Bạch Lộ cười đắc ý, nghĩ mình cuối cùng cũng sắp thắng rồi.
“Năm mươi triệu!” Sở Tử Hàm đột nhiên kêu giá.
“Cô.
.
” Bạch Lộ tức giận, lập tức giơ thẻ…
“Mợ chủ Tư Viễn vội vàng ngăn cản, “Sếp Tư có dặn chỉ giới hạn đến mức năm mươi triệu thôi, nếu hơn thì không cần giơ thẻ nữa”
“Tại sao?” Bạch Lộ tức giận quát khẽ, “Đâu phải chúng ta không mua nổi?”
“Đây không phải là vấn đề tiền nong” Tư Viễn hạ thấp giọng giải thích, “Chủ yếu là sếp Tư cân nhắc, nếu có người ra giá cao hơn năm mươi triệu tất nhiên đã đặc biệt muốn có được món đồ đó, chúng ta cố cướp lấy sẽ ảnh hưởng tới quan hệ kinh doanh.
”
“Nhưng.
.
”
“Năm mươi triệu lần thứ nhất, năm mươi triệu lần thứ hai, năm mươi triệu.
.
”
Bạch Lộ thấy MC đang chuẩn bị gõ búa cuối cùng thì sốt ruột, lập tức giơ tay đấu giá.
Tư Viễn vội vàng kéo tay cô ta xuống, “Mợ chủ, không được đâu.
”
“Anh cút ra cho tôi!” Bạch Lộ buồn bực đẩy Tư Viễn ra, “Đồ chó cũng dám quản tối à?”
Cô ta nói xong lại giơ thẻ…
“Bán!” Người MC đã gõ tiếng búa quyết định.
Tay Bạch Lộ cứng đờ ở đó lại trở thành trò cười cho mọi người…
Tất cả vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng Sở Tử Hàm.
Sở Tử Hàm tươi cười tiếp nhận lời chúc mừng của bọn họ, đồng thời quay đầu nhìn Bạch Lộ với vẻ khiêu khích.
Bạch Lộ giận tới run người.
Buổi đấu giá tối nay vừa bắt đầu, cô ta đã làm trò cười cho thiên hạ, sau đó bị người của Dạ Chẩn Đình sỉ nhục ở phòng phía sau.
Bây giờ cô ta quay lại đây chỉ muốn đấu giá một vật tìm lại chút tôn nghiệm cho mình…
Không ngờ cô ta lại bị người chèn ép.
Cô ta nhìn xung quanh thấy những quý bà và quý cô danh tiếng đều đang nhìn mình, cười lạnh với vẻ xem thường chế giễu, như đang nói đúng là một vai hề!