Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1437: Nhất tinh Tu La




Lâm Minh nhìn qua võ giả yêu tộc này, đối phương là con viên hầu lớn, làn da xanh mơn mởn giống như một tầng rêu xanh, thân thể của hắn gầy yếu, tướng mạo xấu xí, so với tên thanh niên Yêu tộc Tuấn Tình lúc trước chênh lệch thật lớn, nhưng mà từ trên người của viên hầu Lâm Minh cảm nhận khí tức bình thường.

Lâm Minh hạ xuống đất, hai người cách xa chừng mười trượng, tập trung khí cơ của đối phương.

Võ giả Yêu tộc sắc mặt ngưng trọng, khí tức toàn thân vận chuyển tới mức tận cùng.

- Ngươi vậy mà phát hiện ta...

Võ giả Yêu tộc từ mới bắt đầu đã đứng trong khu cỏ này rồi, hắn thu liễm khí tức ngụy trang, am hiểu ẩn nấp cùng đánh lén. Lâm Minh bay trên cao hắn đã nhìn thấy, nhưng mà hắn chưa có đi qua, mà là ẩn nấp dưới Lâm Minh, nhìn qua đội ngũ khác đánh nhau, vây Lâm Minh vào giữa.

Ý định của hắn chính là biến Lâm Minh trở thành mồi nhử, dụ dỗ thêm nhiều người tới đây chém giết lẫn nhau, rồi sau đó hắn trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Bởi vì cái gọi là bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau, võ giả Yêu tộc này đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất, hắn chỉ không tính tới Lâm Minh cường đại đến mức này, ngay từ đầu đã diệt Hắc Thiết Tam Sát, thủ pháp gọn gàng làm cho người ta sợ hãi.

Không chỉ như thế, Lâm Minh lưu lại ấn ký truy tung trên người của bọn người kia, võ giả Yêu tộc này vốn là hảo thủ ẩn nấp, truy tung, ám sát, hắn nhìn ra Lâm Minh lưu lại ấn ký truy tung không sai, cho nên vẫn bất động ẩn nấp đi

Nhưng chính là như vậy hắn mới bị Lâm Minh phát hiện.

- Ngươi xem lâu rồi.

Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương, từ khi mới bắt đầu hắn đã phát hiện rồi.

- Ẩn Nặc Thuật của ta ngay cả Thánh Chủ cùng nửa bước Giới Vương cũng khó khănphát giác... Ngươi làm sao phát giác được?

Yêu tộc cầm vũ khí trong suốt trong tay phải.

Thanh vũ khí này dung hợp làm một thể với chung quanh, giống như đang ẩn nấp trong hư không, khó bị phát hiện.

Đây là một cây dao găm.

- Ngươi là một sát thủ? Khí tức rất mạnh, còn mạnh hơn bảy người trước nhiều, ta nhớ tới lúc tham gia thí luyện có một tên là nhất tinh Tu La, chính là ngươi?

Võ giả Yêu tộc này trầm mặc, từ chối cho ý kiến.

Nhưng mà Lâm Minh vẫn xác định, tên yêu tộc này chính là nhất tinh Tu La.

Trong Tu La Lộ, phàm là người có danh xưng Tu La. Chẳng là biểu tượng lực lượng, danh xưng này còn cho võ giả lực lượng.

Nhất tinh Tu La có thể giúp người có được danh hào này chiến thắng người có cảnh giới cao hơn.

Thần Quân hậu kỳ nhất tinh Tu La, tương đương với nửa bước Thánh Chủ.

- Rất tốt! Ta đã sớm đạt được lực lượng của Tu La, trong trò chơi thợ săn này ta sẽ thắng.

Lâm Minh không có ý định lưu tình. Hơn mười thí luyện giả hắn sẽ thanh lý toàn bộ.

- Hô --

Sau lưng Lâm Minh có hư ảnh Tà Thần Thu hiện ra, trên Tà Thần Thụ có lôi đình cùng hỏa diễm đan vào, năng lượng điên cuồng gào thét.

Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương và trên thân thương có hào quang bích lục, đây chính là linh quang của bích hồn chiến linh.

- Lôi hỏa pháp tắc đệ lục trọng, còn có bích hồn chiến linh...

Sắc mặt Yêu tộc này âm trầm như nước, nếu như người trước mặt chỉ là Thần Biến trung kỳ thì hắn chỉ sợ là thiên tài cao cấp nhất của chủng tộc.

Võ giả Yêu tộc căn bản không kịp làm ra phản ứng gì, Lâm Minh đã bay thẳng tới và đâm ra một thương, nhấc lên lôi đình cùng hỏa diễm khủng bố.

Hư không rung động lắc lư, phong vân biến sắc, thảo nguyên bên cạnh võ giả Yêu tộc này nhanh chóng biến thành tro bụi, đầm lầy biến thành đất khô cằn.

Thiên Đạo Tài Quyết!

Ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh đáng sợ vang vọng khắp mười dặm, tia chớp chói mắt biến thành thứ duy nhất trong thiên địa, võ giả Yêu tộc này muốn tránh nhưng mà hắn lại bị cuốn vào trong đó, huyết nhục trên người không cách nào chống lại lôi hỏa chi lực, toàn thân của hắn bị lôi đình và hỏa diễm thiêu đốt, sau một khắc trực tiếp chia năm xẻ bảy!

- Ân?

Trong lòng Lâm Minh cả kinh, tên Yêu tộc này thật mạnh, Lâm Minh không cho rằng một mình mình có thể đánh chết hắn, hơn nữa lôi hỏa có thể đánh nổ tung tên àny, hắn còn không cảm nhận được khí tức linh hồn nào.

- Chẳng lẽ là... Thế thân?

Trong lòng Lâm Minh hiện ra ý niệm này trong đầu, cùng lúc đó đột nhiên hắn cảm giác mình bị sát khí tập trung, đạo sát khí này giống như cây kim vậy, tuy không ngờ nhưng mà vô cùng sắc bén, giống như muốn xé hộ thể của Lâm Minh vậy.

Lâm Minh không chút nghĩ ngợi cho Hồng Mông chi khí trong nội thế giới bạo phát ra.

Hồng Mông không gian!

- Oanh!

Hồng Mông chi khí nặng nề hiện ra, phạm vi mười trượng quanh Lâm Minh chẳng khác gì tường đồng vách sắt, võ giả bình thường tiến vào trong đó trực tiếp bị Hồng Mông chi khí áp thành thịt nát, chớ nói chi là chủ động công kích.

Tạch tạch tạch!

Võ giả Yêu tộc dùng chủy thủy giống như móng vuốt sắc bén hiện ra, nhưng mà sau khi nó chặt đứt Hồng Mông chi khí bá đạo thì tốc độ giảm xuống, lực công kích bị suy yếu hơn phân nửa.

- Cái gì!

Võ giả Yêu tộc cả kinh trong lòng, mà lúc này Lâm Minh đã lao thẳng tới.

- Ngươi không có chỗ trốn đâu.

- XÍU...UU!!

Thương quang chói mắt thôn phệ tất cả, phủ xuống võ giả Yêu tộc này.

...

...

Lúc này Hắc Thần Bảo tầng hai, rất nhiều võ giả tụ tập ở chỗ này, bọn họ đang ngồi xuống điều tức, hoặc là đàm luận với nhau, còn có rất nhiều người đang chúc mừng Đa Cổ Lặc.

Đa Cổ Lặc địa vị cực cao, hắn vốn tiếp cận nhị tinh Tu La, hiện tại thông qua thí luyện thợ săn thì địa vị cũng cao hơn.

Lúc này võ giả Ngân Tuyết và Đa Cổ Lặc đang đàm luận với nhau, hơn phân nửa ý nghĩa chính là thành chủ Hỗn Loạn Thành ném cành ô liu cho Đa Cổ Lặc.

Bởi vì biểu hiện của Đa Cổ Lặc đã đạt được tán thành của thành chủ.

Một khi có thể trở thành một bộ hạ trực tiếp của thành chủ Hỗn Loạn Thành thành như vậy bổng lộc hàng năm là nguyên khí phù văn sẽ khiến người ta đỏ mắt!

Hơn nữa người của ngân tuyết quân đoàn có thể miễn phí sử dụng trụ sở của Hỗn Loạn Thành, chỉ cần người này không phản bội thành chủ, cũng không có bỏ mình ngoài ý muốn thì xem như hắn có nhà ở trọn đời.

Đãi ngộ như thế khiến người ta ao ước.

- Ha ha, chúc mừng Đa Cổ Lặc huynh nha, lập tức trở thành một thành viên của Ngân Tuyết quân đoàn.

- Đa Cổ Lặc huynh, ngày sau ngươi tiến vào phủ thành chủ, ăn ngon uống sướng, tới lúc đó nên chiếu cố cho tiểu đệ một chút.

Rất nhiều người quen với Đa Cổ Lặc lúc trước không ngừng đi lên nịnh hót, hôm nay Đa Cổ Lặc không thể nghi ngờ chính là nhân vật chính của Hắc Thần Bảo, về phần bọn người Hắc Thiết Tam Sát đi vào thí luyện chỉ là khúc nhạc dạo, mọi người chỉ là xem náo nhiệt, không có chính thức chú ý.

Nhưng mà mọi người không nghĩ tới đúng vào lúc này cổng truyền tống trong trò chơi thợ săn chấn động.

- Ân? Có người đi ra?

- Tại sao nhanh như thế, lúc này mới qua nửa nén hương ah, tại sao bị loại bỏ?

Vốn mọi người nhìn không tốt những người đi vào thí luyện, muốn thông qua trò chơi giết người quá khó khăn, hiện tại có người ở đây không tới một nén hương đã đi ra, như vậy không hề nghi ngờ là bị loại bỏ rồi.

Muốn thông qua thí luyện cũng phải là chuyện bảy tám ngày.

- Sẽ là ai? Chẳng lẽ la võ giả nhân loại tu vị thấp nhất... Vậy thì quá tốn rồi.

- Chưa chắc là hắn, nhiều khi thực lực không phải là nhân tố, còn phải xem vận khí, người này đại khái tiến thế giới trò chơi gặp được quái vật khó giải quyết, hoặc là bị mặt huy chương khô lâu vào tay của người khác nên bị đào thải.

Mọi người nhao nhao nhìn qua cổng truyền tống, hào quang chớp liên tục, đúng lúc này có một người đi ra ngoài.

Hắn nằm trên mặt đất như chó chết, phạm vi mấy trượng có vết máu loan.

Một võ giả Ngân Tuyết thành thân ảnh lóe lên, thuấn di tới trước mặt hắn, lúc này lật thân thể người này cho mọi người nhìn, chỉ thấy người này toàn thân là máu, ở ngực có cái động, nội tạng nát rối tinh rối mù.

- Cái này...

- Quá thảm!

Trong Hỗn Loạn Thành chuyện người chết ngày nào cũng có, võ giả ở đây đã quen rồi, chẳng thèm quan tâm tới.

Nhưng mà người tiến vào trong trò chơi thợ săn, chưa tới một nén nhang trước còn hăng hái, trong nháy mắt đã biến thành bộ dáng thế này, vô cùng thê thảm.

- Quần áo đều nát, trên người là máu, tóc cũng bị dính máu, rốt cuộc là ai? Xem dáng người không phải là võ giả Thần Biến kỳ ah...

- Ta nhận ra, hắn là lão tam của Hắc Thiết Tam Sát!

- Thật sự là hắc thiết lão Tam! Hắn sao thế này!

- Còn có một hơi nhưng mà kinh mạch toàn thân đều nát, hắn bị người ta phế.

Một võ giả thứ dò xét kinh mạch của hắc thiết lão Tam thì đứng dậy nói ra.

Lại nhìn vào ngực của hắc thiết lão Tam thì thấy một kích xuyên thủng, da thịt xoay tròn, đủ nhìn thấy lực đạo đáng sợ, có thể tưởng tượng lúc ấy hắc thiết lão Tam dưới một kích này cương nguyên hộ thể và thân thể đều bị đánh nát nhừ, không hề có lực chống cự!

Mười mấy người lúc trước đi vào trong, thực lực mạnh nhất có mấy người, nhưng mà có thể làm một bước này, áp chế hắc thiết lão Tam, một kích trọng thương hắn thì không nghĩ ra là ai cả.

- Không phải quái vật công kích, là thí luyện giả không thể nghi ngờ, quái vật sẽ không đánh nát kinh mạch toàn thân của người ta.

Có người từ thủ pháp công kích nói ra.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, thời điểm không biết nói gì thì hào quang từ Truyền Tống Trận sáng lên, người thứ hai bị bắn ra ngoài.

- Lại có bị thua.

Mọi người nhao nhao nhìn lại, người này còn thảm hơn cả hắc thiết lão Tam, thân thể của hắn bị đánh nát lưng, mềm nhũn nằm tại chỗ, giống như đống thịt nhão.

- Thủ pháp thật độc ác, toàn bộ cột sóng bị nghiền nát.

- Người nọ là... Ân? Hắc thiết lão đại! Vốn là hắc thiết lão Tam, sau đó lại là hắc thiết lão đại, Hắc Thiết Tam Sát đắc tội với ai mà bị nhắm vào thế này?

- Hắc thiết lão đại cũng một kích thua ngay, thực lực sai biệt quá lớn, đối phương ra tay ác độc, cố ý đánh hắn tàn phế đây mà.