệng Lâm Minh là địch hay bạn.

- Thần vực... Nhân tộc võ giả!

Lâm Minh mở miệng, lúc này ở trong thức hải của hắn, Thiên Lý Liên Tâm còn đang vang vọng, bên trong tràn đầy thanh âm lo lắng ân cần của Tiểu Ma Tiên.

- Thần vực! Nhân tộc!

Cường giả của Thái cổ chư tộc nghe được lời này của Lâm Minh đều là ngây ngẩn cả người, Nhân tộc, chủng tộc này cách Thái cổ vũ trụ nhất trọng thiên, chỉ sợ ở đại kiếp phủ xuống, thời điểm Thán Tức thần tường trở nên yếu kém cũng khó gặp được nhau, cùng Thái cổ chư tộc bọn họ lại có một ít điểm liên lạc.

Hỗn Nguyên thiên tôn liền là đến từ Nhân tộc, mà Huyền Tình thiên hậu cũng là chết đi ở Thần vực.

Với tư cách đã từng là chủng tộc đỉnh phong, Nhân tộc ở trong tràng đại kiếp ba mươi sáu ức năm trước kia truyền thừa xuống dốc, Chân Thần chết hết, cho dù là Thiên Tôn cũng chết mất hơn phân nửa, đã sớm suy yếu không chịu nổi...

Nhân tộc hiện tại rốt cuộc sẽ là có bộ dạng gì?

Thời điểm võ giả của Thái cổ chư tộc đang có chút ngây người, lại là một tiếng "Bồng" thật lớn vang lên, phòng hộ tráo của Hi vọng hào hoàn toàn bạo toái.

Ở trong công kích đáng sợ, mảnh nhỏ năng lượng tùy ý bắn nhanh, ở trong vũ trụ hắc ám tuôn ra khói lửa sáng lạn!

- Rốt cục vỡ rồi, hắc!

Kim quan Thiên Tôn Thánh tộc cầm đầu, còn có Thánh tướng Thánh tộc cười ha ha, bọn họ riêng mình thi triển thủ đoạn, đang muốn cho rất nhiều Thiên Tôn Thần tộc ở trong Hi vọng hào một kích trí mạng, nhưng mà đúng lúc này Đế Vô Ngân quyết định thật nhanh, đem hai tấm Thần minh pháp chỉ trực tiếp ném ra ngoài! Hưu! Thần minh pháp chỉ giống như là thần tiễn xẹt qua không trung, ở trong vũ trụ bạo tạc lên, tạo thành sóng xung kích đáng sợ, tịch quyển trăm vạn dặm hư không.

Kim quan Thiên Tôn nhe răng cười.

- Lập lại chiêu cũ, trì hoãn thời gian cũng không cải biến được vận mệnh diệt vong của các ngươi!

Hắn tránh khỏi năng lượng phong bạo của Thần minh pháp chỉ, đang muốn xuất thủ lần nữa, nhưng mà đúng lúc này hắn đột nhiên biến sắc, đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy ở ngoài vạn dặm phía sau hắn, không gian vũ trụ tối như mực đột nhiên xuất hiện ba động giống như sóng nước...

Ở trong ba động này, một cái bạch sắc kiến trúc tinh xảo chậm rãi lộ ra, đó rõ ràng là một tòa cung điện! Cung điện giống như bạch ngọc, so sánh với từng luồng không gian rung động cự đại đẩy ra kia mà nói liền lộ ra vẻ nhỏ bé không đáng kể, giống như là một chiếc lá bằng ngọc trôi nổi ở trên mặt nước.

Nhưng mà chính là tòa bạch ngọc cung điện này lại để cho kim quang Thiên Tôn có một cỗ cảm giác cực kỳ quỷ dị, phảng phất nhìn nó một cái liền cảm giác vạn vật đều hư ảo, tựa hồ nó là từ trong mộng bay tới.

Kế tiếp, ở phía sau cung điện, một chiếc lại một chiếc linh hạm lao ra, những linh hạm này kiến tạo vô cùng to lớn, tản mát ra khí thế uy nghiêm mênh mông!

Mà ở trong linh hạm lại càng có một tôn kim quang đại phật! Tôn kim quang đại phật này ngồi xếp bằng ở trên liên đài, thân dài ngàn dặm, trấn áp một phương hư không, toàn thân nó liễu nhiễu đại đạo phật quang, trang nghiêm túc mục, từng đợt phạm âm truyền đến, không nhìn cách trở của không gian, vang dội ở trong tai của mọi người, giống như hồng chung đại lữ, tuyên truyền giác ngộ! Đại phật cứ như vậy huyền phù trong tinh không, liền giống như một vầng kim sắc diệu nhật, để cho người ta không thể nhìn thẳng.

- Nhân tộc?

Hồng bào Thánh tướng --- Tổng chỉ huy tác chiến Thần vực của Thánh tộc sau khi thấy những linh hạm này, con ngươi chợt co rụt lại, hắn ở Thần vực chinh chiến nhiều năm, dĩ nhiên nhận ra được thế lực của Thần vực.

Bạch ngọc cung điện kia xuất ra từ Thần Mộng thiên cung, mà Kim quang đại phật thì đến từ Thiên Tôn thánh địa có lịch sử lâu dài nhất của Nhân tộc --- Phổ Đà sơn, là chí bảo dùng để xuyên qua không gian!

- Nhân tộc... Đây chính là võ giả Nhân tộc?

Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê, bao gòm rất nhiều Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc, thấy thế lực của Nhân tộc chạy tới, toát ra mấy phần tâm tình phức tạp, là vui mừng cùng không thể tin đan xen.

Bọn họ đã sớm nghe nói đến suy thoái của Nhân tộc, ở trong cảm giác của Thái cổ Thần tộc, cả Thần vực sợ rằng so sánh với Thái cổ vũ trụ mà nói, cũng chỉ là nhân khẩu nhiều nhưng mà số lượng cao thủ chân chính chưa hẳn nhiều hơn bao nhiêu so với Thái cổ vũ trụ, hôm nay vừa thấy, bọn họ có chút không thể tin.

Vô luận là tòa bạch ngọc cung điện này hay là một tôn kim quang đại phật kia đều làm cho người ta có cảm giác sâu không lường được.