Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1616: Điều kiện của Lâm Minh




Những ngày này Lâm Minh không có nghỉ ngơi qua. Thời gian chính tháng đều dùng để suy diễn cấu văn Ngũ phẩm thần văn phù.

Cải tiến một tấm Ngũ phẩm thần văn phù lượng công việc còn lớn hơn tưởng tượng của Lâm Minh nhiều, trước đó Lâm Minh tuy hoàn thành trụ cột lý luận cải tiến Ngũ phẩm thần văn phù, nhưng mà thực tiễn lại có không ít nan đề.

Đúng vào lúc này cửa ra vào có tiếng đập cửa.

Lâm Minh vốn tưởng rằng là Tiểu Ma Tiên, nhưng sau khi mở cửa lại phát hiện là Tô Nhã.

Hôm nay Tô Nhã vẫn mặc trang phục gợi cảm mê người, vải vóc bó sát người, vòng eo hoàn mỹ hiện ra, cổ áo xẻ ngực càng khiến người ta mơ màng.

Trang phục của Tô Nhã là không thay đổi, nhưng mà ánh mắt của nàng biến hóa rất nhiều, trước kia nàng nhìn Lâm Minh, hoặc nhiều hoặc ít mang theo một tia khinh miệt, mà bây giờ nàng nhìn Lâm Minh ánh mắt đã có một chút tôn kính, thậm chí là kính sợ.

- Có chuyện gì không?

Lâm Minh có chút giật mình một chút, liền tùy ý mời Tô Nhã tiến vào, trong phòng của hắn rất lộn xộn.

Tô Nhã sẽ không để ý, nàng tìm khu vực trống ngồi xuống, do dự một chút mở miệng nói ra:

- Lâm công tử, anh đại khái biết Tinh Cực thánh địa lúc trước muốn phỏng chế Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù của ngươi...

Nha.

Lâm Minh nhàn nhạt ứng một tiếng, không có gì biểu lộ chấn động, nói:

- Sau đó thì sao?

Loại ngữ khí lạnh nhạt này khiến cho Tô Nhã từ đó cảm nhận được một đạo tự tin cường đại, dường như trong lòng Lâm Minh không có chút lo lắng chuyện Tinh Cực thánh địa tổ chức đại quy mô phá giải thần văn phù của hắn, không hề nghi ngờ. Lâm Minh tự tin tuyệt đối vào Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, mà cách làm của Tinh Cực thánh địa thậm chí khiến Lâm Minh không thèm khinh bỉ, miệt thị cái gì, hắn trực tiếp ném Tinh Cực thánh địa qua một bên.

- Bọn họ... Thất bại...

Tô Nhã xấu hổ mở miệng nói ra, nàng biết rõ mình cho dù không nói, Lâm Minh cũng sớm muộn biết rõ, còn không bằng chủ động nói ra.

Nha.

Lâm Minh lại trả lời như vậy, hiển nhiên đã sớm đoán được kết quả này.

- Lâm công tử, tuy ta biết rõ, ta hiện tại cầu ngươi hợp tác có chút chẳng biết xấu hổ. Nhưng mà... Ta phải tới đây, ta nghe nói ngươi cũng cần một số điểm tích lũy, thật không?

Lâm Minh không nói lời nào. Chờ Tô Nhã nói tiếp.

- Tổng bộ bên kia. Vừa mới truyền Tinh Cực Lệnh tới cho ta. Muốn thu mua hai ngàn tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, vì thế tổng bộ nguyện ý trả một tỷ hai điểm tích lũy.

Tô Nhã cẩn thận từng li từng tí nói ra. Trong khi nói chuyện, nàng vẫn chú ý sắc mặt của Lâm Minh.

Một phút đồng hồ sau khi Tô Nhã thu được Tinh Cực Lệnh thì đúng là muốn mắng chửi người, kế hoạch nghiên cứu ngu xuẩn của bọn họ đã đắc tội Lâm Minh rồi, hiện tại mới nhớ tới trả giá cao mua lại, cần thiết sao?

Không hề nghi ngờ, đây là quá mất mặt, phải đi bồi tội với Lâm Minh, nhiệm vụ đàm phán cũng chỉ có thể rơi vào Tô Nhã, chuyện này khiến Tô Nhã một bụng tức giận.

Nhưng mà nàng có thể làm gì, nàng với tư cách đệ tử Tinh Cực thánh địa, phải nghe theo mệnh lệnh, huống chi lần này Minh Dương chân nhân xuống đài còn cùng chút quan hệ với Tô gia.

Tô Nhã nhất định phải xử lý chuyện này, tổng bộ truyền Tinh Cực Lệnh là:

- Chính ngươi nghĩ biện pháp, cho dù chọn thủ đoạn gì nhiều nhất tốn hao một tỷ hai điểm tích lũy, nhiều hơn nữa tổng bộ chịu không nỗi.

Mà mà mệnh lệnh "Cho dù dùng thủ đoạn gì" lại làm cho nội tâm Tô Nhã hoảng sợ.

Nàng một nữ nhân, trừ sắc dụ ra còn có thể có thủ đoạn gì?

Nàng hôm nay đi thẳng vào vấn đề, đơn giản trực tiếp đưa ra điều kiện, không có lưu không gian cò kè mặc cả.

Nàng rất sợ Lâm Minh không đáp ứng, nếu như Lâm Minh không đáp ứng thì chửng lẽ nàng thật bán đứng thân thẻ của mình sao?

Bình tĩnh mà xem xét, dùng dung mạo của, năng lực của Lâm Minh dung, Tô Nhã tuyệt không cảm giác mình có hại chịu thiệt, điểm mấu chốt là Lâm Minh lạnh như băng, Tô Nhã hoài nghi cho dù mình chủ động cũng sẽ thất bại.

Nếu là như vậy thì quả thật mất mặt!

Nghe được giao dịch một tỷ hai thì Lâm Minh có chút trầm ngâm.

Đây tương đương sáu vạn điểm tích lũy một tấm.

Hai ngàn tắm chính hắn cần thời gian rất lâu mới hoàn thành, không sai biệt lắm kéo dài tới khi hội chợ.

Thế nhưng mà đạt được thù lao chỉ có một tỷ hai, căn bản không đủ cho Lâm Minh mua tài liệu.

Nghĩ tới đây Lâm Minh có chút nhíu mày.

Nhìn thấy Lâm Minh nhíu mày, Tô Nhã trong lòng xiết chặt.

- Tiền tài liệu chúng ta ra.

Lâm Minh dùng đến tài liệu Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù cũng không tính quý hiếm, cộng lại cũng không bao nhiêu tiền, cái này cải biến không cái gì.

- Một tỷ hai quá ít.

Lâm Minh nhàn nhạt nói ra.

Tô Nhã nghe xong trong nội tâm mát lạnh, đây là giá cao nhất mà tổng bộ khai ra!

Hiện tại tài nguyên của Tinh Cực thánh địa xác thực quá khẩn trương, lần trước thí nghiệm thất bại, vô tình ý làm cho Tinh Cực thánh địa đã lạnh lại gặp tuyết. - Lâm Minh... Ngươi muốn như thế nào mới đáp ứng, chỉ cần không thêm giá, điều kiện khác... Ngươi cứ đề ra.

Tô Nhã trong khi nói chuyện, bộ ng ực sữa rất nhỏ phập phồng, nàng cảm giác chính mình có chút khẩn trương.

Tô Nhã qua nhiều năm như vậy, vẫn gợi cảm mê người, dẫn tới vô số khác phái ái mộ, nhưng mà nàng luôn có rất nhiều người vây quanh vẫn thong dong trở ra, nhưng mà hôm nay trước mặt tiểu đệ đệ chưa tới trăm tuổi, nàng vậy mà khẩn trương.

Loại lời lẽ mang ý ám chỉ này, Tô Nhã không biết như thế nào, ý nghĩ nóng lên, vừa nói ra thì nàng cảm giác dùng cách làm người của Lâm Minh hơn phân nửa sẽ không đáp ứng, kể từ đó đàm phán hôm nay có khả năng rất khó tiến hành.

Lâm Minh suy nghĩ một hồi lâu, hắn ít nhất cần hai tỷ điểm tích lũy, như vậy mới có vốn liếng mua bảo vật.

Nhưng giá tiền này mặc kệ tổ chức gì đều khó có khả năng cho hắn.

Ngẫm lại Lâm Minh nói ra:

- Ta có thể dựa theo giá một tỷ hai điểm tích lũy bán ra hai ngàn tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, nhưng mà... Ta có một điều kiện, chính là một năm sau mượn của Tinh Cực thánh địa tám ức điểm tích lũy không lãi, thời gian trả là một năm.

Không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, Lâm Minh sẽ không bởi vì Tinh Cực thánh địa mưu toan phá giải Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù mà cắn chuyện này không buông.

Dù sao Lâm Minh hiện tại muốn một lần duy nhất đạt được điểm tích lũy thật lớn, chỉ có thể thông qua Tinh Cực thánh địa.

Nghe được Lâm Minh nói lời này, Tô Nhã nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong nội tâm cũng không biết là cảm giác gì, hắn yêu cầu chỉ có mượn tiền mà thôi.

Như vậy Tinh Cực thánh địa có thể sẽ đáp ứng.

Tuy Tinh Cực thánh địa tài nguyên hiện tại giật gấu vá vai, nhưng nếu thế chấp cái gì đó cũng có được con số này.

- Ta sẽ thương lượng với tổng bộ.

- Tốt, ta hiện tại bắt đầu chế tác Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, mỗi cách nửa tháng giao nhiệm vụ một lần, đồng thời đem điểm tích lũy trả cho ta.

Lâm Minh trong khi nói chuyện, đứng lên bày ra tư thế tiễn khách, thời gian của hứn phi thường quý giá.

Nhìn thấy Lâm Minh đứng dậy, Tô Nhã sững sờ một chút, nhưng trong lòng dâng lên cảm giác thất bại, chính mình cứ như vậy không được hoan nghênh...

Điều kiện, cứ như vậy được định ra.

Tuy Tinh Cực thánh địa khai ra cái giá không cao, nhưng tóm lại thỏa mãn yêu cầu tài chính cho Lâm Minh tham gia hội chợ bảo vật.

Lâm Minh cứ như vậy bắt đầu công tác không biết ngày đêm.

Trong quá trình làm việc Lâm Minh cho dù trình độ thần văn phù hay là hắn lý giải với Tu La Thiên Đạo cũng vững vàn tăng lên mộ bước.

Nửa tháng sau Lâm Minh mang theo thành phẩm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù mình chế tác xong đi vào khu nhiệm vụ.

Tô Nhã sớm đã ở đây chờ đợiLâm Minh, xa xa nhìn thấy Lâm Minh tới, nàng bước tới chào đón. - Điểm tích lũy chuẩn bị cho tốt chưa?

Trên mặt Lâm Minh mang theo vài phần mệt mỏi, hiển nhiên nửa tháng qua hắn tiêu hao thật lớn, dù có Tiểu Ma Tiên làm súp bổ hồn bồi dưỡng cũng không cách nào sánh bằng tốc độ tiêu hao linh hồn lực của Lâm Minh như.

Vì cảm giác thần văn phù, Lâm Minh ép khô linh hồn lực của mình, nếu như không phải Thần Miểu Tâm Quyết gần đây có đột phá, Lâm Minh không chịu nổi công tác cường độ cao này.

Nhìn thấy Lâm Minh như vạy, trong lòng Tô Nhã có chút băn khoăn, nàng vội vàng nói:

- Đã chuẩn bị cho tốt, lần đầu tiên Lâm công tử giao phó nhiệm vụ hai mươi tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, lần này cùng kết toán luôn.

- Ân...

Lâm Minh gật gật đầu, đemNiết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù trong tu di giới đặt lên quầy.

Tổng cộng ba bó, mỗi một bó đều phi thường dày đặc.

Nhìn thấy nhiều Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù như vậy, Tô Nhã đã giật mình,

- Đây là... Bao nhiêu tấm?

- Một bó sáu mươi tấm, tổng cộng một trăm tám mươi tấm.

Lâm Minh nhàn nhạt nói ra.

Tô Nhã rất không có hình tượng nuốt nước miếng một cái.

- Đây là số lượng ngươi chế tác trong nửa tháng sao?

- Vâng, có vấn đề sao?

- Không có... Không có vấn đề...

Tô Nhã nhìn qua Lâm Minh, cảm giác trong lòng bàn tay đã đổ mồ hôi, Lâm Minh này quả thực là quái vật, mười lăm ngày làm ra một trăm tám mươi tấm, bình quân một ngày mười hai trương!

Phải biết rằng Thần Văn Sư bình thường vẽ thần văn phù có ba quá trình, xử lý tài liệu, vẽ chủ thể thần văn phù, còn có dung hợp Thiên Đạo pháp tắc cuối cùng.

Mỗi quá trình trong đó có trận pháp phụ trợ cũng không thế nào tiêu hao ít thời gian, nhưng mà tứ phẩm thần văn phù đỉnh cấp quá trình thứ hai và thứ ba hao phí ít nhất là một giờ.

Vẽ một tấm thần văn phù cần hai canh giờ trở lên.

Hơn nữa mỗi khi chế tác một tấm linh hồn lực tiêu hao rất lợi hại, cần nghỉ ngơi một thời gian ngắn, một ngày tính toán ra vẽ hai ba tấm xem như tốc độ bình thường Thần Văn Sư vẽ Tứ phẩm thần văn phù.

Cho nên trước đó Tiết lão đầu chế nhạo Lâm Minh, mới nói Lâm Minh một ngày vẽ ra hai ba tấm thì tìm được hai trăm vạn điểm tích lũy.

Nếu như một ngày bốn tấm thần văn phù, vậy đó là công tác cường độ cao.

Thế nhưng mà Lâm Minh lại vẽ ra mười hai tấm! Đây là gấ ba Thần Văn Sư khác!

Một ngày chỉ có mười hai canh giờ, hắn cho dù một canh giờ vẽ một tấm, còn không được nghỉ ngơi! Chuyện này làm cho Tô Nhã có thể nào không kinh hãi.

- Điểm tích lũy...

Lâm Minh lần nữa nói ra.

- Ah, tốt... Tốt.

Tô Nhã vội vàng bảo thị nữ mang điểm tích lũy trả cho Lâm Minh.

Lâm Minh không nói hai lời, cầm xong rời đi, công tác mười lăm ngày cường độ cao hắn xác thực quá mỏi mệt, nhưng mà không có biện pháp, hắn phải tranh thủ thời gian mà thôi.