Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1604: Giao phó nhiệm vụ




Tiểu Ma Tiên nguyên bản chính là hòn ngọc quý trong tay Ma Thủy Thiên Tôn, tại Yêu tộc cũng là tiểu công chúa.

Tiểu Ma Tiên từ nhỏ đến lớn đều trải qua sinh hoạt được người ta vây quanh, không biết bao nhiêu trẻ tuổi tuấn kiệt vây quanh nàng, không biết bao nhiêu trưởng bối khen nàng không dứt miệng.

Tại Thần Vực, cho dù là Yêu tộc, Ma tộc hay nhân tộc chỉ cần nhắc tới Tiểu Ma Tiên đều chỉ có một câu nói, nàng chính là thiên chi kiều nữ khiến người ta ghen ghét, thiên chi kiêu tử được người ta si mê như nữ thân!

Dưới loại tình huống này nội tâm của Tiểu Ma Tiên rất cao ngạo, đây là bẩm sinh, cao ngạo từ trong xương.

Nhưng mà lúc ở cùng với Lâm Minh thì Tiểu Ma Tiên vẫn dùng Lâm Minh vi tôn, bất kể là hiến nguyên âm cho Lâm Minh, phối hợp Lâm Minh song tu, đi theo Lâm Minh hối hả ngược xuôi hay là mấy ngày trước nấu súp cho Lâm Minh đều là nàng làm vì Lâm Minh, trước mặt của Lâm Minh nàng không có nửa điểm cao ngạo.

Kể từ đó Tiểu Ma Tiên tuyệt đối không cho phép nữ nhân khác làm mất sĩ diện của Lâm Minh.

Nàng là nữ tử cao ngạo còn phải hầu hạ Lâm Minh, một nữ nhân chẳng ra gì lại hét đi gọi lại thì nàng làm sao chịu nổi?

Nàng đã sớm nhìn Tô Nhã không vừa mắt, hiện tại nàng càng nghĩ tới Tô Nhã càng tức giận.

Cảm nhận được địch ý của Tiểu Ma Tiên đầm đặc, Tô Nhã nhướng mày, nàng vẫn nằm trên trường kỷ như trước, căn bản không có đứng dậy.

- Như thế nào? Ngươi muốn ta động thủ? Đây là chuyên khu của Tinh Cực thánh địa, cũng là nơi công tác của ta, nếu như ngươi động thủ, ta sẽ nhận định ngươi phá hư quan hệ hợp tác của Tinh Cực thánh địa cùng Thần Văn Sư công hội, một khi tạo thành tổn thất hay chậm trễ chiến cuộc, trách nhiệm này ngươi đảm đương nổi không?

Giọng của Tô Nhã lạnh lùng, trong lời nói mang theo ý uy hiếp.

- Nếu không có chuyện gì thì đi đi, không tiễn!

Đối với Tiểu Ma Tiên uy hiếp, Tô Nhã căn bản không xem vào mắt, hiển nhiên nàng tự tin vào thực lực của mình.

- Nữ nhân này. Che dấu tu vị...

Lâm Minh nhìn qua Tô Nhã thật sâu, cũng không nhìn ra thực lực của đối thủ, chiêu này có cùng thủ đoạn với Mộ Linh Nguyệt.

Lâm Minh đánh giá Tô Nhã không yếu. Có thể được Tinh Cực thánh địa phái ra phụ trách liên lạc giữa Tinh Cực thánh địa và Thần Văn Sư công hội liên, còn làm người quyết định, Tô Nhã tuyệt không phải thế hệ hời hợt.

Hơn nữa Tiết lão đầu cũng đã nhắc nhở qua hắn, Tô Nhã không phải là bình hoa, nàng còn có thủ đoạn của mình.

- Chớ tranh giành với nàng ta, Tiên nhi, chúng ta đi thôi.

Lâm Minh nói xong kéo tay Tiểu Ma Tiên.

Tiểu Ma Tiên không nhịn được cơn tức này, nhưng mà lúc này vẫn nghe lời Lâm Minh, nàng xác thực không thể thế nào với Tô Nhã.

- Những thần văn phù...

Tiểu Ma Tiên chỉ vào hai mươi tấm thần văn phù, đây là Lâm Minh phí không biết bao nhiêu tinh lực mới vẽ ra thần văn phù, cứ như vậy đưa trước đi. Cũng quá có hại chịu thiệt.

Lâm Minh cố gắng trong ba tháng Tiểu Ma Tiên nhìn vào trong mắt, đây là tâm huyết của Lâm Minh, cũng là tương lai khiến Lâm Minh thuận lợi mở đạo cung thứ hai của Đạo Cung Cửu Tinh hay không, thậm chí còn ảnh hưởng tới thành tích thí luyện cuối cùng.

Cho nên Tiểu Ma Tiên còn gấp hơn Lâm Minh.

Nàng cảm thấy Lâm Minh ít nhất phải cầm hai mươi thần văn phù này lấy mấy ngàn vạn điểm tích lũy mới đáng.

Lâm Minh nhẹ nhàng cười cười, nhàn nhạt nói ra:

- Không có sao.

Hắn tin tưởng mình.

Lâm Minh nói đi là đi. Tô Nhã cũng hơi sững sờ.

- Điểm tích lũy niệm vụ của ngươi sao không cầm?

Dựa theo ước định Lâm Minh hoàn thành nhiệm vụ, có năm sáu vạn điểm tích lũy.

- Lâm Kỳ, mang điểm tích lũy trả cho Lâm công tử.

Tô Nhã trong khi nói chuyện vẫn lười biếng nằm trên ghế, lười biếng dựa vào thành ghế, hiển nhiên không có ý định quan tâm Lâm Minh.

Đối với Tô Nhã mà nói Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên chỉ là thế hệ đệ đệ muội muội mà thành, tuổi trẻ khí thịnh. Ưa thích tranh cao thấp, nhưng ma bản lĩnh của bọn họ với Tô Nhã mà nói không có hiệu quả gì.

Chỉ có ngũ phẩm đỉnh phong hoặc là lục phẩm Thần Văn Sư mới có thể khiến Tô Nhã đứng dậy chào, đứng dậy đưa tiễn kể cả trả điểm tích lũy cũng đều do Tô Nhã tự mình động thủ.

Khi Tô Nhã phân phó, nữ hài Lâm Kỳ áo xanh đi tới, cầm trong tay một ngọc giản màu hồng phấn, trên ngọc giản này khắc điểm tích lũy.

Thái độ củ thiếu nữ áo xanh thập phần khiêm tốn, nàng hai tay dâng ngọc giản hồng nhạt, nhẹ giọng nói:

- Lâm công tử, đây là điểm tích lũy của ngài, tổng cộng sáu vạn, thỉnh kiểm tra và nhận.

Thiếu nữ áo xanh nhẹ nhàng quán chú chân nguyên, từng đạo hào quang hiện ra trên ngọc giản màu hồng phấn này, một ít phù văn sáng như sao hiện ra..

Những phù văn này có tác dụng tính toán, không có gì hiệu quả khác, chỉ có huy chương Thần Văn Sư của Lâm Minh thu chúng thì có điểm tích lũy.

Điểm tích lũy này nhìn thì đơn gỉn, nhưng căn bản không có khả năng làm giả, bởi vì mỗi một phù văn trong đó là do Thần Văn Sư công hội dùng phù văn sinh đôi đối ứng, tiêu phí điểm tích lũy thì hai phù văn sẽ chạm vào nhau, cùng chôn vùi lần nhau.

Mà phù văn giả tạo lại quả quyết không có hiệu quả này, bởi vì Thần Văn Sư cao minh hơn cũng không thể cải biến ghi chép trong Thần Văn Sư công hội.

Sáu vạn điểm tích lũy đối với tam cấp Thần Văn Sư mà nói tuyệt đối là khoản tiền lớn.

Nhưng mà Tô Nhã thật không ngờ Lâm Minh chỉ cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Không cần.

- Ân? Ngươi có ý gì?

Tô Nhã kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, giao nhiệm vụ, cầm điểm tích lũy, nguyên bản chính là thiên kinh địa nghĩa, thế nhưng mà hwans không thu? Vậy hắn tiếp nhiệm vụ làm gì?

Tại Thần Văn Sư công hội, điểm cống hiến còn thông dụng hơn Cửu Dương ngọc nhiều lắm, bởi vì rất nhiều tài liệu hy hữu chỉ có điểm tích lũy mới mua được, lục phẩm Thần Văn Sư cũng không ngại điểm tích lũy của mình nhiều.

Lâm Minh thuận miệng nói:

- Trước như vậy đi, hai mươi tấm thần văn phù này tạm thời chưa cần tổng kết.

Sáu vạn điểm tích lũy Lâm Minh căn bản chướng mắt, nói khó nghe chính là đuổi ăn mày, hắn muốn điểm tích lũy là ba tỷ, sáu vạn điểm tích lũy cũng không làm được gì cả.

Nếu như cầm chẳng khác gì giao dịch hai mươi tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù ra ngoài, Lâm Minh mới không làm chuyện ngu xuẩn như thế.

Mà không cầm thì hai mươi tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Phù chỉ có thể xem như cho mượn, Lâm Minh nói là "Tạm thời" không cần kết cũng không phải là đưa tặng.

- Vì cái gì hiện tại không kết? Tinh Cực thánh địa không thiếu điểm tích lũy của ngươi.

Tô Nhã ngôn ngữ mang theo ngạo khí, tuy nàng bị Cực Tinh Lệnh và nhiệm vụ làm cho sứt đầu mẻ trán, nhưng mà đối ngoại, Tô Nhã vẫn như cũ là nữ tử tự tin.

Nàng vấn chú trọng hình tượng cao ngạo của mình với Thần Văn Sư, bọn họ chỉ cần đi ra ngoài vĩnh viễn là quần áo vừa vặn. Khí chất xuát trần, bọn họ sẽ không lộ ra chút khó coi nào, tránh hình tượng khó coi mất thân phận.

Lâm Minh mỉm cười, trả lời:

- Tô Nhã tiểu thư nói phải. Ta cũng không thiếu điểm tích lũy của ngươi.

Hắn không lưu dấu vết phản kích lời của Tô Nhã.

Tô Nhã kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, khóe miệng tươi cười nghiền ngẫm, nàng chế nhạo nói ra:

- Nếu như ta không có tính sai thì Lâm công tử đến bây giờ vẫn chỉ có 0 điểm tích lũy... Ta nghe nói ngươi rời khỏi Thần Văn Sư công hội thật lâu, ngay cả lương bổng cũng không có gì, hiện tại ngươi cuối cùng trở về ba tháng còn chưa kết toán lương bổng, nếu như kết toán thì dựa vào tam phẩm Thần Văn Sư tiêu của ngươi, hình như là... A...... Năm điểm tích lũy?

Thần Văn Sư công hội đăng kí Thần Văn Sư khai tiền lương thấp tới đáng thương, đây chính là cổ vũ Thần Văn Sư nhận nhiệm vụ, làm nhiều chuyện kiếm điểm tích lũy, Thần Văn Sư công hội không nuôi người rãnh rỗi.

Tam phẩm Thần Văn Sư một năm chỉ có hai mươi điểm tích lũy, Lâm Minh trở về ba tháng đúng là chỉ có năm điểm tích lũy.

- Lâm công tử, chỉ có năm điểm tích lũy thì ngươi không thiếu sáu vạn điểm tích lũy này sao?

Trên mặt Tô Nhã vui vẻ càng dậm, vốn nàng cho rằng nàng lúc này đã đánh trả hữu lực. Lại không nghĩ Lâm Minh căn bản không có nửa điểm xấu hổ, hắn cười nói:

- Tô tiểu thư ngược lại tra quá rõ ràng, lương bổng của ta cũng không cần ngươi quan tâm, có lẽ một tháng sau đổng điểm tích lũy của ta sẽ đạt con số khả quan, thậm chí có khả năng có người tranh nhau mời ta chế tác thần văn phù...

Lâm Minh nói rất hàm súc, hắn chỉ dùng "Khả quan ", "Thậm chí có khả năng ", "Có người" mang hàm nghĩa hàm hồ...

Nhưng mà Tô Nhã nghe được thì Lâm Minh này không có thuốc chữa.

Lúc trước Lâm Minh "trang Bức" tiếp được năm nhiệm vụ, hiện tại ba tháng đi qua tiêu phí một trăm năm mươi phần tài liệu, dùng tài liệu và thời gian gấp bảy tám lần người khác, đoán chừng trong đó còn có người hỗ trợ hắn mới miễn miễn cưỡng cưỡng hoàn thành một nhiệm vụ.

Tô Nhã cảm giác lần trước mình không vạch trần Lâm Minh "trang Bức" cũng đã cho đủ mặt mũi, kết quả hắn còn tiếp tục giả vờ.

Giao nhiệm vụ không thu điểm tích lũy, rõ ràng nghèo kiết xác nhưng giả như phú ông ức vạn, trong nụ cười còn mang theo hương vị đểu giả.

Hiện tại hắn còn nói một tháng sau "Có người" sẽ tran h nhau thỉnh hắn vẽ thần văn phù, mà Tô Nhã cảm giác Lâm Minh gọi là "Có người" kỳ thật chính là nàng.

Nàng mặc kệ Lâm Minh thế nào, nàng nhàn nhạt nói ra:

- Ta không biết một tháng sau ‘ có người nào đó ’ sẽ tìm ngươi vẽ thần văn phù hay không, nhưng ta không cần tìm hiểu làm gì, nếu như ngươi kiên trì mạo xưng là trang hảo hán, không thu sáu vạn điểm tích lũy thì ta cũng sẽ không rỗi rãnh không có việc gì nhét cho ngươi, như vậy giao dịch hôm nay dừng ở đây, cám ơn ngươi tới giao phó nhiệm vụ, không tiễn.

Tô Nhã nói đến phần sau đã cầm lấy chén rượu nhẹ nhàng uống một ngụm.

Rượu đỏ chiếu gọi son môi của nàng, phối hợp váy dài rộng rãi và khăn lỏng mỏng như ẩn như hiện trên người, tràn ngập gợi cảm cùng hấp dẫn.

Lâm Minh cười nhạt một tiếng, cùng Tiểu Ma Tiên đi khỏi khu nhận nhiệm vụ.

Tinh Cực Thiên Cung phi thường khao khát thần văn phù, chỉ ba ngày hai mươi thần văn phù mà Lâm Minh chế tác đã đưa ra tiền tuyến.

Một tiểu tội Thánh Chủ mười ngày đã cầm số thần văn phù này.

Tiểu đội trưởng tên là Sầm Phong, là võ giả Thánh Chủ hậu kỳ, đội viên khác đều là Thánh Chủ sơ kỳ.

Tiểu đội này đã chiến đấu ở tiền tuyến quá lâu, vẫn thiếu hụt tiếp tế.

Hôm nay bọn họ rốt cuộc nhận được hai mươi tám "Hủy Diệt Hỏa Phù ", mà góc phải của Hủy Diệt Hỏa Phù đều có khắc một chữ "Lâm".