Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1316: Tu luyện trong mộng




Phong Thần Thiên tôn cả đời tu luyện tất cả tuyệt học đều ghi bên trong, đây là công pháp toàn diện chứ không phải chiêu thức.

Trong đó liên quan tới rất nhiều pháp tắc của Thần Vực, kể cả ngũ hành pháp tắc, tánh mạng pháp tắc, Âm Dương pháp tắc...

Nhưng mà giảng giải nhiều nhất chính là thời gian, không gian pháp tắc.

Hai chủng pháp tắc này cũng là pháp tắc chủ tu của Phong Thần Thiên tôn!

Lúc trước Lâm Minh ở dưới Cổ Đế tìm hiểu Thương Sinh Cổ Ấn, Phong Thần Thiên tôn dùng Thương Sinh Cổ Ấn làm trận nhãn trấn áp một tồn tại không biết, hắn thi triển Phong Ấn Thuật cũng có ghi lại trong đây.

Lâm Minh vẫn không cách nào tưởng tượng rốt cuộc thứ Phong Thần Thiên tôn trấn áp hàng ức năm kia có bị ma diệt hay không?

Mặc dù hiện tại Lâm Minh kế thừa một mảnh vỡ linh hồn không trọn vẹn của Phong Thần Thiên tôn cũng không có trí nhớ liên quan tới phương diện này.

Lâm Minh cứ như vậy mà ngủ say, không ngừng thể ngộ trí nhớ của Phong Thần Thiên tôn lưu lại.

Mà ở trên lôi đài đấu võ đang tiến hành.

Tiểu Ma Tiên đấu với Băng Mộng thì Băng Mộng không có bất kỳ ngoài ý muốn chiến thắng Tiểu Ma Tiên, đến bây giờ toàn trường bảo trì toàn thắng chính là Băng Mộng cùng Hành Si hai người.

Phân tổ thức ba là Quân Bích Nguyệt đấu Long Nha.

Một trận chiến này rất nhiều người chờ mong, tuy hai người này bại trong tay Lâm Minh nhưng chênh lệch cũng không lớn, thực tế Quân Bích Nguyệt còn ngạnh kháng Thiên Đạo Tài Quyết của Lâm Minh.

Quân Bích Nguyệt vừa vào đấu đã sử dụng Âm Dương pháp tắc nhưng bị pháp tắc của Long Nha ngăn cản.

Kể từ đó Long Nha tự nhiên áp chế Quân Bích Nguyệt. Quân Bích Nguyệt dùng tuyệt chiêu sáu mươi bốn Âm Dương Bát Quái Kiếm cũng bị Long Nha đánh tan.

Nhưng mà Quân Bích Nguyệt tính bền dẻo rất mạnh, tuy nhiều lần bị áp chế nhưn không có bại.

Hai người kịch chiến hơn nửa canh giời, giao thủ hơn một ngàn chiêu, nhao nhao bị thương thì đạt tới cực hạn, cuối cùng nhất Quân Bích Nguyệt sức chịu đựng mạnh hơn, dùng ưu thế rất nhỏ gian nan thắng Long Nha.

Bởi vì thắng lợi gian nan. Kỳ thật cũng nói rõ hai người vốn là thế lực ngang nhau, ai thắng ai thua do vận khí chiếm ưu thế lớn nhất.

Đến tận đây trận đấu phân sáu người đã chấm dứt. Mà Lâm Minh còn chưa tỉnh.

Hạo Vũ Tử tuyên bố vòng thứ ba bắt đầu.

Vòng này vốn là Lâm Minh giao thủ với Băng Mộng. Nhưng vì Lâm Minh lâm vào ngủ say cho nên Băng Mộng luân không, chỉ còn lại Hành Si, Long Nha, Tiểu Ma Tiên, Quân Bích Nguyệt bốn người đấu nhau. Mà bọn họ đại đa số đã giao thủ với nhau, kỳ thật kết quả không khác biệt lắm.

Hai cuộc tranh tài theo thứ tự là Hành Si đấu Quân Bích Nguyệt, Long Nha đấu Tiểu Ma Tiên.

Hai trận đấu này người xem giảm đi thật nhiều.

- Băng Mộng không có lên sân khấu... Vẫn chờ xem Băng Mộng đấu với Lâm Minh đấy!

Có chút người xem biết được Băng Mộng lại luân không, có chút bất mãn.

Băng Mộng đúng là người tình trong mộng của nhiều người, bọn họ tới đây là xem Băng Mộng đấu, dù trận đấu của Băng Mộng cùng Lâm Minh không có gì bất ngờ, nhưng mà bọn họ cũng muốn xem Băng Mộng nghiền áp đối thủ.

Chỉ có thể nói Băng Mộng nhân khí rất cao.

Người ủng hộ Băng Mộng, Tiểu Ma Tiên quá nhiều, nhân khí của Lâm Minh quá thấp.

Lâm Minh lúc này vẫn hôn mê như trước, thậm chí bỏ qua cả vòng đấu thứ ba, làm cho Băng Mộng luân không, chuyện này chứng minh thương thế của Lâm Minh thật nặng.

Loại tổn thương này sẽ lưu lại di chứng.

Đối với một thiên tài mà nói đấy là cái giá quá lớn! Thậm chí khả năng ảnh hưởng thành tựu ngày sau.

- Bị thương thật nặng nha, Lâm Minh bồi lớn rồi. Hạo Vũ Tử không phải trọng tài sao, tại sao không ngăn trận đấu chứ?

- Nào có dễ dàng như vậy, những thiên tài này không nên dùng lẽ thường cân nhắc, cho dù là nửa bước Thiên tôn, khi bọn họ giao thủ vẫn không phán đoán được ai mạnh ai yếu, ngoài ý muốn là khó tránh khỏi, Lâm Minh lần này đúng là trẻ tuổi khí thịnh.

Từ khi Lâm Minh hôn mê kéo dài, tin tức Lâm Minh trọng thương truyền lưu càng ngày càng mạnh, mọi người đều nghe nói Lâm Minh bởi vì đối kháng Hành Si cậy mạnh cho nên linh hồn bị thương, bị thương rất nặng, ngay cả Hạo Vũ Tử cũng không chữa được.

Lòng ganh tỵ mọi người đều có, nhìn thấy Lâm Minh gặp rủi ro một ít người cảm thấy rất tiếc hận, nhung mà có không ít người hả hê, ví dụ như đệ tử Thiên Minh Thánh Địa U Vô Tẫn, Lâm Minh bị thương càng nặng càng tốt.

Lúc này Hạo Vũ Thiên Cung, Hạo Vũ Tử nhìn qua Thần Mộng nói:

- Lâm Minh đã xảy ra chuyện gì? Cảm giác hắn không giống nhu bị thương linh hồn nha, vì sao bất tỉnh lâu như vậy?

Phong Thần Thiên tôn lưu lại ấn ký thần hồn, đừng nói là Hạo Vũ Thiên Tôn, cho dù Thần Mộng Thiên Tôn cũng không dò xét rõ ràng.

Thần Mộng Thiên Tôn lắc đầu, nói ra:

- Khó có thể nói rõ, có lẽ có quan hệ tới việc hắn loe lên Phong Thần đài tam thập tam thiên nha.

- Nếu không tỉnh thì trận đấu cũng đánh xong rồi, chỉ còn lại có hắn và Băng Mộng, chẳng lẽ phán Lâm Minh thua?

Tuy Hạo Vũ Thiên Tôn cũng không cho rằng Lâm Minh có khả năng thắng, nhưng mà phán thua thì quá qua loa.

Thần Mộng nói:

- Cho Lâm Minh vào kết giới thời gian đi, dùng thời gian trôi qua trăm lần, hắn tổng chắc sẽ tỉnh lại, nhân vật như hắn không dễ dàng chết được, đường của hắn còn dài.

Thần Mộng nói như vậy Hạo Vũ Thiên Tôn cũng đành phải đồng ý, mệnh Tân Thân Tử đi bố trí một kết giới thời gian gia tốc trăm lần cho Lâm Minh.

Tân Thân Tử cũng là cao thủ Giới Vương, bố trí kết giới quá dễ dàng, mang Lâm Minh an trí tốt thì vung tay lên, bốn con thỏ ngọc từ linh thú đồ bay ra, biến ảo thành bốn thiếu nữ trẻ tuổi.

Bốn thiếu nữ này đều xuất thân Yêu tộc, tu vị tương đương với nhân loại Toàn Đan Cảnh hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa có thể đột phá cảnh giới. Thỏ ngọc thân là Yêu tộc, tính cách nhu thuận ngoan ngoãn, các nàng ngẫu nhiên gặp rủi ro bị Tân Thân Tử cứu, Tân Thân Tử lại vừa vặn có linh thú đồ liền thu nhận các nàng, xem như đệ tử ký danh.

- Bốn các ngươi phụ trách chiếu cố Lâm Minh, không được có sơ suất gì, thẳng đến khi hắn tỉnh lại, nếu có tình huống gì phải báo ngay.

- Vâng.

Cứ như vậy trong kết giới có bốn thiếu nữ thỏ ngọc Toàn Đan Cảnh chiếu cố Lâm Minh, có thể nói rất cẩn thận.

Nhưng mà thời điểm mấy thiếu nữ chiếu cố Lâm Minh, các nàng đều tuyệt đối không ngờ thời gian trôi qua lâu như vậy.

Rất nhanh nửa năm qua đi, Lâm Minh vẫn ngủ say như trước.

Thời gian dài như vậy vẫn nhìn qua một người, sinh hoạt tự nhiên buồn tẻ, cũng may Lâm Minh tướng mạo cũng xem như anh tuấn bất phàm, khí chất hơn người, nhìn qua cũng thoải mái.

Mãi cho đến tháng tám, chín tháng...

Lâm Minh một mực không có tỉnh lại.

Người bình thường nếu ngủ say lâu như vậy thì thân thể đã sớm có mùi, nhưng mà thân thể Lâm Minh vẫn sạch sẽ, ngược lại còn tỏa ra khí tức nam nhân nhàn nhạt, làm cho người ta ngửi thấy cảm giác thoải mái, kể từ đó cũng không cần lau chùi thân thể, hoặc tắm rửa cho Lâm Minh.

Chậm rãi, một năm qua đi...

Một năm đã qua Lâm Minh vẫn không ngừng thể ngộ trong thế giới Luân Hồi, hắn đắm chìm trong biển pháp tắc, quên thời gian, quên tất cả.

Mỗi ngày không ngừng thể ngộ, có đôi khi Lâm Minh giống như tảng đá, ngồi xuống một tháng không nhúc nhích, trong mộng chung quanh thân thể hắn là vô số mảnh vỡ pháp tắc, những đạo vân này như nước chảy, tự nhiên lưu chuyển quanh người Lâm Minh, rồi sau đó lại chậm rãi chui vào trong khiếu huyệt, hết thảy vô cùng hòa hợp.

Phong Thần Thiên tôn là nhân vật bậc nào, ấn ký hắn lưu lại có phù ăn pháp tắc, còn có mảnh vỡ trí nhớ, há có thể vài tháng là lĩnh ngộ xong?

Dù ngộ tính của Lâm Minh muốn triệt để lĩnh ngộ những vật này và tu thành Phong Thần Đại Pháp quá khó khăn.

Thời gian một năm Lâm Minh chỉ thể ngộ được một phần mười pháp tắc mà Phong Thần Thiên tôn lưu lại, Phong Thần Đại Pháp chỉ mới miễn cưỡng nhập môn.

Pháp tắc còn thật nhiều, Lâm Minh hiện tại không lĩnh ngộ được, bởi vì cảnh giới không đủ.

Bởi vì cảnh giới của Phong Thần Thiên tôn rất cao, lưu lại một mảnh vỡ linh hồn cho cũng đủ cho Lâm Minh hưởng thụ trăm năm, trải qua hai ba đại cảnh giới cũng chưa chắc lĩnh ngộ xong.

Kỳ thật chuyện này cũng chỉ có trình độ của Lâm Minh có thể làm mà thôi, đổi người khác dù là Hành Si, Quân Bích Nguyệt thiên tài tuyệt đỉnh, đối mặt Phong Thần pháp tắc cũng có chút vô lực.

Bởi vì bọn họ chưa từng lĩnh ngộ ý cảnh tam thập tam thiên, Lâm Minh bởi vì có được điều này mới được truyền thừa của Phong Thần Thiên tôn.