Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1310: Vô ý tái hiện luân hồi




- Quân Bích Nguyệt thật không đơn giản!

Trong nội thế giới của Lâm Minh, đột nhiên Mộ Thiên Tuyết nói ra,

- Kiếm nằm trong tay của hắn có lẽ linh hồn đang ngủ say rất đáng sợ, nó có thể là khí linh, cũng có thể là tàn hồn thiên tôn, nếu như là tàn hồn thiên tôn thì hơn phân nửa không phải thiên tôn bình thường.

- Ân... Ta đã đoán như vậy, nếu như tàn hồn tự mình ra ta diệt sát ta thì chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

Lâm Minh không chút nghi ngờ thực lực cường đại của tàn hồn, dù nó chỉ là tàn hồn.

Tàn hồn này đã dung hợp làm một thể với Âm Dương Linh Thần kiếm, dùng kiếm là thân, có thể phát huy ra chiến lực khủng bố, Quân Bích Nguyệt dám ở trước mặt dùng thanh kiếm này tất có chỗ dựa.

Mặc dù nói Thần Mộng Thiên Tôn, Hạo Vũ Thiên Tôn sẽ không ngấp nghé thanh kiếm của Quân Bích Nguyệt, nhưng là ngày sau Quân Bích Nguyệt một mình một người lịch lãm rèn luyện thì có không ít cường giả Giới Vương ra tay với hắn, có một tàn hồn Thiên tôn làm khí linh cho thanh kiếm, như vậy ai cũng đừng mong tổn thương Quân Bích Nguyệt, cho dù giết Quân Bích Nguyệt cũng không có khả năng hàng phục thanh kiếm này.

- Quân Bích Nguyệt này số mệnh mười phần, có thể được thanh kiếm chọn trúng chắc chắn có chỗ bất phàm, hơn nữa tính tình của hắn cũng không có điểm nào bắt bẻ được, nội liễm, thâm trầm, chính trực...

Lâm Minh nhìn qua Quân Bích Nguyệt, hắn ôm tháy độ đứng ngoài quan sát.

Bại bởi Lâm Minh, Quân Bích Nguyệt cũng không có chỗ nào thua kém cả, loại tâm tính võ đạo này tương lai đi được rất xa, không dễ hình thành tâm ma.

Lâm Minh có thể đoán được Quân Bích Nguyệt tương lai không lâu sẽ biến thành cường giả tuyệt thế, cho dù không phải nhân vật chính cũng sẽ trở thành vai diễn trọng yếu phối hợp.

- Lâm Minh, kế tiếp ngươi chiến đấu chỉ còn lại hai trận, đấu với Hành Si, đấu với Băng Mộng! Đấu với Hành Si, ngươi còn hi vọng, đối với Băng Mộng thì ngươi không có khả năng thắng.

Mộ Thiên Tuyết suy đoán, lúc ấy chiến với Long Nha, Băng Mộng còn chưa có thi triển thực lực mạnh mẽ của mình, dựa theo phỏng đoán thì chênh lệch của Lâm Minh cùng Băng Mộng không phải một hai lần, bởi vì Lâm Minh chỉ mạnh hơn Long Nha vài phần.

Huống chi Long Nha không bằng Băng Mộng cũng được Âm Dương Linh Thần Kiếm khẳng định, đây là lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm tháng, lời hắn nói ra không thể nào sai được.

- Ta biết rõ, chớ nói Băng Mộng, cho dù là đấu với Hành Si cũng khó thắng đấy! Nhưng mà ta vẫn rất chờ mong.

Lâm Minh sẽ không mù quáng tự đại, hắn nhỏ tuổi hơn Hành Si năm tuổi, cảnh giới cũng thấp hơn một tầng.

Thân là khổ hạnh tăng của Phổ Đà sơn, từ khi sinh ra đã được dùng bí pháp đoán thể, sau khi hiểu chuyện thì dốc lòng tu hành, trải qua vô số rèn luyện. Đạp trên cực khổ và con đường tu hành cô độc trải qua hơn bốn mươi năm, thực lực há có thể xem thường?

Lâm Minh nghĩ điểm này thì Hành Si lên đài.

Đối thủ của hắn chính là Tiểu Ma Tiên!

Tâận thứ hai bắt đầu.

Đối chiến Tiểu Ma Tiên thì Hành Si cuối cùng không có tay không tấc sắc, mà là rút vũ khí của mình, một thanh trường côn chín xích toàn thân phong cách cổ xưa tự nhiên. Trang trí duy nhất chính là hoa văn tự nhiên của trường côn.

Trường côn này mang cho người ta cảm giác rất nhẹ, nhưng rất co dãn, không biết làm từ thần thụ nào.

Tiểu Ma Tiên rút Long Cân Tiên của mình ra, nhìn qua Hành Si cười hì hì nói ra:

- Ca ca đầu trọc, ngươi nên nhường ta một chút!

Hành Si chắp tay trước ngực. Tay cầm trường côn hơi nghiêng, niệm một câu phật hiệu, nói ra:

- Tiểu Ma Tiên sư muội nói giỡn, Hành Si tư chất ngu dốt. Chỉ dựa vào thời gian tích lũy và chăm chỉ khổ tu mới đứng ở đây, nhường nhịn thì không cần nói.

- Hành Si thật sự là quá khiêm tốn.

- Đúng vậy a, nhưng mà truyền thừa của Phổ Đà sơn chính là tu hành khiêm tốn, nói ít làm nhiều, cũng không phải tận lực làm ra vẻ.

Thiên tài giống như Hành Si mỗi ngày nói mình tư chất ngu dốt, lại có vẻ mặt nhã nhặn với người khác sẽ bị người ta nói là giả vờ, nhưng mà Hành Si chính là khiêm tốn thật sự.

Tiểu Ma Tiên nhìn thấy Hành Si chơi vui như vậy, nàng trêu đùa:

- Ngươi tư chất ngu dốt thì người khác sống trên thân chó à?

Hành Si nói:

- Dù tư chất bần tăng ngu dốt nhưng mà lòng mang đại đạo, ở trước mặt đại đạo chúng sinh đều là con sâu cái kiến, thật sự không có gì đáng khoe khoan.

- Chậc chậc, nghiêm trang đúng là không thú vị ah, được rồi, chúng ta bắt đầu đi!

Tiểu Ma Tiên nói xong hai cánh phượng đen mở ra, trên mặt cũng có pháp tắc hiển hiện, nàng lần nữa biến thành phượng hoàng.

Trước khi bị Lâm Minh xuyên thủng hai cánh, hôm nay đã khôi phục lại, bởi vậy có thể thấy phượng hoàng chân thể cường đại, sức khôi phục khủng khiếp hơn Lâm Mi nghĩ nhiều.

- Phượng hoàng chân vũ, chín ngàn chín trăm kiếm!

Đột nhiên Tiểu Ma Tiên quát một tiếng, trên người nàng sát khí bắn ra ngoài, lông vũ trên hai cánh của nàng biến ảo thành vô cùng rừng kiếm!

Lông vũ hóa thành trường kiếm đều có chiều dài một trượng, hắc quang um tùm, hàn khí bức người.

Lông vũ hai cánh hóa thành trường kiếm toàn bộ! Vừa nhìn qua là hàn quang bức người, kinh động nhân tâm.

- Sát khí thật mạnh, một chiêu này của Tiểu Ma Tiên trước kia chưa từng dùng qua!

- Đánh với Lâm Minh cũng đã đánh tới mức độ đó mà Tiểu Ma Tiên vẫn còn lưu thủ, không... Không phải lưu thủ, mà là nàng chưa sử dụng được chiêu mạnh nhất của mình.

- Phượng vũ nguyên bản chính là tài liệu luyện khí tuyệt hảo, Tiểu Ma Tiên dùng lông vũ của mình biến ảo thành vũ khí, một chiêu này uy lực rất mạnh, hiển nhiên là cấp bậc tuyệt sát.

Thiên phú của Tiểu Ma Tiên đạt đến mức tận cùng, chiêu thức quá nhiều, lĩnh ngộ pháp tắc cũng vô cùng phong phú chiến với Lâm Minh nàng còn nhiều chiêu chưa sử dụng, chỉ va chạm mấy lần đã bị đánh bại rồi.

Đương nhiên cho dù dùng những chiêu này Tiểu Ma Tiên cũng không cách nào thắng, Lâm Minh cường đại chính là dùng pháp tắc cao cấp hơn áp chế.

- XIU....XIU... XÍU...UU!!

Chín ngàn chín trăm phượng vũ chi kiếm toàn bộ đâm về Hành Si, đối mặt rừng kiếm rét lạnh Hành Si mặt không đổi sắc, thân ảnh khẽ động và hắn như con mèo rừng lao tới, hắn thi triển chính là thân pháp "Ly Miêu Phiên Tường".

Tuy bộ thân pháp này nghe tên thấp kém, kỳ thật phẩm chất cực cao, do Hành Si thi triển đi ra càng xuất thần nhập hóa, từng đạo kiếm quang không cái nào đâm trúng hắn cả.

- La Hán côn!

Trường côn trongtay Hành Si hóa thành rừng côn ảnh, một cây phượng vũ biến ảo thành trường kiếm bị hắn đánh nát.

Động tác của Hành Si ngắn gọn mộc mạc, nhưng lại như nước chảy mây trôi, cho người ta cảm giác hài hòa, nhìn chiêu thức của hắn là một loại hưởng thụ.

Đúng lúc nàyTiểu Ma Tiên thay đổi chiêu thức, trên bầu trời xuất hiện mây lửa, hắc viêm vô cùng nện xuống cộng thêm chín ngàn chín trăm phượng vũ chi kiếm cùng tấn công Hành Si.

Phượng vũ chi kiếm và hỏa diễm bao phủ cả phiến thiên địa đều bao phủ sát cơ.

Phượng Hoàng Chân Hỏa cùng phượng vũ chi kiếm dung hợp trực tiếp tăng mức độ pháp tắc của Tiểu Ma Tiên lên tới trình độ Thiên Đạo.

Đối mặt một kích như thế Hành Si không dùng La Hán côn, hắn phải đổi chiêu.

Sắc mặt Hành Si ngưng trọng, áo bào toàn thân của hắn phiêu động, hai tay vươn ngang và từng đạo phạn văn hiển hiện ra ngoài, vầng sáng lưu chuyển cực kỳ đẹp mắt.

Trong tối tăm có phật âm lưu chuyển kéo dài, rốt cuộc Hành Si đã dùng bản lĩnh thật sự, là thần võ vô thượng của Phổ Đà sơn.

- Luân Hồi Bàn!

Trong tay Hành Si cầm cầm trường côn quét qua, trường côn qua và lưu lại quỹ tích vàng nhạt trong hư không, quỹ tích này tạo thành hình cái tháp, trong tháp ẩn chứa sáo đạo hào quang, mỗi đạo hào quang là một ảo ảnh. Chúng biến ảo hành huyết ma, quỷ đói, súc vật, quỷ nô, nhân loại, thiên thần.

Nhìn thấy vòng tháp này, trong lòng Lâm Minh ngẩn ngơ, đây chính là Lục Đạo Phật Đồ, dường như hắn đã gặp qua ở nơi nào rồi!

Lâm Minh không kịp ngẫm nghĩ nữa, từ trên bầu trời chiêu thức của Hành Si cùng Tiểu Ma Tiên đụng vào nhau, chín ngàn chín trăm kiếm xỏ xuyên qua tháp, cả hai cùng bộc phát.

Tiểu Ma Tiên kinh hô một tiếng, thân thể bay rớt ra ngoài, chín ngàn chín trăm kiếm tính cả Phượng Hoàng Chân Hỏa toàn bộ bị Luân Hồi Bàn thu nạp, hóa thành vô hình!

Cùng lúc đó Luân Hồi Bàn của Hành Si cũng tiêu tán, va chạm hiện giờ hắn và Tiểu Ma Tiên thế lực ngang nhau, nhưng mà chân nguyên của Tiểu Ma Tiên hỗn loạn giống như tiêu hao, nhưng mà khí tức của Hành Si trầm ổn giống như ngọn núi bất động.

Từ điểm này có thể thấy nội tình của Hành Si còn thâm hậu hơn Tiểu Ma Tiên thâm nhiều lắm.

Khổ tu tích lũy gần bốn mươi năm há là trò đùa?

Dưới lôi đài Lâm Minh nhíu mày, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Hành Si, trong nội tâm ẩn ẩn suy đoán.

Đúng lúc này Tiểu Ma Tiên đột kích lần nữa, lúc này đây nàng mang toàn bộ phù văn phượng hoàng pháp tắc toàn bộ rót vào trong ngọn lửa, hắc viêm cuồn cuộn, quét qua ngàn dặm!

Hỏa diễm gào thét xông tới, sau lưng Tiểu Ma Tiên thiên địa nguyên khí điên cuồng nghịch chuyển, hội tụ thành vòng xoáy lớn.

- Hấp Thiên Ma Công!

Sau khi dùng Phượng Hoàng Chân Hỏa lại dùng Hấp Thiên Ma Công, Tiểu Ma Tiên đúng là đã dùng toàn lực ứng phó.

Mà đúng lúc này sau lưng Hành Si hiện ra vòng xoáy.

Không giống như vòng xoáy nguyên khí củaTiểu Ma Tiên, vòng xoáy này dường như dung nhập thống khổ và trắc trở, chỉ cần nhìn qua vòng xoáy thì mọi người như trải qua luân hồi tính mạng, quên mất mình.

Vòng xoáy màu đen này cuối cùng nhất chui vào trong hai mắt Hành Si trong, hắn giống như nhìn thấy tất cả.

- Luân hồi lĩnh vực, khổ hải vô biên, siêu độ chúng sinh!

Hành Si chậm rãi nói ra mấy chữ, chung quanh thân thể của hắn hình thành không gian riêng biệt, dường như linh hồn đang chịu khổ.

Mà Lâm Minh nhìn thấy lĩnh vực này, hắn cũng thở dài. Luân hồi lĩnh vực của Hành Si kỳ thật đồng nguyên với võ ý luân hồi của hắn.

Lục Đạo Phật Đồ trước kia Lâm Minh sẽ cảm thấy quen mắt, đó là bởi vì trong Nam Cương Vu thần tháp, Lâm Minh xông vào tầng thứ nhất trải qua lục đạo luân hồi, hắn đánh chết huyết ma, quỷ đói, súc vật, vu nô, nhân loại, thiên thần đối ứng với ấn ký của Hành Si.

- Chẳng lẽ Nam Cương Vu thần năm đó chính là đệ tử bên ngoài của Phổ Đà sơn?

Trong lòng Lâm Minh hiện ra ý niệm này, hắn suy đoán Nam Cương Vu thần có khả năng đạt tới Thần Quân cảnh, mà đệ tử bên ngoài Phổ Đà sơn có lẽ yêu cầu không cao, cho dù Nam Cương Vu thần không thể vào Phổ Đà sơn cũng có được liên quan thật lớn với Phổ Đà Sơn.