Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 482: Biến hóa liên tục




Sự xuất hiện của Phó Thư Bảo, liền giống như là một con cá chình ngon lành đang được nấu bên trong một nồi canh ngon tuyệt thế nào đó, mà cái muỗng Luyện Lực Khí của hắn chính là cái muỗng múc con cá chình béo phệ kia ra vậy.

Cho dù Mặc Lan Lý Sự có năng lực nhẫn nại đến đâu, cũng không có cách nào để mặc cho Phó Thư Bảo tiếp tục khoe khoang như vậy nữa. Thân là người đứng đầu trong Tứ Đại Lý Sự của Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc, nàng ta sớm đã tuyên bố Đại hội khai mạc xong, để cho cái vở hài kịch này của Phó Thư Bảo không có cơ hội biểu diễn. Kỳ thật mãi cho đến thời điểm này, nàng ta vẫn không biết được cái muỗng Luyện Lực Khí của hắn chính là vận dụng kỹ thuật Lực Chi Phù Văn đến từ Thời đại Khởi Nguyên mà luyện chế thành. Nếu như mà biết, thì nàng ta sẽ không một chút do dự mà cấp cho Phó Thư Bảo một kết quả cao nhất. Bởi vì, tuy rằng chỉ là một cái muỗng xấu xí, nhưng mà từ mặt kỹ thuật luyện chế mà xem, thì kỹ thuật luyện chế Lực Chi Phù Văn đến từ Thời đại Khởi Nguyên hiển nhiên phải so với kỹ thuật luyện chế của Tư Thản Sâm cùng với Trư Hoàng còn cao minh hơn rất nhiều.

Kỹ thuật luyện chế Lực Chi Phù Văn chính là kỹ thuật luyện chế thần bí nhất tại Thời đại Khởi Nguyên, sớm đã thất truyền, mà cái mà Tư Thản Sâm cùng với Trư Hoàng sử dụng, cũng vẫn còn được lưu truyền xuống. Tuy rằng cũng đều là những kỹ thuật luyện chế cổ xưa đến từ Thời đại Khởi Nguyên, nhưng mà so với cái trước, vẫn kém cỏi hơn rất nhiều.

Dưới một tiếng ra lệnh của Mặc Lan Lý Sự, tất cả các Luyện Lực sĩ cũng đều tụ tập lại ngay dưới chân của Khởi Nguyên Chi Thụ, mang theo những Luyện Lực Khí của bản thân bọn họ, thành kính quỳ gối xuống trên mặt cát xốp bên dưới, cùng đợi sự chọn lựa của Khởi Nguyên Chi Thụ.

Một ít Luyện Lực sĩ mặc trên người các áo giáp Luyện Lực Khí vô cùng hoa mỹ, có một vài người mặc vũ khí Luyện Lực Khí, có một vài người thì lại cầm những loại Luyện Lực Khí phụ trợ cực mạnh. Trong đó xuất sắc nhất tự nhiên chính là hai người Tư Thản Sâm cùng với Trư Hoàng. Hai người một kẻ mặc Kim Lực Thần Giáp, còn một người mặc Chiến Tranh Thần Giáp. Nhìn chung mọi người, thứ khôi hài nhất trong đám này tự nhiên chính là Phó Thư Bảo. Trong tay hắn cầm một cái muỗng lớn, quỳ gối bên trên mặt cát, nhàm chán đến cực điểm, không ngờ lại dùng cái muỗng của mình múc cát chơi đùa.

Phó Thư Bảo một phen khều khều mặt cát, xoay ngược cái muỗng lại, múc đầu một cái muỗng cát trên mặt đất, nhất thời tạo thành hình dạng một nửa vòng tròn. Sau khi tạo thành hình dạng hai nửa hình tròn u lên trên mặt đất, hắn mới cẩn cẩn thận thận dùng một đám đất cát dư thừa vo lại thành hai điểm tròn nhỏ, đặt lên trên đỉnh của hai cái nửa hình tròn kia, nhất thời tạo thành một đôi nhũ hoa của nữ nhân.

Cái hành vi như vậy, giống hệt phong phạm của một Nghệ thuật gia, nhưng mà tại dưới trường hợp tất cả mọi người xung quanh cũng đều đang thành kính quỳ lại cầu nguyện như vậy, hắn càng giống như một tên ác đồ lưu manh vô lương nào đó vậy.

- Con mẹ nó! Như vậy phải chờ đợi đến lúc nào nữa đây? Cái này rõ ràng là đang dối mình lừa người a! Biết rõ ràng là sẽ không xuất hiện bất cứ tình huống gì, cần phải làm nhiều chuyện như vậy làm gì?

Phó Thư Bảo nhàm chán nhìn đông nhìn tây, lại phát hiện ra một nàng nữ Luyện Lực sĩ trẻ tuổi đang dùng một loại ánh mắt phi thường sắc bén đang nhìn chằm chằm hắn, nhìn thấy cái thứ hình dạng bộ ngực nữ nhân trước mặt hắn, sau đó lại phun ra một ngụm nước bọt.

Nhìn thấy khẩu âm hình dáng khuôn miệng của nàng ta, chính là đang mắng chửi hai chữ: Lưu manh!

Phó Thư Bảo khẽ cười một tiếng, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của cô nàng nữ Luyện Lực sĩ kia, khẽ cúi đầu xuống dưới mặt cát, vươn ra đầu lưỡi một cái, làm ra bộ dáng chuẩn bị liếm liếm vài cái lên trên cặp ngực kia.

- Ách!

Cô nàng nữ Luyện Lực sĩ trẻ tuổi kia nhất thời hoàn toàn bị đả bại, cuống quýt quay đầu đi chỗ khác, không dám liếc mắt nhìn về phía Phó Thư Bảo nữa.

Nhìn chung toàn bộ cả quảng trường, cũng không có bất cứ người nào đứng thẳng cả, liền thậm chí đám tùy tùng, thị vệ của đám người Luyện Lực sĩ kia, cũng đều đang thành kính quỳ gối lên trên mặt đất. Người quỳ gối ở trước nhất tự nhiên chính là ba đại nhân vật quan trọng nhất: Mặc Lan Lý Sự, Vân La Lý Sự cùng với Diệt Luân Lý Sự. Tại thời điểm này, trong lòng của ba vị Lý sự cũng đều đã không còn chút khoảng cách nào nữa, cũng không tồn tại quan hệ đối địch gì, mà chỉ là vô cùng thành kính quỳ gối dưới chân của Khởi Nguyên Chi Thụ mà thôi. Ba người này còn chưa có đứng dậy, cũng không có bất cứ người nào dám đứng lên. Phóng mắt nhìn lại, tất cả mọi người cũng đều đang quỳ lạy, toàn trường đều lạnh ngắt không một tiếng động.

Nhìn chung toàn bộ cái quảng trường này, cũng chỉ có mỗi mình Phó Thư Bảo mới có gan khinh nhờn Thần linh, ở trong này lại dùng cái muỗng Luyện Lực Khí chơi đùa đất cát, thỉnh thoảng lại nhìn đông nhìn tây, cuối cùng thậm chí còn trực tiếp nằm xuống trên mặt đất mà ngủ gật nữa. Trong lòng hắn căn bản là chẳng thèm để cái Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới này đặt vào trong mắt, cho nên vẫn luôn trông mong mọi chuyện sớm kết thúc một chút.

Từ lúc trời sáng sớm đã bắt đầu quỳ xuống, mãi cho đến lúc mặt trời ngã về Tây, Khởi Nguyên Chi Thụ cũng đều không có vươn ra một cái nhánh cây nào cả, có dấu hiệu chọn lựa ra một kiện Luyện Lực Khí nào. Dựa theo truyền thống từ xa xưa cho đến nay, đến lúc trời hoàn toàn tắt nắng, nếu như Khởi Nguyên Chi Thụ vẫn chưa làm ra chút động tĩnh gì, không có lựa chọn ra bất cứ Luyện Lực Khí nào, như vậy tuyên cáo Đại hội Luyện Lực sĩ lần này đã chấm dứt, chấm dứt trong thất bại.

Một cái truyền thống như vậy, đã kéo dài vô số vạn năm rồi, trong lòng đám Luyện Lực sĩ đã từng nhiều lần tham gia Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới tuy rằng sớm đã có loại dự cảm thất bại này rồi, nhưng mà mắt thấy một ngày đã sắp sửa chấm dứt, đến thời điểm một lần sự kiện long trọng sắp sửa chấm dứt, trong lòng bọn họ vẫn là phi thường mất mác.

Trong lòng mỗi người cũng đều ôm một loại ảo tưởng, đó chính là chân mệnh thiên tử để cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện kia chính là bản thân mình. Hy vọng càng lớn, thất vọng cũng liền càng lớn hơn. Phương diện này, kẻ thất vọng nhất tự nhiên phải kể tới hai người Tư Thản Sâm cùng với Trư Hoàng. Trong suy nghĩ của bọn họ, những Luyện Lực Khí mà bọn họ đã hao phí không biết bao nhiêu khổ tâm luyện chế ra, có được những đặc tính mà không người nào có thể tưởng tượng ra được, chính là bí thuật luyện chế lưu truyền từ Thời đại Khởi Nguyên, ngay cả thứ này cũng không thể khiến cho Khởi Nguyên Chi Thụ vì thế mà xuất hiện, chọn lựa mà nói, như vậy thật là không còn gì thất bại hơn nữa.

Cũng giống như những gì Tư Thản Sâm cùng với Trư Hoàng suy nghĩ, hai gã minh hữu sau lưng của hai người, vào lúc này tâm tình cũng phức tạp đến cực điểm. Bọn họ có lý do tin tưởng rằng, sử dụng bí thuật luyện chế từ Thời đại Khởi Nguyên, lại có những đặc tính mạnh mẽ như vậy, cho dù cuối cùng cũng không thể khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, nhưng ít nhất cũng phải xuất hiện tiến hành lựa chọn một chút chứ? Nhưng mà, cuối cùng lại cũng không có chút động tác gì cả!

Tâm tình của Mặc Lan Lý Sự tương đối thoải mái, bình thản. Nhình thấy ánh trời chiều dần dần hạ xuống, trong lòng nàng thầm nhủ cười nói:

- Hai tên gia hỏa ngu xuẩn các ngươi, một phen tất cả lợi thế cũng đều đặt lên trên việc để cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện. Phải biết rằng, Tiếp Dẫn Chi Thuyền kia chính là thời gian hơn một vạn năm qua cũng đều chưa từng xuất hiện qua, làm sao có thể dễ dàng xuất hiện như vậy cơ chứ? Kế hoạch của ta xem ra là đã thành công rồi, không một phen đem tất cả lợi thế đặt trên Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, mà là đặt trên việc để cho Luyện Hoa Nữ Thần sống lại… Ta xem ra là đã có được ích lợi thực chất nhất a! Ha ha ha… Chẳng qua, cái tên Phó Thư Bảo kia không ngờ trong thời gian chỉ mười ngày đã đem tu vi lực lượng đột phá lên đến cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Lực, quả nhiên là một đại thiên tài hiếm thấy a! Một nhân tài như vậy, ta thật sự là có điểm không đành lòng sát hại. Nhưng mà, hắn nhất định phải biến thành Hy sinh giả hiến tế a!

Ánh hoàng hôn rốt cuộc cuối cùng cũng dần tắt hẳn, đường chân trời phía Tây lại chỉ còn lưu lại có một chút ánh hoàng hôn màu huyết hồng mà thôi.

Mặc Lan Lý Sự nhẹ nhàng thở dài ra một hơi, đứng thẳng người lên, mở miệng ra. Thế nhưng ngay tại thời điểm lúc nàng đang sắp sửa tuyên bố Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới này chấm dứt, mặt đất dưới chân mọi người đột nhiên rung động lên một trận.

Tiếng vang ầm ầm chợt từ bên trong lòng đất truyền đến, những tòa kiến trúc bằng đá xa xa không ngừng lay động nghiêng ngả, một ít gạch đá cũng trực tiếp rơi thẳng xuống mặt đất bên dưới. Cảm giác này giống như là sắp sửa xảy ra một cơn động đất xuất kỳ bất ý vậy.

- Cái này…

Mặc Lan Lý Sự hoàn toàn không có tâm lý chuẩn bị, trong lúc nhất thời liền sững sờ tại đương trường. Cũng giống như nàng vậy, tất cả các Luyện Lực sĩ cũng đều từ trên mặt đất đứng thẳng người lên, ánh mắt đảo quét bốn phía xung quanh, vẻ mặt khẩn trương.

- Ha ha ha… Ta nói rồi, Khởi Nguyên Chi Thụ khẳng định sẽ xuất hiện lựa chọn những Luyện Lực Khí cùng với Luyện Lực sĩ thích hợp mà! Theo như ta thấy, Trư Hoàng khẳng định chính là Luyện Lực sĩ được lựa chọn!

Vân La Lý Sự cười to ha hả.

Diệt Luân Lý Sự nói:

- Sự tình còn chưa có bắt đầu, ngươi như thế nào khẳng định kẻ được lựa chọn là Trư Hoàng? Theo như ý của ta, Tư Thản Sâm mới chính là người được lựa chọn a!

Vân La Lý Sự hừ lạnh một tiếng, nói:

- Hừ! Chúng ta cứ chờ mà xem đi!

Trong lúc Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự nói chuyện, đất cát trên quảng trường đột nhiên càng ngày càng rung lắc lợi hại hơn. Trong chớp mắt, một vài cái khe nứt thật lớn đột nhiên xuất hiện. Những dòng cát giống như là nước lũ không ngừng rót thẳng vào bên trong các khe nứt, nhưng cũng không có cách nào nhồi đầy chúng lên được. Một cái rễ cây màu đen đột nhiên từ trong lòng đất chui lên, sau đó duỗi thẳng ra, hướng về phía thiên không bay lên.

- Quỳ xuống!

Mặc Lan Lý Sự đột nhiên rống to một tiếng, lại quỳ gối xuống trên mặt cát, vẻ mặt đầy sự thành kính. Thời điểm này, sự thành kính của nàng cũng không phải là sự ngụy trang nữa, mà là phát ra từ sâu trong nội tâm.

Tất cả các Luyện Lực sĩ lại một lần nữa cũng quỳ xuống, bộ dáng cẩn cẩn thận thận ngay cả thở lớn cũng đều không dám. Phảng phất như là ngay cả một cái hắt xì hơi cũng có thể sẽ đắc tội với Khởi Nguyên Chi Thụ vĩ đại, đắc tội với Thần linh, khiến cho chính mình vốn dĩ có khả năng trúng tuyển, cuối cùng biến thành đối tượng bị loại trừ.

Chỉ duy nhất còn một người vẫn đứng thẳng chính là Phó Thư Bảo.

- Ta dựa vào! Chẳng lẽ… đây cũng không phải là một cái chuyện xưa truyền thuyết hoang đường, mà là sự thật sao? Khởi Nguyên Chi Thụ thật sự là một tồn tại giống như một Thần linh sáng lập ra thế giới của Thời đại Khởi Nguyên hay sao?

Đứng ngây người ra nhìn chằm chằm vào cái rễ cây đang không ngừng bay múa loạn động bên trong không trung, tâm tình của Phó Thư Bảo ngoại trừ việc rung động ra vẫn chỉ là sự rung động. Vì thế cho nên hắn liền biến thành một con hạc giữa bầy gà, là người duy nhất còn đứng thẳng ở nơi này.

- Lão công, mau nhanh quỳ xuống! Ngươi cái người này, chẳng lẽ ngươi nghĩ muốn khiến cho vạn người công phẫn hay sao?

Thanh âm của Độc Âm Nhi đột nhiên truyền đến.

Lúc này Phó Thư Bảo mới tỉnh thần lại, liếc mắt nhìn về phía Độc Âm Nhi đang quỳ đó, đã nhìn thấy cô nàng kia đang dùng cái ống ngắn phóng đạn độc dược trong tay chính mình chỉ thẳng về phía hai chân của hắn, rất có bộ dáng chỉ cần hắn không nghe lời, lập tức sẽ tịch thu tiền vốn của hắn vậy.

Cuối cùng Phó Thư Bảo vẫn là ngoan ngoãn quỳ xuống. Chẳng qua cái này cũng không phải là bởi vì trong lòng kính sợ cùng với thành kính đối với Khởi Nguyên Chi Thụ, mà là bởi vì e ngại con cọp cái Độc Âm Nhi trong nhà mình.

Thời điểm ngay khi hai đầu gối của Phó Thư Bảo chạm đất, bắt đầu quỳ xuống, cái rễ cây khổng lồ đang múa may bên trong thiên không đột nhiên lao vọt xuống. Thời gian chỉ trong nháy mắt liền huyền phù ở trên đỉnh đầu của Trư Hoàng.

- Ha ha ha… Ta biết mà! Ta biết mà!

Cái thanh âm này không ngừng lặp đi lặp lại điên cuồng trong lòng của Vân La Lý Sự, vô cùng kích động.

Khóe miệng của Trư Hoàng cũng nhếch lên một tia ý cười mãn nguyện. Hiện tại hắn đã là Tông chủ của Tử Đảo Mật Nhân Xã, thậm chí ngay cả Quốc vương của cả một quốc gia cũng không đặt ở trong mắt, muốn ám sát liền ám sát. Nếu như lần này ở trong Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới lại giành được ngôi vị hàng đầu nữa, thu hoạch được những ích lợi lớn hơn nữa, như vậy hắn quả thật chính là như hổ mọc thêm cánh, liền trở thành nhân vật đứng đầu, chúa tể hết thảy của thế giới này!

Phốc!

Một thanh âm chớp động vang lên, ngay tại thời điểm Trư Hoàng cùng với Vân La Lý Sự vẫn còn đang thầm mừng rỡ như điên, thì cái rễ cây đang xoay quanh trên đỉnh đầu của Trư Hoàng đột nhiên bay đi, xuất hiện trên đỉnh đầu của Tư Thản Sâm.

- Ha ha ha… Ta biết mà! Ta biết mà! Nhân tài mà ta nhìn trúng, như thế nào lại là một Sát Thủ Vương dơ bẩn có khả năng sao sánh được cơ chứ? Cái mà Khởi Nguyên Chi Thụ nhìn trúng tự nhiên chính là thiên phú của Tư Thản Sâm!

Trong lòng vốn dĩ đã tâm tro ý lạnh, lại không nghĩ tới, Tuyển Trạch Chi Thủ của Khởi Nguyên Chi Thụ không ngờ lại xuất hiện trên đỉnh đầu của Tư Thản Sâm, điều này làm sao có thể không khiến cho tâm tình của Diệt Luân Lý Sự trở nên hưng phấn và kích động như vậy chứ?

Rễ cây của Khởi Nguyên Chi Thụ, chính là Tuyển Trạch Chi Thủ!

Một cái rễ cây có thể thay đổi vận mệnh của mọi người như vậy xuất hiện trên đỉnh đầu mình, vẻ mặt Tư Thản Sâm trong khoảnh khắc này liền từ thất vọng liền chuyển biến thành kích động, hưng phấn. Hắn thậm chí nghĩ thấy, hắn thật sự chính là chân mệnh thiên tử, mà Tuyển Trạch Chi Thủ của Khởi Nguyên Chi Thụ cuối cùng cũng đã lựa chọn hắn. Cái này còn không tính, sau lúc này, hắn vẫn còn có thể trở thành người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện.

Lần huyền phù này đây, thời gian so với thời gian huyền phù trên đỉnh đầu của Trư Hoàng còn lâu hơn rất nhiều.

- Không nghĩ tới thật sự là Công tước Tư Thản Sâm a!

- Công tước Tư Thản Sâm vạn tuế!

- Mọi người xem đi! Cuối cùng Khởi Nguyên Chi Thụ cũng lựa chọn Công tước Tư Thản Sâm a! Hắn chính là thần tượng của ta a!

Rất lâu vẫn không thấy Tuyển Trạch Chi Thủ của Khởi Nguyên Chi Thụ xuất hiện động tác khác, nhưng mà tình tự của đám người bên dưới cũng đã không thể khống chế nữa, tự động bộc phát lên. Lập tức thanh âm hoan hô như sấm dậy liền vang lên. Cái loại cảm giác này, khiến cho Tư Thản Sâm nghĩ thấy, hắn chính là một vị Quốc vương đang dẫn dắt trăm vạn đại quân chinh phạt tà ác, có được uy vọng cực kỳ cao.

- Ha ha ha… Tư Thản Sâm, chúc mừng ngươi a! Ánh mắt của ta cũng không tệ! Ngươi thấy không, chúng ta thật sự đã thành công rồi!

Diệt Luân Lý Sự rốt cuộc cũng bật cười lên thành tiếng. Thời điểm nói chuyện, ánh mắt hắn vừa khiêu khích đảo qua trên khuôn mặt tối sầm của ba người Vân La Lý Sự, Trư Hoàng cùng với Mặc Lan Lý Sự.

Tư Thản Sâm từ trên mặt đất đứng thẳng lên, ưỡn ngực ngẩng đầu, cực kỳ thành kính khẽ cúi chào một cái về phía Tuyển Trạch Chi Thủ của Khởi Nguyên Chi Thụ.

Ngay tại thời điểm khi thanh âm hoan hô chấn động giống như thủy triều không ngừng lan rộng ra bốn phía xung quanh, Tuyển Trạch Chi Thủ của Khởi Nguyên Chi Thụ đột nhiên lại xuất hiện động tác mới. Nó rời khỏi đỉnh đầu của Tư Thản Sâm, dùng tốc độ nhanh như tia chớp xuất hiện trên đỉnh đầu của một người.

Nhìn thấy rõ ràng người kia, toàn trường vốn dĩ đang hoan hô sôi trào, nhất thời trở nên lạnh lẽo hẳn, lặng ngắt không một tiếng động.