Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1439: Kim giáp vũ sĩ trận




Ba canh giờ sau mấy thí luyện giả cuối cùng bị Lâm Minh đào thải ra khỏi trò chơi, đến tận đây trong trò chơi cũng chỉ còn lại mình Lâm Minh.

Võ giả ở đây hai mắt nhìn nhau, cách làm của Lâm Minh quả thực giống như Tuấn Tình đã nói, hắn trước tiên sẽ thanh lý toàn bộ người chơi khác, rồi sau đó giảm độ khó của trò chơi xuống và một mình qua cửa.

Làm loại chuyện này nghe thì có chút ý nghĩ hão huyền, không nói thí luyện giả tham gia trò chơi thực lực không tầm thường, thế giới trong trò chơi rất rộng lớn, muốn tìm được người khác quá không dễ dàng.

Nhưng mà Lâm Minh hết lần này tới lần khác lại làm được, ra tay gọn gàng, vẻn vẹn không qua bao lâu là làm xong những chuyện này..

Thủ đoạn như vậy người ta nghe mà gợn người.

Lúc này trong trò chơi, trên tay Lâm Minh đã có mười lăm cái huy chương khô lâu.

Những huy chương khô lâu này là từ những người chơi khác, nhưng mà thí luyện giả chỉ có mười hai người, ba cái còn lại là do nguồi chơi khác giết quái đạt được, hiện tại tất cả đều thuộc về Lâm Minh.

- Có thể bắt đầu săn bắn... Trò chơi săn bắt chính thức bắt đầu.

Lâm Minh liếm liếm bờ môi, trong thế giới trò chơi này có đủ loại con mồi, chỉ có giết chúng mới có thể đạt được huy chương.

Hai mắt của hắn nhắm nghiền cảm giác của hắn tỏa ra, hắn nhanh chóng tìm ra con mồi đầu tiên.

Thân ảnh lóe lên và Lâm Minh biến mất tại chỗ, hắn bắn nhanh về một hướng.

Chỉ hơn mười hô hấp, Lâm Minh liền bay ra mấy trăm dặm, bỗng nhiên dừng lại.

- Là nơi này!

Dưới chân Lâm Minh là một mảnh đầm lầy, đồng cỏ và nguồn nước dồi dào, gió êm sóng lặng, không có gợn sóng.

Lâm Minh nhìn qua đầm lầy này.

Thời điểm Lâm Minh vừa mới hạ xuống bốn năm thước thì mặt nước bình tĩnh lập tức nổ tung.

Một con cá sấu thân dài mười trượng dùng tốc độ không tưởng tượn nổi lao lên, nhấc lên mấy ngàn cân nước và bùn nhão, nó há to cái miệng dính máu táp vào người Lâm Minh!

Răng rắc!

Lúc miệng con cá sấu khép lại đã nuốt Lâm Minh vào bụng.

Nhưng mà nó còn chưa kịp nuốt thì đầu lâu của con cá sấu này nổ tung, chia năm xẻ bảy. Máu tươi bay vụt.

Lôi hỏa chi lực cuồng bạo nổ trong miệng của nó, trực tiếp miểu sát nó, mà Lâm Minh dùng Hồng Mông không gian hộ thân, lại tinh thông lôi hỏa pháp tắc. Không có chút bị thương nào cả.

Một cái huy chương lóe lên và rơi vào trong tay Lâm Minh, đây là ban thưởng cho việc hắn săn giết con cá sấu.

Trong thế giới trò chơi này chỉ có người thợ săn cùng con mồi, ai thực lực yếu thì kẻ đó chính là con mồi.

- Ngay từ đầu con cá sấu này quá yếu.

Lâm Minh liếc mắt nhìn qua thi thể con cá sấu không ngừng run rẩy, bắn ra quả hỏa cầu thiêu đốt thi thể của nó thành tro tàn.

Chỉ chốc lát sau con cá sấu không đầu đã biến mất, hóa thành năng lượng tinh khiết quay về đầm lầy.

- Thì ra là vậy, trong thế giới này con vật chính là do năng lượng tinh khiết huyễn hóa ra, không phải ảo giác. Cũng không phải vật dụng thực tế, mà là năng lượng thể, có lẽ người tham gia giao nạp nguyên khí phù chính là dùng để vận chuyển trận pháp.

Lâm Minh nghĩ như vậy, thân ảnh lóe lên và đi tìm con mồi tiếp theo.

Trong cảm giác cường đại của hắn thì những con mồi kia trong mắt của Lâm Minh hoàn toàn không có khả năng ẩn nấp.

Không có con mồi gì có thể tránh thoát cảm giác của Lâm Minh cả.

Lâm Minh kiếm được hơn mười huy chương đến hai mươi mấy, ba mươi mấy...

- Bốn mươi chín.

Lâm Minh hơi kiểm số lượng huy chương khô lâu trong tay của mình, hắn không có gặp được bất luận con mồi nào có thể tiếp được hai kích của hắn cả.

- Con kế tiếp chính là thứ năm mươi!

Lâm Minh nhìn qua con thằn lằn cực lớn trước mặt, con thằn lằn này đúng là mạnh hơn những con mồi trước kia, nhưng mà cũng không thể cải biến bản chất, nó vẫn bị Lâm Minh tiêu diệt dễ dàng.

Độ khó của trò chơi thợ săn và con mồi này quan hệ trực tiếp tới tu vị của người tham gia, nhưng mà quy tắc của trò chơi này là khảo nghiệm thiên phú của người chơi, mà không phải thực lực tuyệt đối.

Vận khí của nhất tinh Tu La tốt một chút có thể thông qua trò chơi này, chớ nói chi là Lâm Minh.

Sau khi tiêu diệt năm mươi con mồi, thực lực của con mồi đột nhiên tăng mạnh một đoạn.

- Càng ngày càng mạnh.

Thực lực của quái vật tăng lên, nhưng mà đối với Lâm Minh mà nói, hai ba chiêu và năm chiêu giết chết cũng không khác nhau lắm, hắn vẫn tiêu diệt dễ dàng.

Số lượn huy chương tăng lên sáu mươi.

Một canh giờ sau là sáu mươi bốn!

- Rất thuận lợi thông qua.

Lâm Minh thoáng nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị đánh chết con quái vật thứ sáu mươi lăm.

Dựa theo tốc độ này thì hắn nhanh chóng đánh chết một trăm con mồi, nhưng mà hắn dự cảm thời điểm hắn săn giết những con quái vật cuối cùng thì có thể sẽ tao ngộ biến cố gì đó.

Lâm Minh đang nghĩ ngợi, đúng vào lúc này tràng cảnh đột biến!

Không gian chi lực tùy ý lưu chuyển, trời đất quay cuồng, thảo nguyên trước mặt biến mất, Lâm Minh đi vào một khu vực hoang dã trống trải.

Mà cùng lúc đó dưới chân Lâm Minh xuất hiện đại trận màu đỏ nhạt, trận vân lưu chuyển, lúc sáng lúc tối, những phù văn này huyền diệu và tương tự thần chi phù văn phổ biến nhất của Tu La Lộ.

- Ân... Đây là... Trận pháp?

Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra ý niệm này, đúng vào lúc này chỉ nghe âm thanh "Bá bá bá", trước mặt Lâm Minh xuất hiện kim giáp võ sĩ, những võ sĩ này toàn thân bao phủ trong áo giáp, dung mạo, gương mặt đều nhìn không rõ ràng, bọn họ nội tức thu liễm, sát cơ từng hồi.

- Khôi lỗi?

Trong nội tâm Lâm Minh trì trệ, hắn có thể cảm giác ra cơ hồ tất cả kim giáp khôi lỗi là do năng lượng biến thành.

Chúng còn không ngừng xuất hiện, trải rộng chung quanh Lâm Minh, mỗi một võ sĩ đều huyền phù lên cao, tổng số võ sĩ cộng lại không nhiều không ít, có tất cả ba mươi sáu con.

Ba mươi sáu khôi lỗi?

Trong nội tâm Lâm Minh khẽ động, huy chương trong tay của hắn vừa vặn là sáu mươi bốn cái, cộng thêm ba mươi sáu trước mặt là đúng một trăm.

- Thì ra là thế, trước khi là con mồi, thí luyện giả tham gia chỉ xem như món ăn khai vị, cho dù ta giết nhẹ nhõm hoặc là chật vật bao nhiêu cũng phải đi qua nơi này, không ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng, bởi vì ngay từ đầu trong trò chơi người thợ săn và con mồi này đều dùng ba mươi sáu kim giáp võ sĩ này làm khảo nghiệm cuối cùng. Thậm chí mặc kệ bao nhiêu thí luyện giả tiến vào trong trò chơi thợ săn và con mồi, trò chơi đều khống chế số lượng huy chương khô lâu, làm cho những người sống sót cuối cùng tiến vào trong trận pháp này, nếu không căn bản không gom đủ ba mươi sáu huy chương còn thiếu lại, đây mới là trận chiến cuối cùng.

Ý thức được điểm này, chiến ý trong người Lâm Minh không ngừng thiêu đốt.

Giết chết ba mươi sáu kim giáp võ sĩ này mới xem như qua trận.

Lâm Minh rút Phượng Huyết Thương ra, năng lượng vận chuyển toàn thân, hắn sẽ không khinh địch, thần linh sáng tạo ra Tu La Lộ có tu vị không thể tưởng tượng nổi, dùng ánh mắt của hắn định ra khảo hạch thì nhất định là tiêu chuẩn cực cao! Dù cho Lâm Minh có là đệ nhất thiên tài của một tộc cũng sẽ không thể chủ quan khinh địch.

- Ân? Dưới chân chính là Kim Giáp Võ Sĩ Trận, dường như có ý cảnh tam thập tam trọng thiên? Ý cảnh tam thập tam trọng thiên, tại sao diễn hóa thành ba mươi sáu phương vị?